ĐÃ NÓI LÀ YÊU CẢ MỘT ĐỜI


Trần Minh đi công tác hai ngày trở về thì đã không thấy Ái Triêm ở chung cư.

Không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc cảm giác trống vắng chiếm đầy trái tim anh.

Chưa bao giờ anh lại trông mong có cô bên cạnh đến như vậy.
Cô trước đây giống như đóa hoa kiều diễm nở rộ luôn quanh quẩn bên anh.

Chỉ cần anh xong việc về nhà là mọi nơi mọi lúc đều có thể nhìn thấy cô.

Từ đó anh trở thành thói quen mà như có như không chẳng cần để ý đến cô.
Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện anh và cô sẽ không còn tiếp tục ở bên nhau nữa.

Anh sinh ra đã mang trọng trách là người thừa kế nhà họ Trần, tự bản thân anh cũng cho rằng mình trời sinh cao quý.

Đối xử với bất kỳ ai cũng không cần đón ý, rào trước chắn sau, càng không cần phải khom lưng cầu cạnh.
Anh từng bước dần dần từng bước đi lên cùng vói sự phát triển của King Trần, lại càng giống như một người máy không biết mệt mỏi mà làm việc, thời gian rảnh rỗi hầu như không còn.

Nhưng những người ở bên cạnh thân thuộc anh sẽ biết rằng, anh ngẫu nhiên có tâm trạng tốt đều có liên quan đến cô.

Giờ cô lại không muốn ở bên anh, tâm tình anh xuống dốc cũng không phải là chuyện lạ.
Vĩnh An đi vào đã thấy boss trầm tư ngồi trên giường trong phòng ngủ của cô.

Mặc dù biết anh không có tâm trạng nhưng việc gấp cậu ta không thể chờ.

Từ ngày được điều từ Châu Phi về, cậu ta ngoan ngoãn hẳn, không dám tự chủ trương bất cứ chuyện gì liên quan đến Ái Triêm:
-Cậu chủ.

Người đã bắt được.


Cũng khai ra rất nhiều chuyện.
-Nói trọng tâm.
-Dạ.

Cô chủ đang gặp nguy hiểm.
Trần Minh đứng phắt dậy:
-Cô ấy đang ở đâu? Liên hệ Khương Đồng chưa?
-Dạ rồi.

Khương Đồng và cả Linh Đan đều đang bảo vệ cô chủ.

Có lẽ sẽ không có chuyện gì?
Trần Minh liếc mắt nhìn qua làm cho Vĩnh An nổi hết da gà:
-Cậu chủ.

Người và xe đã chuẩn bị sẵn, có thể xuất phát.
-Đi.

Về làng Quý.

Trên đường nói.
Anh hai bước làm một đi nhanh ra ngoài.

Trên đường Vĩnh An nói rõ tình huống.

Bên đối phương đã cử sang đây 5 sát thủ.

Một tên đi thị sát tình hình của Ái Triêm ở thành phố N nên bị bắt.

Còn 4 tên đang trên đường tìm về làng Quý.

Nhưng trùng hợp lúc này Ái Triêm cũng đang ở làng Quý.
Sắc mặt Trần Minh đen lại.

Cô đi về làng Quý cũng không hề nói với anh một tiếng.

Đủ biết cô không hề để anh ở trong lòng.
-Liên hệ Khương Đồng.

Phải rõ tình huống mọi lúc.

Chạy xe nhanh lên.
Tài xế gật đầu đạp ga tăng tốc.

Trần Minh ngồi ở ghế phụ gương mặt lạnh tanh nhìn phía trước.

Nhưng không ai biết trong lòng anh lúc này đang dậy sóng.
-Vĩnh An.

Gọi cho Erick.


Phải đảm bảo không có sơ hở.
-Vâng.
Khi xe của mấy người Trần Minh đi được nửa đường đến làng Quý thì Khương Đồng và Linh Đan cũng bắt đầu chạm trán đám sát thủ.

Thực tế chúng chưa biết rõ địa chỉ cần tìm nên chia một gã ở lại thành phố N tìm kiếm động tĩnh Ái Triêm.

Bốn tên còn lại theo dấu vết điều tra được trong quá khứ mà tìm đường về làng Quý.

Chiếc xe chúng sử dụng bị nổ lốp ngay giữa đồi cát trống trải.

Không chờ lệnh của Trần Minh, Khương Đồng cũng đã liên hệ người chặn hai ngã không để xe cộ tự do đi lại tránh thương vong cho những người không liên quan.
Nấp dưới hõm cát sau bụi liễu, Linh Đan bắn ra mũi tên nhỏ làm nổ lốp xe đối thủ rồi nhỏ giọng hỏi Khương Đồng qua chiếc tai nghe gắn bên lỗ tai:
-Đại ca.

Thế cờ này chơi thế nào đây?
Khương Đồng nhíu mày quan sát động tĩnh phía trước, khinh thường trả lời:
-Chỉ làm ra vẻ, toàn là nhãi nhép thôi.

Cô tự mình giải quyết thử xem.
-Không hỏi chuyện đó.

Chúng ta từ từ chơi hay đánh nhanh rút gọn.
-Không chơi từ từ được.

Lão đại sắp đến.

Không có thời gian chơi.
-Được.

Tùy ý huynh.
Bên vệ đường mấy tên mặt quần bò áo pull lần lượt xuống xe kiểm tra tình huống, vừa phát hiện lốp xe bị người ta bắn thủng chứ không phải bình thường thì cảnh giác rút ra vũ khí tự vệ.

Nhưng cũng không nhanh bằng Linh Đan.

Một mũi tên kim loại ngắn bay từ bụi liễu bên đường găm ngay vào cổ tên vừa kiểm tra lốp xe chưa kịp đứng dậy làm hắn gục tại chỗ.
Ba tên còn lại nhanh chóng lao nhanh về hướng ngược lại, muốn lợi dụng địa hình trốn tránh tập kích.


Nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu, một lưỡi phi tiêu từ hướng bên này phóng ra, nhanh chóng kết liễu một tên dẫn đầu.

Hai tên còn lại nhanh chóng nằm sấp xuống đường tránh bị ám toán, dùng tốc độ nhanh nhất bò lại về phía chiếc xe, dùng nó làm bùa hộ mạng.
Đâu ngờ ngay lúc này Linh Đan lợi dụng thời điểm Khương Đồng tấn công bên kia đã áp sát chiếc xe, đối kháng trực tiếp với một trong hai tên còn lại.

Đồng bọn của hắn thấy vậy đã nhanh tay rút súng trong người ra, nhưng chưa kịp làm gì đã bị một lưỡi phi tiêu cắm vào tay la lên một tiếng, cây súng rớt xuống đường.
Linh Đan và Khương Đồng nhanh chóng áp sát giải quyết cả hai tên trong nháy mắt.

Nhóm sát thủ dưới tình huống bị động và bất ngờ đã bị hạ gục nhanh chóng.

Linh Đan cười cười nhìn Khương Đồng:
-Đại ca.

Tốc độ của anh quá chậm.
Khương Đồng khinh thường không thèm đôi co hơn thua liếc cô ta:
-Cũng may không có nổ súng.

Nếu không thì rắc rối to.
Linh Đan nhìn bốn cái xác đăm chiêu:
-Tiếp theo chúng ta làm sao?
-Đưa chúng lên xe.

nhóm người của Erick sẽ tự an bài thành tai nạn xe cộ.

Đi thôi.




Bình luận

Truyện đang đọc