LUÂN HỒI THƯƠNG ĐẾ



Hủ Thực Chi Thủy đáng sợ lại không có tác dụng quá lớn đối với tinh thần ý chí, thế nhưng theo như Đoạn Ngọc cảm nhận được thì tinh thần ý chí cũng không thể gây ảnh hưởng được đến Hủ Thực Chi Thủy, giống như khi nó bám ở trên cốt thương, võ giả mạnh hơn nữa thì cũng không thể trực tiếp lấy tinh thần lực đem nó từ trên cốt thương tách ra.
Hắc Hỏa xà chân thân tinh thần lực không thể tác động đến Hủ Thực Chi Thủy nhưng đối với Hủ Thực Chi Thủy bốc hơi mà thành khói xanh thì lại là một chuyện khác, hắn thế mà lại có thể đem khói xanh này điều khiển theo ý mình!
Dạng này điều khiển chỉ là tinh thần lực đan xen vào trong đó rồi lấy tinh thần lực thôi động dẫn theo khói xanh vận động mà thôi, cùng với việc đem luyện hóa rồi khống chế giống như một bộ phận hoàn toàn khác biệt, tuy vậy nhưng đây trước mắt đã là kết quả vô cùng tốt.
Đệ nhị nguyên thần lại một lần nữa câu thông thiên địa chi lực, một đoàn Tịch diệt chi lực xuất hiện thì cũng bị Đệ nhị nguyên thần điều động đem đám khói xanh kia bao phủ một tầng, Tịch diệt chi lực bá đạo nhưng cũng không thể ma diệt Hủ Thực Chi Thủy, có thể đem nó hóa thành khói xanh kia đã là cực hạn, Hủ Thực Chi Thủy chưa từng biến mất, khói xanh chỉ là hình thái khác của Hủ Thực Chi Thủy mà thôi.
Đệ nhị nguyên thần lấy Tịch diệt chi lực bao phủ lấy đoán khói xanh kia là vì hắn chuẩn bị đem nó dẫn vào trong Hắc Hỏa xà chân thân tử phủ, đối với Hủ Thực Chi Thủy hắn đương nhiên là không dám lơ là.
Đệ nhất nguyên thần hiện tại còn đang tiêu hóa Tử Linh dịch pha loãng nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Đoạn Ngọc quan sát Hắc Hỏa xà chân thân hành động, từng bước một vô cùng cẩn thận.
Hủ Thực Chi Thủy có thể trực tiếp ăn mòn giết chết Hắc Hỏa xà chân thân nhưng Tịch diệt chi lực lại vô cùng thân thiên với Hắc Hỏa xà chân thân, có Tịch diệt chi lực bao phủ tầng ngoài thì đám khói xanh kia sẽ không có cơ hội tiếp xúc với Hắc Hỏa xà chân thân, như vậy thì cũng không phải sợ bị nó ăn mòn nhục thân.
Từng bước không có sai sót, đoàn khói xanh kia đã bị kéo vào trong Hắc Hỏa xà chân thân tử phủ, tiếp theo thì phải nhìn xem Đệ nhị nguyên thần có thể hay không đem đoàn khói xanh này dung hòa vào trong nguyên thần hay không rồi.
Đoạn Ngọc ý niệm khẽ động, giống như cảm nhận được cái gì mà lại chú ý vào trong bản tôn tử phủ, bên cạnh Đệ nhất nguyên thân lục quang không ngừng lóe lên, nó đầu nguồn chính là Mộc chủng mà Tinh Linh tộc Mộc Liên cho hắn.
Mộc chủng lúc này hiển nhiên là đã nảy mầm, chỉ cần hắn đem nó luyện hóa thì sẽ nhiều thêm khả năng khống chế Mộc chi lực!
Căn cứ theo Mộc Liên nói thì luyện hóa Mộc chủng cũng không khó, hắn trước đó đã lấy chính mình tinh thần lực đi bồi dưỡng Mộc chủng nên lúc này chỉ cần khắc xuống tinh thần ấn ký là được, sau này thông qua Mộc chủng hắn có thể giả mạo thành bản thân có nguyên thần Mộc thuộc tính.

Không biết Mộc thuộc tính mà hắn sở hữu có cấp độ thế nào, hắn không nhịn được mà có chút chờ mong.
“Rào”.

Đoạn Ngọc chợt đứng lên, hiện tại nguyên thần của hắn còn đang luyện hóa Tử Linh dịch pha loãng nên còn chưa tiện đi luyện hóa Mộc chủng, trong lúc này hắn cũng có thể đi làm một ít chuyện.
Cốt thương tạm thời không thể động nên Đoạn Ngọc đã một lần nữa cất vào trong nhẫn trữ vật, Hủ Thực Chi Thủy không thể trong thời gian ngắn ăn mòn hết cốt thương nên hắn cũng không vội.


Phù Sơn Thành chủ bên kia muốn báo danh thì mới có thể tham gia vây quét Yêu tộc cùng Hung thú ở gần Táng Long cốc, sau khi báo danh xong thì hắn có thể nếm thử một chút vận may, đi mua mấy bộ võ kỹ.
Lấy ra một bộ y phục lục sắc mà trước đó Mục Vũ chuẩn bị mặc vào, trên người Đoạn Ngọc mệt mỏi cùng vết máu toàn bộ biến mất, dáng ngươi cân đối, có chút cao gầy, lúc này cho dù đang dùng mặt nạ da người che lại chân dung thì khí chất của hắn không kém.
Đoạn Ngọc đi ra khỏi bể tắm thì dọc theo đường cũ trở lại khách điếm đại sảnh, tại đây Khang chấp sự cũng tự mình tiến đến cũng hắn bắt chuyện.

Đoạn Ngọc cũng không nói nhiều, trước mắt muốn Khang chấp sự chuẩn bị cho hắn một phần ăn bổ dưỡng thích hợp cho Mệnh Tuyền cảnh hai tầng võ giả, Khang chấp sự nghe được thì lập tức vui mừng đi chuẩn bị.
Khang chấp sự đã biết Đoạn Ngọc là người có tiền nên chuẩn bị cũng khá phong phú, bốn món đồ ăn cùng một món canh đều là thịt của Nhị giai Hung thú, ngoài ra còn có một phần rượu linh quả, Đoạn Ngọc nếm thử thì cũng cảm thấy rất ngon, không hề có tác dụng phụ, nếm vào thì tinh thần có chút thoải mái, thể nội vận chuyển nguyên khí cũng thoải mái hơn.
Đương nhiên, đồ ăn ngon miệng, giá trị dinh dưỡng cao thì có giá cả cũng không thấp, theo như Khang chấp sự nói thì nó giá trị cũng tương ứng với nửa khối Hạ phẩm linh thạch.
Đoạn Ngọc không để ý nhiều, lại đưa cho Khang chấp sự một khối Hạ phẩm linh thạch thì cũng nói thêm là mình muốn ở qua đêm, Khang chấp sự lập tức đi chuẩn bị phòng.

Trước khi rời khỏi khách điếm thì hắn cũng không quên dặn dò Khang chấp sự đừng đi quấy rầy Hắc Hỏa xà chân thân, bể tắm kia chi phí thế nào hắn toàn bao là được.
Ra khỏi khách điếm, Đoạn Ngọc lập tức đi về phía Phủ Thành chủ, đó cũng là trung tâm của Phù Sơn thành.
Trong thành võ giả vẫn đang còn bàn tán chuyện tối qua thú triều công kích rồi bị đánh tan, cùng với đó chính là tin tức liên quan đến việc vây quét Yêu tộc cùng Hung thú, Đoạn Ngọc chỉ đi một mình nên lúc này cũng không gây nên chú ý gì, bình thản đi hướng Phủ Thành chủ cũng nghe được không ít tin tức hữu ích.
Phù Sơn thành bao quát Phủ Thành chủ cùng các thế lực, hào môn...!đã liên thủ tập hợp võ giả trong Phù Sơn thành, Động Thiên cảnh cường giả dẫn đội mười vị, đích thân Thành chủ sẽ dẫn đầu.
Ngoài đó ra thì các thế lực này cộng đồng phái ra sáu mươi vị Luân Hải cảnh, những người này cùng với mười vị Động Thiên cảnh sẽ là nòng cốt chủ yếu của lần vây quét này.

Mặt khác võ giả có thể tự do báo danh tham gia vây quét, tu vi thấp nhất là Luyện Thể cảnh tám tầng.
Bên ngoài Phủ Thành chủ lúc này đã tụ tập không ít võ giả, để tiện cho việc báo danh nên khu vực báo danh cũng được phân ra thành ba phu vực lần lượt là danh cho Luyện Thể cảnh, Mệnh Tuyền cảnh cùng Luân Hải cảnh.
Không có khu vực dành cho Động Thiên cảnh là vì thế lực có Động Thiên cảnh tọa trấn đến là thế lực cường đại hàng đầu trong Phù Sơn thành, Động Thiên cảnh muốn tham gia vây quét Yêu tộc cùng Hung thú thì cũng không cần báo danh, trực tiếp cùng đi là được.

Đoạn Ngọc ánh mắt nhìn ba khu vực báo danh thì cũng âm thầm gật đầu, Phù Sơn thành nội tính cũng không kém, Luân Hải cảnh đang báo danh cũng có gần năm mươi vị, Mệnh Tuyền cảnh có hơn ba trăm vị, Luyện Thể cảnh tất nhiên là càng nhiều, đều là Luyện Thể tám tầng cùng chín tầng.
“Tiểu huynh đệ, cũng muốn báo danh vây quét Yêu tộc cùng Hung thú sao?”.

Đúng lúc này thì một giọng nói trầm ấm vang lên.

Đoạn Ngọc ánh mắt nhìn lại thì thấy người nói là một vị trung niên đại khái ba lăm tuổi, trên mặt có chút râu ngắn lộn xộn, khuôn mặt bình thường không có gì lạ.

Tu vi nhưng lại là Mệnh Tuyền cảnh chín tầng đỉnh phong, kém chút nữa đã có thể đột phá Luân Hải cảnh.
“Đúng vậy!”.

Đoạn Ngọc không dám thất lễ, lập tức gật đầu đáp.

Ngẩng đầu lên nhìn vị trung niên nhân này thì cũng cười hỏi.

“Lão cả cũng báo danh sao? Ta là Lục Ngọc, không biết lão ca tên gọi như thế nào?”.
“Ha ha, Lục lão đệ đã nói như vậy thì ta đây cũng không khách sáo, lão ca là Thôi Phong, ở Phù Sơn thành cũng xem như là có chút danh tiếng”.


Trung niên nhân kia lập tức cười giới thiệu.

Không có chút nào dừng lại đã nói thêm.

“Lục lão đệ nếu như tin được ta thì lúc báo danh có thể nói một chút ngươi muốn gia nhập tổ đội của Thôi Phong ta”.
“Tổ đội?”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì hói chút kinh ngạc ý hỏi.
“Lục lão đệ xem ra không phải là người của Phù Sơn thành”.

Thôi Phong hơi chút ngẩn ra, kịp phản ứng thì cười nói.

“Thành chủ đưa ra vây quét kế hoạch nhưng cũng tính đến điểm an toàn cho chúng ta, qua các vị đại nhân đó bàn bạc thì kế hoạch vây quét Yêu tộc cùng Hung thú lần này sẽ thiết lập tổ đội năm đến bảy người hỗ trợ lẫn nhau, đội trưởng tu vi thấp nhất phải là Mệnh Tuyền cảnh đỉnh phong mới được”.
Đoạn Ngọc hơi chút dừng lại, tổ đội tất nhiên là rất tốt, thế nhưng đội trưởng làm sao mới là Mệnh Tuyền cảnh đỉnh phong? Hắn thấy được Luân Hải cảnh có không ít, để những người này làm đội trưởng không phải là tốt hơn sao?
“Thôi lão ca, không phải là ta khinh thường ngươi, thế nhưng ta thấy được Luân Hải cảnh cường giả tham gia lần vây quét này cũng không ít đi?”.

Đoạn Ngọc lập tức nói ra chính mình tò mò.

Thôi Phong hình tượng xem ra cũng là người thẳng thắn, vòng vo nhiều cũng không có ý nghĩa.
“Luân Hải cảnh?”.


Thôi Phong kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc, sau đó thì cười lắc đầu.

“Mười vị Động Thiên cảnh cùng với Luân Hải cảnh tầng bốn trở lên sẽ trực tiếp nhắm vào cấp cao Hung thú cùng Yêu tộc, tổ đội của chúng ta mục tiêu chủ yếu là giải quyết đám Hung thú tàn dư, trong đám đội trưởng có tu vi cao nhất cũng mới là Luân Hải cảnh tầng ba mà thôi”.
“Ta là Mệnh Tuyền cảnh chín tầng đỉnh phong, thực lực cũng không tệ, không muốn làm việc dưới chướng Luân Hải cảnh tầng ba cường giả nên tự mình đứng ra lập tổ đội, ngoài ta ra thì còn có một vị khác Mệnh Tuyền cảnh chín tầng là bằng hữu của ta, một vị Mệnh Tuyền cảnh ba tầng, hai vị Luyện Thể cảnh chín tầng.

Nếu như Lục lão đệ tham gia tổ đội của chúng ta thì có cả thảy sáu người”.

Như sợ Đoạn Ngọc từ chối, Thôi Phong đã lập tức nói thêm.
Đoạn Ngọc còn chưa đáp lại thì đã cảm nhận được ba vị võ giả đang chủ động hướng về phía này, không cần nói cũng biết là ba người kia cũng đang hướng đến mời chào hắn.

Xem ra những người này cũng đều đã chú ý đến hắn, Thôi Phong là người tiếp xúc đầu tiên mà thôi.
“Đa tạ Thôi lão ca, đợi ta báo danh xong thì sẽ gia nhập tổ đội của ngươi”.

Đoạn Ngọc nhìn Thôi Phong cười gật đầu.
Không khó để nhìn ra được lần vây quét này thì tổ đội càng mạnh sẽ có khả năng thu lợi càng lớn, tổ đội của Thôi Phong cũng không tính mạnh, Đoạn Ngọc hoàn toàn có thể lựa chọn tổ đội có thực lực mạnh hơn.

Bất quá nghĩ đến mục đích của mình chỉ là đi vào Táng Long cốc thì Đoạn Ngọc tổ đội của Thôi Phong rất thích hợp với hắn, hắn có thể tùy thời rời đi mà không bị người nghi ngờ.
Tác giả: Luân Hồi Thương Đế
Nguồn: vtruyen.com
Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy..


Bình luận

Truyện đang đọc