Editor: Bắp
Beta: Từ
Chọc giận đối phương sau đó ghi âm lại, cái này vừa không cao thâm, vừa không phức tạp, nhưng dùng vào đúng lúc là tốt nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phần lớn số người, bao gồm người trưởng thành, trước tiên đều là sợ hãi, chờ đến ngày hôm sau, hoặc thậm chí nhiều ngày sau đó, mới có thể nghĩ ra biện pháp cứu nguy.
Nhưng mà Mộ Tử căn bản lập tức đã nghĩ ra được!
Lúc ấy Mộ Linh, vừa mới tiêu hủy chứng cứ, đúng là thời điểm đắc ý nhất, căn bản không hề phòng bị, đến nỗi bị Mộ Tử bắt được nhược điểm.
Chẳng lẽ… Ông ta thật sự nhìn nhầm?
Mộ Tử đối với Mộ Vinh Hiên đang âm thầm đánh giá mình, bắt đầu giả trân dựa vào sô pha mềm mại ngồi xuống, sắc mặt ngây thơ nói: “ Mẹ, còn cơm sáng không ạ? Con muốn uống sữa đậu.”
Thiếu nữ 16 tuổi, non nớt ngây thơ, mỗi một cái nhăn mày đều lộ ra vẻ hồn nhiên vô tội, rất khó làm người khác tin tưởng cô có tâm cơ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộ Vinh Hiên có chút mơ hồ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“ Muốn uống sữa đậu nành? Mẹ đi bảo người làm, rất nhanh sẽ có.” Bạch Vi lập tức đứng dậy, giống như bị nhắc khéo, vội nói: “ Vinh Hiên, thật ngại quá, cậu ngồi lâu như vậy tôi cũng quên không rót cho cậu một ly nước.”
Dứt lời, xoay người liền đi vào phòng bếp, chuẩn bị trà bánh cùng như sữa đậu nành.
“Tử Tử,” Trên mặt Mộ Vinh Hiên mang theo vào phần ôn hòa tươi cười, ánh mắt mang theo vài phần dò xét: “ Anh nghe Tiểu Linh nói, em ghi lại vài thứ, có thể cho anh nhìn chút không?”
“Có thể nha.” Mộ Tử thanh âm mềm mại, giống như tiểu nữ sinh nũng nịu: “ Nhưng mà anh trai nói, phải đợi khai giảng xong, mới có thể lấy ra.”
Mộ Vinh Hiên biểu tình hơi cứng lại, sau đó trong lòng thoải mái.
Vừa mở miệng lại là tiền lại là xe, xảo trá quỷ quyết vô sỉ như thế, xác thật rất giống tên phá gia chi tử Mộ Dung Thừa.
“ Là anh trai em bảo em ghi lại?” Ông ta không hề chớp mắt, nhìn chăm chú vào mắt Mộ Tử.
Mộ Tử dịu dàng nhu thuận gật gật đầu, mở to đôi mắt nai vô tội nói: “Đúng vậy, anh trai nói làm như vậy, Mộ Linh về sau đều sẽ không bắt nạt được em, còn có thể làm em đi học ở Gerry.”
Mộ Vinh Hiên cười cười, đáy mắt tối lại.
Thì ra là thế…..
Là Mộ Dung Thừa đang làm trò quỷ.
Mộ Tử đem phản ứng Mộ Vinh Hiên thu lại trong mắt, không thể hiện gì.
Dù sao Mộ Dung Thừa bên ngoài chính là cái tên vô lương tâm không có phẩm chất không có hình tượng, Mộ Tử một chút áy náy cũng không có, lại còn có chút hả giận.
“Tử Tử, Tiểu Linh về sau sẽ không bắt nạt em.” Mộ Vinh Hiên trấn an Mộ Tử, giọng điệu nhu hòa: “Nhưng mà, em đưa bản ghi âm cho anh, em cũng sẽ không muốn cùng người nhà bị thấm vấn trên tòa đi?”
Mộ Tử lắc đầu, đôi mắt đen trong veo của cố ánh lên những tia sáng nhỏ, đơn thuần sạch sẽ, dịu dàng giống tiểu bạch thỏ.
“ Anh cả, em không nghĩ muốn đi tòa án, em chỉ muốn đi Gerry học.”
Mộ Vinh Hiên yên lòng, nghĩ: Rốt cuộc tuổi vẫn còn nhỏ, một đứa trẻ cái gì cũng không hiểu, nào dám đi nơi gọi là tòa án kia? Khẳng định là bị Mộ Dung Thừa xui khiến.
“Đem bản ghi âm giao cho anh, anh sẽ đưa em đi Gerry học.” Mộ Vinh Hiên vẻ mặt ôn hòa, từ từ dụ dỗ: “Thành tích kém cũng không quan trọng, Tiểu Vân chính là tốt nghiệp từ Gerry, có thể dạy kèm cho em.”
Mộ Vân? Cô lại không cho rằng Mộ Vân sẽ thật lòng dạy kèm cô, chỉ sợ chế nhạo cùng châm chọc sẽ càng nhiều.
Mộ Tử không trả lời Mộ Vinh Hiên, nhìn chung quanh, ánh mắt có chút né tránh: “….Chiếc xe kia, anh cũng sẽ cho em sao?”
Mộ Vinh Hiên hơi sửng sốt, sau đó là ánh mắt nhìn cô lộ ra tia chế nhạo.
Chiếc Hummer hồng kia, là chiếc xe rẻ nhất trong hầm gara, gara Mộ gia, không ít siêu xe số lượng có hạn vô cùng quý.
Trẻ con thì vẫn hoàn trẻ trâu, xem chiếc xe hồng nhạt kia, thì coi như muốn đồ chơi muốn dành lấy.
Nhưng mà, Mộ Vinh Hiên lại nghĩ: Chỉ là một đứa con nuôi mà thôi, không có kiến thức cũng là bình thường.
“Chiếc xe kia là của chị dâu ba của em, gần đây được Kiều Tĩnh Gia mượn dùng, anh sẽ nói tốt với anh ba em, ngày mai liền đưa xe đến” Mộ Vinh Hiên kiềm chế vội vàng, lại lần nữa nói: “ Tử Tử, hiện tại đem bản ghi âm kia cho anh…”
Mộ Tử đột nhiên hoan hô, vui vẻ từ trên sô pha nhảy dựng lên chạy về hướng phòng bếp hô to: "Mẹ ơi! Tốt quá rồi, anh cả nói muốn đem chiếc xe Hummer kia tặng cho con!”
Ý cười của Mộ Vinh Hiên cứng ở khóe miệng.