MẠC VƯƠNG XIN GIỮ LIÊM SỈ!!


Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu thì biến cố ập tới, sự việc phân phát lương thực của Mạc Chi Dương là hoàng tử phi đã lan rộng khắp nơi, ai ai cũng ca ngợi lòng tốt của hai người, và đương nhiên rồi, chuyện này đã truyền đến tai của nhà vua.

Nhà vua khi nghe thấy tin này liền tức lắm, điều này có nghĩa rằng danh tiếng của đức vua càng ngày càng giảm trong mắt người dân, người dân sẽ không còn tin tưởng vào các đại thân, quan chức trong kinh thành nữa mà lại đi tin tưởng một tên hoàng tử ất ơ, phế phẩm nào đó, chính xác là con rơi, không hề chính thức của nhà vua.

Lại còn nghe nói vị hoàng tử phi mới kia của Mạc Chi Dương lại là người có công nhiều nhất, đã vậy còn đồn là rất rất xinh đẹp, đẹp đến mức nghiêng nước nghiêng thành.

Nhà vua thấy vậy liền nở một nụ cười gian xảo, rồi nói nhỏ cái gì đó vào tai hầu cận của mình, hầu cận sau khi tiếp nhận được thông tin thì liền hành lễ và đi đâu mất, để lại nhà vua đang đắc ý về một điều gì đó
...Bên cung Mạc Chi Dương...
Mạc Chi Dương đang cho người sắp xếp lại nội thất trong cung, bây giờ Mạc Chi Dương và Bạch Tử Lệ đã yêu nhau, vì vậy tất cả đồ đạc của Bạch Tử Lệ đang được chuyển sang cung của Mạc Chi Dương để có thể ở gần nhau hơn, bao gồm cả thư phòng của Bạch Tử Lệ cũng được xây gần với thư phòng Mạc Chi Dương, tất cả sổ sách cũng như đồ đạc, vật dụng ở đó đều được chuyển sang.

Bạch Tử Lệ lúc đầu từ chối rồi nhưng Mạc Chi Dương không chịu nghe nên Bạch Tử Lệ cứ để như vậy mà thôi.


Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Mạc Chi Dương, Bạch Tử Lệ ngồi ở bên cũng phải lệch mất nhịp tim của mình, thực sự rất là đẹp trai a~ Ngồi ngắm cả ngày cũng không hề chán đó nha, bỗng Mạc Chi Dương quay ra rồi mỉm cười một cái khiến cho tim Bạch Tử Lệ đập nhanh hơn rất nhiều, mặt bỗng chốc đỏ lên vì xấu hổ, Mạc Chi Dương bật cười vì phản ứng quá dỗi đáng yêu đó.

Hai người đang vui vẻ với nhau thì bỗng có cận thần trong triều đình đến trước cổng cung
- “Có chuyện gì vậy?”_Mạc Chi Dương quay sang nhìn Thất Vĩnh hỏi
- “Thưa nhị hoàng tử, cận thần của nhà vua đến đây để thông báo cái gì đó ạ.

Hiện tại đang đứng trước cổng cung đợi nhị hoàng tử ra”
- “Ta biết rồi”_Sau khi nghe tin này xong,mặt Mạc Chi Dương biến sắc hẳn, tối đen lại, cảm giác có một điều gì đó không ổn
- “Có chuyện gì vậy ạ? Sao cận thần của hoàng thượng lại đến đây?”_Bạch Tử Lệ ló ra ngơ ngác hỏi
- “Lệ Lệ, ta có cảm giác không ổn.

Em phải nhớ cẩn thận hơn nghe chưa? Ta nghĩ cái ông già đó muốn triệu chúng ta đến để có ý đồ gì đó không tốt.

Vậy nên em phải cẩn thận biết chưa?”
- “Dạ vâng, em biết rồi ạ”
- “Tốt lắm, bé ngoan”
Mạc Chi Dương sau khi nghe được câu trả lời vừa ý với mình liền yêu chiều hôn lên trán Bạch Tử Lệ rồi nắm tay Bạch Tử Lệ, che mặt cho Bạch Tử Lệ bằng một cái khăn voan mỏng cùng nhau đi ra xem có chuyện gì xảy ra.

Binh lính thấy Mạc Chi Dương ra đến cổng cung thì mới mở cửa ra, cửa vừa được mở ra, Bạch Tử Lệ thấy một lão thần ăn mặc trang nghiêm đang đứng đợi trước cổng, nhìn là biết không phải dạng vừa rồi, bỗng Mạc Chi Dương đột nhiên quỳ xuống và tất cả cung nhân quỳ xuống theo khiến cho Bạch Tử Lệ phải quỳ theo mà không hiểu chuyện gì xảy ra cả.


Cận thần thấy vậy liền lấy một chiếu thư ra rồi đọc to rõ ràng
- “Nhà vua có tổ chức một buổi yến tiệc cho mời tất cả hoàng tử cùng với quan thần đến để chúc mừng vụ lúa năm nay thuận lợi phát triển.

Thời gian tổ chức sẽ diễn ra vào sáng ngày mai, đề nghị tất cả phải có mặt đủ”
- “Thần xin tuân lệnh”
Sau đó, Bạch Tử Lệ thấy Mạc Chi Dương đứng dậy rồi nhận lây chiếu thư đó, cận thần cũng hoàn thành nhiệm vụ mà rời đi.

Đến lúc này, tất cả mọi người mới đứng dậy, Bạch Tử Lệ vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Mạc Chi Dương thấy vậy liền đỡ dậy rồi phủi bụi cho Bạch Tử Lệ.

Bạch Tử Lệ vẫn không hiểu vì sao mọi người phải làm như vậy, quay ra hỏi Mạc Chi Dương thì Mạc Chi Dương nói đây là thánh chỉ của hoàng thượng nên tất cả phải quỳ xuống, sau đó còn không quên dặn dò tất cả mọi người phải cẩn thận trong mọi việc, nếu phát hiện người nào lạ mặt thì lập tức nói với Mạc Chi Dương rồi lại tản ra làm việc tiếp, ai ai cũng trở nên căng thẳng, lo lắng cho sự an nguy của Bạch Tử Lệ
- “Rốt cuộc là có chuyện gì mà sao ngài lại nghiêm trọng vậy ạ?”
- “Lệ Lệ, em nghe ta nói này.

Khi đến yên tiệc, em tuyệt đối không được để lộ mặt thật của mình ra, sẽ rất nguy hiểm cho em”

- “Nhưng vì sao ạ?”
- “Nhà vua không phải dạng vừa đâu.

Ông ta là một con người ham mê sắc lần cả tình, bất kể là trai hay gái chỉ cần xinh đẹp là ông ta nạp làm thiếp bất kể đã thành thân hay chưa thành niên.

Nên em phải cận thận, luôn luôn đi theo sát ta, nhớ chưa?”
- “Dạ vâng ạ, em hiểu rồi ạ”
Mạc Chi Dương thấy Bạch Tử Lệ như vậy liền thở phào nhẹ nhõm, rồi ôm chầm Bạch Tử Lệ vào lòng, Mạc Chi Dương phải bảo vệ cho con người này khỏi lão già biến thái đó mới được, không thể để Bạch Tử Lệ rơi vào nguy hiểm được.

Hai người bây giờ về nghỉ ngơi để ngày mai khởi hành sớm, nhưng trước hết, phải kiếm được cái gì che nhan sắc của Bạch Tử Lệ đã....


Bình luận

Truyện đang đọc