BẤT HỦ PHÀM NHÂN

Hoàn toàn không có vấn đề a, trong lòng Mạc Vô Kỵ thầm sung sướng suy nghĩ cô gái áo tím nói nhanh lên một chút, hắn lập tức đồng ý, sau đó liền rời đi cái địa phương chó má này.

Quả nhiên cô gái áo tím tiếp tục nói:

- Ngày hôm nay duyên phận của ngươi và Tương Vũ đã hết, ta ở chỗ này làm chủ cho ngươi cùng Tương Vũ, giải trừ đoạn trần tục nhân duyên này, mỗi người rửa đạo tâm, gặp lại chỉ như người qua đường. Nhan Dã, ý của ngươi như thế nào.?

Mạc Vô Kỵ trong lòng thầm than, đây là muốn Nhan Dã cam tâm tình nguyện đáp ứng sau đó, Mộ Dung Tương Vũ mới hoàn toàn không còn tâm ma. Nếu hắn là Nhan Dã trước đây, coi như là bị buộc lấy đáp ứng rồi, trong lòng cũng nhất định là có phiền phức. Cũng may hắn không phải là Nhan Dã, cô gái áo tím nói rất đúng, đối với Mộ Dung Tương Vũ mà nói, hắn là một cái người qua đường.

Mạc Vô Kỵ đứng lên, liền ôm quyền đang muốn nói mình hoàn toàn đồng ý cô gái áo tím, hắn và Mộ Dung Tương Vũ duyên phận đã hết. Không nghĩ tới Mộ Dung Tương Vũ lại đứng dậy nói:

- Sư phụ, ta cuối cùng cảm giác tục duyên giữa mình và Nhan Dã còn chưa hoàn toàn kết, nếu là cứ như vậy vội vội vàng vàng kết thúc, chỉ sợ ta trong lòng có chút phiền phức, chung quy sẽ ảnh hưởng đạo tâm của ta.

Mạc Vô Kỵ nhất thời trợn tròn mắt, đây là có chuyện gì? hắn tuyệt đối không tin Mộ Dung Tương Vũ sẽ có tình cảm đối với Nhan Dã, loại này lợi dụng, tựa cùng Kế Nguyệt giống y hệt nhau. Nhan Dã này cũng là một tên bi kịch, chính là bị các loại nữ nhân lợi dụng, chơi chán rồi bỏ.

Cô gái áo tím khẽ nhíu mày, lập tức than thở:

- Tương Vũ, lần này ngươi và Thiên Viêm cùng nhau tiến vào Phá Toái Giới, ngươi nhất định phải đem đoạn trần tục này chấm dứt, nếu không, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Phải biết rằng Thái Thượng Đạo tông môn đồng dạng là phải nhập tình, Thiên Viêm là người trong rồng phượng, lại là đệ tử Nhất kiếm tông sáu sao, chính là kẻ thích hợp cho ngươi chọn...

- Tương Vũ Sư Muội, Tần sư thúc nói không sai. Chúng ta lần này liên thủ đi Phá Toái Giới, ta nguyện ý cùng tiến thối với Tương Vũ Sư Muội.

Người thanh niên khí vũ hiên ngang đứng dậy, ôm quyền đối với Mộ Dung Tương Vũ ôn nhu nói.

Mạc Vô Kỵ hoàn toàn hiểu ra, trong lòng hắn không khỏi càng bi ai vì Nhan Dã, loại tình cảnh này há chỉ là hai chữ bi thương có thể thay thế?

Trên thực tế là Mộ Dung Tương Vũ cùng cái tên Thiên Viêm tu sĩ muốn cùng đi Phá Toái Giới, có thể tưởng tượng hai người cùng nhau tiến vào Phá Toái Giới sau đó, khẳng định có các loại tiếp xúc. Một khi hai người tiếp xúc nhiều hơn, nói không chừng rất có thể khuấy hợp với nhau (ý là chịch nhau), cũng chính là lúc Mộ Dung Tương Vũ nhập tình. Nếu là trước lúc này, hôn sự giữa Mộ Dung Tương Vũ và hắn còn chưa có chấm dứt, trong lòng Mộ Dung Tương Vũ có phiền phức, một khi cùng Thiên Viêm nhập tình, vậy đối với Mộ Dung Tương Vũ cực kỳ bất lợi.

Chính là bởi vì như vậy, sư phụ Mộ Dung Tương Vũ mới chịu tại trước khi Mộ Dung Tương Vũ tiến vào Phá Toái Giới, để cho hắn và Mộ Dung Tương Vũ cắt đứt hôn sự.

Từ đầu đến cuối, Nhan Dã đều là một con kiến hôi bị lợi dụng bị chà đạp. Không có bất kỳ người nào cân nhắc qua đạo tâm của Nhan Dã, cũng không có bất kỳ người nào cân nhắc qua Nhan Dã có thể thừa nhận hay không.

Mạc Vô Kỵ thầm than, may là hắn không phải là Nhan Dã, nếu là mà hắn tao ngộ loại chuyện này, hắn nói không chừng lập tức liền nhổ vào mặt lão yêu bà áo tím này, sau đó nghĩ biện pháp giết chết Thiên Viêm. Ngươi người trong rồng phượng là chuyện của ngươi, muốn chơi lão bà của ta hả, mày muốn chết rồi.

Tuy chuyện này không liên quan đến mình, trong lòng Mạc Vô Kỵ cũng bất bình vì Nhan Dã.

- Sư phụ, ta cảm thấy có thể cho Nhan Dã cùng đi Phá Toái Giới, chỉ có tiếp xúc nhiều, mới từ từ lại đem phiền phức trong lòng bỏ đi.

Mộ Dung Tương Vũ cũng không có trực tiếp trả lời thanh niên kia, mà là đối với sư phụ nàng cúi người hành lễ nói.

Mạc Vô Kỵ trong lòng khinh bỉ, hắn cũng đoán được ý tứ Mộ Dung Tương Vũ. Đó chính là để cho hắn cùng đi Phá Toái Giới, chỉ có ở chung cùng tên Thiên Viêm thanh niên kia, hắn mới có cảm giác thua kém. Chỉ cần hắn mặc cảm, Mộ Dung Tương Vũ tự nhiên sẽ lựa chọn Thiên Viêm, trong lòng sẽ không còn áp lực.

Người nữ nhân này quả thực giống như Kế Nguyệt, vì lợi ích của mình, căn bản cũng không quản người khác chết sống.

Cô gái áo tím nhất thời cau mày, giọng nói hòa hoãn nói:

- Tương Vũ, Phá Toái Giới không ở Vĩnh Anh Tiên Vực, bên trong nguy cơ trùng trùng. Coi như là đi, cũng đều là thiên tài của các Đại Tiên vực, đi một chuyến cũng không dễ dàng... Nhan Dã đi, có lẽ là hại hắn.

Mạc Vô Kỵ rõ ràng, câu nói sau cùng của cô gái áo tím là ý gì. Hắn tuyệt không tin Mộ Dung Tương Vũ sư phụ sẽ cân nhắc sống chết của hắn. Phỏng chừng nguyên nhân chủ yếu, là đi một chuyến không dễ dàng.

Mộ Dung Tương Vũ trầm mặc xuống, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Mạc Vô Kỵ. Nếu là bởi vì đạo tâm của mình, để Nhan dã bỏ mạng ở Phá Toái Giới, nàng có thể an tâm? Từ đầu đến cuối mà nói, Nhan Dã cũng là giúp nàng. Tuy nói Nhan Dã có thể ở Nhan gia muốn làm gì thì làm, cũng là bởi vì thể diện của nàng, nhưng nguyên nhân gây ra là bởi vì nàng.

Sư phụ nói cũng không sai, Thiên Thượng Vong Tình là trước nhập tình sau đó lại vong tình. Giữa Nàng và Nhan Dã cũng không có tình cảm gì, chứ đừng nói chi là nhập tình. Giữa Nàng và Nhan Dã chỉ có nhân quả, sự tình của Nhan Dã sau khi kết thúc ở nơi này, đoạn nhân quả đó cũng liền kết thúc.

Nghĩ tới đây, nàng theo bản năng nhìn thoáng qua Kiều Thiên Viêm. Kiều Thiên Viêm là một trong thập đại Huyền Tiên của Vĩnh Anh Tiên Vực, tướng mạo đường đường, lại là thiên tài sáu sao, so với Nhan Dã, đích xác không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.

Mộ Dung Tương Vũ trong lòng thở dài, kỳ thực Mạc Vô Kỵ phán đoán cũng không phải hoàn toàn đúng, nàng sở dĩ kêu Nhan Dã, bởi vì nàng cũng không quá muốn đổi một người khác nhập tình. Nếu đã lựa chọn Nhan Dã, hay là dùng Nhan Dã nhập tình sau đó sẽ xuất tình, thế nhưng là bộ dạng của Nhan Dã đích thật là khó có thể làm cho nàng nhập tình.

- Nhan Dã, ý tứ của ngươi làm sao?

Nguyên bản hỏi những lời này, sư phụ Mộ Dung Tương Vũ hoặc là Mộ Dung Tương Vũ là thích hợp nhất. Mạc Vô Kỵ cũng thật không ngờ, kẻ hỏi hắn câu này lại là thanh niên nam tử gọi Thiên Viêm.

Tuy rằng trong lòng hắn một vạn cái khó chịu tên Thiên Viêm kia, dcm mày định cướp vợ ông à, cũng biết hắn tốt nhất trả lời là, ta không muốn đi Phá Toái Giới, chuyện giữa hắn và Mộ Dung Tương Vũ cứ xem hết là hay nhất.

Trả lời như vậy thì vui vẻ cả làng, ngoại trừ làm cho Mộ Dung Tương Vũ hơi chút thất vọng, nhưng có thể thỏa mãn thanh niên Thiên Viêm cùng sư phụ Mộ Dung Tương Vũ. Trọng yếu hơn là, câu trả lời này cũng thỏa mãn chính bản thân Mạc Vô Kỵ, hắn có thể thoát thân rời đi. Mạc Vô Kỵ cũng biết, vì sao Thiên Viêm còn muốn hỏi hắn những lời này, đó là biến tướng uy hiếp hắn, nếu mà hắn trả lời không ổn, chẳng khác nào đắc tội tên nam tử trước mắt.

Dù không thoải mái, Mạc Vô Kỵ cũng phải nhanh một chút từ nơi này thoát thân.

Nhưng vào lúc này, một đạo truyền thư phi kiếm màu đỏ bay tiến đến, rơi vào trong tay của nam tử trung niên.

Trung niên nam tử tiếp nhận phi kiếm nhìn thoáng qua, lập tức cũng có chút khiếp sợ.

- Đồ đạo hữu, có chuyện gì không?

Cô gái áo tím nghi ngờ hỏi.

Trung niên nam tử lại đem phi kiếm đưa cho cô gái áo tím nói:

- Hồng Mông Sinh Tức năm đó dẫn đến Vô Sinh Đạo Tông diệt môn tại đáy Vô Sinh Hà của Vĩnh Anh Giác lại xuất hiện, bởi vì người lấy đi Hồng Mông Sinh Tức không rõ đi về đâu, Phong Vân Thiên Đế yêu cầu phong tỏa vô sinh bí cảnh ở Vĩnh Anh Giác Vô Sinh Hà, đồng thời cấm tất cả những người lai lịch không rõ rời đi.

- Lại là Hồng Mông Sinh Tức!

Cô gái áo tím hít sâu một hơi, sợ hãi than một tiếng nói.

Một hồi lâu nàng mới lần nữa than thở:

- Xem ra Thiên Đế cũng biết cơ hội tìm được Hồng Mông khí tức rất mong manh, tới nơi này bất quá là làm hết sức mình mà thôi.

Trung niên nam tử gật đầu, hắn hiểu rõ cô gái áo tím nói. Nếu là Thiên Đế cho rằng thứ này khả năng tại bên trong phế tích Vô Sinh Đạo Tông năm đó, hắn cũng không phải truyền đến mệnh lệnh, mà là chính bản thân tới rồi.

Mạc Vô Kỵ nghe trong lòng cũng là cả kinh, hắn biết khí tức bên trong hồ lô kia phi thường rất giỏi, không nghĩ tới là Hồng Mông khí tức. Một khi để cho người ta biết hắn chiếm được loại vật này, hắn một vạn cái mạng nhỏ cũng chưa đủ nhìn. Không muốn nói cái gì Thiên Đế, chính là hai vị trước mắt chỉ sợ cũng muốn đưa hắn bầm thây vạn đoạn. Thậm chí ngay cả đầu khớp xương bột phấn đều không còn.

- Nhan Dã, vừa rồi Thiên Viêm hỏi ngươi, ngươi vẫn không trả lời.

Cô gái áo tím biết Hồng Mông khí tức đối với nàng mà nói quá mức xa xôi, lần nữa nhìn về phía Mạc Vô Kỵ hỏi. Nàng cũng cần Mạc Vô Kỵ cho một câu trả lời thuyết phục, làm cho đạo tâm của bảo bối đồ đệ hoàn toàn vô cấu, cắt đứt mọi chuyện lúc trước.

Nếu là trước khi biết Thiên Đế điều tra hồ lô, Mạc Vô Kỵ không chút do dự nói sẽ không đi Phá Toái Giới, chính bản thân đơn độc rời đi. Hiện tại Mạc Vô Kỵ biết, hắn đơn độc rời đi có chút nguy hiểm.

Chủ yếu nguy hiểm tại trên người Câu Tinh Hạo, Câu Tinh Hạo cũng đã gặp qua Bán Nguyệt Thanh Kích. Chỉ cần tại Vĩnh Anh Giác truyền ra, hắn Mạc Vô Kỵ dùng là Bán Nguyệt Thanh Kích, hắn sẽ có cực lớn nguy hiểm.

Có lẽ trước đây tu sĩ tiến vào đáy Vô Sinh Hà rất nhiều, Vĩnh Anh Tiên Vực Thiên Đế không nhất định có thể tra được hắn Mạc Vô Kỵ tiến vào đáy Vô Sinh Hà. Loại sự tình may mắn này, Mạc Vô Kỵ trực tiếp không lo lắng. Hắn xuất thân làm nghiên cứu khoa học, bất luận cái gì thật nhỏ khác biệt đều có thể tạo thành sai lầm cực lớn. Cho nên thời điểm không phải vạn bất đắc dĩ, Mạc Vô Kỵ quyết không làm việc cầu may kiểu này.

- Hồi bẩm tiền bối, với ta mà nói, Tương Vũ Sư Muội đạo tâm mới là trọng yếu nhất. Vừa rồi Tương Vũ Sư Muội nói trong lòng đối với ta còn không có hoàn toàn kết trần duyên, thậm chí còn có một tia phiền phức, ta cũng cảm nhận được. Dù cho để cho ta lập tức thịt nát xương tan, ta cũng không thể để cho một tia phiền phức này của Tương Vũ Sư Muội tồn tại. Ta sống chính là vì Tương Vũ Sư Muội, cho nên biết rõ dù phải chết, ta cũng phải cùng Tương Vũ Sư Muội đi vào Phá Toái Giới, thẳng đến phiền phức của Tương Vũ Sư Muội triệt để biến mất mới thôi.

Mạc Vô Kỵ cảm khái sục sôi, trong giọng nói tràn đầy lời lẽ ngôn tình sến súa mắc ói.

Mộ Dung Tương Vũ kinh dị nhìn Mạc Vô Kỵ, lẽ nào nàng còn chưa hề lý giải cái tên Nhan Dã đã cùng nàng đính hôn? Vừa rồi lời kia, căn bản cũng không phải là thứ Nhan Dã có thể nói ra được, trong mắt nàng, Nhan Dã nhu nhược lại yêu thích huyễn tưởng. Đồng thời cũng là một kẻ vì tư lợi, căn bản cũng không quan tâm tới người khác.

Cô gái áo tím âm thầm thở dài, Mạc Vô Kỵ lời này đâu phải là hỗ trợ, đây quả thực là tăng thêm phiền. Tính tình Tương Vũ nàng cũng biết một phần, chỉ cần Tương Vũ lần này có thể chém rơi trần duyên, cùng Kiều Trung Viêm nhập tình, lại từ bên trong nhập tình đi tới, nàng sẽ là một Tiên Đế cường giả của Thái Thượng Đạo tông trong tương lai.

Bất quá nếu mà Nhan Dã thật là loại ý nghĩ này cũng tốt, Nhan Dã và Kiều Trung Viêm cùng nhau tiến vào Phá Toái Giới, để cho Tương Vũ có sự so sánh tương đối cùng lựa chọn. Nói như vậy, Tương Vũ một khi nhập tình sau đó, sẽ không còn kẽ hở, hơn nữa chuyện lúc trước đối với nàng cũng không có nửa điểm tiếc nuối.

Thêm một cái danh ngạch đến Phá Toái Giới, nàng vẫn có thể kiếm được.

Bình luận

Truyện đang đọc