- Cảm tạ nhị tỷ! Ta chỉ bất quá xem như bọn họ đánh rắm mà thôi. Bọn chúng còn chưa có tư cách để ta tức giận. Tuy nhiên…
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên quét mắt liếc về phía đám thiếu niên vừa bàn tán, khoé miệng hơi nhếch lên, trong mắt hiện ra hai đạo tinh quang, nói tiếp:
- Nếu như bọn họ không biết tốt xấu, chính ta sẽ khiêu chiến bọn họ.
- Ặc!
Trong đám người nhất thời truyền đến một hồi tiếng khinh thường. Ngay cả ánh mắt Dương Thiên Lệ nhìn về phía Dương Thiên Lôi cũng mang theo vẻ vô cùng kinh ngạc. Là một trong ba đại đệ tử nhất mạch ưu tú nhất của Dương Hồng Toàn, nàng cũng có đủ kiêu ngạo, nhưng nàng lại là thân nữ nhi, căn bản không thể chia sẻ nỗi sầu lo với Dương Hồng Toàn. Nàng cuối cùng rồi sẽ rời khỏi Dương gia, trở thành thê tử của người khác. Đã rất nhiều lần nàng hận mình không phải là nam nhân. Khi nam nhân duy nhất trong thế hệ các nàng, Dương Thiên Lôi không có bất cứ hi vọng gì, nàng và các tỷ muội khác đều vô cùng khổ sở, thậm chí khinh thường, châm biếm. Thế nhưng nàng biết, các nàng không giống những người khác. Các nàng khinh thưòng, châm biếm chỉ là vì tiếc công rèn sắt không thành thép, hận Dương Thiên Lôi không thể gánh chịu trách nhiệm của một nam nhân mà thôi.
Cho nên, khi nàng nghe nói Dương Thiên Lôi tại thời khắc cuối cùng đã đột phá bình cảnh, trở thành Tinh Giả, nàng thật cao hứng. Nhất là nghe nói Dương Thiên Lôi trong thời gian hai tháng ngắn ngủi đã tấn cấp đến Tinh Giả cấp ba đỉnh phong, nàng càng vui mừng. Nàng hi vọng vị đường đệ này có thể sáng tạo ra kỳ tích, chân chính vươn lên, trở thành hi vọng của nhất mạch các nàng.
Giờ khắc này, nghe Dương Thiên Lôi nói tràn ngập tự tin và cuồng ngạo, tuy rằng nàng biết kết quả việc làm này của Dương Thiên Lôi tất nhiên là thất bại, nhưng trong lòng nàng lại tràn đầy niềm vui sướng. Nàng tựa hồ từ trên người Dương Thiên Lôi thấy được bóng dáng của tam thúc Dương Huyền Phong.
- Gia chủ, tất cả các đệ tử tham gia khảo nghiệm đã đến đông đủ. Tổng cộng bảy mươi tư vị, trong đó đệ tử tu luyện tại gia tộc bốn mươi ba vị, tại Học viện Cực Dương hai mươi vị, tại nội đường Hoàng gia mười một vị.
Một lão giả Dương gia trầm giọng nói, thanh âm tuy không lớn nhưng lại vang vọng khắp toàn trường.
Đám người nhất thời yên lặng trở lại. Diễn võ trường mấy trăm người lúc này lặng ngắt như tờ.
- Khảo nghiệm thật tốt!
Dương Thiên Lệ khẽ dặn Dương Thiên Lôi một câu, sau đó thân hình nhoáng lên, nhanh chóng trở về hàng ngũ của mình.
Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua liền thấy rõ, đứng cùng hàng với nhị tỷ Dương Thiên Lệ là mười một đệ tử Dương gia khác. Tuổi tác đại khái đều trong khoảng từ mười tám đến hai mươi. Những người này hiển nhiên là mười một vị đệ tử nội đường Hoàng gia như lời lão giả nói. Trên mặt mỗi người bọn họ đều tràn đầy tự tin cùng kiêu ngạo, phảng phất giống như bọn họ là những người sở hữu tài trí và địa vị hơn người vậy. Mà ánh mắt của các đệ tử khác nhìn về phía họ cũng tràn đầy ước ao và tôn kính. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đệ tử nội đường Hoàng gia, bất luận người nào tại Đế quốc Cát Ương đều rõ ràng họ đại biểu cho cái gì. Có thể nói, bọn họ chính là trụ cột của Đế quốc Cát Ương trong thời gian tới. Người có tư cách tiến vào nội đường Hoàng gia, không chỉ có thiên phú tu luyện hơn người, hơn nữa đều là thành viên của các đại gia tộc. Bọn họ tuyệt đại đa số đều tốt nghiệp Học viện Cực Dương, sau đó được Hoàng gia lựa chọn, tiến hành các phương diện huấn luyện.
Nội đường Hoàng gia tuy không phải là học viện chính thức, nhưng lại là niềm mơ ước của tất cả các tu luyện giả trẻ tuổi.
Mà đội ngũ của Dương Thiên Lôi thì có hai mươi người, tuổi tác cũng không đồng đều, có người so với Dương Thiên Lôi nhỏ hơn, cũng có người lớn hơn. Tuy nhiên, so với đệ tử nội đường Hoàng gia thì nhỏ hơn một chút. Có thể trở thành học viên của Học viện Cực Dương, những người này cũng có thiên phú khiến người khác ước ao, so với đệ tử tu luyện tại gia tộc thì ưu tú hơn nhiều.
- Tốt! Khảo nghiệm bắt đầu thôi
Ánh mắt Dương Hồng Toàn chậm rãi đảo qua mọi người, trầm giọng nói.
- Rõ!
Lão giả cung kính đáp lại, xong xoay người về phía các đệ tử tham gia khảo nghiệm, trầm giọng nói:
- Vẫn là quy củ cũ. Đệ tử được ta đọc tên mời lên đài khảo nghiệm. Dương Thiên Thần!
- Có!
Một thiếu niên trên dưới mười tuổi lên tiếng đáp. Hắn từ trong đám người đi ra, nhanh chóng bước lên lôi đài. Tuổi tác tuy nhỏ, nhưng vẻ mặt lại rất ngưng trọng, hiển nhiên là vô cùng coi trọng lần khảo nghiệm này.
- Dương Thiên Thần, tại trắc nghiệm năm ngoái tinh thần lực của ngươi đạt Tinh Giả cấp ba sơ cấp. Bắt đầu đi!
Một lão giả trong tay cầm cuốn sách ghi lại thành tích trắc thí trầm giọng nói
- Dạ! Lục trưởng lão!
Dương Thiên Thần cung kính đáp. Nói xong trầm ổn bước đi, khí thế quanh thân đột nhiên tằng vọt, từng bước một đi tới trước đá khảo nghiệm, hai tay chậm rãi đặt lên trên, bắt đầu đưa tinh thần lực từ trong đan điền vào đó.
Sau một lát, một đạo quang mang màu vàng yêu ớt từ đá khảo nghiệm phát ra, hơn nữa càng ngày càng mạnh. Cuối cùng, trên tảng tá khảo nghệm hình vuông hình thành một biểu tượng giống như ngôi sao năm cánh. Trong nháy mắt, liền từ một biến thành hai, ba, thậm chí bốn cái. Cuối cùng, khi đạt đến bốn cái thì không hề tăng thêm nữa. Thế những, khi Dương Thiên Thần không ngừng rót tinh thần lực vào trong đó, bốn ngôi sao lại càng ngày càng sáng rực lên một cách hết sức mãnh liệt.
Khi quang mang đạt tới cực hạn, bốn ngôi sao năm cánh bắt đầu dần dần yếu ớt rồi chậm rãi biến mất, cho đến khi khôi phục lại trạng thái ban đầu.
- Cảnh giới Tinh Giả cấp bốn đỉnh phong!
Lục trưởng lão tuyên bố tại chỗ.
Dưới đài, trong một khu vực lập tức truyền đến một hồi tiếng hoan hô ủng hộ. Trên mặt Dương Thiên Thần lộ ra vẻ tươi cười hưng phấn, hơi khom người quay về phía phát ra thanh âm ủng hộ, rõ ràng là rất thoả mãn với thành tích của chính mình. Trong thời gian một năm có thể đột phá cảnh giới cấp ba đại thành, rồi đỉnh phong, tiếp đó lại đột phá cảnh giới cấp bốn sơ cấp và đại thành, đạt tới cấp bốn đỉnh phong. Tốc độ tiến bộ như vậy thực sự là đáng tự hào.
- Dương Huyền Nghĩa!
Sau tiếng điểm danh của Lục trưởng lão, đám đệ tử Dưong gia lần lượt bước lên đài khảo nghiệm, có tiếc nuối, cũng có vui vẻ. Mỗi người tiến bộ có lớn, có nhỏ. Sau một năm nỗ lực phấn đấu, những người không được Dương gia thừa nhận, hay những người được ban thưởng tuyệt học tương xứng của Dương gia, tại giờ khắc này, tất cả đều thể hiện rõ ràng.
Dương Thiên Lôi vẫn lẳng lặng nhìn. Đối với khảo nghiệm của Dương gia, hắn hiểu biết quá ít. Tuy nhiên, thông qua quan sát, hắn phát hiện toàn bộ diễn võ trường, kể cả các thành viên Dương gia tới quan sát đều dựa theo phe phái chia làm ba trận doanh, mà trình tự khảo nghiệm cũng dựa theo sự phân chia này mà luân phiên tiến hành. Loại khảo nghiệm này vô hình trung trở thành cuộc đọ sức của ba phe cánh.