MỸ NHÂN BỊ THƯƠNG CHINH PHỤC TINH TẾ

Biên dịch: Yên Hy

Khi Thẩm Ngôn đi theo hai người Thẩm Dịch ra khỏi bệnh viện Phỉ Tư, chuẩn bị bước lên Aircar, như có cảm giác ngoái đầu nhìn lại, không nghĩ tới nhìn đến cảnh tượng thế này.

Hiện tại đã chín giờ tối, màn đêm đã buông xuống, vốn nên yên tĩnh, nhưng bên ngoài bệnh viện vây đầy người, đen nghìn nghịt không thấy rõ mặt.

Bệnh viện tinh tế cao cấp cấm người thường vào, đồng thời trang bị thiết bị cách âm xung quanh, để tránh quấy rầy người bệnh bên trong nghỉ ngơi.

Nhưng ngay cả như vậy, Thẩm Ngôn vẫn có thể nghe được tiếng bọn họ, lẫn trong thanh âm ẩn chứa đầy tình cảm.

"Thẩm —— Ngôn ——! Thẩm —— Ngôn ——!"

"Thẩm Ngôn, cậu là Omega ánh sángcủa tụi này!"

"Cậu ngầu hơn tất cả Alpha, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ cậu——!!"

......

Âm lượng không lớn, nhưng dưới tác dụng trang bị cách âm đã giảm đi rất nhiều lần, đủ để chứng minh bọn họ la khàn giọng cỡ nào.

Quân giáo sinh lưu lại bệnh viện trị liệu sôi nổi quay đầu lại, rất nhiều người trong số họ lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này. Loại cuồng nhiệt này, không màng tất cả, kích động bầu không khí, thậm chí còn điên cuồng hơn cả fans Hạ Lăng.

Nghe nói rất nhiều người ở đó đã đứng đợi suốt mười tiếng, chỉ để xác nhận cơ thể Thẩm Ngôn đã hồi phục hay chưa.

Nhìn đám đông kích động đen nghìn nghịt, quân giáo sinh vô pháp miêu tả loại cảm giác này.

Thật giống như người thường gặp được vị thần của họ, dùng hết toàn lực chỉ để đối phương nhìn mình một cái, trình độ cuồng nhiệt có thể so với hành hương.

Hơn nữa, nơi này rất nhiều người đều là Omega cơ thể thoạt nhìn mềm yếu ngày thường.

Thật đáng sợ.

Chẳng qua, anh ta cũng thấy được Thẩm Ngôn đi ra khỏi bệnh viện.

Trong bóng đêm, thân hình mảnh khảnh của Omega bị bao phủ phân nữa, nhưng dù một góc mặt nghiêng, hay hình dánh đường cong cơ thể cũng đủ làm người mê muội, không thể giải thoát mình như con thiêu thân lao vào ngọn lửa.

Một người vừa hoàn mỹ, còn có thiên phú siêu phàm như vậy, ai sẽ không thích chứ?

"Ê, đừng nhìn nữa, người ta đã đi rồi." Alpha bên chạm chạm vào bạn học đang đứng phát ngốc.

"......"

Quân giáo sinh đem tầm mất từ nơi xa thu hồi, trong đầu hình ảnh dừng tại lúc đối phương rời đi.

Động tác thiếu niên uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên Aircar, đứng thẳng trên bậc thang hỗ trợ, càng tô điểm vóc người đĩnh đạc.

Tóc mái cậu bị gió đêm thổi phất lên, hé ra đôi mắt tím mỹ lệ, dưới ánh đèn thấp thoáng khúc xạ lên ánh sáng còn rực rỡ hơn cả đá quý.

Mọi người xem qua định vị độ nét cao không khỏi lạc vào khung cảnh đẹp này, tiếng thét chói tái cũng giảm dần.

Omega cười hướng mọi người phất tay, môi nâng lên độ cong làm người ta liên tưởng đến hoa đào nở rộ vào tháng ba, nhắm mắt lại vẫn có thể cảm nhận được tâm động.

Quân giáo sinh giơ tay đè lại nhịp tim đập gia tốc, gió đêm thổi đến nhắm hai mắt lại, anh ta nghĩ mình sẽ nhớ rõ cảnh tượng này cả đời.

*

Thời điểm trở lại Aircar, Thẩm Dịch cùng Kỷ Nhiên liếc mắt một cái liền thấy được vòng cổ mới trên người Thẩm Ngôn.

Kỳ thật kiểu dáng rất đơn giản, nhưng chỉ cần lơ đãng sẽ chú ý tới, phát hiện nó thích hợp trên người Thẩm Ngôn đến thế nào, phá lệ xứng đối với khí chất Omega.

Hơn nữa nó cũng không đơn giản giống vẻ ngoài thể hiện.

Thẩm Dịch chưa nói gì, anh tôn trọng tất cả hành động lẫn suy nghĩ của em trai mình.


Kỷ Nhiên lại âm thầm cắn răng.

Nếu anh ta không nhìn lầm, đây là viên đá năng lượng thượng phẩm biến dị, Đá Lưu Ly ngay cả phòng đấu giá cũng không thấy! Năng lượng ẩn chứa bên trong tương đương với mấy chục Ngôi sao màu tím.

(*) Đá lưu ly -流熙石: Lapis lazuli, còn gọi tắt là lapis, hay ngọc lưu ly, là một đá biến chất màu lam đậm, được dùng như đá bán quý có giá trị cao từ thời cổ đại nhờ vào màu sắc rực rỡ của nó.

Bởi vì nguyên liệu này quá mức quý giá, thông thường chỉ ứng dụng trong cơ giáp cấp R.

Vậy mà dám dùng một khối Đá Lưu Ly hoàn chỉnh làm vòng cổ, còn xử lý đặc biệt khiến nó không quá bắt mắt như ánh sáng nguyên bản.

Chỉ sợ toàn bộ tinh tế đều không tìm được vòng cổ càng quý giá hơn nó!

Hạ Lăng.

Kỷ Nhiên trước nay không nghĩ tới Alpha theo lời đồn có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, cao lãnh không cho người khác tiếp cận, vậy mà lại có thủ đoạn như vậy.

Má, đóa hoa cao lãnh cái con khỉ, rõ ràng là quỷ kế đa đoan mới đúng!

Không thể tiếp cận chỗ nào, rõ ràng là ân cần đầy đủ, cả lễ vật quý trọng như thế cũng tặng đi —— hơn nữa vòng cổ là đồ vật riêng tư.

Nghĩ đến đây, Kỷ Nhiên đen hết mặt.

"Em trai Tiểu Ngôn, ngày mai muốn cùng nhau đối chiến cơ giáp không?" Kỷ Nhiên từ ghế sau sáp lại, vẫn giữ nụ cười tươi sáng như cũ.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cái này mới làm đối phương thấy hứng thú.

Chẳng qua anh ta sẽ bị ngược rất thảm, aizzz.

Bất quá, nghĩ đến có thể xuất hiện trước mặt Thẩm Ngôn, đề cao độ hảo cảm của mình trong lòng đối phương, vậy cũng đáng giá.

Kỷ Nhiên tự cổ vũ cho mình.

"... Cảm ơn anh đã mời. Nhưng ngại quá, tôi đã có đồng đội." Thẩm Ngôn một ngụm từ chối.

Đừng nói cùng mấy người Nhiễm Tân Ngữ hẹn rồi, thực lực Kỷ Nhiên...Phía trước cậu đã trải nghiệm qua. Kỹ thuật xác thật không tồi, nhưng khiếm khuyết một ít tính linh hoạt, năng lực tùy cơ ứng biến cũng kém.

Lấy tình huống Tinh thần lực mình đã khôi phục hơn 30% mà nói, đối phương căn bản không phải đối thủ.

dù sao cũng là bạn tốt anh trai, vẫn không nên tạo thành bóng ma tâm lý cho người ta. Thẩm Ngôn nghĩ.

Kỷ Nhiên: "......"

Còn không có cơ hội theo đuổi, sao anh ta lại khổ thế này???

Các thủ đoạn dĩ vãng dùng trên người Omega khác đều thuận lợi, đến chỗ Thẩm Ngôn lại vấp phải trắc trở khắp nói, làm anh ta không khỏi có chút thất bại.

Mà thực lực cùng thủ đoạn tình địch cũng để anh ta kiêng kị thật sâu.

Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Alpha hiểu rõ, gia thế, thân phận, thực lực Hạ Lăng đều bỏ xa chính mình, tạo thành áp lực cực lớn.

Kỷ Nhiên bực bội vò tóc, đầu ngón tay vuốt bật lửa trong túi, có chút muốn hút thuốc, nhìn đến Omega nhịn xuống.

"Em trai Tiểu Ngôn——"

Anh ta chưa chết tâm còn muốn hỏi tiếp, lại bị Thẩm Dịch lạnh lùng đánh gãy, "Kỷ Nhiên, cậu có thể câm miệng trước không, Tiểu Ngôn mới vừa khôi phục, đừng quấy rầy thằng bé."

Alpha rốt cuộc ngậm miệng lại, không lên tiếng nữa.

Aircar rất nhanh bay đến nhà mới hai người, Kỷ Nhiên lần này không mặt dày mày dạn theo sau, mà nhìn Thẩm Ngôn cười tươi, "Cưng nghỉ ngơi cho tốt đi, hôm nào anh đây lại đến thăm cưng."

Trên Aircar, Kỷ Nhiên suy nghĩ rất nhiều.


Đến lúc rời đi, Alpha rốt cuộc nhận rõ một sự thật.

Thẩm Ngôn không phải Omega bình thường, cậu có nhan sắc thần ban, thực lực siêu phàm, là Omega ánh sáng trong lòng mọi người người, càng về sau sẽ có vô số người sùng bái đi theo phía sau cậu, tựa như đêm nay.

Anh ta không chỉ có thực lực cực lớn với tình địch, mà khoảng cách với Thẩm Ngôn cũng vậy.

Nhận thức này làm nội tâm anh ta chua xót khôn kể, buổi tối còn bị mất ngủ.

*

Ăn xong bữa tối, thời gian đã khuya.

Chợt nhớ đến đối chiến cơ giáp, Thẩm Ngôn đăng nhập Tinh Võng.

Nhờ vào trước đó đối chiến đánh thành danh, dẫn tới fans lượng của【 Quy Linh 】đạt tới gần chục triệu người, có rất nhiều fans mỗi đêm đều dành thời gian tới xem cậu thi đấu.

Hôm nay lại không có động thái gì, về tình về lý cậu hẳn nên giải thích một câu.

Thẩm Ngôn mới vừa đăng nhập tài khoản, đã bị tin nhắn lẫn thông báo tặng thương che trời bao phủ, giao diện một giây bị đứng lại.

Đối với thời đại tinh tế thực tế ảo, đã là điều không thể tưởng tượng.

Cậu nhìn lướt qua lượng fans, mới ngắn ngủn nửa ngày, số người vừa đạt mười triệu đã tăng vọt lên hơn chín mươi triệu, tốc độ tăng trưởng thực sự đáng sợ.

Nhìn đến rất nhiều người hỏi cậu có phải Thẩm Ngôn tham dự khiêu chiến tân sinh không, tầm mắt cậu dừng lại, thì ra vẫn bị nhận ra.

Cũng đúng, từ cơ giáp đến phương thức chiến đấu của cậu, xác thật để lại nhiều dấu vết.

Này không có gì để che giấu, cậu trực tiếp trả lời một câu "Đúng vậy", liền tắt giao diện hội thoại đi.

Như vậy cũng tốt, không cần giải thích nguyên nhân.

Thẩm Ngôn đang chuẩn bị offline, liền nhìn đến khách siêu VIP 【 Vân 】 nhắn tin tới.

Cậu chỉ mới online mười giây, đối phương đã dễ dàng bắt được, cho nên đang đợi cậu sao?

【 Vân 】: Thẩm Ngôn, một lần nữa giới thiệu một chút, tôi là Lục Vân Thiên.

Lục Vân Thiên?

Thẩm Ngôn nháy mắt nhăn mày.

Đây không phải vai công chính trong sách sao?

Nhị điện hạ Đế quốc, hoa hoa công tử tai tiếng không ngừng, độ xứng đôi 100% với Thẩm An, là Thiên định của nhau.

Nhưng cũng có trùng tên trùng họ không ít, vì thế cậu tiếp tục xác nhận một phen.

【 Quy Linh 】: Anh là Nhị điện hạ đế quốc?

【 Vân 】: Là tôi. Em...Em nghe nói về tôi?

Lục Vân Thiên nhìn qua màn hình đối phương hồi phục, đôi mắt đào hoa đựng đầy ý cười, tâm tình có chút kích động, đồng thời cũng nhịn không được khẩn trương.

Không biết ấn tượng đầu tiên của mình với đối phương như thế nào?

Anh chỉ biết mình nhất kiến chung tình với Thẩm Ngôn.


Lúc nhìn đến Omega xuất trên tại khu tân sinh dự bị, điều khiển cơ giáp đỏ quen thuộc bay lên cao, anh hoàn toàn luân hãm.

Làm một kẻ tay khống + nhan khống, Thẩm Ngôn hoàn toàn lớn lên phù hợp với thẩm mỹ của anh.

Không bàn tới đôi tay thon dài trắng nõn, tinh mỹ tựa tác phẩm nghệ thuật kia, hay thân hình cao dài, nước da như ngọc, lông mi nhỏ dài nồng đậm, cũng đôi mắt tím xinh đẹp kia, mỗi tác đều làm anh mê muội, hay nên nói... Si mê.

Lục Vân Thiên nhìn về phía ảnh chụp trên tường, tất cả đều là Thẩm Ngôn.

Ngoại trừ bộ ảnh chụp tai trước đó, còn có ảnh chụp lúc khiêu chiến tân sinh, cùng với ảnh chụp trên diễn đàn trường học viện Tinh Nhã, vv...

Chỉ một thời gian, anh dùng tất cả tư liệu có quan hệ với Thẩm Ngôn xem qua, bao gồm tất cả video lẫn ảnh chụp, mỗi cái đều nhìn không dưới mấy chục lần, càng xem càng thích.

Xuất thân hành tinh hoang của đối phương là điều anh chưa bao giờ nghĩ đến, nhưng anh ông ngại, thậm chí có vài phần đau lòng.

Vô luận thế nào, anh nhất định sẽ làm đối phương trở thành hoàng tử phi của mình.

Nhưng mà lúc này thiếu niên hiển nhiên không nghĩ như vậy.

【 Quy Linh 】: Nghe nói qua. Rốt cuộc chuyện phong vân của Nhị điện hạ cũng thường xuyên lên hot search.

Thẩm Ngôn hỏi hệ thống, "Tôi có thể đổi đối tượng nhiệm vụ không? Alpha chất lượng tốt hẳn không chỉ một mình anh ta."

Không chỉ thiết lập hoa hoa công tử làm cậu chán ghét, càng bởi vì hắn ta là vai công chính, có độ xứng đôi 100% với Thẩm An.

Chờ kiểm tra đo lường độ xứng đôi, cậu cùng Lục Vân Thiên chú định sẽ đứng ở mặt đối lập, căn bản không có khả năng trở thành bạn bè.

Vì sao muốn kiếm độ hảo cảm của người này?

Nếu không phải Lục Vân Thiên thường xuyên tặng thưởng cho mình, cậu đã sớm kéo block đối phương.

Hệ thống gấp đến độ mồ hôi đầy đầu: "Ký chủ, cậu bình tĩnh trước đã! Mục tiêu nhiệm vụ không thể đổi, hơn nữa độ hảo cảo Lục Vân Thiên cực kỳ dễ kiếm——"

Ký chủ hiện tại còn chưa làm gì, độ hảo cảm đối phương đã 40, kiếm đầy chẳng phải chuyện một giây sao.

Lục Vân Thiên nhìn đến tin nhắn, nháy mắt tâm hoàn toàn chìm vào đáy cốc.

Anh không nghĩ tới ấn tượng đầu tiên Thẩm Ngôn có lại kém như vậy, mà anh cần lập tức vãn hồi hình tượng của mình trong lòng đối phương.

Bằng không, chỉ sợ cơ hội cạnh tranh với tình địch còn không có.

Nghĩ đến hình ảnh Hạ Lăng đem ôm trong lòng ra khỏi cơ giáp, mắt anh chuyển thâm, điểm này anh cực kỳ hiểu.

【 Vân 】: Thẩm Ngôn, em nghe tôi nói.

Tôi và anh hai là cùng cha khác mẹ, Tinh thần lực anh hai là A+, còn là con trường, đáng lý nên được bồi dưỡng như người thừa kế, tương lai không có gì bất ngờ xảy ra nhất định sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Nhưng năm năm sau kiểm tra đo lường Tinh thần lực tôi là cấp S hiếm thấy. Bởi vì chuyện này, phụ hoàng có suy tính mới, anh hai cũng rất kiêng kị tôi, nhưng bản thân tôi không hề có suy tính gì tới ngôi vị hoàng đế.

Để phụ hoàng từ bỏ suy tính bồi dưỡng tôi, cũng hạ thấp cảnh giác từ anh trai, bên ngoài tôi ẩn giấu thiên phú, bên cạnh tạo tin tức kia mê hoặc họ.

Tất cả em nhìn đến đều là giả.

Một ngón tay của họ tôi cũng chưa chạm vào, những ảnh chụp đó đều bị chỉnh sửa.

Một đoạn trả lời dài được gửi lại, Thẩm Ngôn xem xong nhướng mày.

Trong sách cũng không có viết điều này, cụ thể là tuyên truyền giả, hay sự thật vẫn không biết chắc, chẳng qua đoạn tin nhắn này đề cập đến một ít bí mật hoàng thất, không giống như lời nói dối tạm thời.

Chỉ là không dính dáng đến cậu, là Thẩm An phải đau đầu rồi.

Nghĩ đến đây, Thẩm Ngôn trở lại bình thường.

Nếu không thể đổi mục tiêu nhiệm vụ thì ——

Cậu nhìn thoáng qua ngày, lúc này còn khách ngày kiểm tra Pheromone còn một tháng, không bằng trong thời gian này kiếm một đợt độ hảo cảm.

Liền kiếm đến 30 thôi, vừa lúc có thể đạt được khen thưởng đầu.

Độ hảo cảm thuộc về bạn bè bình thường, đến lúc đó trở mặt cũng không đến mức quá khó coi.

Hạ quyết tâm xong, Thẩm Ngôn hỏi hệ thống: "Độ hảo cảm Lục Vân Thiên hiện tại bao nhiêu?"


Hệ thống: "Mục tiêu nhiệm vụ trước mắt - độ hảo cảm Lục Vân Thiên là 10."

Thẩm Ngôn: "Được. Lúc kiếm đủ tới 30 nhớ nhắc nhở tôi."

Hệ thống lập tức tỏ lòng trung thành: "... Yên tâm nha, ký chủ, tôi nhất định sẽ nhắc!"

Xem ra mục tiêu nhiệm vụ lần này không được kí chủ hoan nghênh, nhất định sẽ chịu con đường gập ghềnh.

Nhưng Lục Vân Thiên là nhân vật quan trọng trong sách, vị đại nhân kia sao có thể đem nhân vật này nhường cho người khác, nhịn không được vì anh rơi một giọt nước mắt đồng tình.

Chậm chạp đợi không được Thẩm Ngôn hồi đáp, nội tâm Lục Vân Thiên nôn nóng bất an, nhịn không được tiếp tục dò hỏi.

【 Vân 】: Không biết giải thích vừa rồi có khiến em tin tưởng không?

Thẩm Ngôn bắt đầu dùng ngôn ngữ nghệ thuật trả lời anh.

【 Quy Linh 】: Thật ra anh không cần thiết giải thích điều này với tôi, tôi sẽ không vì mấy thứ này sinh thành kiến với anh.

Dù sao cũng chả liên quan gì đến cậu.

【 Vân 】:... Tôi hiểu rồi. Tôi có thể chứng minh cho em xem.

【 Quy Linh 】:?

【 Vân 】: Đây là, ừm, mấy ngày trước tôi mới làm báo cáo kiểm tra đo lường thể dịch, số liệu trên đủ để chứng mình tôi không dùng Pheromone cho bất kỳ ai.

Tôi còn là... xử nam, thật sự không có lừa em.

Nói ra mấy câu này, ngay cả Lục Vân Thiên mặt dày cũng có chút xấu hổ, lấy tay để môi ho nhẹ một tiếng, bên tai hơi hơi phiếm hồng.

Nhưng mà không có cách nào, vì để đối phương tin tưởng, anh chỉ có thể làm như vậy.

【 Vân 】: Hiện tại em có thể tin tưởng lời nói của tôi không?

【 Quy Linh 】:......

Khi nhìn đến thứ gọi là báo cáo kiểm tra đo lường thể dịch kia, đôi mắt tím thiếu niên khiếp sợ mở to.

Cậu đầu tiên cậu ghét thiên phú nhìn không quên của mình.

Thẩm Ngôn nhắm mắt, đem mấy từ Phân tích chất lượng t.inh dịch cùng với chưa có hành vi quan hệ và trao đổi pheromone từ trong đầu mạnh mẽ loại bỏ, mặt không biểu cảm mở avatar đối phương.

【[ Quy Linh ] mời ngài cùng đối chiến cơ giáp, có tiếp nhận hay không? CÓ/KHÔNG. 】

Lục Vân Thiên giơ tay chọn [CÓ], trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần đối phương còn để ý đến anh là được.

Trong khu đối chiến đơn đem đối phương cuồng ngược một trận, tâm trạng Thẩm Ngôn dần dần bình tĩnh lại, cảm giác không còn tức giận nữa.

Cậu biết đối phương không dùng toàn lực, hoặc nói đang kệ cậu phát tiết, bằng không mình cũng chẳng thắng nhẹ nhàng như vậy. dù sao Lục Vân Thiên Tinh thần lực cấp S, cơ gíap cũng là cấp R.

Mà hệ thống nhìn độ hảo cảm nhảy ra +1, +1, thật sâu hoài nghi Lục Vân Thiên có thể người chịu ngược che giấu không.

【 Vân 】: Nguôi giận chưa? Xin lỗi, tôi thật không phải cố ý để em nhìn đến ——

Giây tiếp theo, anh phát hiện mình bị block rồi.

Còn tức giận sao?

Lục Vân Thiên nhìn avatar Thẩm Ngôn xám xuống cong môi, vậy anh về sau mỗi ngày đều sẽ chủ động lại đây chịu đánh , làm đối phương nguôi giận.

Block đối với khác siêu quý như anh mà nói là vô dụng.

Trừ bỏ danh hiệu này, anh còn là cổ đông lớn nhất ban tổ chức cơ giáp internet, sau này nhất định sẽ tận dụng thân phận này thật tốt.

***

Biên dịch có lời muốn nói:

Ba anh công mà một ông mặt lạnh tâm nóng, một ông mặt cười thích chịu ngược, hy vọng ông còn lại bình thường.

Update tình hình, tui edit tới chương 50 rồi, bạn công còn lại ngoài mặt trà xanh, bên trong một bụng bồ gai nha =)))


Bình luận

Truyện đang đọc