DÂY DƯA - W TÒNG TINH

Sở Liễn không cách nào đẩy Sở Hộc ra, hai chân bị đám khói đen kia giữ chặt nên không thể động đậy. Y liếc thấy đám hòa thượng chắp tay cúi đầu cung kính lui ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Đại sảnh bỗng chốc tối om.

Y cảm thấy xúc tu vừa mảnh vừa lạnh như dây leo của yêu vật bò lên chân mình. Yêu vật chỉ thay quần áo bên ngoài chứ không biến ra quần lót cho y, xúc tu mềm mại kia trực tiếp bám vào dương vật y rồi mút mạnh lỗ tiểu nhạy cảm vì bị đùa bỡn.

Sở Liễn kẹp chặt chân nhưng càng có nhiều xúc tu hơn, một cái trong số đó đảo quanh lỗ hậu của y, khi y tưởng đây đã là cực hạn thì sợi dây mảnh kia đột nhiên đâm thẳng vào, còn tiết ra chất nhầy bên trong.

Y cắn môi, không tiện lên tiếng ngăn cản yêu vật, bị trêu chọc làm eo như nhũn ra, không thể không cựa quậy trong ngực Thái tử.

"Ca ca......" Thái tử hôn từ tai đến tóc mai rồi giật đai lưng của y ra, đè y xuống nệm bồ đoàn, "Liễn ca, chờ...... chờ ta xử lý xong chuyện mẫu phi sẽ đón ngươi về, ngươi cố chịu đựng thêm ít lâu nữa nhé...... Đừng giận ta được không?"

Ngón tay Thái tử cạy mở hàm răng cắn chặt của y.

Chỗ phía dưới của Sở Liễn bị khuấy động, giờ còn bị ép há miệng nên không ngăn được tiếng rên rỉ trong cổ, hai mắt bị yêu vật kích thích ứa nước, run rẩy hồi lâu mới nói với Thái tử: "Sở Hộc...... Ngươi tránh ra đi! Đừng đụng vào ta......"


Khi ngẩng mặt lên y nhìn thấy tượng Phật vàng to lớn sau lưng, đôi chân dài trắng nõn bị Thái tử banh ra, trong lòng y cảm thấy cực kỳ hoang đường. Chẳng lẽ đây là ảo ảnh sinh ra từ dục niệm của y sao? Kẻ đang chĩa dương vật phồng to vào đùi y là đệ đệ Sở Hộc của y thật sao?

Rõ ràng đây là nơi trang nghiêm mà y lại bị đệ đệ ruột của mình giơ chân lên trong tư thế này, phía dưới chảy nước dâm làm bồ đoàn ướt sũng một mảng.

"Sao ca ca......" Sở Hộc thấy cảnh tượng dưới áo y thì lấy làm kinh hãi, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu, "Nãy giờ ngươi đang nhẫn nhịn sao?"

Yêu vật vừa rút xúc tu ra khỏi người Sở Liễn thì chỗ kia lại nghênh đón ngón tay Sở Hộc. Mới đầu Thái tử trẻ tuổi chưa thành thạo lắm nhưng dần dà cũng nắm được kỹ thuật, bắt chước cách giao hợp đút ngón tay vào lỗ nhỏ, dâm dịch lập tức dính vào ngón tay nổi rõ khớp xương của Sở Hộc.


"Đừng......" Sở Liễn chưa từng nghĩ đệ đệ tốt cùng nhau lớn lên sẽ hại mình, giờ còn cưỡi trên người mình, hệt như chó săn động dục đâm thẳng dương vật thô to vào cơ thể mình. Y kêu lên, cổ tay bị ghì chặt trên đỉnh đầu, Thái tử rong ruổi trên người y, long căn từ từ tiến vào chỗ sâu.

Y không cách nào kiềm chế âm thanh của mình, cả Phật đường tràn ngập tiếng thút thít rên rỉ của y.

Yêu vật kia luôn miệng gọi y là nương tử, sao lại để mặc Sở Hộc làm chuyện này với y chứ!

"Chẳng phải ca ca cũng thích ta sao?" Sở Hộc nâng đầu y lên rồi ôm y vào lòng, giọng điệu hoàn toàn khác xa lúc trong cung, cứ như lại biến thành đệ đệ ngoan tìm y xin kẹo ngày xưa, "Ở miếu này cô đơn lắm đúng không? Cho nên dưới người ca ca mới ướt thế này."

Sở Liễn rưng rưng nước mắt thở dốc, không cách nào cãi lại, y quay mặt đi chỗ khác, trông thấy yêu vật đeo mặt nạ Phật Di Lặc biến thành người ngồi xổm phía sau.

Tay Sở Hộc nóng hổi, còn tay yêu vật lại lạnh buốt.

Bàn tay lạnh như băng kia nâng cằm y lên.

"Ăn nguyên dương của hắn," yêu vật bắt y nhìn vào mắt Thái tử, "Hút long khí của hắn, đợi hắn biến thành người thường, ta sẽ đoạt xá hắn rồi giúp nương tử làm hoàng đế Đại Sở."

Bình luận

Truyện đang đọc