HỒNG LÂU PHƯƠNG THỨC “HIỀN HẬU” THƯỢNG VỊ


Nếu sớm biết có một ngày mình sẽ xuyên không, Vương Sóc nhất định phải học nằm lòng cách chế tạo thủy tinh, cách làm xi măng, nhớ kỹ công thức thuốc súng, công nghệ xà phòng, đều là mấy thứ ngàn vàng khó mua a! Vương Sóc dùng thời gian mười năm mới tìm được một con đường làm giàu, kết quả còn phải tự mình từng ngụm, từng ngụm thử thức ăn, mặc kệ hải sản tươi ngon cỡ nào, hiện tại Vương Sóc vừa ngửi thấy liền muốn nôn.Tay nghề của các đầu bếp vô cùng tinh xảo, ngửi thấy mùi ngon, rất nhanh đã giải quyết được vấn đề tanh, chế biến hải sản càng thêm thơm ngon hấp dẫn."Đồ có ngon hay không chỉ là thứ yếu, mấu chốt là người ăn phải thích." Tiết Hồng một lời trúng trọng tâm."Vậy ta phải tìm biện pháp để cho lão gia thích trước, người phía dưới liền theo chiều gió." Vương Sóc gật đầu, để thượng tầng lưu hành dẫn dắt hướng gió cho thượng, trung, hạ lưu là biện pháp tốt nhất.

Giống như lẩu Trùng Khánh một thời chỉ là thức ăn của công nhân nghèo ở bến tàu, sau này phổ biến ở phía bắc và phía nam của đại giang."Việc này ngươi làm tiện hơn, nhìn khắp Quảng Đông chỗ có tiếng nói nhất chính là nhà ngươi." Tiết Hồng nói, đây cũng là nguyên nhân trên phương diện làm ăn, hắn trăm phương nghìn kế móc nối quan hệ với quý nhân, không chỉ là xin che chở, còn tính đến "hiệu ứng quảng cáo", tuy rằng có thể hắn còn không biết từ này."Biện pháp đơn giản nhất chính là tổ chức một yến hội với đồ ăn chính là hải sản, chỉ cần cha ta đồng ý là được..." Vương Sóc nhíu mày, nàng hơi do dự, nếu có người dị ứng hải sản thì sẽ mất mạng, đây cũng là một phần khó khăn không nhỏ.“Quyết làm?" Tiết Hồng cũng không quan tâm những thứ này, chỉ cần tìm được điểm khó khăn là có thể vượt qua."Quyết làm!" Vương Sóc quyết định nói.

Tính tình hai người khá giống nhau, vì lúc trước dám đánh cuộc mới có thể sống sót, hôm nay làm thì sẽ có đường tài chính mới, nhất định là như vậy! Vương Sóc tin tưởng bừng bừng thương nghị chuyện yến hội với Tiết Hồng, kết quả chuyện đầu tiên là thuyết phục Vương Thủ Trung, đã gặp phải lực cản cường đại.“Hồ nháo, đồ ăn hạ đẳng như thế sao có thể lên bàn!” Vương Thủ Trung quả quyết cự tuyệt, đội thủy quân hắn huấn luyện gần đây vừa chiến một trận với hải tặc, thuận thế đẩy ra thủy quân ẩn núp đã lâu khiến bốn phương khiếp sợ.

Tấu chương đưa lên trên đã được Bệ hạ phê duyệt, nội giám truyền chỉ đã ở trên đường.


Vương gia ở kinh thành truyền tin tức tới, lần này Vương Thủ Trung rất có thể sẽ được phong tử tước, chưởng quản bốn đại hải quan Giang, Chiết, Mân, Quảng Đông, tổng quản tất cả thần thuộc phiên quốc thượng cung, coi như là cửa ải đầu tiên của Lý Phiên viện ở ven biển.

Chức vị như vậy tương tự như Diêm Chính, cấp bậc tuy không cao nhưng quyền hạn rất nặng, không phải tâm phúc đế vương thì không thể đảm nhiệm, hiện tại phẩm cấp không cao thì có quan hệ gì? Ngày hắn được điều về kinh thì việc thăng quan phát tài chỉ còn trong tầm tay.

Ngày trọng đại như vậy, làm sao có thể để Cho Vương Sóc làm bậy đây."Con sao dám làm bậy, hải sản là thủ đoạn nuôi sống gia đình của nhiều ngư dân.

Nếu có thể làm cho càng nhiều người tiếp nhận cá tôm cua, vậy thì ngư dân sẽ có nhiều nguồn thu nhập hơn, đến lúc đó phụ thân sẽ được chiến tích yêu dân như con, quan tâm dân chúng a!" Vương Sóc đẩy kỹ năng ăn nói lên level max."Bớt đi, cha con không ăn bộ này." Vương Thủ Trung bưng chén trà nghiêng đầu sang một bên, thân thể biểu hiện tuyệt đối không đáp ứng, mặc cho Vương Sóc có làm nũng cũng vô dụng.Quận chúa nhìn hai người này giống như tiểu hài tử, trong lòng buồn cười, kéo Vương Sóc nói: "Sóc nhi, nương cảm thấy con nói có đạo lý, nếu con muốn tổ chức yến hội, không bằng để nương tính cho con.


Trong kinh truyền tin nói đại tẩu con mang thai, tính toán ngày hẳn là đã sinh, hỉ tín chắc chắn đang trên đường.

Không bằng người cô cô này là con tổ chức một bữa tiệc cầu phúc cho cháu trai, không phải tiệc mừng cũng có thể đẩy hải sản ra, mang lại lợi ích cho ngư dân hay sao?"“Yến tiệc cầu phúc quá nhỏ, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể đến a." Vương Sóc không hài lòng, trận đánh này cũng quá nhỏ, không đạt được hiệu quả oanh động mà nàng muốn."Sao lại nhỏ, con là một đứa nhỏ, tổ chức yến hội cầu phúc cho cháu trai là vừa vặn." Quận chúa ngắt lời, nói chỗ tốt của yến hội nhỏ cho nàng, để cho nàng luyện tập trước, thật vất vả mới dỗ dành được Vương Sóc."Con phải suy nghĩ đã." Vương Sóc nói lời này, cũng có nghĩa là nàng nghe lọt lời Quận chúa, nàng chỉ đang tính toán khả năng thực hiện! Quận chúa hiểu rõ nàng cũng biết vậy.Thật dễ dàng khuyên Vương Sóc đi, Vương Thủ Trung mới buông chén trà cảm thán: "Thật sự là một nha đầu bướng bỉnh!”“Còn không phải là do chàng nuông chiều mà ra, để cho con bé suốt ngày tập võ cưỡi ngựa, tính tình hoang dã đã quen, nếu không cho con ngựa hoang này cái lồng sắt, ta cũng không quản được." Quận chúa cười oán giận nói."Sao có thể là ngựa hoang a, ái nữ của Quận chúa tự nhiên là đoan trang cao quý, dáng vẻ phi phàm, từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến." Vương Thủ Trung vội vàng dừng lại lời nói, ngàn vạn lần đừng đẩy nhiệm vụ giáo dưỡng Vương Sóc về phía hắn.Lần trước Quận chúa không có biện pháp với Vương Sóc, tạm thời giao quyền quản giáo cho Vương Thủ Trung, kết quả Vương Sóc quấn lấy Vương Thủ Trung dẫn nàng luyện ra hai mươi tám tinh.

Lúc gặp phải một nhóm nhỏ địch tập kích, nhóm tiểu nương tử cầm vũ khí xông lên, Vương Sóc xung phong còn tích cực hơn cha nàng, trận chiến kia, binh sĩ của Vương Thủ Trung cũng không sánh nổi.

Đừng nói hải tặc đối địch, ngay cả nam nhân bọn họ bên này cũng sợ tới mức không chịu nổi, những tiểu nương tử này, giá trị vũ lực hơi cao a! Cùng Vương Thủ Trung ra biển còn có cận vệ của Quận chúa, cũng chính là cha ruột của những tiểu nương tử kia, bọn họ nhìn nữ nhi của mình bưu hãn như vậy thì phát sầu trong lòng, bây giờ làm sao gả ra ngoài đây! Tin tưởng điểm này Vương Thủ Trung và bọn họ đặc biệt có tiếng nói chung.“Sẽ từ chối!” Quận chúa lườm hắn một cái, liền biết hắn dạy nhi tử còn có một tay, nữ nhi hoàn toàn không có tác dụng.


Bà cũng không nói nhiều, trong lòng muốn gửi thư cho bạn thân Khổng cô cô, hỏi xem loại tình huống này của Vương Sóc thì nên xử lý như thế nào.

Vương Sóc và Khổng sư phụ tình cảm phi thường tốt, liên lạc thường xuyên dù cách cả ngàn dặm xa xôi, nàng viết thư thăm hỏi gia đình trong kinh, đồng thời cũng phải mang cho sư phụ mình một phần.

Quảng Đông bên này hiếm lạ quần áo, ăn uống, sách vở, bút mực, thường xuyên đưa đến nhà Khổng cô cô."Đúng rồi, chàng nhìn Tiết Hồng kia, hắn và Sóc nha đầu đi lại cũng quá thân thiết, chủ ý ăn hải sản này không chừng chính là do hắn nghĩ ra, ngược lại để Sóc nha đầu đến đánh trận đầu.

Tuổi nàng còn nhỏ, đừng để thương nhân này dẫn đường lạc lối." Quận chúa nói đến hai chữ "thương nhân" với giọng điệu khinh bỉ, có thể nói là cay nghiệt, nàng sợ nhất chính là Vương Sóc tuổi càng ngày càng lớn, vạn nhất ký thác tư tình tiểu nữ nhi ở trên người Tiết Hồng, nếu thế thì bà chết mất! Tiết Hồng cũng không phải là lương phối! Vương Thủ Trung gật đầu, nói: "Quận chúa yên tâm, Tiết Hồng người nọ ta rõ ràng, sẽ không để hắn mang khuê nữ đi học mấy cái xấu.”...Một thương nhân và Vương Sóc bị hại đang thương lượng đại kế hải sản ở sơn trang Linh Tú!"Yến hội cầu phúc, danh tiếng này cũng không tệ." Tiết Hồng chắc chắn."Ngươi cảm thấy khả thi sao?" Vương Sóc sợ đại thương nhân kinh doanh trải rộng khắp cả nước chướng mắt."Khả thi, ngày thường trẻ sơ sinh sinh ra trong nhà giàu có không phải đều nấu cháo xá gạo sao? Quảng Đông này hải sản nhiều, nên đổi thành miễn phí phát hành hải sản, đặt bếp tại chỗ, miễn phí cho người đến nhận.

Về phần những nhà giàu nhà cao cửa lớn kia liền chuẩn bị tốt rồi đưa tới cửa, nhất định phải bảo đảm độ nóng, bảo đảm hương vị.


Đến lúc đó coi như là nể mặt mũi nếm một ngụm, cũng có thể bị hương vị hải sản hấp dẫn.

Người như vậy không cần nhiều, có ba đến năm người hỗ trợ học thuộc lòng, còn lo không kéo nổi luồng phong trào này sao?” Tiết Hồng thoải mái nghĩ đến tương lai tốt đẹp."Vậy nếu có người bị dị ứng hải sản thì làm sao bây giờ?" Vương Sóc quan tâm nhất vẫn là vấn đề an toàn, vạn nhất toàn bộ bệnh tật, thậm chí ra cả mạng người, đến lúc đó hải sản lại càng không có người hỏi thăm."Dị ứng?""Chính là có người không thích ứng, sau khi ăn sẽ bị đau bụng, choáng váng, trên người nổi mụn, nổi mề đay." Vương Sóc vẫn giải thích một chút cái gì gọi là dị ứng."Người đến đây nhậm chức cơ hồ đều là người địa phương, không có tình huống dị ứng." Tiết Hồng xua tay nói."Một nhà chúng ta thì không phải." Vương Sóc hắc tuyến, lúc trước đến Quảng Đông, ngay cả lời nói nàng cũng nghe không hiểu, may mà còn có chút nền tảng bài hát tiếng Quảng Đông, mới trắc trở bắt đầu học nói, sau đó đi dạo ở chợ, chém giá, xem náo nhiệt, luyện ra miệng lưỡi, phương ngữ nàng cũng có thể nghe hiểu và nói được.

Cho đến nay, Quận chúa vẫn không hiểu "Chuyện ma quỷ" của người dân địa phương, có thể thấy sự khác biệt này lớn như thế nào."Có thể đừng khiêu khích không?" Tiết Hồng trợn trắng mắt nói."Tầm mắt ta lâu dài, nói cho ngươi biết đi, không lâu sau công công truyền chỉ trong kinh sẽ tới, nếu yến hội cầu phúc có hiệu quả tốt, đến lúc đó liền đề cử hải sản cho công công truyền chỉ, ta lại thuyết phục nương dâng lên cho Bệ hạ một chút, đến lúc đó mới thật sự là vang dội cả nước! Vấn đề dị ứng không được giải quyết, làm thế nào có thể thúc đẩy đây! "Vương Sóc nóng nảy, mỉa mai."Tốt, tốt, tốt, ngươi đúng là dám nghĩ dám làm.

Vậy ngươi phụ trách tiệc tùng, còn ta chịu trách nhiệm giải quyết chuyện dị ứng, thế nào?”“Sự tình yến hội phức tạp như vậy, cái gì cũng phải làm, ta làm sao kham hết được, ngươi cũng phải động thủ a!” Vương Sóc bất mãn, cũng không phải là việc làm ăn của một mình nàng, dựa vào cái gì a."Ta cũng bận rộn những thứ khác!""Ngày nào cũng chơi bời chạy về sơn trang Linh Tú, không nhìn ra ngươi bận ở nơi nào?" Vương Sóc trợn trắng mắt nói."Cô nãi nãi, ngươi đã nói nhà ta đại nghiệp lớn, sản nghiệp của Tiết gia ở Kim Lăng đều do ta chăm sóc, cũng không thể vì con đường tài chính mới mà vứt bỏ quá khứ chứ." Tiết Hồng liên tục xin tha thứ, một lòng giao toàn bộ sự vụ cho Vương Sóc.Tiết Hồng ra khỏi cửa sơn trang Linh Tú, liền phân phó thủ hạ tìm hiểu chuyện Vương Thủ Trung thăng chức và chuyện công công truyền chỉ đến Quảng Đông, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn vì Vương Sóc không phát hiện ra lý do của hắn có vấn đề.Buổi tối Vương Sóc trở lại Vương phủ, tìm Quận chúa nói chuyện hôm nay: "Tiết Hồng thật sự có vấn đề, hôm nay con thuận miệng nhắc tới chuyện công công truyền chỉ sắp tới, hắn liền tìm cớ chuồn mất, nương và phụ thân phải cẩn thận đừng để hắn làm hỏng chuyện."“Con yên tâm đi, không có việc gì." Tiện tại Quận chúa đã không lo lắng Tiết Hồng dạy hư Vương Sóc, chỉ với thái độ này của Vương Sóc, ai dạy hư ai, ai không tín nhiệm ai, còn chưa nói trước được!.


Bình luận

Truyện đang đọc