EM MONG THẾ GIỚI NÀY DỊU DÀNG VỚI ANH

Tô Đan Đan ôm laptop vội vàng chạy đi, Kha Nguyệt cười nhẹ kéo ghế qua ngồi xuống trước bàn sách, thế


cũng tốt, tránh cho Đan Đan cứ níu lấy cô hỏi mãi không tha. Nhưng khi cô nhìn thấy bài viết trên màn hình vi tính thì nụ cười trở nên miễn cưỡng.





“Hai trong năm trăm xí nghiệp lớn của Trung Quốc là Cố Thị và Tử thị đã liên kết lại, hôm qua ở khách sạn Năm sao của Cố Thị, thiên kim Tử thị cùng Cố thiếu gia tổ chức lễ đính hôn long trọng


Chua xót nhìn màn hình được ô phóng to, Tử Nhiễm hạnh phúc vòng tay Cố Minh Triệt, gương mặt xinh đẹp động lòng người nở nụ cười mỹ lệ, Cố Minh Triệt vẫn lạnh lùng, chẳng qua đôi mắt nhìn Tử Nhiễm lại có cảm giác ôn nhu nói không nên lời.


Hai người họ thì hạnh phúc, cuộc sống của cô lại bị rối tinh rối mù, nhớ lại những lời nói với Lục Niên, cô cảm thấy thật buồn cười. Một kẻ hèn kém như cô làm sao xứng với Lục Niên vừa cao quý lại là con quan chức cán bộ?


Đè nén nỗi khổ trong lòng, tắt web, lông mi Kha Nguyệt rũ xuống che đi đôi mắt. Cô vẫn còn đánh giá thấp tình cảm của mình với Cố Minh Triệt, nghĩ rằng không cần nhưng lúc này trái tim lại đau nhói vì chuyện vừa xảy ra?



VietWriter.vn



“Nguyệt Nguyệt, không ăn sáng sao?”


Cửa phòng mở ra, Tô Đan Đan thò đầu, nhìn Kha Nguyệt ngồi trước bàn, thần sắc thoải mái, cô đâu biết chuyện mình vừa giấu Kha Nguyệt đã thấy.


Kha Nguyệt miễn cưỡng cười, buông lỏng bàn tay đang giữ lấy con chuột, cố tỏ vẻ hào hứng đứng dậy: “Được.”


1


“Kha Nguyệt, cô tới rồi a!” - Trong phòng ăn, Tôn Nghị cùng đám người Âu Tử Thành đã ngồi sẵn, thấy Kha Nguyệt và Tô Đan Đan liền kêu hai người qua:“Tới đây ngồi cùng đi.”


Kha Nguyệt nhợt nhạt cười, lịch sự chào hỏi, đối với Âu Tử Thành vẫn giữ khoảng cách xa, Tôn Nghị cố tình để cô ngồi cạnh Âu Tử Thành, cô cũng không tỏ vẻ không đồng ý.


“Tối hôm qua ngủ không được sao?”


Trước sự quan tâm của Âu Tử Thành, không còn cảnh giác như xưa, cầm dao nĩa, trên mặt nở nụ cười tự nhiên:“Không có, chẳng qua hơi buồn ngủ.”


Từ lúc debut đến giờ, Kha Nguyệt đã cảm nhận được cái gì gọi là góc khuất của ánh hào quang, là quy tắc ngầm của giới giải trí


Chuyện Âu Tử Thành đang theo đuổi Kha Nguyệt thì chỉ cần là người thông suốt chắc chắn sẽ nhìn rõ


Âu Tử Thành nhìn chằm chằm đôi mắt to đang che đi vẻ ảm đạm, giữa hai lông mày che đi vết nhăn, không cố tìm hiểu chỉ cúi đầu ăn cơm.


“Nước ngoài quả nhiên khác Trung Quốc, ngay cả người lãnh đạo cũng dám quang minh chính đại bước ra công khai mọi chuyện.”


Tô Nghị nhìn tờ báo giải trí của Mỹ, bỗng mở miệng thảo luận với hai nhân viên trong tổ.


“Cũng không phải, ở Trung Quốc chúng ta, có nhân viên chính phủ nào dám ngang nhiên như thế?


“Nhìn chung Trung Quốc, có ai dám như tổng thống Pháp cưới một nữ minh tinh làm phu nhân?”


Mọi người nói giỡn không để ý đến Kha Nguyệt tiếng dao nĩa của Kha Nguyệt chạm mạnh vào dĩa, phát ra tiếng thanh thúy.


“Sao vậy?”- Tô Đan Đan ghé người nhẹ hỏi, rõ ràng cũng nhận ra vẻ hoảng hốt của Kha Nguyệt.


“Không sao, không cẩn thận thôi!”


Kha Nguyệt hơi không yên tâm, đối với đồ ăn trước mặt cũng cảm thấy nhạt, suy nghĩ cũng bay đi xa, chỉ vì câu nói kia “Nhìn chung Trung Quốc, có ai dám như tổng thống Pháp cưới một nữ minh tinh làm phu nhân?”.

Bình luận

Truyện đang đọc