ĐIỆN VƯƠNG Ở RỂ



"Diệp Đông, nếu bạn gái kia của anh đến muộn thì cũng không cần để cô ấy vào thì hơn.”
“Đừng để Lý tiểu thư cảm thấy khó chịu.”
Vương Huy Phát vênh mặt nói.
Vừa rồi Vương Huy Phát yêu cầu Diệp Đông tự đánh bản thân rồi quỳ xuống, mà hình phạt vẫn chưa thực hiện.
Đối với Vương Huy Phát mà nói, hắn ta tạm thời buông tha cho Diệp Đông, đã coi như là một việc rất tốt rồi..
Bây giờ, bất cứ yêu cầu nào của anh ta đối với Diệp Đông, hắn ta mặc định Diệp Đông đều phải tuân theo.
“Ngu ngốc.”
Diệp Đông nhẹ nhàng lắc đầu rồi nói.
Vương Huy Phát tức giận: “Diệp Đông, mày dám lặp lại lần nữa tao xem.”
"Nói cậu ngu ngốc thì sao, sao lại không dám chứ.

Hay thích nghe chửi nhỉ."
Diệp Đông nói lại lần nữa.
“Vương thiếu không nên tức giận.

Tôi đi gọi bảo vệ, không để cho người khác đi vào.”

"Cậu tức giận một người như vậy là hạ thấp thân phận của cậu."
Vương Phàm nhanh chóng nịnh nọt.
Vào lúc này.
Hai bóng người cũng đã xuất hiện ở cửa.
Lý Mỹ Na cũng là một người luyện võ, tai của cô ấy rất đặc biệt, có thể nghe thấy một số tiếng động bên trong..
Cho nên mới vừa đến cửa, lông mày của Lý Mỹ Na hơi nhíu một chút.
Trên thực tế.
Trước đây Lý Thanh Hạ mời cô đến buổi họp lớp của họ, Lý Mỹ Na thật sự là không để tâm.
Nhưng, hôm nay cô đến đây ăn cơm, lại nhìn thấy chiếc xe của Diệp Đông.
Vì vậy, cô cũng muốn dạo một vòng ở nhà hàng Đệ Nhất này xem có phải sắp gặp được Diệp Đông không.
Cho nên mới nhận lời của Lý Thanh Hà đến buổi họp lớp..
"Buổi họp lớp của em, thật là ồn ào, chị thực sự không thích..."
Lý Mỹ Na là đại tiểu thư nhà họ Lý, bà chủ xinh đẹp quản lý cả công ty hàng chục tỷ, tự nhiên có khí chất riêng, lời nói không chút kiêng nể.
Lý Thanh Hạ nghe được lời này, trong lòng có chút áy náy.
“Chị Mỹ Na, chị không nên tức giận.

Trong các bạn học ở đây, có vài người địa vị thấp.

Em sẽ lập tức đuổi họ ra ngoài.”
Lý Thanh Hạ vội vàng nói.
Lý Mỹ Na là người có gia thế khủng cho nên rất được chú ý.
Vì vậy, một số người ở đây đang kinh doanh đều đã nghe đến tên của Lý Mỹ Na.
Nhưng với địa vị của họ, căn bản cũng không có tư cách gặp được Lý Mỹ Na.
Bây giờ được tận mắt thấy Lý Mỹ Na, trong lòng họ ai cũng đều ngưỡng mộ.
Tất cả mọi người đứng dậy và nhìn Lý Mỹ Na với vẻ mặt vô cùng khách khí.
Vương Huy Phát cười nói: “Lý đại tiểu thư, hoan nghênh cô đến đây.”
"Quả thực có một vài bạn học không ra gì, vừa rồi đang la hét ở đây, =tôi sẽ tống cổ cậu ấy ra ngoài ngay bây giờ."
Không ai để ý rằng vào lúc này, Lâm Ánh hoàn toàn ngây người, sững sờ, thất thần.
Cô ngàn vạn lần không nghĩ tới đại tiểu thư nhà họ Lý được hoan nghênh như vậy, mỹ nữ tổng giám đốc của Trường Thọ Đường, Lý Mỹ Na, thực sự là “bạn gái khác” của Diệp Đông ngày hôm đó.
Tuy nhiên, không có ai chú ý đến Lâm Ánh.
Tất cả mọi người đều nhìn Lý Mỹ Na.
Lúc này, Lý Mỹ Na đột nhiên thấy Diệp Đông.
Diệp Đông, mặc dù anh không quay về phía cô.

Thế nhưng, Diệp Đông lại để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng cô, chỉ cần nhìn thoáng qua là cô đã nhận ra.
Sắc mặt của cô lập tức cũng là thay đổi, thậm chí còn có chút hưng phấn.
Mọi người đều nhìn Lý Mỹ Na với ánh mắt ngưỡng mộ, xu nịnh và ngưỡng mộ, nên tất nhiên họ đều nhìn thấy sự thay đổi trên nét mặt của Lý Mỹ Na.
Không ổn! Lý Mỹ Na đang tức giận.
Diệp Đông dám quay lưng lại với cô.
Rõ ràng là khiến Lý Mỹ Na rất tức giận.
Vương Phàm nảy ra ý nghĩ.
Hắn liền quát lớn với Diệp Đông, vừa có thể thuận theo tâm ý của Vương Huy Phát, còn có thể có biểu hiện tốt trước mặt đại tiểu thư Lý Mỹ Na.
Dại gì không làm chứ?
“Diệp Đông, mày quá ngông cuồng rồi.”
“Mày không nghe thấy Vương thiếu nói gì sao?”
“Dám bất kính với đại tiểu thư.”
Vương Phàm vội vàng quát lớn.
Đồng thời, Vương Phàm cũng đầy nịnh nọt cười nói: “Lý đại tiểu thư, tôi là bạn học của Vương thiếu, tôi rất ngưỡng mộ cô.”
"Vừa rồi ồn ào vì một bạn gái khác của anh ta cũng đang tới.

Chúng tôi sợ rằng một cô gái làm công nhân sẽ làm bẩn mắt cô.

Vừa rồi chỉ là đuổi cậu ta đi.”
“Đúng không, Lâm Ánh?”
Vương Phàm cho rằng anh ấy rất chu đáo, và điều này giống như cho Lâm Ánh một cơ hội để thể hiện.
“Bạn gái là công nhân?”
Lý Mỹ Na lặp lại từ này.
Đối với từ này, cô đương nhiên cảm thấy quen tai.
Cô nhìn thấy Lâm Ánh, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Sắc mặt Lâm Ánh gần như tối sầm lại, cô vô cùng bối rối
Lý Thanh Hạ nói như quan tâm: “Chị Mỹ Na, chị không nên vì người này mà tức giận.
“Diệp Đông, cậu không được hoan nghênh ở đây.

Mau rời khỏi đây đi! Đừng để bạn gái kia của anh đến.

Mang Liên Thục Giai rời đi ngay lập tức.”
"Lâm Ánh, lần sau cậu gặp lại người đó cứ nói tôi,  tôi sẽ tát vào mặt cô ấy.”

Lâm Ánh mặt càng tối sầm hơn..
“Im miệng.”
Lâm Ánh gần như gào lên.
Lập tức, Lâm Ánh nhanh chóng chạy về hướng Lý Mỹ Na.
Ngay chân bị giày cao gót làm cho bị lệch,  mắt cá chân bị đau, nhưng cô dường như không cảm thấy điều đó.
Tất cả mọi người đều sững sờ, bọn họ không ngờ Lâm Ánh tức giận như vậy.
Nhưng trong nháy mắt, bọn họ bình thường trở lại..
Bọn họ nhớ rằng, hôm nay Diệp Đông có thể tới đây, là Lâm Ánh “mời” tới.
Cho nên, Lâm Ánh lo lắng Lý Mỹ Na trách tội cô.
Sau một lúc.
Lâm Ánh đến rồi trước mặt Lý Mỹ Na.
“Lý tổng, tôi không biết thân phận của cô, tôi xin cô tha thứ cho tôi.”
Lâm Ánh không còn vẻ kiêu ngạo đó trên mặt, cô ấy đang cúi đầu.
Lý Thanh Hạ nói: “Chị Mỹ Na, nếu Lâm Ánh sớm biết chị sẽ tới, sẽ không mời cậu ấy.”
Lý Thanh Hạ chỉ vào Diệp Đông, vẻ mặt khinh thường.
Bốp.
Lý Mỹ Na trực tiếp cho Lý Thanh Hạ một cái tát.
“Nếu như Diệp Đông cũng không thể tới, như vậy thì tôi càng không thể tới.”
“Mặt khác, bạn gái khác kia mà người nhắc đến, chính là tôi.”
Lý Mỹ Na quát lớn.
Nhìn thấy cảnh này, nghe thấy những lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
“Chỉ là người đã sai một điều.”
“Tôi không có tư cách làm bạn gái của Diệp Đông”
Lý Mỹ Na hít sâu một hơi nói.
Lý Mỹ Na lập tức đi đến trước mặt Diệp Đông.
"Diệp Đông, thực xin lỗi ngài, tôi không biết rằng Lý Thanh Hạ mời tôi đến là nơi họp lớp của anh.".


Bình luận

Truyện đang đọc