[ABO] SAU KHI KẾT HÔN TÔI THẬT THƠM

Editor: Lạc Y Y

“Ồ” Lục Cẩn lạnh nhạt lên tiếng, ngoảnh đầu nhìn về hướng Tô Nguyên: “Còn phải mang thêm gì nữa không? Nếu không còn chúng ta về nhà thôi, ở lại thêm nữa tôi có chút buồn nôn”

“Anh!” Tô Duệ trước nay chưa từng bị đối xử như vậy, tức đến cả người hắn run lên.

Tô Nguyên cẩn thận quan sát ánh mắt Lục Cẩn, bảo đảm trong mắt anh không có chút chán ghét nào, cậu vui vẻ cười lên, cầm lấy mấy bản thảo của mình, “Hết rồi, chúng ta đi thôi”

Lục Cẩn rất tự nhiên tiếp nhận đồ của Tô Nguyên, tay còn lại dắt tay Tô Nguyên dẫn cậu rời khỏi cái nơi làm cậu không vui này làm.

Tài xế nhìn thấy Lục Cẩn trở lại lập tức đón lấy hành lý trong tay anh đặt trong cốp xe sau, lúc lên xe hỏi: “Cậu cả, trực tiếp về nhà sao?”

“Không, đi trung tâm thương mại”

“Nhưng thân thể của cậu?” Tài xế không khỏi lo lắng, anh đã làm ở Lục gia nhiều năm, cũng biết tình hình sức khỏe của Lục Cẩn, trung tâm thương mại nhiều người như vậy, lỡ như phát tác…

Tô Nguyên cũng biết nổi lo của tài xế, vừa nãy Lục Cẩn đã giúp đỡ mình, vậy mình cho anh một chút tin tức tố cũng không sao đâu.

Đang nghĩ, liền tháo vòng ức chế của mình ra, nhanh chóng hôn lên.

Không đợi Lục Cẩn phản ứng lại, Tô Nguyên liền ngồi trở lại chỗ ngồi, làm ra dáng như không có việc gì.

Tài xế nhìn thấy cảnh này, khóe miệng chậm rãi cong lên, lộ ra nụ cười từ ái, cũng không lo thân thể của Lục Cẩn nữa, lái xe đến trung tâm thương mại.

Tô Nguyên len lén mò qua, phát hiện Lục Cẩn vươn đầu lưỡi nhẹ liếm môi mình, thoáng chốc mặt đỏ như có thể tỏa nhiệt.

A a a a a! Tên đàn ông này còn đang trong dư vị gì sao ! !

Lục Cẩn cũng nhìn thấy sự khác thường của Tô Nguyên, cười khẽ hỏi: “Tiểu Nguyên Bảo sao vậy? Mặt sao đỏ thành như thế?”

Khi nói chuyện, Tô Nguyên cảm thấy Lục Cẩn phả hơi vào lỗ tai mình, mặt càng đỏ hơn.

“Trong xe quá bức bách sao?”

“Đúng đúng đúng! Điều hòa trong xe mở quá cao, cho nên tôi mới đỏ mặt, mới không phải vì anh….”

Lục Cẩn nhịn không được bật cười, ra hiệu cho tài xế giảm nhiệt độ điều hòa xuống một chút.

Tô Nguyên cảm thấy còn chưa đủ, trực tiếp vươn tay muốn mở cửa sổ một chút, gió vừa vào đông luồn qua cửa sổ, cuối cùng áp chế được hơi nóng trên mặt cậu.

“Đừng hóng gió lâu quá, cẩn thận bị cảm lạnh.” Lục Cẩn bên cạnh dịu dàng nói.

Tô Nguyên gật đầu, dù sao mặt cũng không đỏ nữa, liền đóng cửa sổ xe lại.

Thường thì dòng người vào cuối tuần sẽ đông hơn bình thường, nhưng cái trung tâm thương mại này đều là nhân viên cửa hàng, rất khó nhìn thấy khách hàng.

“Cái trung tâm thương mại này sao lại vắng vẻ như vậy?” Tô Nguyên nhìn xung quanh, “Bên trong không phải đều là tiệm đen không ai đến đó chứ?”

Lục Cẩn cười xoa đầu Tô Nguyên, “Chắc là tài xế nghe thấy tôi muốn đưa em đến đây, nên nhắc trước xử lý đó”

Tô Nguyên không hiểu cách làm của người có tiền, xử lý một cái trung tâm thương mại lớn như vậy, phải tốn bao nhiêu tiền đây! Thật là trong lòng rỉ máu mà

“Được rồi, đừng đau lòng nữa, nơi này là anh mở, không tốn bao nhiêu tiền, lần sau chúng ta lén tới, không cho người khác biết.”

Vừa nghe là Lục Cẩn mở, Tô Nguyên bày tỏ cũng không được an ủi bao nhiêu, thậm chí tim càng đau hơn

Lục Cẩn dắt tay Tô Nguyên, cười nói: “Đi thôi, chúng ta đi mua quần áo, tốt nhất thêm vài bộ đồ đôi”

Mấy nhân viên cửa hàng nhìn thấy đại Boss dắt theo Omega nhỏ của anh đi dạo trung tâm thương mại thì tiếp đón nhiệt tình, chỉ cần nịnh bợ tốt, đại Boss liền lấy ra một tấm card màu đen, ngang ngược nói: “Quét”

Bình luận

Truyện đang đọc