Một trận chiến này là trận mấu chốt tỷ võ lần này, Huyền Thiên nếu thắng thì có thể thắng liên tiếp ba tràng, đệ nhất đã định, đằng sau không cần đấu tiếp nữa, mà nếu Huyền Thiên bại, vậy thì Hoàng gia phải giao ra Hoàng Bách Trấn.
Thắng bại thành bại, đều tại một trận chiến này!
Ngưu Chí Cường xuất hiện, sắc mặt Hoàng Tề Sơn ngưng trọng, nhưng thấy Huyền Thiên chặn một quyền của Ngưu Chí Cường lại ngang nhau, sắc mặt Hoàng Tề Sơn mới giãn ra chút ít, nhưng thắng bại chưa định, ngụm khẩu khí trong nội tâm vô luận thế nào cũng không thả lỏng được.
Về phần ba vị gia chủ Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Võ, Trương Cốc Phong sắc mặt cũng không khác Hoàng Tề Sơn lắm, nếu Ngưu Chí Cường thất bại, vậy ba nhà bọn họ mỗi nhà phải thua một tòa thành trấn cho Hoàng gia, khiến địa bàn của Hoàng gia thoáng cái gia tăng gấp mấy lần.
Tất cả mọi người chỉ nhìn ra Huyền Thiên đối bính một chiêu với Ngưu Chí Cường lực lượng ngang nhau, nhưng không ai lường được khiếp sợ trong lòng Ngưu Chí Cường giờ phút này.
Không nói lúc trước Ngưu Chí Cường đánh ra một quyền có cảm giác vô lực như thiết quyền đánh trúng bông gòn. Về sau mũi kiếm của Huyền Thiên Kiếm va chạm với nắm đấm Ngưu Chí Cường thì kiếm quang của Huyền Thiên cũng xuyên thấu qua bao tay tơ vàng, như một đầu độc xà, chui vào trong nắm đấm của Ngưu Chí Cường.
Tuy rằng Tiên Thiên chân khí của Ngưu Chí Cường ngưng tụ ở trên nắm tay, chặn chín thành chín kiếm quang công kích, nhưng vẫn có một tia đánh đến khiến Ngưu Chí Cường cảm thấy nắm đấm đau nhực kịch liệt một hồi.
- Âm Dương Giao Thái!
Ngưu Chí Cường trong nội tâm tuy rằng khiếp sợ, nhưng ra tay cũng không chậm chút nào, hắn hét lớn một tiếng, thân thể như một cự hùng đánh tới Huyền Thiên, cả hai tay đồng thời xuất kích, đánh ra hai quyền.
Huyền Hoàng Bá Quyền, chú ý chính là khí thế, bá đạo, muốn nhất cổ tác khí, chưa từng có từ trước đến nay, công kích liên tục không ngừng mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của Huyền Hoàng Bá Quyền.
- Truy Phong Cửu Kiếm - - Toàn Phong Thức!
Huyền Thiên bất động thanh sắc, lại đánh một chiêu Toàn Phong Thức, bất quá lúc này tốc độ xuất kiếm của Huyền Thiên đã nhanh hơn, lực lốc xoáy sinh ra càng mạnh hơn nữa, phạm vi bao trùm càng rộng, một cổ Phong Bạo càng thêm vừa thô vừa to xuất hiện.
Ngưu Chí Cường trong nội tâm cả kinh, quyền kình của hắn bị lực gió xoáy một cổ một cổ suy yếu, hai quyền đồng thời đều đánh vào gió lốc đều cảm thấy mềm yếu vô lực như thiết quyền đánh trúng bông gòn vậy.
Keng keng - - !
Ngưu Chí Cường còn chưa kịp phản ứng, mũi kiếm của Huyền Thiên đã liên tục đánh ra hai lần, phân biệt đâm trúng hai nắm đấm, hai cổ lực lượng khổng lồ, lao qua.
Hai người lần nữa bạo lui về sau, lúc này trên hai nắm tay Ngưu Chí Cường đều truyền đến một tia đau đớn.
- Ah - - ! Lẽ nào lại như vậy.
Ngưu Chí Cường phẫn nộ gào thét một tiếng, quát lớn:
- Tam Tài Quy Nguyên.
Huyền Hoàng Bá Quyền, chiêu thứ nhất Thiên Địa Sơ Khai, chiêu thứ hai Âm Dương Giao Thái, chiêu thứ ba Tam Tài Quy Nguyên, một quyền mạnh hơn một quyền.
Lúc này thân thể Ngưu Chí Cường không tiến về phía trước, vẻn vẹn chỉ khẽ động thân thể, hai tay kết dấu quyền, sử xuất một chiêu quyền pháp, một quyền đánh ra.
Oanh!
Một tiếng nổ tung, một đạo quyền man đẹp mắt từ quyền phong Ngưu Chí Cường bắn ra, trong chốc lát nổ bắn ra, trong nháy mắt liền đánh vào trước mặt Huyền Thiên.
Tốc độ nhanh tới cực điểm, lực lượng cũng cường tới cực điểm, một chiêu Tam Tài Quy Nguyên này là một tuyệt chiêu trong Huyền Hoàng Bá Quyền, cần sử dụng đại lượng Tiên Thiên chân khí mới có thể khiến quyền mang ly thể mấy chục bước, cự ly xa đuổi giết mục tiêu.
Lấy tu vị của Ngưu Chí Cường, Tam Tài Quy Nguyên nhiều nhất chỉ có thể đủ dùng hai lần, một quyền này đánh ra cơ hồ tiêu hao một nửa Tiên Thiên chân khí của hắn.
Một quyền này đánh tới, Huyền Thiên lập tức cảm nhận được lực lượng bành trướng bên trong quyền mang, không thể đón đỡ.
Hơn nữa tốc độ quyền mang này lại quá nhanh, thi triển Toàn Phong Thức chậm rãi hòa tan quyền kình cũng đã không kịp, cái gì Báo Ảnh Thuật, Linh Xà Bộ, Du Long Bộ ở trước mặt tốc độ của quyền mang đều lộ ra chậm chạp, không cách nào tránh né.
Hoàng Tề Sơn " bá " một phát, liền đứng lên, trong mắt lộ vẻ kinh ý!
Ba vị gia chủ Ngưu Chấn Sơn, Trình Nguyên Võ, Trương Cốc Phong lại đều lộ ra vẻ mĩm cười, một quyền Tam Tài Quy Nguyên này, võ giả Võ Đạo cảnh ngăn cản cũng không ngăn được! Trốn, cũng trốn không xong! Huyền Thiên cơ hồ tất bại rồi.
Võ giả ở bốn phía lôi đài trong mắt cũng kinh ngạc, hơn nữa phát ra thở dài, bọn hắn hi vọng Hoàng gia có thể chiến thắng ba nhà Ngưu, Trình Trương, hi vọng Huyền Thiên có thể nghịch chuyển Càn Khôn, nhưng quyền mang này của Ngưu Chí Cường thật sự là tốc độ quá nhanh, lực lượng quá mạnh mẽ, vô cùng bá đạo, vô cùng cương mãnh, coi như là cao thủ Tiên Thiên cảnh nhất trọng mười người thì hết chín người không ngăn được.
Thân pháp Huyền giai hạ phẩm - - Long Hổ Bộ!
Gặp phải nguy hiểm, Huyền Thiên vẫn thong dong bình tĩnh như trước, cả người bỗng bộc phát khí thế, như rồng như hổ, trong chốc lát long hành hổ bộ, trong lúc thiên quân nhất phát thân thể lập loè không thấy đâu nữa, phốc đến một bên.
Oanh!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, quyền mang của Ngưu Chí Cường đánh lên chỗ Huyền Thiên đứng, lôi đài cứng rắn bị đánh ra một hố to, công kích của quyền mang này còn cường đại hơn cả kiếm quang của Huyền Thiên.
Nhưng vẫn bị Huyền Thiên sử dụng " Long Hổ Bộ " tránh khỏi.
- Tất cả nên kết thúc!
Ngay khi chúng võ giả kinh ngạc vì Huyền Thiên tránh thoát khỏi quyền mang thì thanh âm Huyền Thiên lại lạnh lùng vang lên.
Trong chốc lát thân ảnh giống như quỷ mỵ, Hàn Tuyết Kiếm trong tay Huyền Thiên bỗng biến mất không thấy gì nữa, vô tung vô ảnh, nhưng nháy mắt sau đó, một đạo kiếm quang đẹp mắt trảm đến trước mặt Ngưu Chí Cường.
Tuyệt Ảnh kiếm pháp - - Phân Thân Thức!
- Ah - - !
Ngưu Chí Cường kêu thảm thiết một tiếng thê lương, cánh tay vừa rồi đánh ra Tam Tài Quy Nguyên bị Huyền Thiên chặt đứt.
Phân Thần Thức là một đại sát chiêu trong Tuyệt Ảnh kiếm pháp, so với Tru Tâm Thức, Xuyên Hầu Thức, Thứ Mi Thức còn tốt hơn, Huyền Thiên một chiêu Phân Thân Thức Ngưu Chí Cường quả nhiên ngay cả phản ứng cũng không kịp liền bị chém đứt một tay.
Nếu không phải Huyền Thiên cố ý chém một cánh tay mà chém một kiếm lên thân Ngưu Chí Cường thì chỉ sợ lúc này Ngưu Chí Cường đã sớm bị kiếm quang trực tiếp phân thân, chém thành hai nửa rồi.
Tay chân liền tim, Ngưu Chí Cường bị chém đứt một tay, trong tiếng kêu gào thảm thiết thê lương, thân thể lui về sau, trùng trùng điệp điệp ngã gục trên lôi đài, đau đớn kịch liệt khiến Ngưu Chí Cường nắm chỗ cụt tay, không ngừng tru lên.
Giờ khắc này, trên toàn bộ quảng trường chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết của Ngưu Chí Cường, ngoài ra thì hoàn toàn yên tĩnh.
Chúng võ giả bốn phía lôi đài trừng lớn hai mắt, há to miệng, khiếp sợ đến cơ hồ muốn lòi mắt, cằm cũng như muốn rớt xuống