Lời này của Giang Tầm đúng là oan uổng, hoa đào người ta, ta trước sau như một là có thể cản thì cản.
Bởi vì lúc trước Giang Tầm không trở lại đã cho ta loại ảo giác Người hot đều chết sớm, nên càng là thanh niên tài tuấn, ta càng không dám trêu chọc.
normal>
normal>Cho nên ta với Diệp Trục Phong cũng chỉ có tình cảm ngoài mặt, trong tối trong sáng hắn vứt ra ít nhiều quyến rũ với ta, ta cũng chỉ cầm hoa cười một tiếng rồi bỏ mặc.
normal>
normal>Ta biết ta xinh đẹp, văn võ cả triều đều vì ta mà thần hồn điên đảo.
Ta cũng rất khó xử, dù sao dung mạo xinh đẹp cũng là được phụ mẫu ban cho.
normal>
normal>Lúc trễ hơn chút, Giang Tầm vào cung diện thánh, ta ở nhà uống rượu lâu năm.
Diệp Trục Phong nhàn hạ thoải mái không biết từ đâu tới đột nhiên nhảy vào trong phủ gặp riêng tư ta.
normal>
normal>Đầy trong đầu ta chỉ có một cái ? dấu chấm hỏi.
normal>
normal>Đúng lúc này, Bạch Kha đột nhiên hô: Công chúa, đại nhân trở về phủ rồi.
normal>
normal>Dấu chấm hỏi trong đầu ta biến thành ! dấu chấm than.
normal>
normal>Lần này làm sao bây giờ? Bị Giang Tầm bắt gặp, chẳng phải là lại nói ta ở sau lưng hắn tận dụng triệt để hẹn gặp tình lang? Không được không được.
normal>
normal>Ta quyết định mở cửa giải thích nhưng tay vừa đụng vào cửa, ham muốn cầu sống mạnh mẽ khiến ta đột nhiên cài then vào.
normal>
normal>Ta: ...!Thật xin lỗi phu quân, là ta nhát gan.
normal>
normal>Ta nhìn Diệp Trục Phong một cái nói: Diệp đại nhân tự tiện xông vào phủ Công chúa, vì chuyện gì?
normal>
normal>Diệp Trục Phong vẫn mang bộ dáng công tử văn nhã như cũ, không nhanh không chậm nói: Thần nhớ Công chúa nên kìm lòng không được đột nhập vào phủ nhìn ngắm dung nhan của người.
normal>
normal>Ta uống rượu, giả vờ làm thiếu gia ăn chơi: Ta không thích nam tử quá đơn thuần thanh khiết, những trai lơ thân phận đê tiện kia mới thích hợp để đùa giỡn.
Diệp đại nhân với ta thực sự không thích hợp.
normal>
normal>Ta cho là lời nói này có thể khiến cho Diệp Trục Phong thấy khó mà lui, suy cho cùng quân tử khiêm tốn sẽ không muốn đắm mình trong trụy lạc kia.
normal>
normal>Nào biết, hắn chính là người dị đoan, cười nhạt một tiếng nói với ta: Vì có thể làm bạn bên cạnh Công chúa, thần không tiếc từ quan, cùng người làm một đôi uyên ương nhàn rỗi.
normal>
normal>Còn có thể si tình như vậy sao? Bình thường ngược lại thật sự là nhìn không ra.
normal>
normal>Ta chỉ có thể hạ liều mạnh, bóp cổ tay thở dài: Tấm chân tình của Diệp đại nhân, bổn cung đã biết.
Đáng tiếc bổn cung là một người ngược đời, không cam lòng chỉ hoan hảo với một người.
Nam tử thích hậu viện ba ngàn giai lệ, nữ tử cũng thích.
normal>
normal>Cái này cũng không quá mức, Công chúa có thể cố định thời gian, bảy ngày đầu tháng ở cùng ta, giữa tháng với cuối tháng thì tìm người khác.
normal>
normal>A? Đừng có dụ hoặc ta nữa, làm không tốt ta thật sự sẽ động tâm với bộ dáng hiền lương thục đức này của ngươi, so với tên trai lơ Giang Tầm trong phủ, ngoại thất quả nhiên sẽ biết tình hiểu ý, dịu dàng quan tâm.
normal>
normal>Ta bùi ngùi mãi không thôi, cửa lại bị Giang Tầm đạp một cái tan thành chia năm sẻ bảy.
normal>
normal>Bắp chân ta hơi run rẩy, Nɠɵạı ŧìиɦ bị bắt gặp rồi.
normal>
normal>Giang Tầm gác một thanh trường kiếm ở trên vai Diệp Trục Phong, âm thanh lạnh lùng nói: Vai trái hay là vai phải?
normal>
normal>Diệp Trục Phong không dám chọn.
normal>
normal>Giang Tầm nhất tiếu bách mị sinh(*): Vậy thì cả hai vai đi.
normal>
normal>(*) Nhất tiếu bách mị sinh: một nụ cười sinh ra trăm vẻ đẹp.
normal>
normal>Hắn vừa lên tiếng nói, trường kiếm cũng đánh tới, mũi kiếm lạnh thấu xương.
normal>
normal>Vậy mà Diệp Trục Phong cũng là võ lâm cao thủ, hai lần tránh né đã chạy ra khỏi phủ.
normal>
normal>Vừa nhìn hắn, ta liền biết nam nhân này không phải thật sự yêu ta.
Nếu không nhất định sẽ ôm lấy ta khóc xin tha với Giang Tầm, để hắn buông tha ta, đều là một mình hắn ta sai.
normal>
normal>Ngay sau đó, ánh mắt Giang Tầm lại quay về trên người ta, nghiêng đầu một chút nở nụ cười ngọt ngào.
normal>
Xong, ta chết chắc rồi..