VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 174

“Y tá phiền cô… Ôn Kỳ Mặc khám ở khoa nhi.”

“Khoa nhi? Hiện tại Khoa nhi có rất nhiều người, cô có muốn đăng ký khám chuyên gia cho cậu bé không? Không cần xếp hàng dài thế này.” Y tá đăng ký cầm thẻ đăng ký Ôn Hủ Hủ đưa qua, thuận miệng hỏi một câu.

Vậy là tốt rồi, không có gì quan trọng hơn việc khám bệnh cho đứa nhỏ.

Ôn Hủ Hủ đăng ký khám chuyên gia, sau đó cầm tờ giấy đăng ký đi lên tầng 9.

Vốn Hoắc Dận từ sau khi hạ quyết tâm giả bộ đau bụng, vẫn luôn rất bình tĩnh. Nhưng bỗng nhiên đi theo mẹ tới phòng khám đặc biệt này, sắc mặt cậu hơi thay đổi, dừng lại không chịu đi nữa.

“Mặc Mặc, sao con không đi?”

“Không đi!”

Hoắc Dận dùng sức giãy khỏi tay mẹ, co cẳng bỏ chạy.

“Này, con đi đâu vậy? Mặc Mặc, con chạy đi đâu vậy?” Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, vội vã gọi to.

Cũng chính lúc này, trên hành lang của phòng khám đặc biệt, một bác sĩ già tóc hoa râm mặc áo blouse trắng đi tới. Sững sờ khi nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đang chạy trước mặt mình.

“Hoắc tiểu thiếu gia? Sao cậu ấy lại tới đây?”

“Hả, đó là Hoắc tiểu thiếu gia sao?”

“Đúng vậy, mau ngăn cậu ấy lại, ôm lại đây. Có phải lại xảy ra chuyện gì không? Ba cậu đâu? Mau đi liên lạc.”

Sau đó lão bác sĩ này chỉ huy các bác sĩ đi theo bên cạnh đuổi theo Hoắc Dận.

Ôn Hủ Hủ: “……”

Trong một tích tắc, cô nhìn chằm chằm những người đang đuổi theo mình. Đầu ong ong, giống như có thứ gì đó đang nổ tung. Tất cả đều trở nên trống rỗng.

Trời ạ, sao cô lại quên mất điều này?!

Bệnh viện này là bệnh viện nhân dân lớn nhất thành phố A. Sức khỏe Hoắc Dận vốn không tốt, chắc chắn cậu bé đã không ít lần ra vào nơi này. Hơn nữa, với quyền thế của Hoắc gia hắn nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất ở đây để điều trị.

Trời ạ, rốt cuộc cô đã làm chuyện ngu xuẩn gì vậy!

Toàn thân Ôn Hủ Hủ lạnh toát.

Ôn Hủ Hủ nhanh chóng kéo con gái bên cạnh lại nhưng đám bác sĩ đã tóm được Hoắc Dận.

“Tiểu thiếu gia, cậu chạy cái gì vậy? Ba cậu đâu?”

“Mặc kệ ba cậu ấy ở đâu. Bác sĩ Lâm, anh mau đưa đứa nhỏ đi kiểm tra trước. Y tá Tiếu, mau đi tìm ba cậu ấy, rồi bảo ngài ấy tới đây.”

“Vâng, giáo sư!”

“!!!!”

Trước mắt Ôn Hủ Hủ tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

Xong rồi xong rồi, làm sao bây giờ? Đây không phải Dận Dận mà là Mặc Mặc của cô. Nếu thông báo Hoắc Tư Tước tới đây, hắn sẽ ngay lập tức gọi đến nhà trẻ quốc tế để hỏi, chẳng phải sẽ biết sự tồn tại của hai đứa nhỏ này sao?!

Bình luận

Truyện đang đọc