HUYỀN THIÊN


- Ộc.

Một ngụm máu tanh hôi phun ra từ miệng của Hải Đại Phú, cuối cùng hắn cũng chậm rãi mở mắt ra.

Khi nhìn thấy ánh mắt tràn đầy quan tâm và xót xa của Hải Vô Lượng, Hải Đại Phú liểm cảm thấy xấu hổ, thấp giọng nói:

- Gia gia, tôn nhi...

Nói còn chưa hết câu, nước mắt đã chảy ra từ khoé mắt của hắn.

- Xin lỗi... Gia gia, tôn nhi... tôn nhi thua rồi...

Sắc mặt Hải Đại Phú tái nhợt, giọng nói run rẩy, hắn nói bằng giọng vừa suy nhược vừa đau khổ.

Vốn tưởng rằng thông qua trận chiến với Dương Thiên Lôi để Lục Thanh Âm biết rằng, hắn và Dương Thiên Lôi ai mới là cường giả chân chính, ai mới thích hợp nhất với nàng; cũng vốn tưởng rằng, trận chiến lần này chẳng đáng là gì, cũng không được quan tâm nhiều lắm, hắn chỉ cần để cho Lục Thanh Âm biết là được, nhưng hắn không ngờ Dương Thiên Lôi lại định ra tiền đặt cược là một triệu viên thuần dương đan.

Một triệu viên thuần dương đan, đối với Hải Đại Phú mà nói, đó cũng là con số trên trời.

Hải Đại Phú không phải bị bại não, hắn cũng không cho rằng Dương Thiên Lôi trong tình huống biết rõ sẽ thua lại dám đặt ra tiền đặt cược đến một triệu viên.

Cho nên, ngay từ đầu, Hải Đại Phú liền tiến hành thu thập thông tin của Dương Thiên Lôi, kết quả có được khiến cho hắn kinh ngạc, cũng khiến hắn không dám quá coi thường Dương Thiên Lôi.

Nhưng đồng thời, hắn cũng rất tự tin về mình. Dương Thiên Lôi tiến bộ nhanh thì thế nào? Bản thân mình đã lĩnh ngộ thuộc tính quang, có được tốc độ và uy năng mà người thường không thể bì được, hắn tin rằng chiến thắng cuối cùng nhất định sẽ thuộc về hắn.

Cho nên, để tránh nguy hiểm, hắn đã mặc lên bộ Quang Minh Nhuyễn Giáp, tay cầm Quang Minh Pháp Kiếm.

Đây là những thứ trân quý nhất của hắn, chỉ trong trường hợp trọng yếu, hắn mới sử dụng. Bề ngoài, tuy Quang Minh Nhuyễn Giáp và Quang Minh Pháp Kiếm chỉ có cấp bậc pháp khí đỉnh cấp, nhưng chỉ cần hắn thăng cấp lên Tiên Thiên, dùng năng lượng thuộc tính quang đã dung hợp với niệm lực để rèn luyện chúng thì sẽ phát sinh biến hóa bất ngờ, năm bộ phận nguyễn giáp riêng biệt, dưới tác dụng của niệm lực, sẽ thành một chỉnh thể, chân chính thể hiện ra thuộc tính trang bị đồng bộ, tự động hình thành một trận pháp cường đại, hấp thu linh khí thiên địa, trở thành linh khí thượng phẩm cường đại.

Hơn nữa, thực lực của hắn ngày càng tăng cao thì bộ trang bị và vũ khí này vẫn còn có không gian rất lớn để tăng cấp cao hơn.

Nắm chắt phần thắng trong tay, đương nhiên Hải Đại Phú sẽ không bỏ qua cơ hội để danh tiếng của mình được lan rộng thêm, cho nên, hắn thông báo cho tất cả các bằng hữu chó mèo của mình trên các sơn phong của Trảm Không Kiếm Phái để tạo khí thế cho mình. Nào ngờ kết cục cuối cùng lại thê thảm như vậy, hắn là kẻ khởi xướng lại trở thành con Ếch Xanh Dâng Đan Dược, điều càng làm cho hắn không thể chịu được chính là, Quang Minh Nhuyễn Giáp và Quang Minh Pháp Kiếm trân quý nhất của hắn cũng bị Dương Thiên Lôi thu mất.

Hắn biết, trận chiến này, thanh danh hắn đã bị quét sạch, trở thành trò cười cho thiên hạ.

- Thua hết một triệu viên thuần dương đan, thua mất Quang Minh Nhuyễn Giáp và Quang Minh Pháp Kiếm mà cô cô luyện chế cho tôn nhi... Thua mất tôn nghiêm, vinh dự... Gia gia... Tôn nhi... Tôn nhi không cam lòng, tôn nhi muốn báo thù.

Hải Đại Phú nức nở nói, trong ánh mắt loé lên nỗi đau khắc cốt ghi tâm.

Hải Vô Lượng ôn nhu nói:

- Ừm, gia gia biết. những gì đã thua, gia gia tất nhiên sẽ giúp ngươi đoạt lại, yên tâm đi.

Ánh mắt Hải Đại Phú trở nên kiên định, nói:

- Không, gia gia, tôn nhi muốn chính mình đoạt lại. Tôn nhi... tôn nhi không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại Trảm Không Kiếm Phái, gia gia, van xin người, lần này người hãy đồng ý với tôn nhi, cho tôn nhi đi tới chỗ của cô cô, bằng không tôn nhi chỉ có chết...

Hải Vô Lượng than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ phải gật đầu, cháu của mình, lẽ nào mình lại không hiểu? Từ nhỏ mọi chuyện đều suôn sẻ, lớn lên trong sự tán dương và hào quang của một thiên tài, căn bản chưa từng chịu bất kỳ trở ngại nào, đả kích lần này quả thật là rất lớn, cũng là điều mà hắn căn bản không thể chấp nhận được. Hải Đại Phú đã từng yêu cầu mấy lần, muốn đi đến chỗ cô cô của hắn, thế nhưng trước giờ lão vẫn không đồng ý. Mặc dù lão biết rõ, Hải Đại Phú tới đó sẽ có tiền đồ hơn ở Trảm Không Kiếm Phái, nhưng lão không muốn làm như vậy, bởi vì lão là người của Trảm Không Kiếm Phái, con cháu đời đời của lão nên phát triển ở Trảm Không Kiếm Phái. Nhưng bây giờ, tình trạng của Hải Đại Phú, lão không có lựa chọn nào khác.

Hải Vô Lượng nghiêm túc nói:

- Được rồi, gia gia đồng ý với ngươi. Chờ sau khi thương thế của ngươi lành hẳn lại, ngươi sẽ đi đến đó. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, gốc rễ của ngươi thủy chung vẫn là Trảm Không Kiếm Phái, sau này cho dù như thế nào cũng không được thù địch với Trảm Không Kiếm Phái.

- Vâng, gia gia hãy yên tâm, kẻ thù của tôn nhi chỉ có một, tuyệt không sẽ nhằm vào Trảm Không Kiếm Phái.



Trương Tử Hàm nhận được truyền thừa của di tích, đồng thời thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên trở về, Vân Bạc Thiên vốn đã giải trừ hiểu lầm đối với Nhan Uyên, vì suy nghĩ cho Trương Tử Hàm, lão liền lập tức báo tin này cho Nhan Uyên.

Nhan Uyên cũng khá coi trọng việc này, thông thường, người nhận được truyền thừa của di tích thì thành tựu trong tương lai tuyệt đối sẽ không tầm thường. Mà truyền thừa của di tích mà Trương Tử Hàm nhận được lại không phải là di tích bình thường, bằng không, tuyệt đối không thể chỉ trong hơn một tháng ngắn ngũi, từ một Tinh Giả Hậu Thiên cấp bảy lại có thể thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên.

Chỉ bằng vào điểm ấy, Nhan Uyên không thể không coi trọng.

Cho nên, ngay khi Nhan Uyên biết được tin tức, liền triệu kiến Trương Tử Hàm.

Nhan Uyên đã thăng cấp lên Thần Đạo, khi nhìn thấy Trương Tử Hàm, liền cảm ứng được thuộc tính thuỷ tinh thuần tới cực điểm và cả khí tức của hai loại năng lượng thuộc tính diễn sinh là băng, vụ của thuộc tính thuỷ kia, ba loại năng lượng đó đang tràn đầy trong cơ thể Trương Tử Hàm.

Điều này làm cho Nhan Uyên vô cùng kinh ngạc, mặc dù lúc này Trương Tử Hàm chỉ có tu vi Tiên Thiên cấp một, cũng không thể phát huy uy lực chân chính của ba loại năng lượng thuỷ, băng, vụ, nhưng Nhan Uyên có thể khẳng định, sự lĩnh ngộ của Trương Tử Hàm đối với năng lượng của ba loại thuộc tính này, e rằng đã đạt tới trình độ khá cao. Sau này, chỉ cần không ngừng tu luyện, niệm lực nâng cao đến cảnh giới nhất định, thông qua loại bổn nguyên năng lượng này, nàng liền có thể cảm ngộ năng lượng thiên địa càng cao cấp hơn nữa, thăng cấp lên Thần Đạo.

Điều này đối với Trảm Không Kiếm Phái đang ngày một xuống dốc mà nói, không thể nghi ngờ Trương Tử Hàm sẽ trở thành một trong trụ cột tương lai.

Nhan Uyên liền lập tức ban cho Trương Tử Hàm một bộ bảo y linh khí trung phẩm, một thanh bảo kiếm linh khí trung phẩm, một trăm ngàn viên thuần dương đan, và đích thân truyền thụ tâm pháp tầng thứ nhất Ngự Kiếm trong tuyệt học Thần Đạo Trảm Không Kiếm Quyết cho Trương Tử Hàm, đồng thời, mở một tầng động thiên trên Thiên Tịch Phong cho nàng tiến vào bế quan tu luyện.

Động thiên trên Thiên Tịch Phong là do tổ sư sáng lập Trảm Không Kiếm Phái là Tiêu Dật Phong dùng thần lực vô thượng cô đọng mà thành, để cho môn hạ đệ tử tu tập Trảm Không Kiếm Quyết. Tổng cộng chia thành chín tầng, mỗi một tầng động thiên tương ứng với một tầng kiếm quyết, một khi tiến vào trong đó bế quan, chỉ có tu thành tầng kiếm quyết đó thì mới có thể ra khỏi động thiên. Đây là bế quan chết, trừ phi có đột phá, hoặc người ngoài động mở ra, bằng không chỉ có nước bị nhốt luôn ở trong đó.

Trảm Không Kiếm Quyết tổng cộng có mười tám tầng, chín tầng đầu thuộc về cảnh giới Tiên Thiên, chín tầng còn lại là cảnh giới Thần Đạo, tu luyện tầng thứ chín đến mức đại viên mãn liền trở thành cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cấp chín đỉnh phong. Bất quá, chín tầng kiếm quyếtThần Đạo phía sau lại không có động thiên tu luyện tương ứng, chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

Trong mỗi một tầng động thiên đều có bố trí kết giới cường đại và cơ quan trận pháp, không những có thể ngưng tụ linh khí thiên địa bàng bạc, mà cơ quan trong đó còn có thể hỗ người trợ bế quan tu luyện. Tuyệt đối là thánh địa tu luyện mà bất kỳ đệ tử nào của Trảm Không Kiếm Phái cũng đều tha thiết ước mơ.

Đây là cơ hội tốt nhất của Trương Tử Hàm mà nói, dưới sự nhiệt tình của Nhan Uyên, Vân Bạc Thiên, Vân Dao, nàng căn bản không thể cự tuyệt, liền tiến vào động thiên tầng thứ nhất, bắt đầu bế quan. Đọc Truyện Online



Trong nháy mắt, thời gian một tháng vội vã trôi qua.

Khu lôi đài trung tâm khu, càng lúc càng bùng nổ, đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái, hoặc đơn độc một mình, hoặc kết thành đội nhỏ, lần lượt tiến vào Ma Vực, Hồng Hoang Sơn Mạch, thậm chí thế giới thế tục, tiến hành tu luyện và lịch lãm. Tịch mịch mấy mươi năm, đã bắt đầu xuống dốc, Trảm Không Kiếm Phái, bỗng nhiên bùng lên tinh thần phấn chấn sục sôi, lại lần nữa xuất hiện trong ánh nhìn của giới tu luyện.

Trong tầng hai của Vạn Đan Điện, Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương ngoại trừ đả tọa tu luyện, thì chỉ biết học tập ghi nhớ linh dược, thời gian tròn một tháng qua đi, cũng chưa từng rởi khỏi Vạn Đan Điện nửa bước.

Chỉ bất quá, Sở Hương Hương dùng phần lớn thời gian để ghi nhớ linh dược trên, còn Dương Thiên Lôi dùng phần lớn thời gian để đả tọa tu luyện, , hắn chỉ dùng thời gian năm ngày để ghi nhớ linh dược. Trong đó, hắn dùng thời gian ba ngày để xem sách, thời gian hai ngày còn lại là đi một vòng toàn bộ tầng hai Vạn Đan Điện.

Sau khi Dương Thiên Lôi sống lại, biết trí nhớ của mình trở nên rất tốt, nhưng không ngờ lại tốt đến mức này, gần như đã đạt đến cảnh giới nhìn qua một lần là không quên được nữa, một quyển Linh Dược Toàn Thư dầy cộp, hắn chỉ cần xem lướt qua hai lần, liền có thể nhớ hết nội dung trong đó, nhìn thấy bất kỳ linh dược nào, hắn chỉ cần dựa vào trí nhớ trong đầu là liền có thể nhận ra từng loại một, chỉ trong thời gian năm ngày, hắn lại có thể nhận biết toàn bộ hàng ngàn hàng vạn loại linh dược trong tầng hai Vạn Đan Điện, không sót một loại nào.

Còn Sở Hương Hương thì phải liều sống liều chết, vứt bỏ tất cả tạp niệm, dồn hết tâm tư vào học tập, nhưng một tháng nay cũng chỉ phân biệt được gần phân nửa số linh dược. Đương nhiên, nàng cũng không biết tình hình của Dương Thiên Lôi, chỉ là mấy ngày đầu nhìn thấy Dương Thiên Lôi có cố gắng một chút, sau đó cứ đả tọa tu luyện suốt, Sở Hương Hương còn tưởng rằng Dương Thiên Lôi bỏ cuộc rồi, nàng cũng không để ý lắm, dù sao tinh lực chủ yếu của Dương Thiên Lôi vẫn là võ đạo, chứ không phải đan đạo.

- Két.

Ngay sau một tiếng mở cửa nặng nề, đại môn tầng hai của Vạn Đan Điện chậm rãi mở ra, ánh nắng chói chang liền ùa vào, Đan Thanh Dương chậm rãi bước vào.

Sở Hương Hương đang cầm một loại linh dược và lật tìm trong sách, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía đại môn, Dương Thiên Lôi cũng chậm rãi mở mắt ra, tỉnh lại từ trạng thái đả toạ.

Đan Thanh Dương mỉm cười:

- Thế nào, có hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó không?

Sở Hương Hương nhíu mày nói, nét mặt có chút hờn dỗi:

- Sư phụ, rõ ràng là người đang gây khó dễ, chúng con sao có thể hoàn thành được? Người đã từng nói, Thiên Lôi chủ tu võ đạo, đan đạo chỉ cần hiểu sơ một chút là được, nhưng người cũng nhốt hắn ở trong này, hơn nữa... Dù sao đi nữa, chúng con cũng không hoàn thành, người muốn phạt thì phạt đi...

Thời gian một tháng này, Sở Hương Hương đã thành thục hơn rất nhiều, cũng suy nghĩ thoáng hơn rất nhiều, phai nhạt đi rất nhiều. Có một số việc, càng nóng lòng đạt được thì ngược lại sẽ phản tác dụng, nhất là về mặt tình cảm, nếu không phải mình có biểu hiện quá kịch liệt, thì bây giờ, nàng, Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm hẳn là rất vui vẻ, cùng nhau nỗ lực tu luyện, theo thời gian, nàng tin tưởng, tất cả sẽ tự nhiên đạt được ý nguyện như nước chảy thành sông.

Nhưng bây giờ, bởi vì mình, cũng vì sư phụ Đan Thanh Dương thổi gió đẩy sóng trợ giúp, trực tiếp gây nên cục diện xấu hổ này.

Bình luận

Truyện đang đọc