MỘT ĐÊM MÊ LOẠN: ĐẠI CA XÃ HỘI ĐEN ĐỪNG TỚI ĐÂY

Biệt thự Vọng Hải, đúng như tên, là ngôi nhà nhìn ra biển.

Vốn là nơi ở đắt tiền nhất, cũng là chỗ có phong thủy tốt nhất.

Ngôi biệt thự kia, Hoắc Phi Đoạt mới mua một năm trước, sửa sang lại qua quýt, cũng không có nhiều kỉ niệm.

Hoắc Phi Đoạt đặc biệt thích sạch sẽ, hắn căn bản là không cho người ngoài đi vào ngôi biệt thự đó của hắn.

Cố Tại Viễn đáng thương đã từng N lần lăn vòng vòng cầu xin Hoắc Phi Đoạt, Hoắc Phi Đoạt cũng không phát thiện tâm cho Cố Tại Viễn đến đó.

Đối với biệt thự kia, Cố Tại Viễn thèm đến chảy nước miếng.

Hôm nay, không nghĩ tới, oa ha ha, lão đại đột nhiên nổi lòng từ bi, để cho hắn đến.

Cố Tại Viễn vui vẻ gọi các anh em, mua gà mua cá, thu thập đủ hai xe đồ ăn ngon, sau đó nhét đầy phụ nữ trên hai chiếc xe hơi, một đường ca hát hướng đến biệt thự Vọng Hải.

Thực sự vô cùng khí thế!

Thực sự không tầm thường!

Nhìn địa thế một chút, nơi này đa số là cây cối bao phủ, đoán chừng cũng là số một số hai trên châu Á.

"Lão đại chính là biết hưởng thụ, nơi ở của tổng thống cũng không được tốt như của hắn." Cố Tại Viễn lái xe, quyệt miệng thở dài.

Nữ MC đài truyền hình Ngải Mễ đem cánh tay khêu gợi khoác lên bả vai Cố Tại Viễn, nũng nịu nói, "Cố thiếu, người ta khó khăn lắm mới theo anh ra ngoài một lần, anh phải cho người ta chút lợi ích chứ, thế nào, tối nay cũng muốn người ta dính với Hoắc tổng sao?"

Cố Tại Viễn dựng thẳng chân mày, "Chính xác chính xác! Tối nay, chúng ta đều chuốc rượu lão đại nhiều hơn, để cho hắn uống say, sau đó em có thể. . . . .. ha ha ha ha. . . .. . . "

Ngải Mễ dường như đã thấy được mình leo lên người Hoắc Phi Đoạt, xé rách quần áo của mỹ nam, cũng cười như điên.

Hai chiếc xe của Cố Tại Viễn dừng lại ở trước cổng, một đám người rầm rập xuống xe, Cố Tại Viễn cao giọng nói, "Bây giờ, tới đây lấy thực phẩm bên trong xe xuống! Tối nay, chúng ta tới cho biệt thự này cái lễ!"

Quản gia mang theo một đám người giúp việc, tiến lên đem vô số đồ vật tháo xuống.

Cố Tại Viễn dẫn đầu, đi theo sau là năm cô nàng, đung đưa đi vào biệt thự Vọng Hải.

Trong phòng khách cũng không sáng ngời như trong tưởng tượng.

Ánh đèn vàng nhạt bao phủ căn phòng cao quý, ánh sáng trong phòng khách để cho Cố Tại Viễn có phần sửng sốt.

Người ở đâu?

Lão đại lại không có trong phòng khách?

"Lão đại đâu?" Cố Tại Viễn hỏi quản gia.

Quản gia chỉ chỉ vào trong một cài phòng trên lầu một, nói, "Hoắc tiên sinh ở bên trong gian phòng kia, ngài đi tới đó tìm xem."

"Được." Cố Tại Viễn vỗ tay ra tiếng, cười nói cùng năm cô gái, "Các cô gái, trước tiên các em cứ tìm một nơi nghỉ ngơi một chút, ha ha, nếu như bây giờ không nghỉ ngơi một chút, đoán chừng tối nay các em cũng không được nghỉ ngơi, a ha ha ha."

Năm cô nàng một bên cười trộm, một bên lại tỏ vẻ thẹn thùng, "Cố thiếu, anh thật là xấu quá đi."

Cố Tại Viễn thưởng thức trang trí của biệt thự Vọng Hải, đi vào bên trong.

"Lão đại? Lão đại, tôi tới rồi! Anh còn ở đây làm gì, lão đại?"

Cố tại Viễn hắng giọng, nhẹ nhàng đi tới nơi quản gia nói, đầy cánh cửa ra.

"Lão đại. . . . . .. "

Vừa mới đi vào, nụ cười trên mặt Cố Tai Viễn hoàn toàn cứng lại, sửng sốt hai giây, Cố Tại Viễn phản ứng nhanh nhẹn xoay người bỏ chạy.

Đáng tiếc còn không có chạy được một bước, cổ áo liền bị người phía sau túm lại, tiếp theo, cả người hắn bị ném vào trong phòng giống như chim bay.

Ba!

Cố Tại Viễn rất mất thể diện nằm trên thảm.

Hoàn hảo, hoàn hảo dưới đất là nệm dày, hắn rơi xuống cũng không đến nỗi đi gặp Thượng đế.

Bình luận

Truyện đang đọc