Triết Tư Nhã khẽ nâng mi mắt, sự hư ảo trước mặt cô vẫn còn, đầu có chút đau, toàn thân rã rời không còn chút sức lực.
"Nước...Khát quá đi mất..!" Nghe tiếng kêu phát ra từ giường bệnh, Kim Hy vội ngẩng đầu lên thì thấy cô em gái của Triết Thần Vũ đã tỉnh.
"Bác sĩ Kim..? Tôi đang ở bệnh viện sao?" Triết Tư Nhã ôm đầu chống tay ngồi dậy, những dư ảnh đêm hôm qua vẫn còn vương lại trong đầu cô như một cơn ác mộng dai dẳng.
"Là thuốc kíƈɦ ɖụƈ. Hôm qua cô bị chuốc thuốc kíƈɦ ɖụƈ." Kim Hy đưa lấy một ống thuốc nhỏ bảo Triết Tư Nhã uống vào, sau đó cầm lấy thanh nhiệt kế lên trong tay. "Có thể hôm nay Triết tiểu thư sẽ cảm thấy mệt mỏi và có chút nhức đầu, nhưng tôi đã kê đơn thuốc cho cô rồi, uống đều đặn cơn đau sẽ tự khắc khỏi. Đây ngậm vào để tôi đo nhiệt độ cơ thể."
"Anh trai tôi đâu bác sĩ Kim?" Triết Tư Nhã leo vội xuống giường, bỗng cơn đau đầu bất ngờ ập đến khiến cô đứng không vững mà phải bám vào giá treo túi nước biển.
"Tôi nghĩ trong tình cảnh này cô nên quan tâm sức khỏe bản thân trước khi nghĩ đến tên anh trai đó đấy." Kim Hy nắm lấy vai Triết Tư Nhã ấn cô trở lại giường, "Anh ta đang ở phòng bên cạnh cùng Nghiêm Chấn Âu. Bọn họ có thể đang bàn công sự."
Vừa dứt lời Kim Hy bỗng nhận được ánh mắt ão não của Triết Tư Nhã, trong lòng có chút chột dạ không an tâm.
Sau bữa tiệc tối hôm qua, mỗi khi nghĩ đến Triết Thần Vũ cô lại cảm thấy nhịp tim nhảy loạn xạ. Vốn đã giữ cho sức khỏe bản thân ổn định bấy lâu nay, mà giờ đây lại vì một tác nhân bất chợt mà tổn hại đến sức khỏe, cô không thể không phiền não.
Lại nhìn sang Triết Tư Nhã, cô cảm thấy cô bé này thật sự là đang cực kì quan tâm đến cuộc trò chuyện ở phía bên kia gian phòng.
"Chị này...Tôi nhất định phải qua bên đó, nhất định phải gặp Triết Thần Vũ để ngăn anh ấy lại."
"Cô nói gì?" Kim Hy lúc này đã bắt đầu cảm thấy hiếu kì, "Tại sao phải ngăn anh ta lại?"
Triết Tư Nhã thở dài, một tay đưa lên che miệng lại ý bảo chuyện này chỉ muốn cho hai người biết, "Nếu còn dây dưa thời gian, chắc chắn sẽ có án mạng. Một cuộc đại thảm sát."
"Hả?"
"Tôi không đùa đâu!" Triết Tư Nhã nắm chặt tay đấm xuống giường, "Triết Thần Vũ sẽ đại khai sát giới. Đó là tật xấu của tên đó. Bất kì cá nhân nào dám gây tổn thương đến một cá nhân quan trọng đối với anh ấy, anh ấy sẽ truy đuổi đến cùng dù cho có tốn bao nhiêu thời gian công sức. Vô cùng cứng đầu một cách điên rồ! Như chuyện ở bệnh viện G vừa rồi.."
"Bệnh viện G làm sao?" Kim Hy cắt ngang lời nói của Triết Tư Nhã. Bệnh viện G là nơi cô từng công tác, và cũng là nơi cô gặp Triết Thần Vũ và ăn phải một phát đạn vào chân.
"Chẳng phải anh ấy đã cứu chị từ bệnh viện G sao? Bệnh viện G là căn cứ y tế của phe đối địch. Vì giải thoát cho chị mà Triết Thần Vũ đã tự nộp mình cho cảnh sát và dàn dựng các vụ giấy tờ hồ sơ bệnh án để thâm nhập vào bệnh viện G đấy."
"Khoan đã...Nếu như bệnh viện G cũng là hang ổ tội phạm, thế thì tại sao đó lại trở thành lựa chọn của phía bên cảnh sát để cứu chữa cho tội nhân?" Kim Hy nhíu mày khó tin.
"Chị nói xem tại sao? Bệnh viện G chỉ là một bệnh viện vô danh, lại nằm ở miền quê hẻo lánh, rất thích hợp để bọn cớm ở Cục cảnh sát giải quyết những vết nhơ trong hồ sơ của chúng. Chị thấy đấy, Nghiêm Chấn Âu đang đóng vai cảnh sát trong cái Cục ấy là để thu thập chứng cứ cho những vụ biến chất của bọn chúng."
"Tôi cứ tưởng...Cục cảnh sát cũng nhận hối lộ của Triết gia nên mới có tiếng nói.." Cô ngập ngừng, có vẻ những điều về Triết gia từ trước đến nay đều hoàn toàn không đúng như những gì cô được biết.
"Không không!" Triết Tư Nhã vội xua tay, "Triết gia có ảnh hưởng trong mắt bọn chúng là bởi vì cách hành động quyết đoán không niệm tình của cha tôi, và sau này lại thêm Triết Thần Vũ tham gia vào. Chuyện bệnh viện G vừa rồi là một đòn cảnh cáo. Bọn chúng vốn dĩ định mượn tay phe đối địch của Triết gia để trừ khử Thần Vũ.."
Vừa dứt lời, Triết Tư Nhã trợn tròn mắt nhìn xuống mảnh sân trước tòa dinh thự, một loạt những chiếc xe đen bọc thép và trang bị kính chống đạn xếp hàng dài trước sân.
"Không xong rồi..!" Triết Tư Nhã nắm lấy tay cô kéo về cửa phòng, "Chị phải qua đó cùng với tôi. Đây là lỗi của tôi, đáng nhẽ ra tối hôm qua tôi không nên có mặt ở Club."
"Thế thì liên quan gì đến một kẻ ngoài cuộc như tôi?"
"Có chứ!" Triết Tư Nhã thản nhiên trả lời, "Chị đã là chị dâu tôi rồi. Vợ của mình, anh ấy sẽ không nghe theo sao?"
Hả?! Cái gì cơ? Cô có nghe nhầm không vậy? Từ khi nào mà cô đã trở thành người của tên tâm thần phân liệt Triết Thần Vũ cơ chứ? Không còn trách hắn vì đã tặng cho chân cô một lỗ đạn, thế mà bây giờ lại phải dâng hiến cả thể xác lẫn danh phận cho hắn sao!
"Triết tiểu thư! Cô nói quá rồi.."
"Chị đừng lằng nhằng nữa! Tôi biết cả rồi. Chị lại được Triết Thần Vũ cứu khỏi cuộc đấu giá ngày hôm qua phải không?" Bước ra khỏi cửa phòng, Triết Tư Nhã đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt to tròn nheo nheo lại ẩn ý cười, có chút hiếu kì lại ngưỡng mộ.
"Chị phải biết rằng Triết Thần Vũ từ trước đến nay không bao giờ làm chuyện bao đồng. Là người khác, thì dù họ có bị bán cho tên biếи ŧɦái nhân cách tồi tệ nhất vùng này anh ấy cũng không thèm để tâm. Nhưng chị lại được cứu, và điều đó chứng tỏ rằng..." Triết Tư Nhã cười, ánh mắt đã thêm phần chắc chắn, "...đối với Triết Thần Vũ, chị căn bản không phải là "chuyện bao đồng" "
Kim Hy nghe trọn vẹn câu nói của Triết Tư Nhã mà không khỏi ửng hồng khuôn mặt, vừa lúc đó cánh cửa của phòng bên cạnh bỗng bật mở, một dáng người cao thanh mảnh sải bước ra khỏi phòng, tay trái đang cố gắng nới lỏng cà vạt.
"Bác sĩ Kim?" Triết Thần Vũ quay đầu lại, thấy Triết Tư Nhã đang đi cùng cô, hắn liền xoay bước tiến tới trước mặt cô em gái của mình, biểu hiện không chút vừa ý.
"Anh..anh trai yêu dấu..Ha ha..Vừa hay em có chuyện cần nói với anh..." Triết Tư Nhã lấp lửng câu nói trước nộ khí đang được kìm nén hết sức của anh trai.
"TRIẾT...TƯ...NHÃ! Chúng ta có nhiều chuyện cần nói lắm đấy!" Triết Thần Vũ nhéo lấy gò má trắng mịn của em gái, giọng nói gằn từng chữ một.
"Á! Đau đau! Em biết lỗi rồi! Là lỗi em lỗi em!!! Là em đã bám theo Nghiêm Chấn Âu đến tận Club! Mau buông ra cái tên Biếи ŧɦái này!!!"
Phụt! Kim Hy không nhịn được cười khi nghe được Triết Tư Nhã nói dứt câu cuối, ngẩng mặt lên thì thấy Triết Thần Vũ đang đăm đăm nhìn mình với cái nhếch môi cười đầy ẩn ý khiến cô thót mình nuốt nước bọt.
"Biến thái à? Em mà lại cười sao bác sĩ Kim?" Triết Thần Vũ cười thầm, chuyện cô dám cười hắn cứ để đó, hắn sẽ tính sổ sau. Nhìn xuống cô em gái tai họa đang không ngừng cằn nhằn buộc hắn thả tay, Triết Thần Vũ đưa ngón trỏ lên ra hiệu Nghiêm Chấn Âu lại gần sau đó đột ngột đẩy em gái mình về phía anh.
" "Cục nợ" này tôi gánh không nổi rồi, đến lượt cậu xử lí, dẫu sao cái mạng của "cục nợ" này cũng là do cậu cứu về mà." Trước sự ngơ ngáo của em gái, Triết Thần Vũ chỉ thản nhiên bồi thêm một câu cuối cùng, "Còn nữa, bảo đám người dưới sân giải tán đi. Hôm nay tạm thời không truy cứu lão Chu tổng, tôi có việc khác quan trọng hơn cần phải "giải quyết" trong hôm nay."
Vừa nói hắn nghiêng đầu quay sang nhìn Kim Hy với vẻ hứng thú khiến cô chợt nổi da gà.
"Chị..chị dâu.." Triết Tư Nhã giương mắt vô tội đánh sang Kim Hy đang trợn tròn mắt nhìn cô. "Chị...chúc chị bình an. Em xin lỗi."
"Hả?" Sao cô có cảm giác như bản thân chuẩn bị "lên đường" vậy! Cô trợn mắt ra hiệu không hiểu ý Triết Tư Nhã, chợt tầm nhìn bỗng bị chắn lại bởi một thân ảnh vest đen khiến cô không khỏi giật mình lùi lại một bước.
"Chị dâu? Từ khi nào trong nhà này đã có danh xưng như vậy rồi?"
Kim Hy nuốt nước bọt không dám nhìn thẳng lên người trước mặt.
Giọng nói quen thuộc của người đứng trước cô đã có phần ôn nhu hơn trước, như đang trò chuyện cùng một người mà hắn quan tâm hết mực.
"Không nói sao?" Nhìn thấy dáng vẻ e ngại của cô, Triết Thần Vũ mỉm cười cảm thấy thú vị.
Chợt hắn nghĩ đến một vấn đề, và trong tình cảnh thế này nếu thực hiện thì cũng sẽ không tệ, thậm chí còn vô cùng mới mẻ và đầy tính giật gân. Đúng như những gì Triết Thần Vũ muốn ông bố già phiền phức của hắn phải nếm thử.
"Nhân chủ đề này, không bằng..." Triết Thần Vũ xoa cằm, "chúng ta đăng kí kết hôn đi."
•
Nhân lúc Mao được rảnh sẽ cố gắng ra truyện ah. Cảm ơn mọi người vẫn còn theo dõi nhaaa.