XUYÊN THÀNH THỎ TINH CỦA NAM PHỤ BỆNH NAN Y



Tổ tiết mục dựng một gian phòng rộng dành cho tiết mục mỹ thực phát sóng trực tiếp, ở giữa đặt một bàn ăn thật dài màu trắng, mỗi chỗ ngồi của khách quý đều có một cái lẩu nhỏ.
Xem ra kỳ mỹ thực lần này chính là ăn lẩu.
Tô Từ ngồi xuống bên cạnh Tạ Ngọc Mẫn, Quan Tĩnh và Nam Nghệ ngồi ở phía đối diện với cô.
Người chủ trì tiết mục chính là đạo diễn, ông ta ngồi một đầu của bàn dài: "Đến mùa này tất cả chúng ta đều rất có lộc ăn."
Nam Nghệ cười nói: "Tôi thích nhất chính là ăn lẩu."
"Vậy đợi lát nữa cậu ăn nhiều một chút, tổ tiết mục của chúng tôi bao cậu no." Đạo diễn cười nói.
Lúc này, tiểu hoa đán đang nổi đi đến: "Xin lỗi đạo diễn, tôi tới muộn."
Tô Từ nghe thấy thanh âm quen thuộc, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đi vào chính là Tần Thi Yên.

Thì ra tiểu hoa đán đang nổi chính là cô ta.
"Không sao, Tiểu Yên gần đây hẳn là rất bận nhỉ? Đợi lát nữa thu hình cô cứ coi như để thả lỏng là được." Đạo diễn đối với tiểu hoa đán đang nổi mới tới này rất khách khí.

Dù sao thì trong năm vị khách quý, cô ta có danh tiếng nhất, hơn nữa còn có nhiều fans nhất.
Tần Thi Yên cười nhập bàn ăn.

Cô ta mới vừa ngồi xuống, khiếp sợ phát hiện người ngồi bên cạnh cô ta chính là Tô Từ!
"Từ Từ!" Tần Thi Yên nuốt xuống thanh âm muốn thét chói tai, cô ta khắc chế thất thố mà hô một tiếng với Tô Từ: "Từ Từ, làm sao cậu lại ở chỗ này?"
Đạo diễn có chút kinh ngạc: "Hai người biết nhau sao?" Người tên là Tô Từ hẳn là người mới, nhưng Tần Thi Yên thế mà lại biết cô?
"Chúng tôi có biết nhau." Ở trong tình huống không biết rõ ràng, Tần Thi Yên căn bản không muốn lộ ra quá nhiều.

Tô Từ đột nhiên tới ghi hình tiết mục, Tô gia biết không?
"Từ Từ, làm sao cậu lại tới đây?" Tần Thi Yên đè nặng thanh âm hỏi Tô Từ lại lần nữa.
"Có người mời tôi, tôi liền tới thôi." Tô Từ nhìn ra trong mắt Tần Thi Yên có khẩn trương, cô hỏi trắng ra: "Làm sao, tôi không thể tới thu tiết mục sao?"
"Không phải." Tần Thi Yên nhanh chóng phủ nhận: "Chẳng qua trước kia cậu khinh thường nghệ sĩ giới giải trí, mình không nghĩ tới cậu.."
Trước kia lúc cô ta tiến vào giới giải trí, Tô Từ còn cười nhạo cô ta.

Hiện tại Tô Từ tự mình chạy tới ghi hình tiết mục là có ý gì? Vả mặt mình sao?

Trong lòng Tần Thi Yên không vui, càng nhiều hơn chính là cảm giác nguy hiểm dày đặc.
Tô Từ lớn lên quá xinh đẹp.

Nếu cô muốn vào giới giải trí, hơn nữa sau lưng còn có Tô gia, cô không nổi, ai sẽ nổi đây?
Trong lòng Tần Thi Yên thực không thoải mái.

Dựa vào cái gì đồ vật cô ta nỗ lực tranh thủ, Tô Từ khoanh tay là có thể có được, hơn nữa đối phương còn khinh thường như vậy.
Tô Từ nhìn cô ta một cái: "Tôi mất trí nhớ, cho nên, lời tôi trước kia không tính."
Tần Thi Yên: "..."
Tần Thi Yên còn muốn nói gì nữa, lúc này đạo diễn tuyên bố phát sóng trực tiếp bắt đầu.
Đạo diễn giới thiệu từng vị khách quý với dân mạng, máy quay theo đạo diễn giới thiệu quay đến mặt của từng khách quý.
Lúc giới thiệu nam khách quý Nam Nghệ, [3] màn hình đạn không ngừng bắn ra.
"Kế tiếp, là một người mới mà chúng ta thành ý mời tới, Tần Thi Yên! Hoan nghênh Tiểu Yên!"
Tần Thi Yên là tiểu hoa đán đang nổi.

Mặc kệ là công ty nhìn trúng giá trị nhan sắc của Tần Thi Yên, hay là nhìn trúng Tô gia dựa lưng cho cô ta, thì tài nguyên cho cô ta đều không tồi.

Đến mức lúc cô ta mới xuất đạo hơn nửa năm, đã có được hơn năm trăm vạn fans.
Khi ống kính dời về phía Tần Thi Yên, trên màn hình nhắn lại [3] đạn càng nhiều hơn.
"Tới rồi, tới rồi, Tần Thi Yên thật là đẹp mắt."
"Miệng cười thật tươi, Tiểu Yên quá đẹp rồi."
"Cố ý nhìn Tiểu Yên ăn.

Tiểu Yên quá gầy, nên ăn nhiều một chút."
"Máy qua phát sóng trực tiếp có lự kính mỹ nhan sao? Vì sao Thi Yên lại xinh đẹp như vậy? Quá đẹp."
"Bởi vì Tiểu Yên nên mới đến xem mỹ thực phát sóng trực tiếp này, những người khác không quen biết."
"Không hổ là đóa hoa đẹp nhất giới giải trí, không người có thể địch lại.


Thi Yên thật tài giỏi, quả nhiên không hổ là mang danh hiệu mỹ nữ trăm năm mới gặp một lần.

Đợi lát nữa Tiểu Yên phải ăn nhiều một chút, công tác quá vất vả, gầy không ít."
"Tổ tiết mục còn không mang đồ ăn lên sao? Muốn nhìn bộ dáng Thi Yên ăn, khẳng định rất đáng yêu."
* * *
Đạo diễn tiếp tục giới thiệu: "Kế tiếp, là một vị khách quý mới khác tên là Tô Từ, chúng ta vỗ tay hoan nghênh một chút."
Máy quay vốn đang nhắm vào Tần Thi Yên trực tiếp dịch tới bên cạnh cô ta, đổi hướng về phía Tô Từ.
Tô Từ dưới máy quay đẹp đến kỳ lạ, căn bản không tồn tại hiện tượng béo mặt trước ống kính.
"Cái này là người mới sao? Chưa từng gặp qua, thật xinh đẹp."
"WTF? Làm sao khi máy quay dừng trên mặt nữ khách quý này lại như mở ra chế độ lự kính mỹ nhan thế này? Sẽ không phải là cô ấy dát vàng đấy chứ?"
"Trời! Đây là thịnh thế mỹ nhan gì thế? Gương mặt này không phải là đã chỉnh sửa rồi chứ?"
"Fans trước kia khen Tần Thi Yên ở giới giải trí đẹp nhất, không người có thể địch, mau ra đây vả mặt."
"Vừa rồi nhìn Tần Thi Yên còn cảm thấy cô ấy rất xinh đẹp, nhưng nhìn vị nữ khách quý này, tôi mới biết được cái gì là chân chính mỹ nhan bạo kích."
"Đừng lấy người chỉnh dung không biết từ nơi nào tới so cùng Tiểu Yên thuần tự nhiên của chúng tôi.

Công bằng lắm không?"
"Xuất thân của Tiểu Yên không đơn giản, trong nhà có bối cảnh, khí chất của cô ấy so với Tô Từ gì đó khá hơn nhiều."
* * *
Thời điểm các dân mạng nghị luận sôi nổi, nhân viên công tác mang đồ ăn đã chuẩn bị tốt tiến vào.
Bọn họ đặt riêng trước mặt từng vị khách quý.
Đạo diễn tuyên bố: "Hôm nay chúng ta sẽ ăn lẩu thịt thỏ."
Tô Từ sửng sốt.
Tiếp theo, cô thấy nhân viên công tác bưng lên: Đầu thỏ cay rát, thịt thỏ kho tàu, thịt thỏ nấu củ cải, thịt thỏ thái hạt lựu, thịt thỏ xào, cùng một ít miếng thịt thỏ thái mỏng và chưa nấu chín, và một số món ăn kèm khác.
Tô Từ mím môi, khó tin nhìn về phía đạo diễn.


Cô nghiêm trọng hoài nghi đạo diễn có phải có huyết hải thâm thù gì với con thỏ hay không, cho nên ông ta mới muốn ăn thỏ yến toàn phần!
"Khó trách đạo diễn nói hôm nay chúng ta có lộc ăn, thịt thỏ xác thật ăn rất ngon." Nam Nghệ cười rộ lên thực sang sảng, chẳng qua sắc mặt của anh ta quá trắng, trông có vẻ có vài phần ốm yếu: "Tôi đây liền không khách khí."
Đạo diễn cũng là một tính đồ tham ăn.

Một trong những nguyên nhân ông ta làm một tiết mục như vậy chính là vì ông ta thích ăn: "Mọi người nhanh chóng nếm thử.

Trù nghệ của đầu bếp làm thịt thỏ hôm nay là hạng nhất đấy."
"Nhìn liền biết ăn rất ngon." Quan Tĩnh thanh tú cười cười, cũng bắt đầu ăn.
Đừng nhìn cô ấy lịch sự văn nhã, ba mùa phát sóng trực tiếp trước, ngoại trừ Nam Nghệ, ăn nhiều nhất chính là cô ấy, mà ống kính rơi xuống trên người cô ấy cũng nhiều hơn so với các khách quý khác.
Tạ Ngọc Mẫn nói không nhiều lắm, cũng bắt đầu động đũa.
Đối với tiết mục mỹ thực, dân mạng thích nhất chính là nhìn bộ dáng các minh tinh ăn đến ngon miệng, sẽ khiến bọn họ muốn ăn theo.

Không ai muốn nhìn minh tinh làm ra vẻ, bưng miệng nhỏ ăn, hoặc là ăn rất ít.
Tần Thi Yên hiểu rõ đạo lý này, cho nên cô ta cũng ăn.
"A a a, Tiểu Yên ăn nhiều một chút."
"Tôi không nên đang ăn cơm lại xem cái tiết mục này."
"Mì gói trong tay tôi lập tức không còn thơm nữa rồi."
"Tần Thi Yên một chút cũng không làm ra vẻ.

Cô ấy ăn đến thật ngon miệng, bộ dáng gặm đầu thỏ cay rát cực kỳ giống tôi."
"Nam Nghệ ăn nhanh thế? Trẻ nhỏ đừng nóng vội, đừng nóng vội, tổ tiết mục nói hôm nay sẽ bao ăn no."
"Quan Tĩnh ăn đến quá ngon miệng.

Tôi thấy cô ấy gắp thật nhiều thịt thỏ bỏ vào trong nồi."
"Chỉ có tôi chú ý tới Tô Từ vẫn ngồi bất động bên kia sao? Người khác đều ăn đến như vậy, cô ta còn không ăn sao?"
"Tô Từ vì bảo trì dáng người, nào dám mồm to ăn thịt? Cũng không phải ai đều giống Tiểu Yên trời sinh ăn không mập."
Tô Từ cũng không biết dân mạng đang không ngừng phun tào mình.

Tuy rằng cô đã từng uy hiếp Lục Chiết, hắn ôm con thỏ một lần cô liền ăn đầu thỏ cay rát một lần, nhưng cô chỉ nói nói mà thôi.
Cô thân là nửa con thỏ, sao có thể ăn thịt thỏ?
Tô Từ không gắp thịt thỏ, mà là gắp thức ăn kèm khác, cái miệng nhỏ bắt đầu ăn.
Ở một bên, Tần Thi Yên đương nhiên chú ý tới Tô Từ một ngụm thịt thỏ cũng không ăn.


Cô ta nuốt xuống đồ ăn trong miệng, chủ động gắp một cái đầu thỏ cay rát đặt ở trong chén Tô Từ: "Từ Từ, cái này hương vị không tồi, cậu có thể nếm thử."
Tô Từ liếc nhìn đầu thỏ màu đỏ tươi trong chén một cái, nhịn xuống không khoẻ, cô mở miệng: "Tôi không ăn thịt thỏ."
Cô đặt chén ở một bên, đổi một cái chén mới.
Tần Thi Yên hơi sửng sốt, như là mới phản ứng lại, phối hợp lời nói của cô, xin lỗi: "Thực xin lỗi, mình không biết cậu không thích ăn thịt thỏ."
Các fan thấy Tần Thi Yên hảo tâm gắp đồ ăn cho Tô Từ, thế nhưng lại bị đối phương không biết tốt xấu mà cự tuyệt, lập tức liền nổi giận.
"Tô Từ này làm bộ làm tịch đến mức làm tôi muốn phát nôn! Tiểu Yên thật tốt quá, chị ăn nhiều chút là được, đừng động đến những người khác."
"Tới tiết mục mỹ thực còn muốn không ăn thịt thỏ, người thiện lương sao?"
"Chỉ có tôi phát hiện ống kính chiếu đến mặt Tô Từ giống như mở lự kính mỹ nhan sao? Làn da cô ta thực sự tốt vậy?"
"Người khác ăn đến như vậy, nữ khách quý này cái gì cũng không ăn, mau làm cô ta rời khỏi đi."
* * *
Lục Chiết vừa cùng ông chủ Phương đi xem sân làm công.

Khi Lục Trầm biết con trai muốn mở công ty, nhưng chưa tìm được sân, ông ấy lập tức cho người mang con trai đi đến sản nghiệp của bọn họ tùy ý chọn lựa địa phương thích hợp để làm việc.
Trước kia không dám suy xét, lần này sân làm việc cứ nhẹ nhàng mà tới tay như vậy, ông chủ Phương cảm thấy bản thân như thể đang nằm mơ, khó có thể tin được.
Trước kia chú ấy còn lo lắng kẻ điên Hà gia kia vẫn luôn ngăn trở bọn họ, hiện tại có Lục gia chống lưng, ông chủ Phương cảm thấy eo mình cũng thật thẳng tắp.
"Tiểu Chiết, cháu còn có việc thì về trước đi." Ông chủ Phương thấy tinh thần của thiếu niên có chút không yên.
Lục Chiết gật đầu: "Cháu đi trước đây."
Hắn vừa đi vừa mở di động ra.

Lúc đi vào, Lục Chiết thấy Tô Từ mặt vô biểu tình đang ăn rau xanh, mà trên màn hình đạn, tất cả đều là bình luận bảo cô rời khỏi tiết mục.
* * *
Chú thích:
[3] Màn hình đạn: Là một tính năng đặc biệt của một số trang web chia sẻ video.

Sử dụng tính năng này, người xem có thể đăng nhận xét của họ trong quá trình xem video.

Và ngay lập tức, bình luận này sẽ được hiển thị trên màn hình dưới hình thức trượt qua như hình viên đạn, làm tăng sự tương tác giữa những người xem.

Bởi vì hệ thống bình luận làm cho hiệu ứng của các ý kiến trôi qua từ màn hình trông giống như một viên đạn bay, mọi người gọi hiệu ứng xuất hiện của các nhận xét này là "màn hình đạn." (wikipedia.com).


Bình luận

Truyện đang đọc