*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Ngay cả thường dân như ta mà cũng biết lời thề nguyền hôn nhân là một điều thiêng liêng, ta không hiểu sao một tiểu thư quý tộc như nàng lại thờ ơ trước chuyện này.” Chàng khó hiểu chất vấn nàng.
“Ý chàng là gì, thờ ơ ư?”
“Thế nàng gọi đấy là gì? Nàng gả cho ta và hoàn toàn quên đi bổn phận của mình. Đừng nghĩ ta sẽ chịu đựng cái thái độ như thế nữa!”
Nàng há to miệng kinh ngạc. Sao chàng có thể buộc tội nàng thế chứ? Ngay sau hôm đám cưới, chàng rời đi luôn mà chẳng nói lấy một lời đấy!
“Em-em không biết. Chàng đâu nói cho em…” Chàng dường như không quan tâm lời biện hộ của nàng, nên nàng nói thêm, “Em-em chưa bao giờ quên, ừm, không! Ôi, hơn thế… em vẫn đợi…”
“Đừng có đùa với ta! Nàng ở lại lâu đài cha mình suốt 3 năm qua, ngay cả khi nàng đã là phu nhân Calypse. Nàng chỉ thích ở trong lâu đài xa hoa của cha mình, dù biết ta phải rời khỏi lãnh địa của mình ngay sau đám cưới!”
Chàng khịt mũi lớn tiếng.
“À, ta hiểu ra rồi. Không một phụ nữ quý tộc nào trên thế gian này lại chịu từ bỏ địa vị cao sang của mình để đi bảo vệ cho nhà chồng, người có thể đã tử trận luôn rồi.”
Max không còn sức để trả lời, vô cùng xấu hổ khi không thể phản bác nổi trước lời buộc tồi từ chàng. Người đàn ông này cứ nói những điều mà chàng cũng có hiểu gì đâu.
Nhưng nàng không thể để thế được. Cuộc hôn nhân này, nàng phải dành lại bằng mọi giá. Vậy nên, nàng nói,
“Nhà, nhà của chàng, em đâu có biết? Nó ở đâu? Bất kỳ chuyện gì. Chàng không hề nói cho em!”
“Đừng có giả nai nữa! Ta đã làm mọi thứ để có thể đưa nàng đến sống ở điền trang của ta trước khi ta đi chiến đấu. Nếu ta chết, nàng sẽ được thừa kế vùng đất ta cai trị! Tiểu thư nhà Công tước có thể không thèm để ý đến ta, nhưng đó phần gia sản quan trọng mà nàng lại không thèm để ý à.”
Mặt chàng lộ rõ sự giân dữ. Hẳn chàng không hề nói dối. Ngay từ đầu chàng đã không có lý do gì mà phải lừa nàng cả. Max chỉ có thể lo lắng nuốt nước bọt.
“Em, ừm, em không biết… dù một chút…”
“Lính của ta nói nàng từ chối rời đi.” Chàng cay đắng nói khiến Max xấu hổ cúi đầu.
“Đừng có làm vẻ hối lỗi như thế, ta biết nàng nghĩ gì về ta trong ba năm qua.” Riftan luôn nhận ra được ánh mắt khinh bỉ về địa vị của chàng – một hiệp sĩ chịu ơn chỉ hủy.
Và chàng tin Maximillian cũng nghĩ như thế về chàng.
“Khỉ thật, sao lại nói chuyện này? Nàng nghĩ ta sẽ đánh nàng nếu nàng không nói gì à?”
“Em xin lỗi, em thật, thật sự không biết. Sau đêm-đêm hôm ấy, khi em tỉnh dậy, chàng đã đi rồi. Em, ừm, em không nhận được tin gì từ chàng.”
Riftan liếc mắt nhìn nàng, cố gắng xem nàng có nói thật hay không. Trong khi đó, như con cừu chuẩn bị lên thớt, Max chờ đợi chàng nói, tim nàng đập liên hồi. Giây tiếp theo, Riftan nói với tông giọng nhẹ nhàng, khiến nàng hết sức ngạc nhiên.
“Kể cả ta không nói, thì nàng cũng phải tự đến điền trang của ta chứ. Việc hiển nhiên của một người phụ nữ đã kết hôn là phải hướng về nhà chồng. Cuộc hôn nhân có thể không là gì với nàng, nhưng với ta thì có.”
Max không thể phản bác lại lời chàng. Dù nàng không xem thường cuộc hôn nhân của hai người như chàng nói, nhưng sự thật là nàng cũng không quá xem trọng nó và chỉ nghe theo sự sắp xếp từ cha.
Sao chàng lại coi trọng cuộc hôn nhân này? Họ kết hôn, sau tất cả, cũng chỉ là để hy sinh chi lợi ích của gia tộc Cross mà thôi.
“Nếu nàng mang thai thì sao?”
“Mang thai?!” Max, đang mải mê suy nghĩ, bối rối ngẩng lên.
“Đêm hôm đó, ta chắc chắn đã làm hết trách nhiệ của mình rồi. Việc nàng mang thai khó tin lắm à?” Chàng thốt ra những lời mỉa mai khiến nàng biến sắc. Khoảnh khắc thân mật của cả hai vẫn để lại kỷ niệm đau đớn và xấu hổ đối với nàng.
Dù nàng biết việc đó là vì để tuyên bố cho mối hôn sự của cả hai, nàng vẫn thấy không dễ dàng gì mỗi khi nhớ lại những ký ức của đêm hôm ấy.
Nhưng chàng lại nói ra những lời hết sức nhẹ nhàng nhu thể chuyện này chẳng có gì to tát! Max run lên vì sợ. Song, sự thay đổi thái độ đột ngột ấy của nàng khiến Riftan chú ý, và một lần nữa, Chàng lại thấy kích động trước phản ứng của nàng.
Chàng đập vào tường thật mạnh.
“Chết tiệt, đừng có nhìn ta như thế! Sinh con cho ta ghê tởm đến thé à!”
Sự bộc phát của chàng khiến Max chỉ biết run sợ. Giây kế tiếp, trái với sự bùng nổ trước đó, Riftan bỗng trở nên điềm tĩnh và im lặng lạ thường… Động tác nhanh lẹ, chàng đột nhiên đưa tay lên cửa xe, dùng nó làm đòn bẩy, nhảy ra khỏi xe đang chạy. Max bàng hoàng thét lên.
“Thưa ngài, phát hiện một con
Ogre* khổng lồ” tiếng hét lên bên ngoài từ một trong những kỵ sĩ của chàng.
*Ogre: quái vật khổng lồ