VỢ TRƯỚC ĐỪNG KIÊU NGẠO

Chương 49

“Được rồi, Nhược Nhược ngày mai sẽ đi nhà trẻ mới.”

Nhược Nhược, ngoan ngoãn đồng ý với mẹ.

Mặc Bảo lúc này không mấy quan tâm đ ến cuộc hội thoại này, cậu bé đang bận mãi mê với chiếc Ipad của mình để tra cứu thông tin về tập đoàn Hoắc thị và về kẻ xấu kia. Cậu bé quyết tâm sẽ tự mình trực tiếp tìm ra lý lịch của hắn?

Người này, quá xấu xa, cậu tuyệt đối không thể để cho hắn khi dễ mẹ nữa.

Tuy nhiên, khi cậu nhìn thấy ảnh với độ nét cao của kẻ xấu kia, cậu có hơi sửng sốt.

Có chuyện gì vậy? Sao kẻ xấu này lại trông rất giống cậu đến vậy?

Quả thực, là chạm khắc một khuôn mà ra!

Chẳng lẽ hắn là ba của cậu?!

Cái đầu nho nhỏ của Mặc Bảo thoáng nghiệm ra, lập tức, mở to đôi mắt nhỏ tròn như mặt trăng.

“Mặc Mặc, con đang làm gì vậy? Có thể qua giúp mẹ một chút không? Ở đây mẹ cần người tới giúp.”

Ôn Hủ Hủ đang thu dọn đồ đạc, thấy con trai ngẩn người, muốn gọi cậu bé qua giúp, gọi mấy lần cuối cùng cậu bé cũng đáp lại sau sau đó ngơ ngác tắt máy tính chạy lại chỗ mẹ cậu.

“Mẹ, mẹ từng nói ba của con và em gái đã chết rồi phải không?”

“Đúng rồi, có chuyện gì vậy?”

Ôn Hủ Hủ đang bận đến toát mồ hôi hột, vừa nghe câu hỏi của con trai lập tức trả lời.

Cô đúng là đã nói với hai đứa nhỏ như vậy, trong năm năm ở nước ngoài, cô sống một mình với hai đứa nhỏ, khó tránh khỏi việc sẽ có người hỏi ba của hai đứa là ai, mà cậu con trai lớn này này cũng hay tò mò hỏi cô những điều về ba mình.

Vì thế cô đều nói cho bọn họ biết, ba hai đứa bé đã chết, chết đã rất lâu rồi.

Nhưng mà giá như tên chó má này chết thật thì tốt biết mấy!

Nhưng hôm nay đứa con trai này có chút là lạ, sau khi biết ba mình chết, cậu bé ở đó rầu rĩ, cũng không biết nghĩ cái gì, sau một lúc lâu lại nghe được cậu hỏi một câu: “Vậy ba con chết như thế nào ạ?”

“Hả? “Ôn Hủ Hủ có chút sửng sốt vội vàng mượn một cái cớ lấp li3m: “Bị…… xe đụng chăng?”

Mặc Bảo: “……”

Chồng mình chết như thế nào còn đi hỏi lại? Đây rõ ràng là gạt người, mẹ thật ngốc!

Cho nên tên đại ác nhân đó còn sống và thật sự là cha cậu sao?

Mặc Bảo sắp nổi trận lôi đình, cuối cùng cậu quyết định đi tìm tên hung thủ kia điều tra rõ rốt chuyện gì xảy ra? Tại sao lại bắt nạt mẹ cậu?

Còn nữa, vì sao hắn ngay cả con của mình cũng không cần?

Ôn Hủ Hủ còn không biết trong lòng con trai mình đang suy nghĩ gì, cô đang tranh thủ thời gian dọn dẹp phòng ốc, lát nữa cô còn phải quay về căn hộ rách nát kia.

Đang thu dọn, bỗng nhiên, điện thoại di động cô đặt trên mặt bàn vang lên.

“A lô?”

“Phu nhân, là tôi, Tiểu Lâm.”

Nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến, trợ lý của hắn đã gọi điện thoại tới.

Bình luận

Truyện đang đọc