HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Huyền Minh mặt lầm lầm lì lì đứng ngay đằng sau Tử Lăng Khuynh, mắt nhanh như chớp liếc qua nội dung trên điện thoại của nàng, vừa vặn thấy được những bình luận ác ý cùng mấy dòng tiêu đề đỏ chói mắt

Mặt lập tức âm trầm. Tiểu miêu nhi của hắn bây giờ lại có người dám chửi mắng ? Đến hắn còn không nỡ nói nặng nàng một câu, huống chi là mấy người qua đường

Không được! Hắn phải sai thuộc hạ của mình đi dập mấy tin tức ấy xuống, đâu thể ủy khuất tiểu miêu nhi ?

Huyền Minh mải mê suy nghĩ không để ý đến Hoa Vân trước mặt dùng ánh mắt cổ quái nhìn hai người, miệng không tự giác được nói lớn

" Doanh Doanh, người đàn ông này là kim chủ đi cùng em sáng nay ? "

Tử Lăng Khuynh lười biếng nhếch môi gật đầu

Hoa Vân nhận được câu trả lời lập tức bĩu môi, ánh mắt chán ghét liếc nhìn Huyền Minh

" Tên tiểu bạch kiểm này mà em cũng vừa mắt ? Đúng là hắn rất đẹp trai, mà phải nói là vô cùng đẹp trai, đẹp quá cả con gái, khí thế cũng rất được. Nhưng mà vậy không tốt, hắn như thế làm sao có thể bảo hộ em a ~ Tiểu tổ tông của tôi ơi, em suy nghĩ lại một chút ! "


Tử Lăng Khuynh càng nghe càng buồn cười, nàng khổ sở nhịn xuống nhưng khuôn mặt vẫn hết sức hài huớc

Ahaaa .... Huyền gia chủ lại bị nói là tiểu bạch kiểm .... hahhaaa ... mặt mũi nên để đâu đây !

Trái ngược với nàng, Huyền Minh mặt sớm đã tối sầm lại, lạnh không còn gì để lạnh hơn, ẩn ẩn còn có chút sát khí

Người phụ nữ này lúc trước mắng cô gái nhỏ nhà hắn. Bây giờ còn cả gan dám mắng hắn là tiểu bạch kiểm

Hừ. Huyền Minh hắn sao lại có thể bị loại người này đánh giá ?

" Nghe cho rõ đây, cô ấy là vị hôn thê của tôi, không phải cái gì mà kim chủ như cô nói. Còn về việc tôi có bảo hộ tốt cô ấy hay không, thì cô không phải lo. Tôi ... sẽ không để bất cứ ai động đến cô ấy !"

Giọng nói của hắn thập phần lãnh đạm, âm u. Bộ dáng lười biếng, yêu nghiệt lúc trước biến mất không dấu tích. Khí thế trên người tỏa ra áp đảo quần chúng

Hoa Vân cùng Tiểu Nhã sau lưng chảy mồ hôi lạnh, hai chân run run chỉ kém chưa quỳ xuống hô to Ngô Hoàng vạn tuế mà thôi !

Riêng Hoa Vân lập tức biết suy nghĩ lúc trước của mình cỡ nào sai lầm

Nam nhân này, cô không thể phủ nhận là hắn rất đẹp, đẹp khiến người ta nghẹt thở. Bây giờ nhìn khí tràng này đâu thể là người thường ? Chắc chắn không phú thì cũng quý.

Trong vòng giải trí lăn lộn, Hoa Vân sớm đã gặp nhiều nhân vật có tiếng tăm nhưng nam nhân như này, tuyệt đối chưa hề thấy !

" Bảo bối, tôi dập mấy tin tức ấy cho em được không ? "

Huyền Minh quay sang Tử Lăng Khuynh cười cười, ánh mắt sủng nịnh vô cùng

Nàng khéo léo tránh tay hắn muốn đặt lên vai nàng, tùy ý nói

" Không cần, họ muốn nói cứ nói, chúng ta không cần để ý. Bây giờ chưa phải là lúc. Đến cuối cùng, tôi sẽ cho họ một bất ngờ . Người nào càng chửi hăng sẽ bị vả mặt càng đau !"

Môi khẽ cong lên thành một vòng cung tuyệt đẹp nhưng vô cớ làm người ta rét lạnh, mắt phượng giảo hoạt hàm chứa tính toán


Huyền Minh khẽ véo nhẹ mũi nàng, sau đó trực tiếp lấy cả bàn tay to xoa xoa đầu nàng

" Tiểu hồ ly !"

Hoa Vân và Tiểu Nhã đứng đối diện, ngực nghẹn một đống thức ăn chó

Không thể không nói, hai người này đến với nhau quá ư là hợp, chẳng sai lệch đi đâu được

Vô cớ Hoa Vân cảm thấy đây xác thực là hai ác ma đội lốt người. Ánh mắt kia là đang muốn tính toán người khác à ? Sao mà đáng sợ thế !

Cuối cùng. Huyền Minh thấy hai tượng người lù lù trước mặt, hơi ngứa mắt liền tống bọn họ ra ngoài đóng sập cửa lại.

Hắn vừa xoay người, mọi khó chịu liền lập tức tan biến, cười hì hì chạy đến chỗ Tử Lăng Khuynh

Cái gì mà lạnh lùng, ác ma? Trước mặt nàng thì đều vứt tận chín tầng mây luôn !

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Ở trong một phòng khách sạn xa hoa hết sức

Nhạc Tuyết Mễ cười ngọt ngào, ánh mắt tinh nghịch, hai tay ôm lấy nam nhân bên cạnh

" Tư Hải, anh thật giỏi quá, anh xem, Nhược Doanh kia đang bị cư dân mạng chửi bới kìa!"

Mạc Tư Hải xoa mặt Nhạc Tuyết Mễ có chút tự hào

" Em còn phải nói, Nhược Doanh kia chẳng qua chỉ là một diễn viên nhỏ bé, còn không đáng để anh động tay. Hừ... có nhiều fan thì làm sao chứ? Có thể mãi bảo vệ cô ta hay sao ? Hải ca của em sẽ không để cô ta được yên !"

Mạc Tư Hải quả thực rất hận, Nhược Doanh kia năm lần bảy lượt đạp lên mặt mũi hắn


Thế nhưng hắn lại cố tình không nhớ đến là chính mình lúc trước bỏ thuốc nguyên chủ Nhược Doanh rồi đưa đến giường người khác có bao nhiêu tàn nhẫn . Hắn không nghĩ đến, nếu lúc ấy nàng không thoát được kết cục sẽ bao nhiêu thảm !

Chính vì vậy, Nhạc Tuyết Mễ đưa ra ý kiến hủy hoại Tử Lăng Khuynh hắn liền đồng ý

Một mặt là làm vừa lòng nhân nhi nhà mình, một mặt xả nỗi hận trong lòng !

Mạc Tư Hải lập tức ôm Nhạc Tuyết Mễ, hôn nồng nhiệt. Tay cũng không rảnh rỗi trực tiếp luồn vào váy nhỏ của cô mà mơn trớn .Hai người âu âu yếm yếm, không khí cũng dần nóng lên.

Đúng lúc, cửa chợt bị gõ. Nhạc Tuyết Mễ giật mình buông Mạc Tư Hải ra, vội vàng chỉnh lại quần áo, nói Mạc Tư Hải mình ra mở cửa

Vừa đi vừa trách cứ bản thân sao có thể như vậy. Cô yêu là ba ba, không thể cùng nam nhân khác thân mật !

Nhưng. cô cũng chẳng làm gì quá đáng. Hôn một cái, ôm một cái, chạm một cái, thân thể cũng không gầy đi. Huống gì, nụ hôn đầu sớm nhân lúc ba ba ngủ mà cho đi rồi !

Cái này là cô trả ơn Hải ca ca giúp mình mà thôi, không tính là làm gì sai cả !

Nhạc Tuyết Mễ cố gắng thôi miên mình như vậy. Đầu óc rốt cục cũng thanh thản, miệng nhỏ cười ngọt ra mở cửa

.

.

.




Bình luận

Truyện đang đọc