MỊ ẢNH

 
Nghệ Phong nhìn theo bóng tiểu ma nữ Linh nhi đi ra ngoài, quay lại Tần Y nói:
 
- Hiện tại thế cục của đại lục thế nào?
 
Mấy ngày nay tuy rằng Nghệ Phong không để ý đến thế sự, nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe mọi người bàn luận, cũng biết đại lục lúc này đã không còn như trước khi hắn ra đi nữa.
 
- Những cuộc chiến tranh nhỏ liên tục diễn ra, mâu thuẫn giữa hai bên Tiên cảnh Thánh Thành cũng không ngừng nặng thêm.
 
Tần Y đáp:
 
- Đại lục sớm đã không còn an bình nữa. Tuy nhiên, hai bên còn có chút kiềm chế, cao tầng đỉnh cấp chân chính không tham dự vào trong đó.
 
Nghệ Phong gật đầu:
 
- Dựa theo xu thế phát triển này, đến một lúc nào đó cao tầng chân chính cũng không tự làm chủ được mình, nhất định cũng bị ép gia nhập cuộc chiến. Đến lúc đó đại lục mới thực sự vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.
 
Nghệ Phong vuốt vuốt đầu, thật không ngờ chỉ bởi vì lão đầu tử mà dẫn đến trận chiến lớn như vậy:
 
- Không có tin tức gì của lão đầu tử sao?
 
Tần Y lắc đầu nói:
 
- Từ khi rời khỏi Tội Ác Chi Thành, Liễu tiền bối dường như biến mất.
 
Nghệ Phong nghe ra vẻ áy náy trong giọng nói Tần Y, cười cười nói:
 
- Lão đầu tử có suy nghĩ của lão đầu tử, nàng không cần tự trách. Tuy nhiên, sư tôn bản đế không thể để cho người khác khi dễ.
 
Nói đến đây, trong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia hàn mang, lập tức quay sang Tần Y nói tiếp:
 
- Lát nữa tỷ truyền lệnh xuống dưới, nói ta mời lão đầu tử đến Tội Ác Chi Thành. Cho dù lão đầu tử trốn ở nơi nào, tin tức ta trở về nhất định vẫn có thể nghe được.
 
- Ta sẽ sắp xếp chuyện bên dưới. Chỉ là, Liễu tiền bối có trở về hay không cũng không biết được. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Tần Y thở dài một hơi nói.
 
- Không sao! Chủ yếu là thể hiện thái độ của chúng ta, miễn cho người của Tiên Phủ không cố kỵ ai. Hừ, Tà Tông không cho lão đầu tử chỗ dựa, lẽ nào đệ tử như ta lại không đứng bên cạnh người sao?
 
Nghệ Phong chậm rãi nói.
 
Nói đến đây, Nghệ Phong dừng một chút lại tiếp:
 
- Hơn nữa, ta cũng muốn nhìn xem, có ta trợ giúp lão đầu tử, người của Thánh Thành còn có thể nhắm mắt làm ngơ được hay không.
 
Tần Y nghe ra oán niệm sâu sắc trong lời nói của Nghệ Phong, thầm nghĩ Thánh Thành sao có thể mặc kệ ngươi được. Bọn họ không muốn nhúng tay vào chuyện của Liễu tiền bối, nguyên nhân chủ yếu là do Ngạo Tuyết. Dù sao không ai muốn phó thác hi vọng của mình cho một người ở chung một chỗ với nữ nhân của thế lực đối địch. Nếu như Ngạo Tuyết đổi thành Hiên Huyên, tình huống kia e là lập tức sẽ thay đổi.
 
- Thực lực của tỷ thế nào?
 
Nghệ Phong đột nhiên hỏi Tần Y. Với Chí Tôn Tinh Đan khủng bố của Tần Y, vậy thực lực của nàng hẳn cũng sẽ rất mạnh.
 
Tần Y suy nghĩ một chút nói:
 
- Tuy rằng chưa có hấp thu toàn bộ Chí tôn tinh đan, nhưng thực lực đã đạt tới lục giai. Hơn nữa, điểm thần kỳ của Chí tôn tinh đan chính là, đối mặt với võ giả càng mạnh, thực lực cũng càng được đề thăng, cũng đủ sức đánh một trận. Ngoài ra, việc đề thăng thực lực của ta không thể so với mọi người, chỉ cần hấp thu Chí tôn tinh đan là được. Hấp thu càng nhiều, thực lực sẽ càng cao.
 
Nghệ Phong không khỏi líu lưỡi, thầm nghĩ thứ này quả thực là nghịch thiên. Tình huống lúc này của Tần Y, tuy rằng còn chưa đạt đến cấp bậc đại lão Thánh Cấp, nhưng nhất định cũng sẽ nhanh thôi.
 
- Khó trách có tỷ tọa trấn Tội Ác Chi Thành, không võ giả nào dám đến nháo sự.
 
Nghệ Phong cười cười. Tội Ác Chi Thành lúc này thật ra thu hút sự chú ý rất lớn của người khác, với một Tần Y tiếp cận cấp bậc đại lão, hơn nữa còn có một ma thú yêu nghiệt như Yêu Ngọc. Tội Ác Chi Thành so với các thế lực siêu cấp tương tự thì mạnh hơn rất nhiều. Đặc biệt lúc này khi hắn trở về, càng tăng thêm thực lực thật lớn cho nó. Quan trọng nhất là, thân phận Tà Đế của hắn không thể nghi ngờ càng tăng thêm phân lượng cho Tội Ác Chi Thành.
 
- Thực lực của đệ thì sao?
 
Tần Y nhìn Nghệ Phong hỏi. Nàng cảm giác Nghệ Phong không thể chỉ vừa mới đạt được Thánh Cấp.
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Thánh Cấp tam giai, so với tỷ còn kém một khoảng lớn. Chỉ là đối mặt với cường giả ngũ giai, cho dù đánh không lại cũng có lực liều mạng.
 
- Thánh Cấp tam giai?
 
Mặc dù Tần Y đã có chuẩn bị, nhưng vẫn kinh ngạc không thôi. Đặc biệt khi Nghệ Phong nói có thể chống đỡ được Thánh Cấp ngũ giai, kinh ngạc trong mắt nàng càng không thể khống chế được. Ngũ giai, đó là tồn tại hoàn toàn khác, võ giả dưới ngũ giai căn bản không có khả năng là đối thủ của họ. Vậy mà Nghệ Phong lại có thể vượt qua chênh lệch lớn như vậy.
 
Tần Y thầm nghĩ mình có Chí tôn tinh đan, có thể đạt được trình độ như vậy cũng không đáng ngạc nhiên, nhưng Nghệ Phong là từ Quân Cấp lại có thể phát triển đến trình độ này, thực sự khiến người khác hoảng sợ.
 
- Đệ có thực lực như vậy, nếu Tội Ác Chi Thành sẽ không có Thánh Cấp cấp bậc đại lão nào đến đối phó, căn bản là không cần lo lắng.
 
Tần Y cười nói.
 
- Cũng không quản nhiều như vậy. Trước tiên để ta ra khỏi Tội Ác Chi Thành giết chết tên Thánh Cấp kia đi.
 
Nghệ Phong quay sang Tần Y, hừ một tiếng nói:
 
- Tội Ác Chi Thành, còn chưa tới lượt người khác tới giám thị.
 
Tần Y nghe Nghệ Phong nói, lắc lắc đầu:
 
- Như vậy không tốt lắm đâu. Dù sao cũng là Thánh Cấp, giết chết hắn e là bên Tiên Cảnh nhất định sẽ không bỏ qua.
 
Nghệ Phong lắc đầu nói:
 
- Hiện tại đã trở mặt đến mức này rồi, cũng không cần cố kỵ bọn họ nữa.
 
Tần Y nghe Nghệ Phong nói như vậy mặc dù vẫn có chút lo lắng nhưng cũng không ngăn cản.
 
- Vậy đệ cẩn thận một chút!
 
Tần Y nói.
 
Nghệ Phong quay sang Tần Y cười cười, thân ảnh chớp động, nháy mắt biến mất khỏi cung điện Tội Ác Chi Thành.
 
Qua mấy lượt vút lên hạ xuống, Nghệ Phong rất nhanh đã tới một địa điểm bên ngoài Tội Ác Chi Thành. Khi đến đó, hắn chắp tay đứng thẳng, mắt nhìn về một phương hướng nhất định.
 
- Nghệ Phong?
 
Cường giả Thánh Cấp kia thấy Nghệ Phong nhìn về phía mình, cũng không che giấu nữa, thân ảnh hiện ra, nhìn Nghệ Phong quát một tiếng.
 
- Trong vòng ba hơi thở, cút ra khỏi phạm vi trăm dặm quanh Tội Ác Chi Thành cho ta. Bằng không, chết…
 
Nghệ Phong nhìn tên Thánh Cấp này lạnh nhạt nói.
 
Cường giả Thánh Cấp nghe Nghệ Phong nói, sắc mặt đại biến, lập tức hừ một tiếng đáp:
 
- Nghệ Phong, cho dù ngươi đạt đến Thánh Cấp cũng không nên cuồng ngạo như vậy. Đối mặt với tiền bối, tốt nhất nên thu liễm một chút.
 
Nghệ Phong cười to nói:
 
- Tiền bối chết trong tay bản đế đếm không xuể. Nói vậy nếu ngươi muốn trở thành một trong số đó thì cũng được thôi.
 
Cường giả Thánh Cấp nghe Nghệ Phong nói, sắc mặt biến đổi trở nên cực kỳ khó coi, hừ một tiếng trừng mắt nói với Nghệ Phong:
 
- Đừng tưởng rằng ngươi đạt đến Thánh Cấp đã là vô địch thiên hạ. Sư phụ ngươi còn bị bức đến không biết trốn ở nơi nào, ngươi nên an phận một chút thì tốt hơn!
 
- Ta có thể an phận, trước mặt ngươi thì không cần!
 
Nghệ Phong cười to nói.
 
Nghệ Phong cười ha ha, cũng không nhiều lời vô ích, khẽ vung tay lên, Tru Tiên kiếm đã hiện ra trong tay hắn. Nghệ Phong cũng không muốn chiến đấu giằng co với đối phương. Chỉ có tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng giải quyết đối phương mới có thể khiến người khác chấn động mạnh mẽ.
 
Nghệ Phong không nghi ngờ, vận dụng Tru Tiên kiếm chính là phương thức nhanh gọn nhất.
 
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong bạo phát ra ngoài, dung nhập toàn bộ vào trong Tru Tiên kiếm. Tru Tiên kiếm giống như đại dương rộng lớn mênh mông, bất kể Nghệ Phong truyền vào đó bao nhiêu đấu khí đều bị Tru Tiên kiếm hấp thu sạch sẽ.
 
Sau khi Tru Tiên kiếm thôn phệ hoàn toàn đấu khí, trên thân kiếm lóe ra từng đạo quang mang. Tuy rằng ánh sáng không chói mắt, cũng không phải rất dày, thậm chí chỉ có một tầng rất mỏng trên thân kiếm, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác sợ hãi, tim đập dồn dập.
 

Bình luận

Truyện đang đọc