CHỒNG TRƯỚC CÓ ĐỘC: HỢP ĐỒNG HÀNG TỶ ĐOẠT CON

Editor: Quỳnh Nguyễn

Nghe nói, cô ta vì ký tờ danh sách lợi nhuận cao, cùng một chút thương nhân bên ngoài hợp tác cũng thật không minh bạch.

Hơn nữa tại sau khi Từ An Khê lên làm quản lí bộ tiêu thụ điện tử cũng không có việc gì mượn Mộ Thanh Vũ khai đao.

Hễ có đơn cô ta nói tốt, Từ An Khê tất nhiên cướp giật. Nhưng có khách hàng rất khó bắt lấy, cô ta luôn luôn phái Mộ Thanh Vũ qua đi.

Ít nhất, ngày hôm qua cái Vương tổng xí nghiệp Hành Thực kia chính là tính tình keo kiệt lại háo sắc mới có thể bị Từ An Khê giao cho Mộ Thanh Vũ.

Nếu không phải xem tại trên phân tập đoàn Lãnh thị cho nhiều tiền bạc, Mộ Thanh Vũ cũng không tất yếu vẫn ở tại chỗ này xem sắc mặt của cô ta.

Nhưng mà, cho dù là như vậy, cũng đừng xem cô như dễ khi dễ!

Quả nhiên, Từ An Khê nghe được thanh âm, nghi ngờ của cô, sắc mặt bạo hồng, thanh âm cũng cao mấy cái độ: "Mộ Thanh Vũ, cô đây là cái thái độ gì! Cô không sợ tôi tại một lần trong khảo hạch nghành, đánh c cho cô sao?"

Tập đoàn Lãnh thị mỗi nửa năm có một lần khảo hạch nhằm vào công nhân, chia làm ba đẳng cấp abc. a là ưu tú, b là hài lòng, c là thất bại.

Nếu như lấy hai cái c liên tiếp, lại đã bị công ty lễ phép "Khuyên lui".

Không nghĩ tới, Mộ Thanh Vũ ngay cả đầu cũng không ngẩng, thậm chí ngay cả xem cô ta một cái cũng thiếu.

Cả gian phòng làm việc câm như hến, không ai dám nói nói.

Từ An Khê không nghĩ tới, cô sẽ "Coi như không có" chính mình như vậy, một hơi nhất thời bị nghẹn, miễn bàn bao nhiêu khó chịu rồi.

Ngón tay vừa muốn chọc trán của cô, một chiếc điện thoại đánh tiến vào, tiếng chuông chói tai lại không ai dám tiếp.

Hồi lâu mới có một cái cấp dưới run rẩy tiếp: "Uy - - "

" Phó phòng của các ngươi, để cho cô nghe điện thoại!"

Cấp dưới này nhìn về phía hai vị trung tâm giương cung bạt kiếm: "Mộ, Mộ phó phòng, có người tìm."

Mộ Thanh Vũ vừa mới còn nửa chết nửa sống, từ từ đứng lên, Từ An Khê còn đứng tại bên người cô, cô mắt cũng chưa nâng, tức giận nói một tiếng: "Chó ngoan không chắn đường."

"Cô!" Từ An Khê muốn bị cô tức giận kìm nén đỏ mặt, đang muốn tranh luận, cô chạy tới trước điện thoại, chuyển được: "Ngài khỏe, tôi là Mộ Thanh Vũ."

Bên kia ống nghe truyền tới âm thanh trong trẻo của một người: "Như thế nào chậm như vậy! Đây là hiệu suất làm việc của cô?"

Mộ Thanh Vũ sửng sốt, thanh âm bên trong ống nghe, cô làm sao có thể không biết? Cô lập tức gật đầu: "Đúng, tôi lập tức tới ngay."

Cúp điện thoại, cô nhìn cũng chưa từng nhìn Từ An Khê liếc mắt một cái, trở lại trên vị trí chính mình, đồ đạc không nhiều lắm, dùng một cái tay cầm túi có thể hoàn toàn thu thập xong.

Đây là điềm báo Mộ Thanh Vũ muốn tạm rời cương vị công tác sao?

Tròng mắt Từ An Khê đều nhanh trừng lòi ra, mãi đến Mộ Thanh Vũ đem tất cả mọi thứ của cô đều đã thu tốt, chuẩn bị rời khỏi văn phòng, cô ta trở về thần.

"Chờ một chút!" Cô âm thanh kêu lên, "Mộ Thanh Vũ, cô chẳng lẽ tưởng là tôi thật sự không dám đuổi cô? Cô làm những thứ chuyện tình ám muội này, bỏ đi danh dự công ty liền đi cho xong việc, cô cũng thật đầy đủ không biết xấu hổ!"

Không nghĩ tới cô ta thăng cấp tức giận mắng tiến thêm một bước, ngôn ngữ đê tiện vô sỉ, Mộ Thanh Vũ rốt cục nhịn không nổi nữa! Cô bỗng nhiên đứng lên, một tay lấy một văn kiện trên bàn ném tới: "Từ An Khê, chính mình bò lên trên giường tổng giám mới chiếm được vị trí quản lí, ít giả bộ cho tôi!"

Trang giấy trong cặp hồ sơ, từng mảnh bay ra, làm nổi bật mặt cô ta tái mét.

"Cô, cô..." Từ An Khê vươn ra ngón tay sơn móng tay màu đỏ, lại nói không lên một câu hoàn chỉnh.

Bình luận

Truyện đang đọc