CÁ MẶN TIỂU THIẾU GIA


Có lẽ bởi vì sinh non cho nên cơ thể Phó Gia Hiên vô cùng yếu ớt, người thì bé tẹo, đã thế còn chỉ thích ngủ không thích ăn, cho nên khiến cho trên dưới Phó gia đều vô cùng lo lắng.
Nhan Tuyết Hà đúng giờ là gọi Phó Gia Hiên dậy để cho uống sữa, nếu không trừ khi nào quá đói, đói đến mức không ngủ nỗi nữa thì Phó Gia Hiên mới chịu tỉnh dậy.
Phó Gia Hiên vừa uống no một bụng sữa, đang lim dim muốn ngủ thì lại bị Phó Gia Xuyên chọc ghẹo không cho ngủ.
Y hừ hừ đạp chân vào mặt hắn, nhiều lúc phản kháng không được y còn phải dùng tới "tuyệt kỹ" khóc nhè mới khiến hắn dừng tay lại.
Những lúc như vậy mỹ nhân mẫu thân sẽ mắng tên phụ thân mất nết kia một trận, rồi ôm y lên dỗ dành, sau đó y sẽ thuận thế mà ở trong vòng tay của mẫu thân ngủ thêm một giấc.
Chưa dừng lại ở đó, Phó Gia Hiên phát hiện mình còn có thêm một vị ca ca.

Tên kia gọi là Phó Gia Duệ, hình như hôm nào cũng vừa sáng sớm là đã đi học.

Đến trưa thì về nhà, vừa về liền đã chạy tới phòng tìm y rồi.
Hơn nữa tên ca ca này cũng không yên phận chút nào, lần nào tới cũng mang theo mấy thứ đồ chơi gõ "leng keng" "lốc cốc" ở bên tai y.

Phó Gia Hiên tự thôi miên bàn thân mấy âm thanh hỗn tạp kia chỉ là nhạc ru ngủ mà thôi, xem nhẹ nó là có thể ngủ tiếp được rồi.

Thời điểm thi vào đại học, vì để bản thân có thể có được thành tích thật tốt rồi đậu vào một trường có danh tiếng, Phó Gia Hiên đã liều mạng học ngày học đêm.
Cuối cùng y cũng được như nguyện thi đậu vào trường đại học đứng đầu cả nước.

Thế nhưng trường đứng đầu cả nước tốt thì đúng là tốt thật, nhưng kèm theo chất lượng giảng dạy ấy chính là tiền học phí rất cao.
Mặc dù Phó Gia Hiên đã được hỗ trợ học bổng, thì tiền học phí và tiền sinh hoạt phí vẫn luôn đè nặng trên vai y.
Phó Gia Hiên trong suốt bốn năm đại học đều là vừa học vừa làm, vừa cố gắng kiếm tiền vừa liều mạng duy trì thành tích.

Trong khi các bạn học đồng trang lứa khác có thời gian rảnh rỗi để đi chơi, hẹn hò, hay tụ họp bạn bè thì y lại chỉ có thể vùi đầu đi làm thêm để kiếm tiền.
Đúc kết lại chính là, từ lúc thi vào đại học đến lúc kết thúc đại học, Phó Gia Hiên quả thực chưa từng được thật sự nghỉ ngơi một chút nào cả.
Những lúc khó khăn nhất, muốn yếu đuối từ bỏ hết thảy nhất, Phó Gia Hiên chỉ có thể tự an ủi mình rằng phải thật cố gắng, phải thật kiên cường.
Bởi vì y chỉ có một mình, không cha không mẹ cũng chẳng có người thân.

Người khác có cha mẹ lo cho, nhưng còn y thì không.

Cho nên nếu như từ bỏ, y sẽ chẳng còn gì nữa cả.
Hiện tại Phó Gia Hiên đột ngột trùng sinh, biến thành một đứa trẻ sơ sinh, có cơ hội thoải mái lười biếng ngủ cả ngày thì tội gì không ngủ? Cứ xem như bù lại khoảng thời gian thức ngày thức đêm trước kia của y đi.
Và cứ như thế, sau sự cố gắng của tất cả mọi người, cho dù làm cách gì thì Phó Gia Hiên vẫn có thể tiếp tục ngủ.
Mắt thấy cứ tiếp tục tình trạng này như vậy mãi cũng không ổn, Phó Gia Xuyên dùng quan hệ mời được một vị thái y tài giỏi trong cung về chuẩn trị cho Phó Gia Hiên.
"Sinh non nên thể trạng yếu kém là chuyện bình thường, chú ý chăm sóc cẩn thận một chút thì chắc sẽ không có gì đáng lo ngại.

Còn về việc ngủ quá nhiều này, chỉ có thể kết luận là do lười biếng mà thôi".
Vị thái y râu tóc đã lẫn vài sợi bạc, ông lúc này bắt mạch cho Phó Gia Hiên xong thì vuốt vuốt râu, trầm ngâm đưa ra kết luận như vậy.
Nghe ông nói như thế, phu thê Phó gia lúc này mới thoáng yên tâm.


Lười cũng được, chỉ cần nhi tử của bọn họ không phải mắc bệnh hay gì khác là tốt rồi.
...
Tịnh dưỡng khoảng chừng một tháng, Phó Gia Hiên lúc này cũng đã không còn ngủ nhiều như trước nữa.
Dù sao ngủ bất chấp như vậy thật sự rất ảnh hưởng đến đầu óc, nếu y thật sự ngủ thành một tên ngốc luôn thì quả thực rất nghiệt ngã.
Hơn nữa dù sao cũng là trẻ sơ sinh, không khóc cũng không cười, suốt ngày chỉ biết ngủ.

Như vậy không những làm trên dưới Phó gia lo lắng mà còn khiến cho người ngoài nghĩ y bị bệnh thiểu năng gì đó cũng không chừng.
Cho nên Phó Gia Hiên không ngủ quá nhiều như trước nữa, mà hiện tại y bắt đầu quan sát tình huống của Phó gia.
Theo như thông tin của một tháng nay y thu thập được thì phụ thân y tên là Phó Gia Xuyên, mẫu thân tên Nhan Tuyết Hà, ca ca tên Phó Gia Duệ, còn bản thân y gọi là Phó Gia Hiên.

Thật không ngờ lại trùng hợp tới vậy, họ tên y ở kiếp này vẫn giống y hệt kiếp trước.
Phụ thân y nghe nói cũng là cô nhi giống y kiếp trước vậy, còn mẫu thân thì lại là con gái của một nhà phú hộ có tiếng.

Khi phụ thân còn nghèo túng thì quen được mẫu thân, vì sợ gia đình mẫu thân ngăn cấm nên cả hai chỉ có thể âm thầm hẹn ước trăm năm.
Ngày phụ thân lên kinh ứng thí, mẫu thân đem trang sức của mình bán đi để đưa cho phụ thân làm lộ phí đi đường.
Ngày được phong làm Trạng Nguyên, phụ thân vinh quang về làng, sau đó giữ đúng lời hẹn, ở trước mặt mọi người mà xin được cưới nàng.
Chuyện tình yêu của phụ thân và mẫu thân y giống như chuyện cổ tích vậy.

Phụ thân y tuổi trẻ tài cao, chằng mấy chốc đã được thăng lên làm quan tam phẩm trong triều.
Một năm sau khi cưới thì bọn họ có con trai đầu lòng là Phó Gia Duệ.

Chỉ là thân thể mẫu thân rất yếu, bị chuẩn đoán là không thể sinh con thêm được nữa.
Nhưng không ngờ tới, sau nhiều năm như vậy, bọn họ rốt cuộc lại sinh ra thêm một của nợ là y.

Chỉ là lời thái y nói quả thực cũng có phần đúng, bằng chứng chính là y bị sinh non hai tháng.
Lại nói, thế giới này đích xác là thời kỳ cổ đại không thể sai được, ngay cả một cái đèn điện cũng không có, thiết bị như điện thoại hay TV gì đó lại càng không.
Phương tiện giải trí duy nhất chắc là sách, Phó Gia Hiên đề ý thấy mấy nô tỳ trong phủ thường hay bàn tán về một ít thoại bản.
Chắc bởi vì thế mà ở đây mọi người đều ngủ rất sớm, tầm khoảng bảy giờ tối là ngủ rồi.

Tuy rằng nghe thì thấy rất nhàm chán, nhưng Phó Gia Hiên lại cảm thấy cuộc sống như vậy rất an nhàn..


Bình luận

Truyện đang đọc