KHÔNG THỂ QUAY LẠI

Vũ Thần trầm mặc nhìn Tiểu Nhu "Thật chứ?"


Tiểu Nhu gật đầu, chạy lại ôm chầm lấy Vũ Thần "Thần! Em yêu anh, thật sự rất yêu anh, em ghen tỵ tình cảm anh đối với A Mẫn, ngày càng tốt, em mới làm thế, nhưng chuyện của ba em chỉ vô tình thôi, anh đừng ghét bỏ em, đừng bỏ rơi em!"


Vũ Thần bất lực thở dài "Nếu anh muốn bỏ rơi em, thì đã không giết hết nhân chứng rồi!"


Tiểu Nhu mỉm cười "Thần! Cảm ơn anh"


Nghe được đoạn đối thoại trên, bàn tay Đinh Tiểu Mẫn vô thức bóp chặt cành hoa hồng, khiến tay cô chảy cả máu, nhưng cô vẫn không có cảm giác đau, vì so với đau thể xác, thì lòng cô còn đau gấp ngàn lần.


Hắn biết?


Thì ra cái gì hắn cũng biết?


Nhưng trước mặt cô, hắn luôn miệng kêu cô tha thứ cho hắn, nhưng sau lưng cô, hắn lại làm bao nhiêu chuyện cho chị cô?


Hắn rõ ràng biết chị cô là chủ mưu hại chết con hai người, nhưng hắn vẫn giả vờ không biết, dung túng cho chị cô làm bậy, hủy đi chứng cứ giúp chị cô.


Hắn có biết? Có những lúc, cô thật sự muốn tha thứ cho hắn không? Tại sao hắn luôn làm cô thất vọng, tại sao hắn luôn khiến cô từ thiên đường rớt xuống địa ngục?


Hắn có biết giây phút cô mất đi đứa bé, cô đã đau như thế nào không?


Vậy mà hắn lại vì người con gái khác, hủy đi tất cả chứng cứ, nhưng trước mặt cô, lại giả vờ làm người chồng hối hận?


Nhưng cô vẫn không nhận ra!


Thật nực cười!


Cô đúng là đồ ngốc, người ngốc nhất thế gian này!


Nếu như hắn không biết, cô còn có thể nói với bản thân "Hắn biết lỗi rồi, có thể cho hắn một cơ hội không?"


Nhưng hắn lại biết? Hỏi cô làm sao còn giả ngốc được đây? Vết thương trồng chất vết thương, kẻ ngốc như cô cũng nên thức tỉnh rồi!


Có phải ngay cả chuyện ba cô, hắn cũng sẽ giúp chị cô thoát tội nữa không?


Chấp niệm của hắn đối với chị cô thật sự quá lớn, nó lớn đến mức khiến cô căm hận!


Cô có thể không để ý đến chuyện của cô, nhưng chuyện của ba cô nhất định phải để ý, hiện giờ trong đầu cô không thể suy nghĩ được gì, ngoài việc họ phải trả giá!


Dù cô có chết, cô cũng phải khiến họ đau khổ mà sống trên đời!


Bỗng dưng Vũ Thần lên tiếng, khiến cô hoàn hồn "Anh phải đến công ty rồi!"


Nói rồi hắn bỏ đi, chỉ còn một mình Tiểu Nhu đứng đó, sau khi thấy hắn đi ra khỏi vườn hoa, Đinh Tiểu Mẫn nhẹ nhàng đi ra ngoài, đứng sau lưng Tiểu Nhu.


"Đinh Tiểu Nhu!"


Tiểu Nhu nghe giọng Đinh Tiểu Mẫn, thì giật mình quay lại, run rẩy hỏi "A Mẫn..em..em..!"


Tiểu Nhu còn chưa nói hết, Đinh Tiểu Mẫn lạnh lùng đi đến tát thẳng vào mặt Tiểu Nhu.


Tiểu Nhu trừng mắt nhìn Đinh Tiểu Mẫn, sự hoảng sợ bây giờ đã chuyển sang tức giận "Đinh Tiểu Mẫn, mày điên à!"


Đinh Tiểu Mẫn nắm lấy cổ tay Tiểu Nhu, lạnh giọng nói "Tôi điên? Tôi điên làm sao bằng chị? vì một thằng đàn ông, ngay cả ba mình cũng không buông tha!"


Mặt Tiểu Nhu có chút tái, nhưng giọng vẫn bình tĩnh "Chuyện của ba là tao không cố ý!"


Rồi nhìn Đinh Tiểu Mẫn cười mỉa mai "Chẳng phải mày cũng đang tranh giành một thằng đàn ông với chị mày hay sao?"


Đinh Tiểu Mẫn lạnh lùng nói "Giờ tôi nhường cho chị đó, loại đàn ông như hắn, chỉ xứng với chị thôi, cẩu nam nữ? Thật sự rất hợp đó!"


Tiểu Nhu tức giận vùng tay ra khỏi tay Đinh Tiểu Mẫn, định đưa lên tát vào mặt cô, nhưng đã bị cô bắt lại, bàn tay cô siết chặt tay Tiểu Nhu, khiến cô ta nhíu mày.


"Đinh Tiểu Nhu! Có phải chị yêu hắn lắm có phải không?"


Tiểu Nhu bị Đinh Tiểu Mẫn siết chặt tay, khiến tay đau nhức, cô tức giận nói "Phải! Tao yêu anh ấy, yêu đến mức chuyện gì tao cũng dám làm, chỉ cần không có anh ấy, tao nhất định phát điên, tình yêu tao đối với anh ấy, nhiều hơn mày gấp ngàn, gấp vạn lần!"


Đôi mắt Đinh Tiểu Mẫn thoáng lên tia lãnh lẽo, Tiểu Nhu chưa thấy cô như vậy bao giờ, có chút giật mình, nhưng cố bình tĩnh.


Đinh Tiểu Mẫn chậm rãi nói "Đinh Tiểu Nhu! Chuyện của tôi, tôi có thể không tính sổ với chị, nhưng chuyện của ba, tôi nhất định tính với chị"


Cô buông bàn tay Tiểu Nhu ra, Tiểu Nhu còn chưa kịp nghĩ ngợi sẽ đáp trả thế nào, thì cô lại bóp chặt cổ Tiểu Nhu, ánh mắt cô lạnh lùng, xa lạ, tàn nhẫn.


"Tôi nhất định khiến cho chị và hắn mãi mãi không thể ở bên nhau, dù tôi có dùng cả tính mạng này, tôi cũng không để cho chị có được hạnh phúc, tôi muốn chị phát điên khi bị hắn bỏ rơi, mà sống cả đời này!"


Bình luận

Truyện đang đọc