YÊU EM THÊM LẦN NỮA



Cố Đông ngồi ở phía dưới, chứng kiến Khả Như đang hạnh phúc bên Lục Tề Nam như vậy, cảm xúc lẫn lộn dâng lên. Nửa là hối tiếc vì khi xưa đã ly hôn, nửa là tức giận khi Lục Tề Nam chính là người cướp Khả Như đi.

Lưu Viên Khải đứng bên cạnh cũng bất ngờ không kém, không ngờ rằng cô dâu của ngày hôm nay chính là Khả Như. Biết thế đã không đưa thiệp mời cho Cố Đông.

"Mình làm việc sai sót quá rồi." Lưu Viên Khải tự trách bản thân. Đột nhiên thấy Cố Đông đứng dậy, anh ta bước về phía cửa và bỏ đi. Lưu Viên Khải lập tức đuổi theo.

Còn Khả Như đang đứng bên Lục Tề Nam, cô không hề biết hôm nay Cố Đông cũng tới dự hôn lễ này. Từ đầu đến cuối cô vẫn lo sợ Lục phu nhân sẽ đến và không đồng ý hôn sự này.

Cô ghé vào tai Lục Tề Nam, hỏi nhỏ:

- Lục phu nhân không tới ạ?

Lục Tề Nam đang cầm trên tay ly rượu vang, khi nghe cô hỏi thì mắt đảo sang nhìn cô:

- Em muốn bà ấy tới hôn lễ này rồi làm ầm lên sao?


Đương nhiên là không rồi, ai lại muốn bị phá đám trong hôn lễ chứ? Nhưng mà nói vậy có nghĩa là...hôn lễ ngày hôm nay không có mời Lục phu nhân sao? Lục Tề Nam, sao hắn có thể làm như vậy chứ?

- Em sao thế?

Thấy Khả Như cô đang tập trung suy nghĩ gì đó mà lơ là mọi thứ trước mắt, Lục Tề Nam không vui cất giọng. Khả Như giật mình, vội vàng lắc đầu.

- Không có gì đâu...

- Vậy chúng ta qua bên kia mời rượu.

Lục Tề Nam nắm lấy tay cô, một bên tay còn lại đưa cho cô một ly rượu khác. Khả Như cầm ly rượu trong tay, không hiểu sao giấc mơ kì lạ hôm đó lại ập đến trong đầu cô.

Cô không uống được rượu, chỉ cần uống một xíu thôi cô sẽ rất thảm.

- Ừm.

*********

Đám cưới đã kết thúc, từ đầu tới cuối đều diễn ra vô cùng tốt đẹp, chẳng có sai sót gì cả. May mà Lục phu nhân cũng không có tới, nếu không thì hôn lễ này nhất định sẽ bị phản đối.

Có một điều mà Khả Như không biết là Cố Đông có cũng mặt tại buổi lễ ngày hôm nay.

Giờ cô đang ngồi trên chiếc giường lớn, trong lòng cứ dâng lên một cảm xúc lạ lẫm. Câu nói của Lục Tề Nam hôm qua

vang lên trong đầu cô liên tục.

Đêm tân hôn...còn có thể làm gì cơ chứ...?

"Khả Như, mày thật dâm dê quá nha. Đang nghĩ linh tinh gì vậy?"


Cô tự đập đập hai má của mình cho tỉnh táo, nên nhớ là hôn lễ này cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi. Là cô muốn trả thù Cố Đông chứ không hề có ý gì khác.

Đúng rồi, là trả thù Cố Đông!

Nhưng mà...Lục Tề Nam làm gì mà tắm lâu như vậy chứ? Trái tim cô cứ đập liên hồi, có lẽ...đây là cảm giác hồi hộp chăng?

Aaa, không được nghĩ nữa, càng nghĩ càng xấu hổ.

Một lát sau, Lục Tề Nam mới bước ra từ phòng tắm. Trên người hắn chẳng có gì hết ngoài chiếc khăn tắm đang quấn ở phía dưới. Không hiểu sao cô lại thấy tình huống này quen quá...

Mải suy nghĩ, Khả Như mới chợt nhớ ra là mình đang nhìn Lục Tề Nam chằm chằm. Lục Tề Nam từ khi nào cũng đã nhìn lại cô, hắn cong môi lên cười:

- Em không cần quá vội vàng.

Hả...ai thèm vội vàng chứ? Trời ạ, sao tên Lục Tề Nam này có thể chỉ quấn mỗi khăn tắm trên người vậy, lúc này cô mới để ý mà vội quay mặt đi, hai má cô ửng hồng:

Ánh mắt Lục Tề Nam lóe lên tia thích thú khi thấy phản ứng quá dỗi dễ thương của Khả Như. Khoé môi hắn khẽ cong lên nở một nụ cười ma mị. Bước chân hắn sải dài tiến tới chỗ cô ngồi.

Lúc này, khi thấy Lục Tề Nam đang bước về phía mình Khả Như liền bật dậy, miệng lắp bắp:

- Lục thiếu, anh mau mặc áo vào vào đi...

Cơ thể của hắn lộ ra trước mặt cô một cách hoàn mĩ như vậy, bảo sao cô có thể cưỡng lại được chứ. Cô tiếp tục quay mặt đi và che hai mắt mình lại.

Lục Tề Nam cười nhẹ tựa như không cười, bàn tay hắn giơ lên bá đạo gạt tay cô ra. Lại lần nữa thân thể cường tráng của hắn đập vào mắt cô.

- Lục...

- Hôm qua tôi đã nói là em đừng hòng khất rồi cơ mà. Em biết rõ đêm nay chúng ta cần làm gì ?


Ý tứ của Lục Tề Nam quá rõ ràng, chỉ có người ngu mới không hiểu thôi chứ. Khả Như ngây người ra một lúc, phải...phải làm chuyện đó thật sao?

Xấu hổ? Cô biết rất rõ chuyện quan hệ thể xác này sớm muộn cũng phải làm thôi mà...

- Anh...Lục thiếu...

- Được rồi, tôi không muốn ép buộc em, nếu em muốn trả thù.

Sau đó, Lục Tề Nam bước tới cái bàn nhỏ bên cửa sổ, nơi trưng bày các loại rượu vang thượng hạng. Hắn lười biếng tựa người xuống sofa, tự tay rót mình một ly rượu vang. Đôi mắt hắn vẫn hướng về phía cô đang đứng, chăm chú quan sát

Khả Như đứng hình một lát và suy nghĩ, hắn đổi ý rồi sao? Hắn ta vừa nói là không ép cô, Lục Tề Nam không ép buộc cô...

Nhưng mà...

Phải, là vì cô còn yêu Cố Đông nên mới gấp gáp muốn trả thù như vậy. Là cô vẫn còn yêu Cố Đông nên hiện giờ cô vẫn chưa thể chấp nhận Lục Tề Nam được. Tất cả là vậy đó. Nhưng bây giờ cô còn có thể chọn khác nữa sao?

Ngồi thẫn thờ một lúc Khả Như mạnh dạn bước tới chỗ Lục Tề Nam. Đôi mắt trong veo của cô đối diện với đôi mắt sắc bén sâu thẳm không đáy kia:

- Động phòng thôi!






Bình luận

Truyện đang đọc