BẤT HỦ PHÀM NHÂN

10 ngọc bài tiến vào Thần Vực Sào đã tới tay, Mạc Vô Kỵ nhanh chóng rời đi Thần Vực Sào thiên địa quảng trường, quay lại nơi ở. Mặc dù hắn rất muốn đi thiên địa quảng trường đấu pháp trận xem biểu hiện của Thiên Phàm Tông đệ tử, bất quá vừa nghĩ tới Dược Đỉnh Thạch, hắn cũng không có hứng thú nữa.

Hắn bây giờ thân phận con kiến hôi, cả Bàng Cật đều không thể bảo vệ hắn, nếu là bị người phát hiện dấu vết nào, vậy hắn nhất định phải chết.

...

Thần Vực Sào bờ biển, bãi cát khoảng cách chỗ Mạc Vô Kỵ vào biển có ít nhất mấy vạn dặm, một người tu sĩ cả người là máu lảo đảo nghiêng ngã vọt tới.

Hắn cả người khí tức uể oải, thế nhưng trong mắt của hắn lại toát ra hận nộ như hỏa diễm vậy. Từ xuất đạo tới nay, hắn Thiết Tranh còn chưa hề bị thua thiệt lớn như vậy. Cư nhiên bị người dùng vô hình kiếm ý đả thương nặng, nếu như không phải hắn có Tam Thiên Nhược Thủy kháo, hắn phỏng chừng chính bản thân sớm bị giết.

Đáng tiếc là Tam Thiên Nhược Thủy kháo còn không có triệt để luyện hóa, nếu không, hắn cũng sẽ không thụ thương.

Vô luận là ai, dám ở đáy biển Thần Vực Sào ám toán hắn Thiết Tranh, hắn cũng muốn đòi nợ.

Theo Thiết Tranh, người này dễ tìm. người có thể ở Thần Vực Sào đáy biển giống như hắn thi triển pháp thuật tuyệt đối sẽ không rất nhiều, thậm chí không có người thứ ba.

Hắn mượn chính là Tam Thiên Nhược Thủy kháo, đây chính là thứ tiếp cận Tiên Thiên pháp bảo, coi như là bán Tiên Thiên Pháp Bảo. Sở dĩ là bán Tiên Thiên, là bởi vì cái Tam Thiên Nhược Thủy kháo cũng không phải triệt để thành hình, mà là ngày kia bị người luyện chế qua. Cái thủy kháo này tự mang thiên địa quy tắc, dù cho hắn không có triệt để luyện hóa, hắn cũng có thể mượn cái này Tam Thiên Nhược Thủy kháo ở Thần Vực Sào đáy biển thẩm thấu xuất thần niệm.

Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể ám toán Khúc Du, nguyên bản tại Thần Vực Sào đáy biển, Khúc Du là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, để cho hắn không có nghĩ tới là trên đường mọc ra một người phá hủy kế hoạch của hắn, còn cứu Khúc Du.

Thứ làm cho hắn bị thương nặng rất có thể là một loại thần niệm tiễn ý, cũng may mà hắn Tam Thiên Nhược Thủy dựa vào chặn thần niệm tiễn ý sát khí, nếu không, thức hải của hắn nói không chừng đều có thể bị loại này thần niệm tiễn ý xé rách.

Người này nếu có thể tại đáy biển Thần Vực Sào mở rộng thần niệm, khẳng định có thể tìm được hàng loạt Ngũ Hành Sa. Chính bản thân muốn tìm hắn, chỉ cần mau chân đến xem người nào giao dịch hàng loạt Ngũ Hành Sa liền có thể. Chính là hiện khi chưa có người giao dịch, hắn cũng có thể để cho người ta lưu ý, tương lai người nào tới nơi này giao dịch Ngũ Hành Sa.

Thở dài một hơi, Thiết Tranh thu hồi bản thân pháp bảo, nuốt vào vài tấm đan dược trị thương, đổi lại một bộ quần áo.

Nửa nén hương sau đó, nguyên bản Thiết Tranh như thủy quái vậy, đã biến thành một đại hán cường tráng. Vẻ mặt đầy râu như kim thép bình thường vậy, mặt chữ điền mắt to, khiến người ta một loại chính nghĩa thiết cốt cảm giác.

Nếu mà chỉ là nhìn bề ngoài Thiết Tranh, không ai sẽ nghĩ tới hắn sẽ núp ở Thần Vực Sào đáy biển ám toán Khúc Du.

...

Thần Vực Sào trong sự vụ đại điện, Mạc Vô Kỵ vừa đi cũng không có bao lâu, Khúc Du liền xuất hiện ở nơi này. Nàng trực tiếp đi trước cửa sổ nhiệm vụ ban bố một cái nhiệm vụ, yêu cầu bộ phận Ngũ Hành Sa, điều kiện thương lượng, tuyệt sẽ không để cho người bản thân có Ngũ Hành Sa chịu thiệt.

Mục đích Khúc Du tuyên bố nhiệm vụ là tìm được Mạc Vô Kỵ, ý tưởng của nàng giống Thiết Tranh, người này cứu nàng nếu có thể ở đáy biển Thần Vực Sào mở rộng thần niệm công kích, liền tuyệt đối có thể tìm được Ngũ Hành Sa. Cùng Thiết Tranh bất đồng là, nàng là muốn ngay mặt cảm tạ người cứu nàng, đồng thời cũng có một loại ý niệm bảo hộ người cứu nàng trong đầu.

Thực lực của chính nàng đích xác không cao lắm, bất quá tông môn của nàng là Vong Xuyên đạo môn, đây chính là một tông môn nhất đẳng bên trong thần vực. Có người có dũng khí ám toán nàng Khúc Du, loại chuyện này Vong Xuyên đạo môn há có thể bỏ qua? Nàng căn bản là nghĩ không ra Mạc Vô Kỵ rời đi Thần Vực Sào hải đã đi ngay giao dịch Ngũ Hành Sa, trung gian hầu như không có khoảng cách. Nếu là có thể nghĩ đến điểm này, nàng trực tiếp đi trước cửa sổ hỏi một chút là được rồi.

- Khúc sư muội, thật là đúng dịp a, ngươi tới nơi này tuyên bố nhiệm vụ?

Thiết Tranh mới vừa mới vừa đi tới cửa sự vụ đại điện, đã nhìn thấy Khúc Du.

Thiết Tranh người này Khúc Du không xa lạ gì, một trong Thần Diễn Tông đệ tử cốt lõi nhất, coi như là Thần Diễn Tông tương lai. Hơn nữa Thiết Tranh tính tình tựa như tên của hắn, cứng rắn boong boong, làm việc nghĩa khí hào sảng, khinh bỉ nhất là cái loại tiểu nhân phía sau ám toán.

- Ra mắt thiết sư huynh, ta muốn tìm kiếm mấy tổ Ngũ Hành Sa, cho nên tới tuyên bố một cái nhiệm vụ.

Khúc Du vội vàng hoàn lễ, nàng cảm giác Thiết Tranh dường như có thương tích tại thân, khí tức cũng có chút bất ổn.

Chỉ là thực lực của Thiết Tranh nhưng phi thường cường đại, hơn nữa danh tiếng Thiết Tranh cũng rất lớn, cộng thêm lại là đệ tử Thần Diễn Tông vô cùng trọng yếu. Vô luận là thời điểm Thần Vực Sào ấp trứng cướp đoạt, hay là Thần Vực Sào trên thiên địa quảng trường đấu pháp, lại có ai có thể thương tổn Thiết Tranh hoặc là ai dám thương tổn hắn đâu nè?

- Ngũ Hành Sa cũng không dễ tìm, ta tới nơi này là muốn tìm sư đệ ta.

Thiết Tranh vừa cười vừa nói.

- Zị hả, ta đi trước.

Khúc Du đối với Thiết Tranh rất là bội phục, nàng và Thiết Tranh cũng không phải phi thường quen thuộc, cũng chỉ có thể nói là quen biết mà thôi.

Nhìn theo Khúc Du rời đi sự vụ đại điện, Thiết Tranh hơi có chút cau mày, hắn cảm giác ý nghĩ mình lúc trước có đúng hay không.

Khúc Du tới tìm Ngũ Hành Sa, hiển nhiên là muốn tìm được người cứu nàng. Mà người cứu Khúc Du, chính là người hắn Thiết Tranh muốn giết. Nếu mà Khúc Du biết được hắn cũng là ở chỗ này tới tìm người có Ngũ Hành Sa, rất có thể sẽ hoài nghi hắn. Nếu như Khúc Du biết hắn bị thương nặng, hầu như nhất định sẽ hoài nghi hắn.

Chỉ một Khúc Du, hắn Thiết Tranh không sợ, thế nhưng là tông môn phía sau Khúc Du dù là hắn Thần Diễn Tông cũng không dám tùy tiện khiêu khích.

Tên gia hỏa kia ám toán hắn, nếu có thể ở đáy biển Thần Vực Sào mở rộng thần niệm, há có thể đơn giản? Nếu là một cái tông môn cùng Vong Xuyên đạo môn như nhau đi ra, vậy hắn Thiết Tranh bại lộ, cũng không phải là chuyện tốt.

Nghĩ tới đây, phía sau Thiết Tranh nhất thời ra một đạo mồ hôi lạnh. Chuyện này một khi bại lộ, chẳng những là danh tiếng của hắn Thiết Tranh mấy năm nay dựng đứng hủy hoại chỉ trong chốc lát, thậm chí Thần Diễn Tông còn sẽ phải chịu liên lụy.

Thiết Tranh nắm chặt nắm tay, tại trong sự vụ đại điện làm bộ tìm người dạo qua một vòng, sau đó xoay người rời đi, đi ra sự vụ đại điện.

Thiết Tranh mới vừa rời đi, Khúc Du liền từ trong một góc đại điện đi ra. Nàng xem rất rõ ràng, Thiết Tranh là thật sự đang tìm người.

Điều này làm cho chính nàng cũng lắc đầu, Thiết Tranh là ai, há có thể núp ở đáy biển Thần Vực Sào ám toán nàng? Coi như là Thiết Tranh thụ thương, cũng tuyệt đối không phải là tại Thần Vực Sào hải.

...

- Mạc Vô Kỵ?

Mạc Vô Kỵ mới vừa vừa đi vào Thần Vực Sào khu tụ tập tông môn, chợt nghe đến một thanh âm kêu hắn.

Mạc Vô Kỵ quay đầu lại đã nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, Liễu Như Đình. Người nữ nhân này thoạt nhìn sớm đã khang phục, hơn nữa mặt như hoa đào, so với lúc trước lúc gặp mặt càng là tăng thêm vài phần thành thục nữ nhân mị hoặc.

- Ra mắt Liễu sư tỷ.

Mạc Vô Kỵ nhìn ra, Liễu Như Đình ít nhất là Thiên Thần thực lực, mạnh hơn hắn nhiều. Bất chấp trước đây hắn cũng không có giúp Liễu Như Đình cái gì, lại có thể nhìn ra người nữ nhân này tương đối bạc tình. Sớm biết có thể gặp được người nữ nhân này, hắn đã ở bên ngoài trốn một hồi. Trước hắn cũng là bởi vì thấy một tu sĩ cùng bóng lưng Du Chân Na không sai biệt lắm, để cho hắn né nửa ngày mới dám đi vào.

- Ngươi thế nào cũng đi tới Thần Vực Sào? Ngươi không phải là ngoại môn đệ tử sao? Chẳng lẽ là tới hỗ trợ?

Liễu Như Đình liên tiếp hỏi thăm mấy vấn đề.

Vừa nghe mấy vấn đề của Liễu Như Đình, Mạc Vô Kỵ liền biết, người nữ nhân này sau đó căn bản cũng không có đi qua hỏi qua sự tình hắn và Tích Niệm Mạt, quả nhiên cùng hắn nghĩ như nhau, bạc tình tới cực điểm. Hắn Mạc Vô Kỵ đích thật là không có trợ giúp gì Liễu Như Đình, bất quá Tích Niệm Mạt ngược lại giúp Liễu Như Đình không ít. Chí ít Liễu Như Đình có thể trở về đến Cửu Diễn Thần Tông, lộ phí toàn bộ là Tích Niệm Mạt bỏ ra.

- Nga, Lục Hưng Đằng kia chỉ là hỏi một câu ta cùng tên Tích Niệm Mạt, sau đó liền đi.

Mạc Vô Kỵ thản nhiên nói.

Liễu Như Đình nhất thời mặt hiện lên phẫn nộ nói:

- Lục Hưng Đằng này giỏi lắm, lại dám làm như thế, coi như là hắn không muốn an bài, chí ít phải nói cho ta biết một tiếng, ta tự mình tới an bài.

Trong lòng Mạc Vô Kỵ cười nhạt, cả ý nghĩ nói chuyện cũng không có. Nếu mà người nữ nhân này chính bản thân nguyện ý an bài, cũng sẽ không đến bây giờ còn không biết mình không ở Cửu Diễn Thần Tông.

Liễu Như Đình phẫn nộ tới nhanh đi lại càng nhanh hơn:

- Được rồi, vậy sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Nơi này chính là Thần Vực Sào nơi tông môn tụ tập.

Mạc Vô Kỵ bình tĩnh nói:

- Ta đã gia nhập Thiên Phàm Tông, Vi Giới trưởng lão của Thiên Phàm Tông nhìn thấy ta có cốt cách tinh kỳ, thiên phú dị bẩm, là một thiên tài tu luyện. Do đó, đã thu ta làm đại đệ tử, có nhiệm vụ quản lý tiếp đãi hậu cần cho tông môn, oách xà lách chưa? Hehe!

- Phốc xuy!

Nghe được Mạc Vô Kỵ nói nhiệm vụ tiếp đãi, Liễu Như Đình lại cũng đã không nhịn được cười lên. Dường như cảm giác được không quá lịch sự, nàng nhanh chóng nói thêm:

- Ta không phải là cố ý a.

Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc nói:

- Không có việc gì, ta cũng không phải lần đầu tiên bị người nói như vậy, gặp lại sau nha. Bye bye!

Nói xong, Mạc Vô Kỵ lại cũng lười để ý tới Liễu Như Đình, trực tiếp vào Thiên Phàm Tông doanh trại.

- Mạc Vô Kỵ, có chuyện gì cần ta hỗ trợ, nhớ nói a.

Thấy Mạc Vô Kỵ rời đi, Liễu Như Đình thật giống như không biết thái độ Mạc Vô Kỵ giống nhau, vẫn như cũ ở phía sau gọi một câu.

- Hắn gọi Mạc Vô Kỵ sao?

Một cái giọng hùng hậu ôn hòa vang lên bên tai Liễu Như Đình, Liễu Như Đình quay đầu lại đã nhìn thấy Thiết Tranh.

- Thì ra là thiết sư đệ a, đúng vậy, hắn gọi là Mạc Vô Kỵ, là một tên gia hỏa vận khí rất tốt.

Liễu Như Đình cười khúc khích.

- Vận khí rất tốt sao?

Thiết Tranh nhìn Thiên Phàm Tông doanh trại phía xa, hơi có chút cau mày. Mạc Vô Kỵ bóng lưng thoáng một cái đã qua, hắn cuối cùng cảm giác mình đã gặp Mạc Vô Kỵ, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra đã gặp ở nơi nào.

...

- Vô Kỵ, ngươi tới chỗ của ta một cái.

Mạc Vô Kỵ vừa mới bước vào Thiên Phàm Tông doanh trại, liền nghe được thanh âm của sư tổ Bàng Cật.

- Dà.

Bất chấp Bàng Cật sư tổ lại đem hứa hẹn hắn danh ngạch toàn bộ lấy đi, Mạc Vô Kỵ đối với Bàng Cật tôn kính, thế nhưng là không có nửa điểm biến hóa. Hắn lên tiếng, nhanh chóng đi tới nơi ở Bàng Cật.

- Ra mắt sư huynh.

Mạc Vô Kỵ sau khi vào phòng cúi người hành lễ.

Tại trong phòng Bàng Cật có hai người, một kẻ Mạc Vô Kỵ quen biết, là Vong Xuyên đạo môn Lam Âu. Còn có một người trung niên nam tử, quanh thân đạo vận ngang dọc, hiển nhiên là một đỉnh cấp cường giả.

- Sư huynh?

Trung niên nam tử kia kinh ngạc nhìn Mạc Vô Kỵ.

Bàng Cật cười ha ha một tiếng nói:

- Kế đạo hữu, ta cùng Vô Kỵ mới quen đã thân, đơn giản ngang hàng tương giao.

Sau khi nói xong, Bàng Cật lại nói với Mạc Vô Kỵ:

- Vô Kỵ, Lam Âu sư tỷ ngươi quen biết ta không cần nói. Vị này chính là Vong Xuyên đạo môn Kế Dị trưởng lão, mau mau chào.

Mạc Vô Kỵ cũng là liền ôm quyền nói:

- Thiên Phàm Tông đệ tử Mạc Vô Kỵ ra mắt Kế Dị trưởng lão.

Trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, là vì Bàng Cật bất đắc dĩ. Bàng Cật sư tổ rõ ràng là Thần Vương cảnh giới, thực lực của Kế Dị trưởng lão này tuyệt đối không tới Thần Vương, nhưng có thể để cho Bàng Cật sư tổ tự mình tiếp đãi, đây là bất đắc dĩ a. Thực lực của Thiên Phàm Tông quá yếu, Vong Xuyên đạo môn phái một trưởng lão Thế Giới Thần đến, cũng nhất định cần Thần Vương tiếp đãi.

Bình luận

Truyện đang đọc