MỘT ĐÊM MÊ LOẠN: ĐẠI CA XÃ HỘI ĐEN ĐỪNG TỚI ĐÂY

Đột nhiên, xe thắng gấp một phát.

“Cẩn thận!” Hoắc Phi Đoạt nhanh tay vươn tay ra ôm Ngũ Y Y đang bị mất thăng bằng nhào tới trước.

A Trung mắng, “Tên lái xe này muốn chết sao, chạy nhanh như vậy. Lão đại, ngài không sao chứ?”

Hoắc Phi Đoạt ôm Ngũ Y Y nhàn nhạt nói, “Không có việc gì. Tiếp tục đi”

“Vâng”

Ngũ Y Y hoảng hồn, ngẩng đầu lên, liền bị giật mình.

Hoắc Phi Đoạt vừa vặn cách cô không tới 2 cetimet đang nhìn cô chăm chú.

Mầu chốt, là bờ môi anh đang để rất gần, nhìn giống như là hai người đang hôn nhau vậy.

Ngũ Y Y nhìn con ngươi tĩnh mịch của Hoắc Phi Đoạt, Hoắc Phi Đoạt yết hầu trợt một cái….đột nhiên cô ngây người.

Hoắc Phi Đoạt mặt không thay đổi, Ngũ Y Y mặt đỏ ửng lên

Thật đáng chết, cái tư thế này, đang chống đỡ lông ngực của hắn,, xe có hkhuynh hướng chạy nhanh nên lông ngực của cô cũng phập hpo6ng2 lên xuống theo

Một cổ khí nóng xông thẳng lên não

Lý trí xém nữa bị đánh bay mất.

Hoắc Phi Đoạt vội vàng buông Ngũ Y Y ra, nói, “Cái gì kia, em nên buột dây an toàn “

Ngũ Y Y cũng không biết trá tại sao tim mình lại đập nhanh như vậy, gấp gáp nói, “Tự tôi làm được…..”

Hoắc Phi Đoạt muốn cài dây nịt an toàn cho cô, nhưng ai đó lại không chịu, loay hoay một hồi, cũng không biết làm sao, bàn tay đang định giúp cô cài lại đột nhiên liền ngây ngốc để lên ngực của cô

Hả ?!

Hoắc Phi Đoạt con người trở nên sâu thẳm, lòng bàn tay truyền tới cảm giác nóng bỏng.

Theo bản năng xoa nhẹ xuống.

“A” Ngũ Y Y hét to một tiếng, ba chân bốn cẳng đem tay Hoắc Phi Đoạt đẩy ra

“Bại hoại! Đại thúc, ngài dám làm như vậy coi chừng tôi đó”

Ngũ Y Y khuôn mặt đỏ bừng, uốn éo thân thể, quay lừng về phía Hoắc Phi Đoạt.

Môi mỏng khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong quyến rũ, khí nóng phun tại vành tai Ngũ Y Y , âm thanh dụ hoặc, “Có sao? Tôi đối với em làm có làm việc xấu sao?”

Dĩ nhiên, có!

Mới vừa rồi không phải anh dùng móng vuốt lông của mình sàm sỡ cô sao?( đại thúc đã thành công hưởng lợi từ chị Y Y rồi)

Lại nghĩ!

Ngũ Y Y xấu hổ nói, “Tôi tôn trọng ngài là trưởng bối, không cần phải làm hành hộng mất hình tượng như vậy?”

Hoắc Phi Đoạt bị hai chữ “Trưởng bối” làm tức giận, lạnh mặt nói, “Tôi không phải là trưởng bối. Tôi mới hai mươi sáu tuổi, không phải là trưởng bối của em”

Ngũ Y Y phồng má, “Lớn hơn tôi tám tuổi mà không phải là trưởng bối, tám tuổi chính là đại trưởng bối”

“Chỉ là tám tuổi, không phaỉ là trưởng bối”

“Dạ trưởng bối”

Hoắc Phi Đoạt cứng rắn nói, “Tóm lại, tôi không thể là trưởng bối của em”

Ngũ Y Y hết ý kiến.

Thân là đại ca xã hội đen mà tùy hứng như vậy sao?

Khoan, hình như bị lạc chủ đề rồi, không phải là nên truy cứu hành động thất lễ vừa rồi sao?

A Trung ngồi phía trước gắt gao cắn môi, nén cười cơ hồ nội tạng muốn vỡ vụn.

Đi theo lão đại nhiều năm như vậy, anh luôn thuộc dạng không phải dễ cười đùa, rất kiệm lời, chứ đứng nói chi là đùa giỡn…. Hey, không ngờ lão đại trước mặt Ngũ Y Y lại lộ ra bộ mặt như vậy

Lão đại cũng có mặt khả ái như vậy a.

Hoắc Phi Đoạt đột nhiên hỏi, “ Cái đó Hàn Giang Đình….”

“Hả? Hàn Giang Đình thế nào?”, Ngũ Y Y còn tưởng Hàn Giang Đình phát cuồng đả động tới Hoắc Phi Đoạt, nếu đúng vậy thật là tên ngu ngốc mà.

Ngũ Y Y xoay mặt xem Hoắc Phi Đoạt.

Hoắc Phi Đoạt nhàn nhạt nhìn Ngũ Y Y, trầm ngâm hỏi, “Hàn Giang Đình là bạn trai của em?”

“Gì? Nói bậy cái gì a!” Ngũ Y Y theo bản năng nói, “Tên ngu ngốc kia sao có thể làm bạn trai của tôi a? Làm ơn, nếu tôi có muốn tìm một người bạn trai, cũng phải là mạnh mẽ đáng tin, tên đó một chút đáng tin cũng không có nha! Hàn Giang Đình, tên đó có mà bị hắn làm cho tức chết thì có”

Bình luận

Truyện đang đọc