BÚT KÝ PHẢN CÔNG CỦA NỮ PHỤ PHÁO HÔI

Đã lâu rồi Ninh Thư mới có thể ăn uống một cách vui vẻ như thế, lúc cô đang gặm vịt nướng thì phát hiện ba người khi vẫn đang nhìn cô.

Ninh Thư: Lại sao nữa đây?

Bọn họ nói cô xấu cũng không sao, ai bảo bọn họ đều rất đẹp, nhưng lần này thì lại có khuyết điểm gì nữa chứ.

“... Bọn họ nói là không biết cô đến từ xó xỉnh nào, giống như là chưa từng được ăn thịt vậy.” 2333 nói.

Ninh Thư: (╯‵□′)╯︵┻━┻

“Nhìn cái gì, các cô chưa từng thấy người khác ăn cơm à.” Ninh Thư tức giận nói, các cô ăn bánh ngọt của các cô, còn tôi ăn vịt nướng của tôi.

Ba người kia hứ một tiếng, sau đó lại quay sang nói chuyện với nhau, làm như không muốn nói chuyện với Ninh Thư, đoán chừng là vì bọn họ thấy thực lực của Ninh Thư quá kém.

“Các cô không biết tôi gặp được một người rất kỳ lạ, bởi vì quá mệt mỏi khi làm những nhiệm vụ khó, cho nên tôi mới muốn đi đến những thế giới cấp thấp để làm những nhiệm vụ đơn giản một chút.” Một người phụ nữ xinh đẹp, toàn thân đều lộ ra vẻ lười biếng lên tiếng, linh hồn của cô ta rất mạnh, giống như một cơ thể thật vậy.

Người phụ nữ này mạnh hơn hai người còn lại rất nhiều.

Ninh Thư thấy đối phương nói thế thì một bên gặm đùi vịt, một bên dỏng tai lên để hóng hớt.

“Chị Vy, chị đã gặp được chuyện gì vậy?” Một người phụ nữ khác hỏi.

“Nhiệm vụ của tôi ở cái thế giới cấp thấp kia đã thất bại, nếu như không phải có thứ có thể cứu mạng mình thì tôi đã bị xóa sổ rồi.” Khi người phụ nữ xinh đẹp kia nói đến việc này, sắc mặt của cô ta vô cùng khó coi.

“Tôi gặp phải một tên đầu gỗ, cho dù làm thế nào thì hắn cũng không thích tôi, độ hảo cảm vẫn luôn là 0, chưa từng dao động, tôi hoài nghi hắn là một tên robot.” Sống lưng của người phụ nữ này thẳng tắp, giữa hai hàng lông mày tràn ngập sự phẫn nộ, biểu cảm giống như là không còn gì để nói cả.

“Cái này...” Hai người phụ nữ kia quay mặt nhìn nhau rồi bật cười: “Làm gì còn có người đàn ông nào mà chị Vy không giải quyết được chứ, chỉ sợ là chị chưa làm hết sức thôi, dù gì thì chị cũng sắp trở thành nhiệm vụ giả cao cấp rồi.”

“Không dốc hết sức sao? Thật sự là tôi đã làm hết sức mình.” Người phụ nữ quyến rũ kia phất tay: “Tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, càng nghĩ càng cảm thấy bực tức, cho nên tôi lại đi đến thế giới đó, ai ngờ đến nơi mới biết người đàn ông kia lại thích người ủy thác cho tôi, và cũng là vị hôn thê của hắn.”

“Lúc tôi còn ở đó thì hắn không thích tôi, đến lúc tôi đi hắn mới thích, hay là vì người mà hắn thích là nguyên chủ của tôi?” Người phụ nữ quyến rũ tức giận, hiển nhiên lý do là vì người đàn ông đó đã làm nhục mị lực của cô ta.

Ninh Thư:...

Tại sao câu chuyện này lại quen tai như vậy chứ?

Ninh thư nhìn người phụ nữ kia, chẳng lẽ cô ta chính là “Tống Ngưng”, cô thì trở thành tổng giám đốc, còn một nhiệm vụ giả khác thì trở thành Tống Ngưng.

Không ngờ bọn họ lại gặp nhau ở đây, Ninh Thư lại nhìn về phía cô ta, vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến mê người, còn trong đầu cũng đang nhớ lại lúc đối phương tán tỉnh mình.

Đương nhiên là Ninh Thư cũng không dám chạy đến nói với cô ấy rằng cô chính là tên tổng giám đốc đó.

Đó chính là hành động của kẻ không có não.

Ninh Thư vừa ăn vừa dỏng tai lên nghe nốt câu chuyện của đối phương.

“Chị Vy, vậy chị đã làm thế nào?”

“Lúc đó tôi chỉ muốn bắt được trái tim hắn, lần này thì người ủy thác lại là nữ chính An Noãn, có được hào quang của nữ chính sẽ càng dễ cho việc công lược nam chính.”

Cánh tay của Ninh Thư khẽ run lên một cái, còn suýt nữa làm rơi đũa, nhưng mà lúc đó nữ chính An Noãn đã kết hôn với nam phụ rồi mà.

Thật là loạn!

“Kết quả thì sao?” Hai người kia cũng rất tò mò.

Và Ninh Thư thì cũng tò mò không kém.

Người phụ nữ xinh đẹp phất tay, hừ một tiếng rồi nói tiếp: “Đàn ông ai mà chẳng giống ai, tôi còn chưa kịp làm gì thì nam chính và nữ chính đã tu thành chính quả, còn vị hôn thê lại trở thành vật hi sinh.”

Khi nói những lời này thì người phụ nữ xinh đẹp kia khẽ nhún vai, rồi uống một ngụm cà phê.

“Bọn em đã biết hắn không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của chị Vy mà, chị chỉ cho bọn em một vài chiêu đi.” Hai người này đều vô cùng sùng bái người phụ nữ gọi là chị Vy kia.

Chị Vy lạnh lùng nói: “Người đàn ông nào cũng thích phụ nữ toàn tâm toàn ý yêu hắn, bản tính của bọn họ là đê tiện, bọn họ không bao giờ để ý đến người quá tốt với mình, cho nên chỉ có bốn chữ, lạt mềm buộc chặt, khi đã vào tròng thì bọn hắn sẽ tự nhiên cảm thấy em là thật lòng yêu hắn.”

“Đừng bao giờ quá quan tâm một người đàn ông, bọn họ chỉ được dùng để bổ khuyết chỗ trống, ở mỗi thế giới lại đổi một người, trên đời này còn có rất nhiều đàn ông, tại sao bọn hắn có thể lăng nhăng còn phụ nữ thì không thể, phụ nữ cũng có thể sống một cách tiêu diêu tự tại.” Chị Vy bình tĩnh nói.

Ninh Thư uống hết bát canh bèn đứng dậy và rời khỏi đó, khi ra đến bên ngoài thì cô khẽ thở dài một tiếng, sau dó bắt đầu đi thăm quan khắp nơi để có thêm hiểu biết về tòa thành này.

Tâm tình lúc này của Ninh Thư không được tốt lắm, cô nói với 2333: “Chúng ta trở về thôi.”

“Được.”

Chỉ trong chớp mắt Ninh Thư đã ở trong không gian của hệ thống, bởi vì trong lòng có chỗ không hiểu nên cô lên tiếng hỏi 2333: “Ta đã giúp cho Cung Lạc thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện, vậy vì sao hắn còn muốn ở cùng với An Noãn, khiến cho mọi thứ lại trở về điểm xuất phát.”

Hơn nữa Cung Lạc và Tống Ngưng đã có một cái kết đẹp, nhưng mà bởi vì chị Vy cảm thấy nhục nhã, muốn trở về để tìm lại danh dự mà quyết định quay lại để tiến công Cung Lạc một lần nữa.

Hơn nữa lúc đó An Noãn đã kết hôn rồi, bây giờ Cung Lạc lại phải gánh thêm cái danh cướp vợ người khác, chí ít thì theo cốt chuyện hắn cũng là người đàn ông đầu tiên của An Noãn.

Tình huống lúc này của Cung Lạc so với cốt truyện ban đầu còn bết bát hơn nhiều.

Nên mới nói việc trước đây cô chống lại sự quyến rũ của chị Vy là một sai lầm.

Trời ơi, thật là lộn xộn.

Người ta đang có một tương lai hạnh phúc, tại sao cô lại nhúng mũi, khiến Cung Lạc và An Noãn trở về bên nhau.

“Ta đã nói rồi, mỗi một nhiệm vụ giả đều có cách để hoàn thành mục tiêu của riêng mình, quy luật trời đất của thế giới đó là làm cho nhân vật chính ở với nhau, cô giúp Cung Lạc phản công không sai, cô ta thay An Noãn phản công, đưa mọi thứ trở lại điểm bắt đầu cũng không sai, hãy cứ làm theo những gì mà trái tim cô mạch bảo.”

“Việc Cung Lạc ở thế giới kia lại ở cùng với An Noãn hoàn toàn không liên quan gì đến cô cả, là do hắn không thể giữ vững tâm trí của mình, cô đã giúp hắn phản công một lần, nhưng hắn lại một lần nữa trầm mê trong mị lực của nhiệm vụ giả, đó là chuyện mà cô không thể lường trước hay nhúng tay vào được.” 2333 nói.

Ninh Thư đỡ trán, một người phụ nữ như cô còn không chống đỡ được huống chi đó lại là một người đàn ông.

Đến lúc này thì Ninh Thư mới thấy được xinh đẹp và mị lực cũng là một loại vũ khí, một loại vũ khí khiến cho người ta trầm mê và vui vẻ.

Cho nên Ninh Thư quyết định cô phải chăm niệm Thanh Tâm chú, tu luyện linh hồn để có thể chống đỡ được sự mê hoặc của thế giới bên ngoài.

Lần này là một người phụ nữ, nhưng nhỡ đâu lần sau lại là một người đàn ông, một người phong hoa tuyệt đại, có điểm mị lực max đến tán tỉnh cô thì sao, Ninh Thư cảm giác được đến lúc đó cô sẽ không chống đỡ nổi.

Nhưng mà Ninh Thư vẫn cảm thấy chị Vy kia chia rẽ Cung Lạc và Tống Ngưng, hai người vốn đang rất hạnh phúc mà vì bản thân cô ta lại bị chia rẽ, vì cô ta muốn chứng minh mị lực của bản thân mình.

Quá quan tâm đến những thứ này chỉ khiến cho tâm trí trở nên yếu ớt.

Ninh Thư rất hài lòng với bộ dạng này của mình, có lẽ sau này cô sẽ trở nên đẹp hơn, nhưng đó không phải là lúc mà ngay cả việc sống sót cũng là một khó khăn như bây giờ, không cần phải để ý đến những thứ nhỏ nhặt.

Ninh Thư cảm thấy Cung Lạc là một người thông minh, khi mà nhiệm vụ giả rời khỏi thì vòng hào quang lóng lánh mê người kia sẽ từ từ biến mất khỏi người ủy thác, bởi vì nó là của nhiệm vụ giả.

Hơn nữa tính cách của mỗi người cũng không giống nhau, hy vọng Cung Lạc có thể tìm ra manh mối, dù Cung Lạc có yêu, thì đó là yêu nhiệm vụ giả trong cơ thể của An Noãn chứ không phải là cô ta, trái tim chân thành của hắn được trao cho nhiệm vụ giả.

Bình luận

Truyện đang đọc