LUÂN HỒI THƯƠNG ĐẾ



Liên quan đến Luyện Thể mười tầng truyền thuyết cùng Thiên kinh thừa nhận cũng không phải ai cũng biết, Đoạn Ngọc có thể ở cảnh giới thấp đã biết đến đó là vì hắn là Thánh Nguyên Đế quốc hoàng tử, trong Võ đạo thế giới e là có quá nửa tu giả đều không biết đến hai cái bí mật này.
Giống như Kim trưởng lão thì cũng xem như ngoại lệ, hắn chỗ Thiên Vận thương đội xem như là cũng có nội tình, bọn hắn vẫn có thể thông qua một số con đường mà biết được một chút bí mật của Võ đạo thế giới, bao quát các loại cực cảnh cùng Thiên kinh.
Thiên kinh lục sắc, đây chính là Luyện Thể Thiên kinh tiêu chí.
Đương nhiên, bên trong Ma Phong thành lúc này cũng không phải chỉ có Kim trưởng lão nhận ra cái này dị tượng, Thiên Vận thương đội bên trong chí ít là còn có hai người Lý Minh Thiền cùng Từ Đạt nhận biết.
“Thiên kinh thừa nhận, theo như hư ảnh này biểu hiện thì vị kia thiên kiêu đạt được Luyện Thể cảnh mười tầng cách chúng ta không quá một ngàn dặm”.

Lý Minh Thiền nhìn lên thiên không, ánh mắt hiện lên một tia hâm mộ nói.

Nàng tuy rằng cũng có thiên phú rất cao nhưng lại không phải là ở phương diện Võ đạo, không thể đạt được Luyện Thể mười tầng chính là điều mà nàng vô cùng tiếc nuối.
“Hừ! Không biết là nhà nào Tiên môn, Tà tông đệ tử lại làm chuyện nguy hiểm thế này, dám ở dã ngoại tu luyện tới Luyện Thể mười tầng, thật không sợ Yêu tộc ám tuyến trấn sát sao?”.

Từ Đạt trong mắt nhưng lại tràn ngập đố kị hừ lạnh nói.
“Sư huynh, nếu như người này không phải là Tiên môn, Tà tông môn hạ đâu?”.

Lý Minh Thiền nghe vậy có chút không thích, bất quá nàng cũng không có biểu hiện gì mà chỉ nghiêng đầu nhàn nhạt hỏi.
“...”.

Từ Đạt nghe vậy thì lập tức á khẩu, đạt được Luyện Thể mười tầng có kẻ nào không phải là tuyệt thế thiên kiêu? Từ Đạt nhìn thấy dị tượng liền lập tức phán định người kia là Tiên môn, Tà tông môn hạ cũng là bình thường, có thể nếu như đúng như Lý Minh Thiền nói thì người kia còn không đạt được Tiên môn, Tà tông bồi dưỡng mà đã cường đại như thế thì nó thiên phú phải mạnh đến nhường nào? Bất giác trong lòng Từ Đạt lại càng thêm đố kị với người kia, nếu như hắn cũng có thiên phú như vậy...
Thiên Vận thương đội trừ ra ba người nhận ra dị tượng này thì không có người khác, bọn hắn chỉ là nhao nhao nhìn lên thiên không khiếp sợ bàn tán, sau đó thì dĩ nhiên là không thiếu đi hỏi thăm xem đây rút cục là cái gì dị tượng kinh người.
Bên ngoài Ma Phong hạp cốc cũng có đủ loại thanh âm hỗn loạn cùng nghi hoặc, đa phần bọn hắn đều không biết đến cái này dị tượng ý nghĩa, bất quá theo thời gian qua đi thì tin tức này cũng không phải bí mật nữa, rất nhanh đây liền đã thành chủ đề bàn tán.

“Đang!”.

Cùng lúc đó ở xa xôi chi địa, nơi này là Tiên môn Tinh Thần tông Tổng bộ trọng địa, cự phong cao ngất chi đỉnh treo lấy một cái cự chung.

Cự chung lúc này đột nhiên phóng xuất kinh người quang mang, minh văn lập lòe thì nó cũng tự động chấn minh, thanh âm vang vọng toàn bộ Tinh Thần tông giống như đang cảnh báo.
“Tinh Thần chung một lần chấn minh, có người tu luyện Tinh thần luyện thể thiên đạt tới Luyện Thể mười tầng, còn không phải là trong tông, ha ha ha, trời phù hộ ta Tinh Thần tông”.

Một đạo cuồng tiếu vang lên.

“Tra, lập tức tra cho ta, tìm được người kia ngay lập tức mang về Tinh Thần tông, Bản Tôn trực tiếp thu hắn làm đệ tử thân truyền!”.
“Tuân lệnh Tôn giả!”.

Lập tức đã có người cung kính hô.

Sau đó từ bên trong Tinh Thần tông có không dưới trăm đạo lưu quang phóng lên thiên không rời đi.

Có thể làm được lăng không phi hành mà không dựa ngoại vật, tu vi chí ít cũng là Phong Hầu cảnh.
Ở trong hang động Đoạn Ngọc đối với ngoại giới cũng không được rõ ràng, hắn lúc này chỉ biết là trước mặt mình Thiên kinh hư ảnh đang phát ra lực lượng thần bí dung nhập vào trong mi tâm tử phủ, một đoạn tối tăm mờ mịt mà thần diệu không thể lý giải đạo âm trực tiếp truyền vào nguyên thần của hắn.
“Mở tử phủ?”.


Tuy rằng không biết đạo âm kia rút cục là gì nhưng Đoạn Ngọc lại mơ hồ hiểu được nó ý tứ chính là Thiên kinh lực lượng đang giúp trợ giúp hắn mở tử phủ, chớp mắt sau đó thì hắn liền hiểu Đoạn Thần Đại Đế thần bí nói một màn.
Đây chính là nguyên nhân mà Đoạn Thần Đại Đế nói hắn ở Luyện Thể cảnh mười tầng đạt được Thiên kinh thừa nhận hay không cũng không quan trọng ah.

Hắn có tiên thiên tử phủ, từ lúc sinh ra thì tử phủ đã mở, hiện tại đạt được Luyện Thể Thiên kinh thừa nhận buông xuống lực lượng là muốn giúp hắn mở tử phủ, lực lượng đối với người khác trân quý vô cùng thì với hắn, đây quả thực là một cái gân gà không có ý nghĩa.


“Đợi một chút, còn có Lăng Vũ tiền bối, hắn để lại Đan Khí truyền thừa cho ta vốn là cần Luyện Thể mười tầng mới có thể mở ra, ta lúc mở tử phủ, hình thành nguyên thần liền đã xem qua, kết hợp với tình huống hiện tại thì xem ra là Lăng Vũ tiền bối muốn ta ở Luyện Thể cảnh mở tử phủ, ngưng tụ nguyên thần mới có thể xem hắn ấn ký”.

Chợt Đoạn Ngọc hai mắt tinh quang hiện lên thấp giọng lầm bầm.

Hắn trước đó tò mò không hiểu thì lúc này cũng xem như giải khai.
Thiên kinh lực lượng phát ra lực lượng truyền vào Đoạn Ngọc tử phủ cũng không bao lâu, hắn cảm ứng tử phủ đều không có chút nào biến hóa thì cũng biến mất, xem ra đây cũng giống như Đoạn Ngọc hiểu được đạo âm kia, Luyện Thể Thiên kinh buông xuống lực lượng chỉ giúp tu giả trước giờ mở tử phủ mà thôi.
“Ông!”.

Lực lượng thu hồi thì Thiên kinh hư ảnh cũng khẽ chấn động, Đoạn Ngọc nhìn thấy được ở trên Thiên kinh kim quang lập lóe hình thành nên hai cái ký tự, viết đúng là Đoạn Ngọc hai chữ.
“Lưu tên?”.

Đoạn Ngọc âm thầm kinh ngạc, hắn còn là lần đầu được biết đến điều này.
“...”.


Chính lúc Đoạn Ngọc kinh ngạc thì Luyện Thể Thiên kinh đột nhiên tiêu thất, sự biến mất của nó cùng lúc xuất hiện giống nhau, đều là không có đầu mối.

Hay chí ít mà nói thì lấy Đoạn Ngọc tu vi hiện tại không có phát hiện ra được điều gì.
Đoạn Ngọc có chút thất thần, đợi lúc tỉnh táo lại thì đã nhìn thấy trước mắt mình nhiều hơn một cái tiểu nhân, đúng là trông coi Truyền thừa chi địa ngoại vi Tinh Linh tộc tiểu nhân.
Tinh Linh tộc tiểu nhân lúc này chính đang trợn to đôi mắt nhỏ nhìn Đoạn Ngọc như nhìn một cái quái vật, thân thể không ngừng di động đánh giá Đoạn Ngọc toàn thân.

Đây cũng còn tốt là trước khi Thiên kinh hư ảnh hàng lâm thì hắn đã lấy ra một bộ y phục mặc vào.
“Ngươi đang nhìn cái gì đâu?”.

Đoạn Ngọc khẽ cười nghiêng đầu nhìn Tinh Linh tộc tiểu nhân hỏi.
“Là ngươi mới được Thiên kinh thừa nhận? Không lẽ đã đạt tới Luyện Thể cảnh mười tầng rồi? Vì sao ta cảm ứng được ngươi tu vi cũng chỉ là Luyện Thể cảnh chín tầng đỉnh phong, cùng trước đó không khác?”.

Tinh Linh tộc tiểu nhân hỏi ngược lại.
“Ngươi cái đầu nhỏ làm sao có nhiều nghi vấn như thế? Ngươi không phải đã thấy được Thiên kinh hư ảnh rồi sao?”.

Đoạn Ngọc tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng vẫn là mỉm cười nói.

Hắn cảm nhận được chính mình tu vi là Luyện Thể mười tầng nhưng người khác chỉ thấy là Luyện Thể chín tầng, điều này đối với hắn cũng là chuyện tốt, bí mật này hắn tạm thời không muốn để người khác biết.
“Thiên kinh hư ảnh chỉ có người được thừa nhận mới nhìn thấy, ta chỉ là thấy được từ ngoại giới hư ảnh mà mà thôi”.

Tinh Linh tộc nghiêm mặt lắc đầu.


Dừng lại một chút thì hai mắt hiện lên tinh quang hỏi.

“Nói như vậy thì chính là ngươi gây nên dị tượng rồi?”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút im lặng, hắn mới rồi tâm tình vui vẻ nên còn không phát hiện ra Tinh Linh tộc tiểu nhân dị thường, đối phương cũng chỉ là nghi hoặc là hắn được Thiên kinh thừa nhận mà thôi ah, chính hắn là người khẳng định đối phương nghi hoặc.
“Hừ! Quả nhiên là ngươi! Đoạn thị đúng thật là kẻ xấu di họa ngàn năm”.

Tinh Linh tộc tiểu nhân sau đó hừ lạnh chống nạnh nói.
“Ách...!Ngươi nói có ý gì?”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì trán nổi hắc tuyến quát.

Cái gì mà Đoạn thị là kẻ xấu di họa ngàn năm? Đây quả thực là vơ đũa cả nắm, mà lại Đoạn thị đã làm việc gì xấu rồi.

“Cũng không có sai”.

Tinh Linh tộc tiểu nhân nói.

“Ra một cái Đoạn Thần Đại Đế lừa ta Tinh Linh tộc thì thôi, hiện tại lại thêm ngươi một cái, Đoạn thị sẽ lại có một đoạn thời gian hưng thịnh, kia còn không phải di họa?”.
Tinh Linh tộc rõ ràng là đang khen nhưng Đoạn Ngọc lại không thể cao hứng nổi, tiểu nhân này dĩ nhiên là đã đem Đoạn thị thành gia tộc xấu xa rồi.
“Hắc! Vốn còn muốn chỉ cho ngươi một con đường sáng, đã ngươi không muốn rời khỏi nơi này thì thôi đi, ta cũng không rảnh giúp ngươi”.

Tròng mắt lưu chuyển một chút, Đoạn Ngọc nhưng lại cười lạnh nói..


Bình luận

Truyện đang đọc