MẠC VƯƠNG XIN GIỮ LIÊM SỈ!!


...Một tuần sau...
Cuối cùng thì đôi chân của Bạch Tử Lệ mới khỏi hoàn toàn, việc đi lại cũng đã đỡ hơn nhưng có một vấn đề nghiêm trọng ở đây là.

Tuy chân của Bạch Tử Lệ đã khỏi hẳn từ ba hôm trước rồi nhưng mà mỗi khi Mạc Chi Dương ngỏ ý bày tỏ muốn làm thì Bạch Tử Lệ lại từ chối.

Từ khi xác lập mối quan hệ người yêu với Bạch Tử Lệ thì lúc nào Mạc Chi Dương cũng có thể nổi hứng lên, có phải là do kìm nén quá lâu nên mới như vậy không? Trong 20 năm cuộc đời thì lần đó là lần đầu tiên Mạc Chi Dương làm tình, lần đầu tiên Mạc Chi Dương biết sự tiếp xúc giữa da trần như thế nào, lần đầu tiên Mạc Chi Dương cảm nhận được bên trong của một người sướng đến nhường nào và lần đầu tiên Mạc Chi Dương có người mình yêu thật lòng.
Nhưng mà nguyên nhân chính dẫn đến sự hứng tình của Mạc Chi Dương là do em người yêu quá dỗi đẹp đi, đẹp đến mức mê người như vậy thì ai mà chịu nổi chứ? Vừa mới nghĩ đến Bạch Tử Lệ, bên dưới Mạc Chi Dương đã cộm lên thành một túp lều nhỏ ở bên dưới rồi, tự giải tỏa bình thường sẽ không thoái mái bằng vào bên trong người mình yêu rồi làm cho người ấy sướng đến điên dại, đắm chìm trong dục vọng cuồng nhiệt.

Càng nghĩ càng thấy hưng phấn lên nhưng vấn đề ở chỗ là BẠCH TỬ LỆ KHÔNG CHO MẠC CHI DƯƠNG LÀM!!
- *AAAAA!!Mình muốn làm, mình muốn ân ái với em ấy, muốn được yêu thương em ấy.

Mình cứ đề cập với em ấy là em ấy trốn mất đi xử lý nội vụ.


Hình như em ấy vẫn còn sợ mình làm quá độ thì phải?*
- *Nhưng mình làm bình thường mà nhỉ? Với sức em ấy thì vẫn đủ mà, mình vẫn còn nhớ lần trước em ấy kéo cánh cửa với mình thì mình thấy lực em ấy khá khỏe, thêm cả việc vác cả bao gạo nữa.

Mà sao cái chuyện này em ấy lại mệt cơ chứ? Lần này phải thử lại mới được! Mình không thể nhịn được nữa rồi!*
...Bên chỗ Bạch Tử Lệ...
Bạch Tử Lệ đang cùng với A Vân kiểm tra lại kho lương thực kèm theo chất lượng của các đồ dùng trong cung, nói chung mấy hôm nay khá bận vì một mình Bạch Tử Lệ đích thân đi kiểm tra từng cái một.

Tuy Mạc Chi Dương nói rằng để người khác làm nhưng Bạch Tử Lệ không thích, Bạch Tử Lệ thích đích thân đi kiểm tra để có thể kiểm soát được xem như thế nào mà còn nghĩ ra phương hướng giải quyết đúng đắn.

Kỳ thật thì Bạch Tử Lệ đi làm cái này cũng chỉ một phần, chín phần còn lại là để trốn tránh lời đề nghị muốn làm chuyện kia.

Thực tình Bạch Tử Lệ vẫn hãi việc sau khi làm thì cái eo rất rất đau, cũng muốn đáp ứng cho Mạc Chi Dương lắm nhưng mà nghĩ đến cái eo nhỏ của mình thì chỉ đành thở dài và lắc đầu.

Đang kiểm tra lại nốt kho rau củ quả thì bỗng Mạc Chi Dương đột nhiên bước đến rồi ôm chầm lấy Bạch Tử Lệ và thơm liên tục vào má.

Các cung nhân ở đó nhìn cũng quen rồi nên không quan tâm cho lắm mà tiếp tục làm việc của mình
- “Dương Dương?Em tưởng ngài đang làm việc mà?”
- “Ta không thích làm nữa, ta nhớ em rồi.Em đang làm gì vậy?”_Mạc Chi Dương cọ cọ đầu vào hõm vai Bạch Tử Lệ làm nũng nói
- “Ngày nào chả gặp mặt mà ngài nói gì vậy chứ? Em đang kiểm tra lại kho lương thực ấy mà.

Sắp xong rồi, đợi em một chút nữa nhé”
- “Được!”

Mạc Chi Dương ngoan ngoãn để Bạch Tử Lệ làm nốt, các cung nhân ở đó tuy lúc đầu có hơi ngạc nhiên vì tốc độ thay đổi chóng mặt của chủ nhân mình nhưng nghĩ kĩ lại thì tuổi thơ của Mạc Chi Dương cũng không được tốt đẹp gì rồi, mẹ mất sớm, cha không quan tâm, chỉ một mình đơn độc ở trong cung điện rộng lớn, luôn luôn phải đề phòng nguy hiểm rình rập xung quanh mình.

Bây giờ có nhị hoàng tử phi đến và xoa dịu nỗi đau thầm kín, lấp lỗ hổng lớn trong trái tim của Mạc Chi Dương, coi như là món quà vô cùng đặc biệt của ông trời cho Mạc Chi Dương và Mạc Chi Dương sẽ luôn luôn trận trọng, yêu thương món quà ấy suốt đời.

Mạc Chi Dương ngồi ở bên cạnh ngứm nhìn Bạch Tử Lệ làm việc mà không ngừng tấm tắc khen, người đâu mà làm cái gì cũng đẹp, đến cả đứng làm việc cũng đẹp nữa, cái mông căng tròn cứ đập thẳng vào mặt của Mạc Chi Dương làm cho Mạc Chi Dương lại tiếp tục hứng lên một lần nữa.

Bạch Tử Lệ sau khi kiểm tra xong xuôi hết thì mới chạy đến chỗ Mạc Chi Dương và sà vào lòng, Mạc Chi Dương cũng vui vẻ mà ôm trọn người yêu vào lòng
- “Em xong rồi sao?”
- “Dạ vâng ạ.”
- “Em đói chưa?”_Mạc Chi Dương nhìn Bạch Tử Lệ với ánh mắt xảo quyệt, có vẻ đang có ý đồ gì đó khá xấu xa
- “Có hơi đói ạ”_Bạch Tử Lệ như con nai vàng ngơ ngác không biết sẽ có chuyện sẽ đến với mình
- “Vậy thì chúng ta cùng vào ‘ăn’ nhé.

Ta cũng rất rất đói rồi, chỉ đợi mỗi em nữa thôi”
- “Dạ? Đợi mỗi em?”
Bạch Tử Lệ chưa hiểu chuyện gì thì Mạc Chi Dương đã bế thốc lên rồi nhanh tới chỗ phòng ngủ của mình, đặt Bạch Tử Lệ xuống giường và nhanh tay cởi quần áo của Bạch Tử Lệ ra.


Bạch Tử Lệ bây giờ mới hiểu lời nói chứa đựng bao nhiêu hàm ý của Mạc Chi Dương, vậy mà Bạch Tử Lệ lại không hề biết mà trả lời như đúng rồi.

Bạch Tử Lệ vẫn còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần thì đã bị Mạc Chi Dương lột sạch đồ rồi, Bạch Tử Lệ sợ hãi, từ từ lùi ra xa cầu xin Mạc Chi Dương nhưng Mạc Chi Dương đầu hề có để tâm, tay nắm lấy cổ chân thon gọn rồi kéo về phía mình.

- “D-Dương Dương...Đợi đã...Em chưa chuẩn bị tinh thần...Eo em vẫn đau lắm...Dương Dương...”
- “Không thể nữa rồi.

Ta hiện tại đang rất đói...Không thể nhìn thêm nữa...”
- “Nhưng mà em không th...Ưmmm”
Đột nhiên, Mạc Chi Dương cúi xuống hôn lấy môi của Bạch Tử Lệ, một tay cũng lấy dung dịch bôi trơn ra, đổ lên mông Bạch Tử Lệ....


Bình luận

Truyện đang đọc