CHỈNH SỬA LẠI 'CẤU HÌNH' TÔI TRỞ THÀNH MỸ NHÂN!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó hai người không nói với ai câu gì, Tịnh Nhi loáng thoáng nghe thấy tiếng cạch cửa, Lưu Ngân Hà gõ gót giày trên nền đá hoa cương lạnh lẽo, đi thẳng ra ngoài.
Không cần cô chờ đợi lâu, Đại Thần đã thoát y xong xuôi, tiến nhanh vào nơi ẩn nấp của con chuột nhắt nào đó, bất ngờ ôm lấy cô. Anh biết, sau ngày hôm nay, thời gian để anh hưởng thụ bình an này nhất định sẽ rất thiếu thốn!


Thế nhưng.. Nếu không phải Ngân Hà nhờ vả, tự anh cũng phải xuống tay. Nhờ sự ra sức của bạn Lương Thiện ngu ngốc, MM bên kia đã chú ý tới khu này rồi!
Đúng là muốn sống yên ổn cũng không phải chuyện dễ dàng.


*


Người xưa đã nói: Cây to đón gió lớn.
Đại Thần sớm lăn lộn trong thương giới nên đạo lí này anh nắm vô cùng rõ ràng. Cũng chính vì biết như vậy nên boss Bảo Bối luôn cố gắng tìm cách ẩn mình, mặc dù anh không nói ra nhưng phàm là người trong vô gian đạo đều biết được boss của tập đoàn này chính là tảng băng chìm. Người ta chỉ thấy được bề nổi của Bảo Bối chứ không hề biết dưới đó còn tồn tại cái gì.
Lưu Khải mang danh là chủ Lưu thị, là tập đoàn lớn và sáng giá nhất nước. Cái này ông biết chỉ là so sánh trên phương diện Bảo Bối đã tẩy trắng mà thôi, phần ẩn trong hắc đạo ông không có cách nào so sánh được.
Cả đời Lưu Khải vất vả vì lí tưởng dành cuộc sống tốt đẹp nhất cho vợ con mình. Về già gây dựng được một tập đoàn lớn, tiền bạc không phải vấn đề trọng yếu ông quan tâm nữa. Những tưởng như vậy là kết cục viên mãn, hoàn toàn không còn tiếc nuối.. Nào ngờ "con rể nuôi sớm" lại quay ngược lại cắn mình một miếng thật lớn. Chưa kể việc hai tay phá nát cơ nghiệp mình gây dựng cả đời, còn kéo thù hận của MM tới, làm tập đoàn đáng sợ đó đuổi cùng giết tuyệt.. Ông biết, chỉ vài ngày nữa thôi, sau khi hành hạ tinh thần ông chán chê, tổng giám đốc trẻ nổi danh tàn nhẫn của MM sẽ hạ chiêu cuối, giết sạch người trong nhà ông.
Tới lúc đó mạng của Lưu Khải này không đáng tiếc, nhưng vợ ông cả đời hiền lành có tội tình gì? Con gái ông trẻ người non dạ lại có tội tình gì?..
Hối hận.. Cảm giác hối hận nhanh chóng lan tỏa, chạy tới khóe mắt đã ướt đầm của người đàn ông đã cả đời kiên cường. Ông tự trách mình, tại sao khi đó lại quyết tâm cưu mang Lương Thiện kia, còn để nó ở cạnh con gái ông yêu thương nhất, để Ngân Hà chìm đắm trong thế giới màu hồng đầy cạm bẫy.


"Bố, bố làm sao vậy?" Ngân Hà vừa bước vào phòng bệnh đã thấy một màn này không khỏi hốt hoảng. Trước đây không ít lần tập đoàn Lưu thị nhà cô gặp khó khăn, nhưng Lưu Khải chưa bao giờ động tâm chứ đừng nói là rơi nước mắt! "Con đã nhờ Thần rồi, anh ấy sẽ giúp chúng ta, bố đừng suy nghĩ nữa!"


"Không sao." Lưu Khải nhìn qua con gái mà không nén được chua xót. Từ nhỏ đến giờ cô đều được ông bao bọc như viên kẹo đường, có khi nào vấp phải khó khăn tới mức này chứ? Chỉ qua vài ngày ngắn ngủi Ngân Hà đã gầy đến mức này rồi.. Vậy là để trấn an con gái, ông không khỏi tự mình nói ra lời trái với lòng "Thần rất có năng lực, hẳn là có thể giúp chúng ta!"
Nếu như MM không phải tập đoàn lớn liên thông khắp thế giới, lại có một vị boss lớn trẻ tuổi đầy dã tâm cùng với thân phận hắc đạo phía sau.. Hẳn là Đại Thần còn ráng sức chống đỡ được. Đằng này MM khủng khiếp như vậy, một Bảo Bối cỏn con có thể dây dưa được bao lâu?
Chỉ sợ MM xuất lực Bảo Bối liền bị nuốt trọn, khi ấy dù ông tin tưởng Đại Thần là người trọng tình cảm nhưng cũng không dám nghĩ anh ta sẽ bỏ sự nghiệp mà giúp đỡ người ngoài.


"Đúng vậy, anh ấy cũng đã gật đầu rồi, bố không cần lo lắng!" Cô xiết bàn tay lớn gầy gò của bố, cố gắng kiên cường "Một vài ngày nữa anh ấy sẽ chuyển viện cho hai người!"


"Được.."


"..."


*


Hành động của Lương Thiện không những không thành công mà còn để lại hậu quả lớn. Một Lưu thị to lớn bị MM nuốt trọn, thị trường trong nước lại lớn như vậy làm MM dù không vội cũng phải nổi dã tâm. Tổng giám đốc trẻ của MM - Xuân An vốn là người có đủ tham vọng, anh ta học theo Thành Cát Tư Hãn, muốn một tay thống trị thương trường, một tay thống nhất toàn bộ các tập đoàn khác. Nếu như bây giờ đã chiếm được một lợi thế lớn ở vùng đất này, vậy bắt đầu từ đây đi!
Sau khi thống nhất xong hắc đạo trong nước, Xuân An nhất định sẽ vươn tay tới thị trường bên này.
Có điều.. Lão già kia chẳng phải trùm ma túy đã về hưu sao? Một tên xã hội đen nho nhỏ như vậy cũng dám dây dưa chống đối lại anh? Hừ, con cháu trong tập đoàn MM muốn tranh thừa kế có ai là không tâm kế cùng thực lực ngút trời. Vậy mà chẳng phải đều bị Xuân An thu gọn trong một đêm sao?
Chính là như vậy, anh không tin anh không đủ năng lực thu phục hắn! Hình như lão già đã về hưu này còn có một cô con gái là minh tinh nổi danh thế giới.. Cái gì nhỉ? Angle sao?..


*


Đại Thần một thân phải xoay mấy phía, bận đến nỗi sắp loạn rồi!
Bố của Angle gọi điện khó khăn nhờ vả anh, còn thẳng thắn nói cho anh biết bàn tay của MM đã vươn đến chỗ ông ta rồi, nếu không trấn áp được MM ngay lúc này thì sau khi ông ta bại kẻ tiếp theo bị sờ đến sẽ là Bảo Bối của anh!
Mặc dù anh không sợ hãi chuyện bị dọa nạt, càng không thích cách nói chuyện đầy vẻ uy hiếp này của bố Angle nhưng chuyện liên kết này quả thực có lợi cho anh. Và quan trọng hơn, nếu đưa người sang bên đó việc tìm kiếm tung tích Lương Thiện kia sẽ nhanh hơn nhiều.


Thực ra Lương thiếu đó sống chết ra sao không đáng để anh quan tâm, nhưng Ngân Hà đã nói, trong tay cậu ta có rất nhiều tài liệu liên quan đến MM. Quan trọng nhất là trong số những tài liệu ấy còn có bằng chứng vi phạm pháp luật của MM! Chỉ cần lấy được nó dĩ nhiên sẽ có hi vọng đàm phám hoặc tìm cách gửi lên tòa án quốc tế. Chuyện gửi lên tòa án quốc tế thực sự không đơn giản, vì tập đoàn lớn nào lại không làm vài chuyện xấu, mà đã làm chuyện xấu lại không muốn bị vạch trần tất nhiên chỉ còn cách gửi một khoản phí bịt miệng đến cho hàng loạt quan chức phía trên.
Lương Thiện có lẽ cũng biết quy tắc ngầm này nên không dám tùy tiện đem bằng chứng vạch trần MM đi lung tung. Hẳn là cậu ta sợ nếu đưa nhầm cho quan chức đã ăn đút lót của MM thì sẽ bị tóm gọn, thậm chí thủ tiêu nên mới tạm thời ẩn nấp ở đâu đó..


Hừ, đáng khinh!


Người phụ nữ của mình vì mình mà đau khổ, vậy mà cậu ta vẫn có thể ung dung ẩn nấp?
Kẻ như vậy nếu để anh tìn được nhất định anh sẽ thay mặt Lưu Khải dần cho cậu ta một trận nhừ tử!


Nhất thời xung quanh Đại Thần và Tịnh Nhi giảm đi mấy vòng người bảo vệ, tất cả nhân lực vật lực đều bị điều đi tứ tán. Kẻ sang trời Tây, người đến làm gián điệp hoặc theo dõi một số nơi trọng yếu, hi vọng thu thập tin tức có lợi cho Bảo Bối của mình.


*


Sóng gió thương trường gì gì đó Tịnh Nhi nhà ta hiển nhiên chẳng hiểu cái mù gì hết! Cô vẫn tiếp tục sinh hoạt như bình thường, sáng dậy sớm ăn uống đồ ăn Đại boss làm, xong xuôi sẽ viết lách một chút đến tận trưa, hoặc nếu có hoạt động thì sẽ cùng với Kim Huệ ra ngoài. Chiều sẽ tiếp tục cắm cọc bên máy tính gõ gõ gõ, gõ điên cuồng đến tận khi người giao đồ ăn tới mới dừng một chút để ăn uống và làm vệ sinh hoặc dọn dẹp vài thứ. Xong xuôi thời gian xem phim cũng không có, cô tiếp tục công việc của mình tới khuya hoặc đến lúc Boss Đại đi làm về.


Có một vài khác biệt trong khoảng thời gian này, đầu tiên chính là thời gian. Mới qua mùa xuân xong chớp mắt đã tới cuối hè, Tịnh Nhi đã chuẩn bị qua đây được thêm một năm nữa rồi.
Tiếp đến là sự xuất hiện của một nhân vật ít ai ngờ: Trợ Lí cao cấp bên cạnh Đại Thần! Bình thường nữ Trợ Lí này rất được anh ấy quan tâm nâng đỡ, hơn nữa cô ấy còn có năng lực nên mọi chuyện xung quanh Đại Thần đều một tay cô đảm nhận và sắp xếp. Thế nhưng do một vài vấn đề nên Trợ Lí được điều tới bên này, cùng Kim Huệ làm việc với Tịnh Nhi, nếu có đi ra ngoài thì cũng sẽ theo sát cô, giống như một nữ vệ sĩ vậy.
Tịnh Nhi đoán già đoán non, điều này chắc hẳn có liên quan tới chuyện tự dưng xung quanh cô còn có hai vệ sĩ áo đen mà thôi. Những người còn lại đã bị Boss điều đi làm việc gì đó quan trọng rồi, nhưng sau khi đưa hết người đi lại sợ cô không an toàn nên mới đưa Trợ Lí sang bên này. Mặc dù cô ấy không có võ công nhưng lại có một cái đầu thông minh vô cùng, chuyện khó khăn nào là không thể giải quyết?
Sau cùng chính là thời gian về nhà của Đại boss, càng lúc càng có chiều hướng muộn hơn! Vẻ mặt Đại Thần cũng không còn như trước, anh ấy mệt mỏi và đăm chiêu hơn nhiều. Lúc ôm cô và lòng giấc ngủ đến cũng không nhanh mặc dù Thần đã uể oải lắm rồi. Thời gian ngủ đêm ngắn ngủi cũng có thể khiến anh ấy tỉnh giấc vài ba lần, mỗi lần đều rất khó khăn mới có thể ngủ trở lại.


So với mấy chuyện phía trên, việc giấc ngủ của Đại Thần làm cô để tâm hơn nhiều. Nhân thời gian này không có mấy công việc, Tịnh Nhi theo chân nội tr Kim Huệ học cách hầm canh bổ cho Đại Thần. Theo hướng dẫn của Kim Huệ thì loại canh này không chỉ điều hòa khí huyết, giúp tăng cường tuần hoàn não mà còn khiến cho.. hí hí hí ~
Vâng, nguyên bản nói đến đây bà má ấy cười hi hí như vậy luôn! Lúc Tịnh Nhi bật bếp hỏi lại xem khiến cho cái gì thì Kim Huệ nhất quyết không nói nữa, ngậm miệng như hến!


Phải đó, ai cũng không đoán được bà má thân thể hai mấy tuổi đầu và ông ba hơn ba chục sống chung với nhau N năm trời mà chưa động tay động chân gì hết! Cũng chính vì vậy, mà boss Thần vốn đã khó ngủ vì tìm cách đối phó với MM, lại càng bốc hỏa vì canh đại bổ...


*Đoạn sau dự sẽ rối như kinh nghiệm viết của ta còn non yếu. Hi vọng mng sau khi đọc xong sẽ góp ý cho ta để ta sửa lại truyện cho ô hơn ???

Bình luận

Truyện đang đọc