Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
....
Với tư cách là giám đốc Kênh 8, Kim đài trưởng có lẽ là người không muốn 《Chuyện quanh ta》 bị trì hoãn trên kênh của mình, vì vậy khi lãnh đạo cấp trên có ý định này, ông đã khéo léo từ chối hai lần, cuối cùng chỉ có thể lấy lý do tôn trọng quyết định của tổ tiết mục, một lần nữa kéo dài thời gian.
Nhưng ông biết rằng một nền tảng phát sóng tốt là rất quan trọng đối với một tổ tiết mục. Với tham vọng của Trần Bội, chắc chắn sẽ đồng ý với lãnh đạo cấp trên.
"Kim đài trưởng, tôi và đồng nghiệp trong tổ tiết mục đã bàn bạc với nhau." Trần Bội đi vào phòng làm việc của Kim đài trưởng, thấy vẻ mặt Kim đài trưởng có chút ngưng trọng, nhịn không được nở nụ cười, "Chúng tôi quyết định không thay đổi thời gian phát sóng chương trình trên Kênh 8."
Kim đài trưởng có chút bất ngờ, ông kinh ngạc nhìn Trần Bội: "Biên đạo Trần, hôm nay cô đúng là cho tôi một bất ngờ."
"Kim đài trưởng, chúng ta làm việc cùng nhau nhiều năm như vậy, ngài cũng biết phong cách làm việc của tôi rồi." Trần Bội đầu tiên là thở dài một tiếng, lập tức cười nói, "Theo thói quen làm việc trước đây của tôi, nếu có thể có cơ hội tốt, tôi tuyệt đối sẽ không buông tay."
Bị sự thẳng thắn của cô chọc cười, Kim đài trưởng đứng dậy đưa cho cô một tách trà, còn mình cầm tách trà cũ uống: "Cô thành thật như vậy, tôi cũng không biết nói gì."
"Cho nên tôi tự mình thừa nhận trước." Trần Bội uống một ngụm nước mà Kim đài trưởng đưa tới, vẫn là khổ đinh trà ông uống nhiều năm, mười năm vẫn một khẩu vị, "Trên thực tế bản thân tôi rất động tâm, nhưng Tiểu Nhan lại không đồng ý."
"Ngay từ đầu khi đứa nhỏ này lên kế hoạch nội dung chương trình, trong lòng tôi không hài lòng lắm, nhưng nghĩ đến việc ngài coi trọng cô ấy, trong nhà cô ấy lại có tiền, khán giả xem đài chúng ta cũng không nhiều, tôi liền tùy ý cô ấy, không nghĩ tới tiết mục này lại gây ra sự chú ý lớn như vậy." Trần Bội thở dài, "Hiện tại cô ấy không muốn chuyện chương trình bị dời lịch phát sóng, ban đầu tôi có chút bất mãn, tôi cũng không cảm thấy mấy khán giả lớn tuổi sẽ quan trọng chuyện cố định giờ giấc, nhưng tôi tôn trọng lựa chọn của Tiểu Nhan, không chừng lựa chọn của cô ấy lại giống như trước đây, mang đến cho tổ tiết mục chúng ta một bước nhảy mới."
"Đơn giản như vậy?" Kim đài trưởng cười, "Tôi không tin."
"Vậy cứ coi như tôi vì bảo vệ lòng nhiệt quyết trong tim của người trẻ tuổi?" Trần Bội nở nụ cười, "Dù sao cứ như vậy đi, lúc trước tiết mục này vừa mới phát sóng, không có bao nhiêu rating, không phải mọi người vẫn làm tốt đấy sao."
"Không hối hận?" Kim đài trưởng hỏi một câu.
Trần Bội cười cười, chậm rãi lắc đầu nói: "Như vậy cũng rất tốt."
"Được rồi, tôi sẽ đem quyết định của cô nói cho cấp trên biết." Kim đài trưởng uống một ngụm trà, "Cô luôn nói tôi thích làm thân với những người mới, tôi thấy cô cũng không khác tôi là mấy."
Trần Bội đứng lên, cười nói: "Tôi không làm thân với ai cả, cùng lắm là đắc tội không nổi mà thôi."
"Cô chỉ là người miệng cứng." Kim đài trưởng cười nhạo một tiếng, "Dù sao miệng cứng cũng không mất tiền."
Trần Bội có chút chột dạ, chỉ vào trà trên bàn nói: "Đài trưởng, ngài cũng nên đổi khẩu vị, trà này vừa đắng vừa chát."
Bị cười nhạo về khẩu vị trà, Kim đài trưởng trừng mắt: "Khổ đinh trà có gì không tốt, thanh nhiệt giải độc, giá cả phải chăng."
Lãnh đạo cấp trên thấy tổ ekip 《Chuyện quanh ta》 từ chối sắp xếp của bọn họ, có chút không thể tin vào mắt mình, loại chuyện trăm lợi mà không hại này, người của tổ tiết mục vì sao lại từ chối?
Vừa vặn Thẩm Tinh Nhan đang nói chuyện với hắn về chương trình gameshow mới phát sóng, lãnh đạo liền đem chuyện này nói cho Thẩm Tinh Nhan nghe.
"Chủ nhiệm, tôi cảm thấy bọn họ chắc là đang bảo vệ một loại tình cảm nào đó." Thẩm Tinh Nhan suy nghĩ một chút, "Nghe nói chương trình này phát sóng không lâu, đã có khán giả lớn tuổi viết thư cho người dẫn chương trình. Mấy ngày trước Nhan Khê còn nói với tôi, có một khán giả lớn tuổi hơn 70, hầu như mỗi tối 8 giờ 30, đều ngồi trước TV xem chương trình trên Kênh 8. Không chỉ vậy, mỗi tuần khán giả này đều liên lạc với Nhan Khê, nói bên cạnh còn rất nhiều người bạn già, đều thích xem Kênh 8 trong khung giờ đó."
Lãnh đạo có chút kinh ngạc: "Còn có loại chuyện này nữa?"
Hắn nhớ rõ trong nhà Nhan Khê cũng rất giàu có, còn có một người bạn trai hiển hách, tiểu cô nương như vậy lại có kiên nhẫn như thế sao? Còn tưởng rằng thanh niên bây giờ, đã quen với điện thoại máy tính, sớm đã không dùng phương thức thư từ liên lạc với người khác nữa.
"Cũng không phải." Thẩm Tinh Nhan trong lời nói không che giấu sự thưởng thức đối với Nhan Khê, "Chủ nhiệm, tôi biết nguyên tắc trong đài, rất nhiều lúc chương trình truyền hình có danh tiếng tốt, ở đài địa phương đầu tiên là phát sóng, sau đó sẽ hủy bỏ, tất cả các nền tảng phát sóng đều phải đổi sang kênh truyền hình vệ tinh. Nhưng với khoảng thời gian phát sóng trên kênh vệ tinh, những khán giả lớn tuổi đó, chỉ sợ là không chịu nổi thức đêm lâu như vậy."
"Nhưng kênh địa phương so với kênh vệ tinh phát sớm hơn hai tiếng, có khi kênh vệ tinh còn chưa phát sóng chương trình, trên mạng đã đầy video về nội dung, điều này sẽ ảnh hưởng đến lượt xem trên truyền hình vệ tinh." Chủ nhiệm nhíu mày, "Lượt xem không tốt, phí quảng cáo làm sao có thể tăng lên được?"
"Nhưng... Chương trình này đã đạt được lượt xem nhiều nhất trong một khoảng thời gian." Thẩm Tinh Nhan cười khuyên nhủ, "Huống chi trong đài nên tôn trọng quyết định của tổ tiết mục, họ mới làm ra được những nội dung chương trình tốt hơn, ngài thấy thế nào?"
"Tôi thấy cô là muốn che chở vị hậu bối kia." Chủ nhiệm đã nhìn ra dụng ý của Thẩm Tinh Nhan, hắn bất đắc dĩ lắc đầu nói, "Được rồi, chuyện này tạm thời buông xuống. Đài truyền hình của chúng ta là đài truyền hình của nhân dân, nên vì họ mà phục vụ."
"Vẫn là chủ nhiệm có tầm nhìn rộng, biết suy nghĩ cho khán giả lớn tuổi. Không giống như tôi mắt chuột chỉ muốn bảo vệ hậu bối." Thẩm Tinh Nhan tâng bốc chủ nhiệm vài câu, chuyện này coi như được đè xuống.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản Watttttpad @SupLoViBacHa)
Buổi trưa kết thúc phát sóng tin tức, Nhan Khê đi ra khỏi phòng thu, thay quần áo do nhà tài trợ cung cấp, chuẩn bị xách túi xuống lầu, kết quả vừa đi được hai bước, đã bị nhân viên hậu cần trong đài gọi lại.
"Nhan lão sư, có một vị lão tiên sinh nói là khán giả trung thành của cô, từ lúc cô trang điểm vào phòng thu đến bây giờ, đã gọi mấy cuộc điện thoại rồi." Tổng đài viên vô cùng khó xử nhìn Nhan Khê, "Ông ấy nói sẽ chờ cô phát sóng trực tiếp kết thúc, sẽ gọi điện thoại lại, cô xem có muốn hay không..." Đang nói xong, đường dây nóng lại vang lên, tổng đài viên nhìn thấy người gọi điện thoại: "Chính là số điện thoại này."
Nhan Khê cầm lấy điện thoại lên, "Xin chào, tôi là người dẫn chương trình 《Chuyện quanh ta》"
Bên kia điện thoại im lặng trong nháy mắt, sau đó truyền đến một giọng nói lão thành: "Cô thật sự là Nhan chủ trì sao?"
"Đúng vậy ạ" Chỉ dựa vào giọng nói, Nhan Khê không phân biệt được vị khán giả này bao nhiêu tuổi, nhưng tuyệt đối sẽ không thấp hơn 60, "Xin hỏi ngài tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Nhan chủ trì, tôi là khán giả trung thành của cô, Một Chiếc Thuyền Lá." Khán giả lớn tuổi thập phần cao hứng, giọng điệu đều cao tám phần, "Nửa tháng trước, chúng ta còn giao lưu qua thư."
"Ngài là Một Chiếc Thuyền Lá?" Nhan Khê nhịn không được cười ra tiếng: "Ông Thuyền Lá, sao ông lại gọi điện thoại cho cháu?"
Cô dẫn chương trình 《Chuyện quanh ta》, đã nhận được một bức thư tay rất đẹp, nét chữ rất ưu nhã của khán giả lớn tuổi viết cho cô, vì không muốn phụ lòng yêu thương của đối phương, cô đã duy trì liên lạc bằng thư truyền thống với ông. Nhưng nửa tháng gần đây lão nhân vẫn không có thư gửi tới, cô còn lo lắng thân thể lão nhân xảy ra vấn đề gì, không nghĩ tới hôm nay ông ấy gọi điện thoại đến.
"Gần đây thân thể có chút không tốt, người nhà không cho ông xem TV." Một Chiếc Thuyền Lá trong giọng nói mang theo vẻ không vui, "Ông nghe nói lịch phát sóng 《Chuyện quanh ta》của Kênh 8 sẽ thay đổi sao?"
"Không ạ, đây chỉ là đề xuất của lãnh đạo cấp trên, nhưng biên đạo tổ tiết mục của chúng cháu đã từ chối rồi." Nhan Khê biết một bộ phận người lớn tuổi, sẽ giống như lão hài tử, sẽ cần người khuyên nhủ đến dỗ dành, "Ông yên tâm, tổ tiết mục của chúng cháu sẽ không làm các vị khán giả thất vọng." Cũng không biết lão nhân này từ đâu nghe được tin tức, lại biết rõ ràng như vậy, chẳng lẽ là thân thích của lãnh đạo nào ở đài?
"Đó cũng không phải, tiết mục này vốn là của Kênh 8, những lãnh đạo kia dựa vào cái gì mà nói hoãn liền hoãn, nói đổi liền đổi." Một Chiếc Thuyền Lá nghe được thời gian phát sóng sẽ không đổi, nhất thời lại cao hứng lên: "Nhan chủ trì, hôm nay là sinh nhật cháu ngoại ông, ông cùng người nhà tổ chức mấy bàn tiệc, cháu cũng đến góp vui đi, ông và mấy người bạn già đều rất thích tiết mục của cháu, chúng ta chính là… là cuồng nhiệt của cháu."
"Là fan ạ" Nhan Khê lại bật cười, kiên nhẫn từ chối ý tốt của ông lão, "Ông Thuyền Lá, thật sự trùng hợp, hôm nay cũng là sinh nhật bạn trai cháu, đây là sinh nhật đầu tiên từ khi cháu và anh ấy quen nhau, cháu muốn dành tốt thời gian cho anh ấy, mong ông thứ lỗi."
"Hả, cháu có bạn trai rồi?" Một Chiếc Thuyền Lá thất vọng nói, "Cháu ngoại ông rất tốt bụng, tự mình thành lập một công ty lớn, vốn ông còn muốn giới thiệu hai người làm quen nhau."
Thì ra gia gia này không chỉ là fan của cô, còn muốn làm mai mối cho cô, xem ra ông lão này bình thường không lên mạng, nếu có khẳng định sẽ biết cô đã có bạn trai: "Cảm ơn lòng tốt của ông, chúc cháu ngoại của ông sớm tìm được cô gái mình yêu."
Một Chiếc Thuyền Phẳng giọng điệu có chút sa sút: "Được rồi, vậy lần sau ông sẽ dẫn mấy người bạn già đến đài truyền hình xem cháu, đến lúc đó cháu hứa phải chụp ảnh ký tên với chúng ta."
"Được ạ, trước khi tới ông nhớ nói cháu một tiếng, cháu nhất định sẽ tự mình tiếp đãi ông và bạn của ông." Nhan Khê cùng lão nhân lải nhải nói gần nửa tiếng đồng hồ, mới đem người bạn qua thư kiêm người hâm mộ "Một Chiếc Thuyền Lá" này dỗ dành vui vẻ.
Cúp điện thoại, cô nhớ tới Nguyên Dịch còn đang ở dưới lầu chờ cô, xoay người vội vàng chạy xuống.
(Truyện được dịch và đăng duy nhất tại tài khoản truyenlol.com @SupLoViBacHa)
Vừa ra khỏi, cô liền nhìn thấy Nguyên Dịch đứng ở cửa, chạy đến trước mặt anh: "Nguyên tiểu nhị, thật xin lỗi, vừa rồi có một khán giả gọi tới đường dây nóng cho em, ông ấy lớn tuổi, mấy ngày trước thân thể hình như không khỏe, cho nên em hỏi thăm ông ấy một chút qua điện thoại, khiến anh đợi lâu."
"Khụ" Nguyên Dịch nâng cằm lên, "12 giờ 30, anh đã đứng dưới lầu chờ em suốt hơn một tiếng đồng hồ."
"Nguyên tiểu ca, Nguyên ca ca, Nguyên đại soái ca" Nhan Khê vây quanh Nguyên Dịch một vòng, "Đừng giận em, hôm nay là sinh nhật anh, phải vui vẻ một chút nha."
"Em phải đáp ứng với anh một yêu cầu, anh sẽ không tức giận." Nguyên Dịch khóe mắt len lén nhìn Nhan Khê, thấy cô không tức giận, vì thế tiếp tục nâng cằm, chờ Nhan Khê hỏi anh yêu cầu gì.
"Yêu cầu gì?"
"Cậu và dì út muốn gặp mặt em, thuận tiện muốn chúc mừng sinh nhật anh, em..." Nguyên Dịch nắm lấy tay Nhan Khê, tựa hồ sợ cô xoay người rời đi, "Em đi theo anh một chuyến."
Lời này giống như khi cảnh sát bắt được tên trộm, hình như cũng nói như vậy?
Nhan Khê hoài nghi nhìn Nguyên Dịch: "Bọn họ sẽ không ném cho em 500 vạn, bắt em rời khỏi anh chứ?"
Nguyên Dịch im lặng: "Em có thể ngừng xem mấy phim truyền hình tổng tài bá đạo đi được không?"
"Cũng đúng, với giá cả hiện tại, cùng với gia thế của em, ít nhất bọn họ phải ném mấy chục triệu mới mong có thể đả động em được." Nhan Khê sờ sờ cằm, "500 vạn có lẽ không đủ."
"Nhan Tiểu Khê!"
"Được rồi, được rồi, đừng tức giận, em đùa anh thôi." Nhan Khê vỗ vỗ bả vai Nguyên Dịch, "Đây không phải là do em căng thẳng sao."
"Em yên tâm, dì và cậu út anh là người nói lý, cũng rất tôn trọng lựa chọn của anh." Nguyên Dịch có chút không được tự nhiên nói, "Kiều Sinh cùng Trương Vọng cũng ở đấy, sẽ không để cho em cảm thấy khó xử đâu."
Thấy Nguyên Dịch trông mong nhìn mình, Nhan Khê nói không nên lời từ chối.
Bị nam sắc mê hoặc a.
Lôi kéo Nguyên Dịch mua một đống quà tặng lễ ra mắt trưởng bối, hai người liền vội vội vàng vàng chạy tới nhà ông ngoại Nguyên Dịch.
Nhan Khê lấy gương trong túi ra soi, trang điểm cùng trang phục của mình, ra mắt trưởng bối không thể có sơ xuất gì.
"Không cần soi, em khẳng định sẽ làm cho trưởng bối thích." Nguyên Dịch cổ vũ Nhan Khê, "Không cần căng thẳng."
"Em không căng thẳng" Nhan Khê nhét gương vào túi xách, "Là anh nghĩ nhiều."
Nguyên Dịch: Nếu trên đường đi em không nhìn vào gương nhiều lần như vậy, có lẽ sẽ thuyết phục hơn.
Từ gia lão gia tử sinh ra hai nữ một trai, con gái lớn gả vào Nguyên gia, con trai thứ hai và con gái út quản lý công ty, quan hệ giữa ba người con không tệ, không có chuyện bởi vì gia sản sinh ra mâu thuẫn gì, mấy đứa cháu cũng thường lui tới thăm hỏi, hai đứa cháu lão gia tử thích nhất chính là Từ Kiều Sinh và Nguyên Dịch.
Lão gia tử mấy ngày nay một mực cùng con trai thứ hai và con gái út giận dỗi, thẳng đến khi con trai thứ hai nói hôm nay là sinh nhật cháu ngoại Nguyên Dịch, Nguyên Dịch sẽ tới đây dùng cơm, lão gia tử rốt cục mới nguyện ý từ trong phòng đi ra.
"Tiểu Bánh Trôi sao còn chưa tới?" Từ lão gia tuy rằng đã gần 90 tuổi, nhưng tinh thần vẫn rất tốt, da dẻ hồng hào, thoạt nhìn là một lão nhân thập phần dễ ở chung.
/Dịch ra chữ hán là tiểu viên tử, nhưng để tiểu Bánh Trôi nghe cute hột me hơn á hihi/
"Ba, có một chuyện chúng con chưa kịp nói với ba." Từ Tương nhẹ nhàng vỗ lưng cho từ lão gia tử, "Hôm nay không chỉ có tiểu Bánh Trôi trở về, nó còn dẫn một người bạn gái tới đây nữa."
"Tiểu Bánh Trôi có bạn gái rồi sao?" Từ lão gia tử đưa tay cầm một miếng kẹo trên bàn, đưa cho Từ Kiều Sinh bên cạnh, "Kiều Kiều, là thật sao?"
"Là thật ạ, anh Dịch rất thích chị ấy, chị dâu tương lai rất tốt, ông gặp chị ấy, nhất định sẽ rất thích." Từ Kiều Sinh dốc hết sức ở trước mặt Từ lão gia tử nói tốt cho Nhan Khê, "Chị ấy xinh đẹp, người lại nhiệt tình, bạn bè của cháu và anh Dịch đều rất thích chị ấy." Nói xong, hắn quay đầu nhìn Trương Vọng, "Đúng không, Vọng Tử."
"Đúng đúng, ông Từ, cháu dâu tương lai của ông thật sự rất ưu tú, không chỉ mới rạng sáng đã tổ chức sinh nhật cho Nguyên tiểu nhị, sáng sớm hôm nay còn làm mì trường thọ cho cậu ấy." Trương Vọng từ trong điện thoại di động tìm ra ảnh Nguyên Dịch nắm tay khoe khoang trên Weibo, còn có ảnh chụp bát rỗng đăng trên vòng bạn bè Wechat, "Ông nhìn xem, tri kỷ biết bao."
"Tri kỷ hay không tri kỷ, tiểu Bánh Trôi sao có thể để cho một cô gái chịu mệt mỏi như vậy." Từ lão gia tử nhíu mày, "Tri kỷ là bởi vì con bé tốt, đàn ông thì không thể để cho người mình yêu mệt mỏi, trời lạnh, lại làm sinh nhật, lại làm mì trường thọ, thật không dễ dàng a."
"Ha ha, đó cũng không phải," Trương Vọng không hề có lập trường nói, "Ông à, lát nữa phải nói cho hắn biết, nam nhân tốt sao có thể để cho bạn gái mình chịu mệt mỏi như vậy được."
Người anh em, tú ân ái nhất thời sảng khoái, lúc này cũng đừng trách huynh đệ không có lập trường.
"Nên nói." Từ lão gia tử nặng nề gật đầu, "Chờ nó đến, ông liền hảo hảo nói cho hắn biết."
Từ lão gia tử đang nói chuyện, nghe được ngoài cửa truyền đến thanh âm của Nguyên Dịch, liền muốn đứng dậy nhìn, Từ Kiều Sinh vội vàng đỡ lấy ông: "Ông nội, ông cẩn thận một chút, anh Dịch sẽ vào ngay thôi, ông đừng nôn nóng."
"Ông có thể không vội sao, anh họ cháu độc thân 27 năm, nếu không tìm được bạn gái còn coi ra cái gì." Từ lão gia tử tức giận nói, "Chẳng lẽ cháu muốn nó làm ma pháp sư cả đời?"
Từ Kiều Sinh thầm nghĩ, lão gia tử còn rất thời thượng, dĩ nhiên biết ma pháp sư là có ý gì.
/Trong giới ACG Của Nhật Bản, có một truyền thuyết về cái gọi là "sứ giả ma thuật": "Một người đàn ông có thể xử dụng phép thuật nếu anh ta 25 tuổi hoặc còn trinh tiết." Mà nếu như đến 30 tuổi vẫn là xử nam, như vậy hắn có thể chuyển chức thành ma pháp sứ. "/
Nhưng mà sau khi Nguyên Dịch dẫn theo bạn gái bước vào cửa Từ gia, Từ lão gia tử đã không còn tâm tư quản cháu ngoại, vẻ mặt ông kích động nhìn bạn gái bên cạnh cháu ngoại: "Nhan chủ trì, sao cháu lại đến đây?!"
Nhan Khê cảm thấy giọng nói vị lão gia tử Từ Kiều Sinh đỡ bên cạnh có chút quen tai, sửng sốt một lát do dự mở miệng: "Một Chiếc Thuyền Lá?"
Không đúng a, vị khán giả Một Chiếc Thuyền Lá tự giới thiệu chỉ mới 70 tuổi, vị này… hình như không còn trẻ như vậy.
-----