GIỮ TRỌN TRÁI TIM EM


Tuần trăng mật đã bắt đầu theo dự định của hai bên gia đình, Nhược Hy chỉ xem chuyện đó như gió thổi qua tại, giờ đi sắp đến nhưng cô vẫn còn đang mãi nê chìm vào giấc ngủ còn trong tư thế vô cùng xấu xí, Thế Phong đi vào phòng nhìn bộ dạng của cô mà vô cùng bất lực, hắn cho người lên phòng để xếp đồ của Nhược Hy vào vali, cô có một tật rất xấu một khi đã ngủ thì chẳng ai có thể gọi cô dậy, Thế Phong nhìn cô vợ hờ với vẻ mặt bất lực rồi hắn tiến về phía giường bế cô vác lên vai rất nhanh cô đã nằm gọn trong lòng của hắn, Nhược Hy không hề có động tỉnh gì cô còn ra sức ngáy ngủ khiến cho Thế Phong giật mình chao mày lại nhìn cô đầy bất ngờ, hắn không thể nào ngờ khi ngủ cô lại cởi bỏ hết hình ảnh tiểu thư danh giá của mình như vậy.

Sau một khoảng thời gian Nhược Hy cuối cùng cũng đã tỉnh giấc cô từ từ mở mắt ra, nhìn xung quanh mọi thứ vô cùng xa hoa cô đang ngồi ở khoang hạng sang trọng nhất trên máy bay trong bộ đồ ngủ Nhược Hy giật mình ngồi dậy nhìn xung quanh gương mặt đầy hoang mang cô quay sang nhìn người đàn ông đang ung dung ngồi bên cạnh, trên tay anh ta đang từ từ thưởng thức ly rượu vang, Nhược Hy nhìn Thế Phong bằng cặp mắt đầy phẩn nộ nói.

" Sao tôi lại ở đây ?"
Thế Phong không nhìn về phía cô mà thản nhiên đáp.

" Tôi cho người gọi mãi mà cô không thức giấc để đi, tôi chỉ còn cách bế cô lên xe.

"
Tóc của Nhược Hy rối bời quần áo thì không phù hợp cho việc đi du lịch cô vô cùng phẩn nộ, Nhược Hy định quay sang nói với Thế Phong, thì liền bị anh ta cắt ngang lời.

" Còn nữa tôi muốn cho cô xem cái này.

"
Hắn cầm điện thoại đưa cho Nhược Hy xem, đôi mắt cô dán vào màn hình vẻ mặt đầy xấu hổ, hắn lén lút chụp hình lại những khoảnh khắc cô đang ngủ say trong tư thế xấu nhất, vẻ mặt Thế Phong đầy thích thú và mãn nguyện hắn cười nhếch mép nói.


" Thấy sao vợ yêu, tôi sẽ dùng nó để đe doạ cô như những lúc này cô quá hung hăng rồi đó.

"
Nhược Hy tức đến đỏ mặt mà không dám nói lời nào hình ảnh xấu xí nhất của cô mà bị hắn đưa lên mạng xã hội thì cô còn biết trốn đi đâu cho được.

" Này tên khốn nhà anh muốn chết à.

"
Gương mặt hắn đầy đắc ý cười nhếch mép nói.

" Được thôi tôi sẽ đăng bức hình này lên mạng xã hội.

"
Nhược Hy rất lo lắng một người luôn giữ hình tượng là con gái của gia đình tài phiệt sao có thể để cho tên khốn đó điều khiển được chứ, cô bắt đầu nhẹ giọng lại nói.

" Anh muốn gì đây ?"
Thế Phong nhìn cô bằng ánh mắt mãn nguyện đây là mục đích hắn muốn, bởi vì Nhược Hy luôn bướng bỉnh luôn miệng chửi mắng hắn, đây sẽ là lúc hắn dạy dỗ lại cô vợ bướng bỉnh của mình.

" Tôi chỉ muốn cô ngoan ngoãn nghe lời tôi chỉ đơn giản như vậy thôi.

"
Nhược Hy chỉ biết nuốt cục tức vào trong nghe theo yêu cầu của hắn.

Hai người xuống máy bay nhưng gương mặt Nhược Hy vô cùng khó coi cô cứ liếc nhìn Thế Phong miệng không ngừng lẩm bẩm.

" Tên khốn nhà anh tối nay đợi anh ngủ say tôi sẽ xoá mấy bức hình đó anh nghĩ mình có thể điều khiển được tôi à nằm mơ đi.

"
Thế Phong quay lại nhìn Nhược Hy với vẻ mặt khó hiểu.


" Có chuyện vậy sao cô cứ lẩm bẩm như một người ngốc thế.

"
Nhược Hy giật mình cười gượng nói.

" Không có gì đâu.

"
Hai người bước lên xe đã được chuẩn bị sẵn để đến khách sạn.

Đến khách sạn hắn và cô đến quầy lễ tân để lấy chìa khóa phòng nhân viên đưa cho họ một cái chìa khóa, Nhược Hy liền mở to mắt khó hiểu rồi lên tiếng.

"chúng tôi muốn thuê hai phòng.

"
cô nhân viên tiếp tân nhìn họ bối rối nói.

" Xin lỗi nhưng quý khách chỉ đặt trước một phòng thôi ạ.

"

Thế Phong biết mọi thứ là do mẹ hắn chuẩn bị nên liền túm lấy vai Nhược Hy nói.

" Mình đi thôi em yêu.

"
Nhược Hy nhìn hắn đầy khó hiểu rồi hất tay hắn ra khỏi vai mình nói.

" Anh bị gì vậy ?"
Thế Phong ghé sát môi vào tai Nhược Hy thì thầm nói.

" Có tai mắt của mẹ tôi ở đây cố diễn cho tròn vai đi tôi sẽ không ngủ chung với cô đâu yên tâm đi.

"
Nhược Hy nghe hắn nói liền nhìn xung quanh nhưng cô không thấy ai khả nghi cả, Thế Phong liền khéo cô lên phòng.

.


Bình luận

Truyện đang đọc