HUYỀN THIÊN


Khí âm sát bàng bạc vô cùng khủng bố liền mất khống chế, điên cuồng ùa vào trong đại não của Dương Thiên Lôi, triệt để dung hợp quấn lấy tâm thần Dương Thiên Lôi.

Lúc này, khí âm sát bàng bạc, vô biên vô hạn, hầu như chỉ trong thoáng chốc liền tràn ngập mọi ngõ ngách trong không gian não vực của Dương Thiên Lôi.

- Không hay rồi, ma hóa, sao có thể như vậy? Thiên Lôi, Thiên Lôi, ngươi tỉnh dậy mau.

Lăng Hi hoảng hốt hô lớn trong đầu Dương Thiên Lôi, toàn lực thôi động thần niệm, đồng thời dung nhập Thanh Tâm Bí Quyết vào giọng nói, nhưng mà Dương Thiên Lôi lại không đáp trả, dường như bất kỳ một tia ý niệm nào của hắn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó chính là khí âm sát vô biên vô hạn...

- Chủ nhân, chủ nhân người làm sao vậy?

Tiểu linh thú cũng cảm nhận được dị dạng, lo lắng hô hoán, chỉ là kết quả lại và chẳng khác gì Lăng Hi.

Ngay khi Lăng Hi sắp phát động thần niệm, mạnh mẽ bức khí âm sát ra, thì một đạo phù văn màu vàng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nàng và tiểu linh thú, toả ra ngàn vạn tia sáng chói lòa, hoàn toàn bao trùm nàng và tiểu linh thú, cùng lúc đó, một tia ý niệm có ý trấn an truyền vào trong lòng nàng, hoàn toàn trói buộc nàng và tiểu linh thú lại.

Trong lòng Lăng Hi bỗng nhiên hiểu rõ, này cổ ý niệm này lại giúp lòng nàng ổn định lại, gần như trong thoáng chốc, nàng liền nhớ đến một tồn tại khác trong cơ thể Dương Thiên Lôi, hiển nhiên tình trạng bây giờ của Dương Thiên Lôi căn bản không phải ngoài ý muốn, mà là do tồn tại kia có ý sắp đặt.



Khi Dương Thiên Lôi tiến vào phòng tu luyện khách quý, Chung Khuê dùng ba trăm ngàn viên thuần dương đan khởi động pháp tắc thời không, sau đó liền bước nhanh rời khỏi Tinh Diệu đại lầu, trực tiếp đi đến tổng bộ phía sau Tinh Diệu đại lầu, yết kiến hội trưởng của Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội là Vũ Văn Tinh Diệu.

Vũ Văn Tinh Diệu, người sáng lập ra Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội, thân phận thần bí, trong trăm năm ngắn ngủi thì đã có thể quật khởi lên như một ngôi sao sáng trên đại lục Thiên Huyền, tu vi sâu không lường được, giao du rộng rãi với cao thủ, danh sĩ khắp thiên hạ, ra tay hào sảng, vung tiền như rác, con người cực kỳ khẳng khái, có địa vị cực cao tại đại lục Thiên Huyền.

Chung Khuê thân là cao thủ Tiên Thiên cấp sáu, khi gặp Vũ Văn Tinh Diệu cũng phải có biểu hiện rất cung kính, khúm núm, hơn nữa, sự kính sợ này xuất phát từ nội tâm, không làm ra vẻ bề ngoài.

- Chung Khuê, có chuyện gì bẩm báo?

Chung Khuê cung kính nói:

- Môn chủ, hôm nay lão nô phát hiện một thiếu niên rất có tiềm lực, muốn chiêu nạp làm quý khách cho Tinh Diệu chúng ta, cho nên đến đây bẩm báo với người.

Trong mắt Vũ Văn Tinh Diệu lấp loé tinh quang, nói:

- Hử? Việc nhỏ thế này, ngươi tự làm chủ được rồi, chẳng lẽ có gì đặc biệt ư?

- Môn chủ minh giám, thiếu niên này quả thực có chút đặc biệt.

Vũ Văn Tinh Diệu nhẹ giọng nói, thần tình vẫn điềm đạm như trước:

- Ngồi đi, nói thử xem.

- Đa tạ môn chủ.

Chung Khuê hết sức dè dặt, đặt nửa cái mông ngồi sát bên mép ghế, thân người hơi nghiêng về trước, biểu hiện hết sức cung kính và cẩn trọng, sau đó mới trầm giọng kể lại tình hình của Dương Thiên Lôi.

Vũ Văn Tinh Diệu trầm giọng nói:

- Ừm, rất tốt. Nếu tình hình này là thật, bản tôn ban thưởng cho ngươi một viên Tinh Nguyên Đan, đồng thời giúp ngươi đột phá Tiên Thiên cấp sáu, lui xuống đi, ngày mai đưa tư liệu tường tận tới đây, sau đó mới định đoạt.

Chung Khuê liền kích động nói:

- Vâng, môn chủ.

Nói xong khom mình hành lễ, dè dặt lui ra khỏi phòng, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt tràn ngập vẻ vui sướng.

Ngày hôm sau, một tập tư liệu tường tận về Dương Thiên Lôi thông qua kênh thông tin của Hiệp Hội Thương Nghiệp Tinh Diệu đến được tay Chung Khuê, những thông tin chính của Dương Thiên Lôi từ học viện Cực Dương đến Trảm Không Kiếm Phái đều không sai chút nào.

Chỉ là, khi Chung Khuê đọc qua tư liệu thì thần tình lại liên tục biến đổi mấy lần.

Tuy Chung Khuê biết tuổi của Dương Thiên Lôi rất nhỏ, nhưng lại không ngờ lại nhỏ đến mức như vậy, chỉ mới tròn mười hai tuổi thôi.

Chỉ cần bằng vào điều này, giá trị của Dương Thiên Lôi liền tăng lên gấp mấy lần, tập tư liệu này, miêu tả từ đầu đến cuối, tu vi Dương Thiên Lôi chỉ là Tinh giả hậu thiên.

- Không thể được, hắn tuyệt đối ẩn tàng thực lực, bằng không thì sao có thể chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, từ Tinh Giả cấp một thăng cấp đến Tinh Giả cấp tám? Sao mỗi lần khiêu chiến vượt cấp đều có thể thắng lợi mà không rụng cọng lông nào? Điều quan trọng nhất là, hắn có thể ở trong Ma Vực cấp hai suốt một tháng, đây là điều mà Tinh giả hậu thiên không thể làm được, hơn nữa số lượng khí âm sát mà hắn hấp thu...

Tâm niệm Chung Khuê thay đổi thật nhanh, sau đó nhanh chóng đưa ra quyết định, cầm tư liệu này yết kiến Vũ Văn Tinh Diệu lần nữa.



Nửa canh giờ sau, Vũ Văn Tinh Diệu và Chung Khuê đều đi tới tầng cao nhất của Tinh Diệu đại lầu, khi bọn họ thấy Dương Thiên Lôi trong phòng tu luyện khách quý, thần tình của hai người đều vô cùng kinh ngạc, toàn bộ gian phòng tu luyện tràn ngập khí âm sát ngút trời, Dương Thiên Lôi đang ngồi xếp bằng, thân hình run lên kịch liệt, biểu cảm trên mặt nhanh chóng biến hóa liên tục, dường như đang trải qua những chuyện đau khổ nhất trong cuộc đời vậy, da thịt toàn thân đều có màu xanh đen, năng lượng các loại thuộc tính không ngừng toả ra từ trên người hắn, hắn đang ngồi xếp bằng nhưng thân thể liên tục méo mó điên cuồng.

Hai người chỉ cần liếc mắt liền nhìn ra được, lúc này, Dương Thiên Lôi rõ ràng đã tiến sát mức sụp đổ rồi, hoàn toàn bị khí âm sát nhập thể, chìm đắm trong ảo cảnh vô biên, lúc nào cũng có thể ma hóa, hoàn toàn đánh mất bản tính, trở thành địa ma.

Thế nhưng, hai người vô cùng kinh dị, mi tâm của Dương Thiên Lôi lại toả ra một luồng ánh sáng bảy mày nhu hòa, yếu ớt, dường như đang bảo vệ tia linh trí cuối cùng của hắn, giúp hắn thủy chung vẫn không rơi vào tình trạng sụp đổ, thủy chung vẫn ngồi xếp bằng, mạc dù run lên kịch liệt nhưng hắn vẫn luôn ở trạng thái ngồi xếp bằng.

Quan sát suốt nửa canh giờ, bỗng nhiên trong ánh mắt Vũ Văn Tinh Diệu loé lên tinh quang, tán thưởng nói:

- Lấy thân nhập ma, luyện hoá khí âm sát, khí phách thật lớn, không ngờ rằng lại có một tên tiểu tử không muốn sống như vậy, tốt, tốt.

Nói xong, bỗng nhiên xoay người nhìn lại Chung Khuê đang kinh ngạc đến ngây người, nói:

- Luôn luôn bổ sung đan dược, đừng để pháp tắc thời không ngừng lại, hắn có thể tu luyện bao lâu thì để cho hắn tu luyện bấy lâu, nếu như có thể thành công, cho hắn thăng cấp lên quý khách hạng S, dùng hết sức lực bồi dưỡng hắn, chú ý quan sát, có bất kỳ động tĩnh gì, lập tức bẩm báo cho ta. Truyện Sắc Hiệp

- Vâng, môn chủ.

Chung Khuê cung kính trả lời. Từ thái độ của Vũ Văn Tinh Diệu, hắn đã hiểu rõ, lần này hắn chiêu nạp được một vật báu vô giá, chỉ cần Dương Thiên Lôi có thể thành công luyện hoá khí âm sát, phần thưởng dành cho hắn không phải chỉ là một quý khách đơn giản như vậy, quý khách hạng S là cái gì kia chứ? Cả trăm năm thành lập của Tinh Diệu Thương Nghiệp Hiệp Hội, mặc dù có mấy quý khách hạng S, nhưng mấy người đó không ai không phải là nhân vật đứng đầu trên đại lục Thiên Huyền.



Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Thời gian ba ngày thoáng chốc qua đi, Dương Thiên Lôi đã ở trong phòng tu luyện khách quý được ba tháng.

Nhưng hắn hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại, trong cơ thể hắn và trong toàn bộ phòng tu luyện, vẫn tràn đầy khí âm sát bàng bạc, dường như căn bản không giảm đi chút nào. Hắn vẫn sát bờ vực sụp đổ, nhưng thủy chung vẫn không ma hóa.

Chung Khuê lại đánh vào ba trăm ngàn viên thuần dương đan.



Trong nháy mắt, đã là ngày thứ mười lăm.

Cách một ngày, Chung Khuê bẩm báo cho Vũ Văn Tinh Diệu một lần, trong đó, Vũ Văn Tinh Diệu cũng tới thăm ba lần.

Lần cuối cùng là lúc vào ngày thứ mười, sau khi Vũ Văn Tinh Diệu đến đây, liền không rời đi nữa, giống như Chung Khuê, canh giữ trước cửa phòng tu luyện.

Trong mười lăm ngày, trong năng lượng luôn tuôn ra từ trên người Dương Thiên Lôi, không chỉ ẩn chứa năng lượng các loại thuộc tính ngũ hành, mà ngay cả các loại thuộc tính năng lượng của thuộc tính ngũ hành diễn sinh ra đều ẩn chứa trong đó, khiến cho Vũ Văn Tinh Diệu và Chung Khuê vô cùng kinh hãi.

Ngày thứ mười lăm, đốt hết một triệu năm trăm ngàn viên thuần dương đan, dưới pháp tắc thời không, Dương Thiên Lôi đã tu luyện hết mười lăm tháng.

Cuối cùng, trong ánh mắt chờ mong của Vũ Văn Tinh Diệu và Chung Khuê, khí âm sát quanh thân Dương Thiên Lôi, bắt đầu như sắp bùng nổ, rầm rầm nứt toác ra, mỗi lần nứt toác ra liền chuyển hoán thành một luồng niệm lực tinh thuần, dung nhập vào mi tâm của Dương Thiên Lôi.

Khí âm sát nhanh chóng giảm xuống, thân thể đang run lên bần bật của Dương Thiên Lôi cũng dần dần ổn định trở lại.

Vũ Văn Tinh Diệu nhìn thân ảnh của Dương Thiên Lôi, trong mắt toát lên vẻ hưng phấn, lẩm bẩm nói:

- Ảo cảnh tan biến, hy vọng thành công, tốt, tốt.

Cuối cùng, khi một tia khí âm sát cuối cùng hóa thành niệm lực tinh thuần dung nhập vào trong đầu của Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên mở mắt, hai tia sáng bảy màu như vật chất thực, chợt lóe qua mắt hắn, bỗng nhiên hắn ngửa mặt lên trời hú dài một tiếng.

Tiếng hú trong trẻo vút cao, xông thẳng lên trời, lại có thể trực tiếp xuyên qua phòng tu luyện do đạo khí biến ảo thành, xông thẳng lên chín tầng trời.

Một luồng tinh khí kiên cố như bàn thạch, toả ra từ trên người Dương Thiên Lôi như khói báo động giữa rừng nói, cơ nhục, gân mạch, xương cốt trên người, thậm chí mỗi một tế bào cũng đều phát ra tiếng nổ bông bốp thanh thuý, tràn đầy huyết khí cuồn cuộn, chân chính đạt được cái gọi là huyết khí phương cương.

Cùng lúc đó, từng tia sáng bảy màu nhàn nhạt tuôn ra từ thân thể hắn, bay lượn vờn quanh như tia chớp, khiến thân hình Dương Thiên Lôi trở nên như ẩn như hiện, như thật như ảo, toát lên một cảm vô cùng huyền dịu.

Cho đến khi tiếng hú của Dương Thiên Lôi kết thúc, mới nhập vào thân thể, khôi phục lại bình thường.

Vũ Văn Tinh Diệu kinh ngạc trợn tròn mắt, không thể tưởng tượng được mà nói rằng:

- Nhục thân đại viên mãn, là nhục thân đại viên mãn.

Chung Khuê nhịn không được hỏi:

- Môn chủ... Cái gì là nhục thân đại viên mãn?

Hắn chưa từng thấy vị môn chủ cao cao tại thượng này lại kinh ngạc như vậy, hiển nhiên nhục thân đại viên mãn mà hắn nói, tất nhiên là điều mà khiến hắn phải vô cùng chấn kinh, bằng không thì chắc chắn sẽ không thất thố như vậy.

Vũ Văn Tinh Diệu trầm giọng nói:

- Nhục thân đại viên mãn, từ xưa đến nay... Chỉ là một truyền thuyết, chỉ có cảm ngộ được thuộc tính ngũ hành và các thuộc tính diễn sinh, hơn nữa phải cảm ngộ trong giai đoạn rèn luyện nhục thân lúc còn là Tinh giả hậu thiên, thì mới được gọi là nhục thân đại viên mãn.

Ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, hiển nhiên lúc này hắn vẫn chưa thể bình ổn được nỗi kinh ngạc và kích động trong lòng.

Hắn biết rõ, nhục thân đại viên mãn có ý nghĩa gì. Đây là một loại tồn tại biến thái, hơn nữa chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn từng đi qua vô số tinh cầu, gặp được vô số tồn tại cường đại, nhưng chưa từng thấy qua một tồn tại có nhục thân đại viên mãn.

Cảm ngộ sau cảnh giới Tiên Thiên, chủ yếu tập trung vào niệm lực, tinh thần, ảnh hưởng đối với nhục thân cực kỳ ít ỏi, mà cảnh giới Thần Đạo chủ yếu tập trung vào nguyên thần, càng không có ảnh hưởng gì đối với nhục thân, giai đoạn rèn luyện nhục thân chân chính, chỉ có giai đoạn Tinh giả hậu thiên.

Đây mới là điều quan trọng nhất, khó khăn nhất, hầu như là chuyện không có khả năng.

Bình luận

Truyện đang đọc