MỸ NHÂN BỊ THƯƠNG CHINH PHỤC TINH TẾ

Biên dịch: Yên Hy

Thẩm Ngôn nghiêng cằm, nhìn về phía bàn dụng cụ bên cạnh.

Dụng cụ nửa trong suốt cao chót vót, cấu tạo thoạt nhìn rất phức tạp, có một quả bóng nhỏ ở dưới cùng của thiết bị kết nối với một số vòi ở trên.

Viên bi chỉ lớn bằng ngón tay cái, bên trong ngưng tụ một hai chất lỏng loãng nhợt nhạt, khó khăn lắm mới làm đầy đáy làm vách trong hạt chây nhiễm một màu xanh lục cực nhạt.

Đây là thiết bị thu thập Pheromone theo lời Lục Vân Thiên, nghe nói vừa nghiên cứu phát minh ra, còn chưa đưa vào sử dụng.

Alpha yêu cầu cậu đặt thiết bị ở nơi chính mình thường xuyên ở, cửa ra vào và cửa sổ được đóng lại để tạo thành một không gian kín, thiết bị sẽ tự động thu giữ pheromone trong không khí, trích xuất nó từng chút một.

Chỉ là hiệu suất cách thức này không cao, đã hai ngày, mới chỉ được một chút như vậy, Thẩm Ngôn hơi tò mò mà để sát vào, cằm gối lên cánh tay trắng, quan sát từ phía dưới.

Tóc mái xõa tung vì tư thế này mà tán loạn bên sườn phải, mắt tím in lên trên thiết bị thủy tinh càng xinh đẹp, chiết xạ ra muôn vàn ánh sáng. Lông mi nhỏ dài nồng đậm nhẹ nhàng chớp động, hơi cong lên làm người ta liên tưởng đến cánh bướm sắp bay.

Thời điểm tới gần viên ngọc này, cậu xác thật nghe thấy được Pheromone hương bạc hà không sai biệt của mình, mùi hương này còn muốn đậm vị hơn trên người mình một ít.

Đầu ngón tay Thẩm Ngôn sờ sờ lên hạt châu lạnh lẽo, ẩn ẩn đoán được Lục Vân Thiên muốn dùng Pheromone của mình làm gì.

Chỉ là, như vậy thật sự dùng được sao?

Dùng Pheromone của mình để chống lại thiên định, Pheromone độ xứng đôi 100% ——

Tuy rằng không có thí nghiệm đơn độc, nhưng từ lần kết quả kiểm tra đo lường tới xem, cậu không có độ xứng đôi với Alpha nào vượt qua 50%.

Sử dụng của mình, có lẽ sẽ tốt hơn nếu sử dụng pheromone có mức độ phù hợp cao hơn với Lục Vân Thiên.

Đáng tiếc lúc ấy cậu không nghĩ nhiều liền đáp ứng rồi.

Thẩm Ngôn hồi tưởng cảnh tượng kia, có lẽ cũng không phải cậu không nghỉ nhiều, mà là biểu cảm Lục Vân Thiên quá mức... Cậu không biết nên hình dung cảm giác đó thế nào.

Trong chớp mắt cảm thấy đối phương như mãnh thú đang sợ hãi bị mình vứt bỏ, chấp nhất, quật cường, có chút tuyệt vọng tìm kiếm trợ giúp, đồng thời cặp mắt đào hoa kia hàm chứa chờ mong, chỉ là che dấu tốt lắm, chỉ còn lại một tia sáng nhỏ nhoi không thể phát hiện.

Khi đó, Thẩm Ngôn cảm thấy cần phải bảo vệ tia sáng nơi đáy mắt đó của đối phương, tuyệt đối không thể làm ảm đạm xuống.

Thiếu niên nhìn chất lỏng ít đến đáng thương trong viên ngọc, suy tư một lát, rốt cuộc vẫn ngồi dậy, gỡ xuống vòng cổ.

Chiếc cổ mảnh khảnh dưới ánh đèn tỏa ra nhàn nhạt, làn da trắng nõn trong veo, thanh tú như dương chi bạch ngọc.

Vòng cung hơi thẳng rất hấp dẫn, chưa kể phần tuyến thể có một chút phồng lên, giống như nụ hoa mỏng manh mềm mại, đợi chờ được hái.

Chỉ sợ bất luận Alpha nào ở chỗ này, đều không thể khống chế cắn lên.

Thẩm Ngôn nhắm mắt lại, nỗ lực điều động Pheromone trong tuyến thể.

Đây là lần đầu tiên cậu thử khống chế phóng thích Pheromone.

Tuyến thể sau cổ hơi nóng lên, hương vị bạc hà tràn ngập tươi mát theo đó tràn ngập không khí, nồng đậm hơn vừa nãy.

Nhìn tốc độ ngưng tụ Pheromone dần dần nhanh hơn, Thẩm Ngôn không lập tức mang vòng cổ lên, trái lại tiếp tục để Pheromone lan tràn trong không khí, tiện đà bị bắt vào trong trang bị.

Nếu đã đáp ứng Lục Vân Thiên, như vậy hy vọng có thể hữu dụng.

Thiếu niên nhìn vòng cổ màu tím nhạt được tháo xuống nghĩ.

Lại qua hai ngày, viên ngọc nho nhỏ rốt cuộc ngưng tụ ước chừng một phần ba chất lỏng màu xanh nhạt, tràn đầy trong vật chứa bán trong suốt, sáng trong.

Khi Thẩm Ngôn giao thiết bị này cho Lục Vân Thiên, người sau thần sắc hoảng hốt, có chút si mê mà nhìn Pheromone bên trong viên ngọc, thật lâu không có động tác.

Thiếu niên cũng rũ mắt nhìn chất lỏng chỉ có một phần ba, hơi nhíu mày: "Cái này... Có phải quá ít không?"

Tuyến thể cậu chỉ vừa mới phát d.ục thành thục, không quá thành thục khống chế Pheromone, hơn nữa trước đó cũng không hiểu về tốc độ thu thập của trang bị này, nên chỉ góp nhặt được bấy nhiêu.


"... Không, vậy là đủ rồi."

Lục Vân Thiên hoàn hồn, tiếng nói trầm thấp mang theo vài phần khàn khàn.

Nhưng nếu nghe cẩn thận, có thể phát giác giọng anh mang theo run rẩy rất nhỏ, cất giấu chút áp lực đầy khắc chế.

Alpha trân trọng tiếp nhận trang bị thu thập Pheromone, khớp xương ngón tayrõ ràng nắm lấy hai bên sườn dụng cụ, đôi mắt hơi rũ, tầm mắt một khắc không rời khỏi chất lỏng lục sắc nhàn nhạt kia, giống như bị hớp hồn.

Nơi này đang chứa Pheromone của Thẩm Ngôn, phát tán từ tuyến thể của đối phương, không ngừng tích góp, tất cả đều gửi trong dụng cụ này.

Đối phương không hề giữ lại mà đem Pheromone của bản thân đưa cho mình.

Mà anh sẽ giữ viên ngọc này bên người.

Đến lúc đó, Pheromone của mình sẽ dây dưa cùng với hương bạc hà của đối phương, tiến tới dung hợp cùng nhau, liền như trong tưởng tượng, hình thành hương vị rượu bạc hà nồng đậm.

Nhận thức này khiến anh nóng bỏng, đôi mắt nháy mắt tối sầm xuống, trong đôi mắt đào hoa dồn dập tia đỏ sậm.

Lục Vân Thiên nhắm mắt, tận lực điều chỉnh để hơi thở không bị dồn dập, cảm giác mỗi một tế bào trong cơ thể đều đang bị sự thật này gợi lên sự hưng phấn, tim đập kịch liệt không thể giấu diếm.

Anh không biết đối phương có nghe được hay không, nhưng anh có thể nghe được tiếng tim mình đập như nổi trống rõ ràng, một chút lại một chút, đánh trống reo hò tràn ngập màng tai.

"Cảm ơn." Giọng nói Lục Vân Thiên ép cực thấp, vừa khàn khàn, vừa từ tính quyến rũ.

Đáng tiếc Omega đối diện không hề phát giác, ngược lại vẫn luôn lo lắng hiệu quả Pheromone.

Nhìn đôi mắt trong suốt sinh đẹp của Thẩm Ngôn, Alpha hít sâu một hơi, kiệt lực khắc chế khát vọng ôm chặt đối phương, dù cho đối phương chỉ cách anh gồm hai bước chân.

"Ngôn Ngôn, tôi về trước nhé."

Alpha cao lớn soái khí kéo ra khoảng cách với cậu, ngửi được thanh hương bạc hà nhàn nhạt trong không khí, dừng lại một lát sau xoay người rời đi.

Nhìn bộ dáng anh bước nhanh đi, Thẩm Ngôn nghĩ thầm, Lục Vân Thiên quả nhiên nóng lòng thoát khỏi ảnh hưởng của thiên định.

Mới vừa bước lên Aircar, lượng Pheromone thuộc về Alpha cao cấp không chịu khống chế mà phát tán, dữ dội lấp kín toàn bộ không gian.

Mùi rượu thơm nồng hòa lẫn tiến thở d.ốc trầm đầy áp lực của Alpha, nóng bỏng lại say lòng người.

Lục Vân Thiên tựa lưng vào ghế ngồi, nửa ngửa đầu hít sâu mấy cái, rồi sau đó rũ mắt, ngón tay thon dài thành thạo thao tác dụng cụ, đem viên ngọc kia lấy xuống, nắm chặt trong tay.

Viên ngọc được chế tạo từ chất liệu đặc thù rời khỏi dụng cụ khép kín, không một khe hở khóa chặt Pheromone ở bên trong.

Ngón tay anh vu.ốt ve, một tấc không rời, chất lỏng màu lục nhạt theo động tác của anh nhẹ nhàng lăn lộn trong viên ngọc, trong suốt rõ ràng, dường như có thể cảm nhận được sự mát mẻ xuyên qua vỏ bên ngoài.

Lục Vân Thiên yên lặng nhìn chăm chú vào viên ngọc này, yết hầu gợi cảm chuyển động, đôi mắt hơi rủ xuống điểm thêm ánh lửa.

Anh phát hiện bản thân chưa đủ hài lòng ở đây, mà hy vọng càng gần người kia hơn, lại gần hơn một chút.

Anh nâng viên ngọc lên thành kính đặt lên nó một nụ hôn, sau đó đặt vào trong ngực, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

Viên ngọc lạnh lẽo như đã nhiễm phải tiếng tim đập mãnh liệt, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng khiển mặt ngoài nó ấm hơn, cùng với Pheromone tinh khiết nồng đậm bao vây chặt nó lại——

Nó không chỉ hoàn toàn nhiễm phải hương vị anh, còn có nhiệt độ cơ thể anh, tiếng tim anh đập.

Tất cả thuộc về anh.

Hề Uyên chờ tại phòng y tế nhìn bạn tốt trở lại, đẩy mắt kính: "Pheromone thu thập được rồi sao?"

Lục Vân Thiên đi đến một bên sô pha ngồi xuống, tư thế lười biếng, chân dài mang quân ủng giao nhau, như không có việc gì ừ một tiếng.

Hề Uyên: "?"


Anh ta nặng nề thở dài trong lòng, mặt không biểu cảm vươn tay về phía bạn tốt: "Lấy ra."

Hai người giằng co nửa phút, Lục Vân Thiên nhíu chặt mày, đen mặt lấy viên ngọc nho nhỏ đặt ở ngực ra, quý trọng v.uốt ve vài cái ở đầu ngón tay mới đưa ra.

Hề Uyên không lưu tình chút nào cầm đi.

Anh chàng phải đẩy nhanh tiến độ chế tạo ra thứ gì đó tương tự như vòng cổ ức chế, mỗi khi Pheromone đối phương vượt mức tiêu chuẩn, dùng nó để chống lại ảnh hưởng của thiên định.

Chẳng qua...

Nhìn chất lỏng chỉ được một phần ba trong viên ngọc, cau mày lại.

Lượng tuy rằng không quá ít, nhưng dùng để chống cự với độ xứng đôi 100% ——

Đối với ý tưởng này của Lục Vân Thiên, anh ta vốn không quá tán đồng.

Độ xứng đôi của Thẩm Ngôn vs anh chỉ có 33.33%, xác suất này thậm chí quá thấp so với đại đa số AO, cho dù muốn cũng nên tìm người có Độ xứng đôi ở mức 70% trở lên mới có thể có hiệu quả.

Chỉ là Alpha lần đầu tiên trịnh trọng nói: "Sẽ không có người khác, tôi chỉ trung thành với Pheromone của em ấy."

Thời điểm nói lời này, đôi mắt đào hoa của đối phương đựng đầy ý cười, nhưng trong giọng nói lại mang theo kiên định, như đang trình bày một sự thật, đồng thời biểu lộ tiếng lòng.

Hề Uyên nhớ lại cảnh tượng đỡ Lục Vân Thiên hôn mê từ Aircar ra.

Dù khiến cánh tay nhiễm đầy máu tươi, tiêm vào người liên tiếp bốn liều ức chế cường độ nặng, anh cũng chưa từng đáp lại thứ gọi là thiên định kia.

Có lẽ, anh thật sự có thể đánh vỡ ảnh hưởng của thiên định.

*

Cùng ngày tiệc sinh nhật của Thẩm An.

Một khách sạn tiêu chuẩn cao nhất trong khu vực Thủ Đô Tinh Cầu được bao toàn bộ, giữa bữa tiệc xa hoa, quần là áo lượt, khách mời như mây.

Thẩm An mặc lễ phục định chế may thủ công cao cấp đi xuống từ bục cao, trên mặt trang điểm tinh xảo, toàn thân rực rỡ hẳn lên, trang sức sang quý sáng lên dưới ánh đèn.

Ánh mắt toàn bộ tân khách tập trung trên người cậu ta, không ít quý tộc tuy rằng trong lòng đố kỵ vận may của cậu ta, nhưng lời nói lại chúc mừng Thẩm An và Nhị điện hạ là thiên định, khen ngợi cậu ta sắp gả vào hoàng thất.

Đối với loại chuyện ván đã đóng thuyền này, bọn họ cũng chỉ đến chúc phúc, cũng hết sức làm tốt quan hệ.

Hiện giờ Thẩm gia đâu còn như xưa, một khi trở thành thông gia với hoàng thất, về sau tấn chức thế gia thượng lưu cũng chả phải hiển nhiên.

Trên mặt ông Thẩm bà Thẩm là nụ cười đầy sung sướng, hàn huyên với các tân khách.

Vài phu nhân trước đó có quan hệ không tồi với bà Thẩm đến tìm bà, bà Thẩm lại không thèm để ý tới, chỉ lo trò chuyện với các phu nhân thuộc gia tộc thượng lưu.

Chê cười, hiện tại thân phận bà ta khác với dĩ vãng, vòng giao thiệp tất nhiên cũng phải đổi.

Bà Thẩm nâng ly champagne có chân dài đang thịnh hành, nhất cử nhất động bày ra phong phạm quý tộc.

Có không ít truyền thông cũng đã trực sẵn tại bữa tiệc, có ngồi canh trước cửa, có phân bố bốn phía đại sảnh.

Tin tức về thiên định thật sự quá ít.

Rất nhiều người bất đắc dĩ nghĩ, lúc ấy thông tin về độ xứng đôi 100% mới đăng lên lên nửa ngày, đã bị Nhị điện hạ mướn người toàn bộ gỡ xuống, sau đó không còn tin gì nữa.

Suốt một tuần trôi qua, hai người được cho là thiên định lại không có một chút tiếp xúc, cũng không có bất luận tiếng gió truyền đến, làm nhóm truyền thông muốn cũng chẳng có gì để đào đến.


Trái lại Thẩm gia lại gióng trống khua chiêng chuẩn bị yến hội, lại để các cửa hàng lớn đưa đến đủ loại quần áo trang sức, đồng thời liên tiếp bắt được đá năng lượng quý giá cực kỳ xa hoa trong hội đấu giá, ra tay rộng rãi không hợp với giá trị con người họ.

Hay là, hoàng thất đã bắt đầu ngầm giúp đỡ Thẩm gia?

Ôm ý niệm như vậy, truyền thông đi tới tiệc sinh nhật Thẩm An, hy vọng có thể lấy được tin tức trực tiếp.

Mà Thẩm gia cũng thập phần hoan nghênh họ đến, hy vọng có thể truyền bá độ long trọng của bữa tiệc này ra ngoài.

Đột nhiên, trong đám người bỗng ồn ào, đồng thời rất nhiều khách khứa kinh hô: "Nhị hoàng tử điện hạ tới ——"

"Ôi, anh ta thật sự tới!"

"Quả nhiên thiên định không thể ngăn cản."

"Không sai, lần trước Nhị điện hạ tình nguyện đâm bị thương chính mình cũng không khuất phục, lần này lại chủ động tới tham gia yến hội......"

Trong đám người truyền đến từng tiếng khe khẽ, có vẻ mỗi người đều đang sôi nổi bàn luận.

Tất cả truyền thông đều kích động không thôi, bọn họ chỉ ôm thái độ thử đến bữa tiệc, không ai ngờ Nhị điện hạ sẽ tự mình giá lâm.

Trừ phi trường hợp cần thiết, tôn quý như Nhị hoàng tử cũng không sẽ xuất hiện ở bất kỳ bữa tiệc của quý tộc nào, càng không đặc biệt tham gia tiệc sinh nhật của người nào.

Đây là lần đầu tiên anh phá lệ.

Xem ra không ai có thể thoát khỏi ảnh hưởng của thiên định.

Truyền thông một bên thao túng bóng thực tế ảo quay một màn này, vừa nghĩ: Có thể dưới tình huống mọi người không biết, quan hệ hai người họ đã có đột phá?

Cho dù không có, lần này nhất định sẽ phát sinh chút gì, có lẽ Nhị điện hạ sẽ mượn cơ hội này cầu hôn cũng không chừng.

Tóm lại, bọn họ phải chứng kiến lịch sử!

Truyền thông sôi nổi đùa nghịch công cụ nhiếp ảnh trong tay, tranh thủ là người đầu tiên chụp đến.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lục Vân Thiên từ cửa bước vào.

Anh mặc một bộ lễ phục định chế màu đen, đường may vừa vặn tôn lên những đường cơ săn chắc, dáng người hoàn hảo với bờ vai rộng, eo hẹp và đôi chân dài hoàn mỹ, khí thế khiếp người.

Mái tóc vàng mang tính biểu tượng dưới ánh đèn càng thêm rực rỡ, xuống chút nữa là hàng lông mày sâu, sống mũi cao và đôi môi nhạt màu, đôi mắt hoa đào quyến rũ kia vừa đa tình vừa vô tình, tầm mắt đảo đến đâu đều khiến người ta rung động.

Anh vừa xuất hiện, Omega ở đây đều không tự giác mà ghen ghét Thẩm An.

Không nghĩ tới Nhị điện hạ vô luận giá trị nhan hay dáng người đều quá hoàn mỹ, gia thế càng là số một, đối phương thật quá may mắn rồi.

Lần này Lục Vân Thiên không đến một mình, phía sau còn có hai thị vệ.

Hai thị vệ mặc chế phục đậm, dáng người cao lớn, vẻ mặt nghiêm túc đứng phía sau, huy hiệu hoàng gia trên ngực tỏa sáng rực rỡ, khí chất không thua gì sĩ quân cấp cao.

Không hổ là Nhị điện hạ đế quốc, cực kỳ phô trương.

Khi Alpha xuất hiện tại yến hội, mấy quả cầu thực tế ảo lập tức bay đến bên người Lục Vân Thiên, vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần tiến hành quay chụp.

Sau đó trước màn ảnh truyền thông đột nhiên phát hiện, cổ áo mở một nữa của Nhị điện hạ đeo một thứ mọi người chưa bao giờ gặp qua, cùng loại với vòng cổ của Omega.

Đây là một vòng tròn bán trong suốt rộng khoảng một ngón tay, kiểu dáng đơn giản và thanh lịch, nhưng được buộc chắc chắn - quanh cổ của alpha.

Bề ngoài nó sáng tựa ngọc lưu ly, bên trong ẩn ẩn có dung dịch màu xanh nhạt nước gợn đong đưa, không biết là do chất liệu hay thiết kế.

Tóm lại, thực mới mẻ độc đáo.

Đồng thời cũng làm mọi người biết, nguyên lai một Alpha mang lên vòng cổ, cũng mang một mùi vị khác.

Tựa như một con dã thú đầy tính sát thương cam tâm tình tình nguyện mà tròng lên gông xiềng thuộc về nó, trói chặt chính mình, cũng cam tâm tình nguyện thần phục.

Đặc biệt là Alpha có Pheromone cao cấp, cảm giác này càng thêm rõ ràng.

Bất quá, này đại biểu cái gì?

Vẫn nói chỉ là một loại phụ kiện lưu hành mới nhất mà thôi.

Truyền thông chụp mấy tấm ảnh về cái vòng cổ này, luôn cảm thấy thứ này không đơn giản.


Xét thấy thân phận cao quý của Nhị điện hạ, rất nhiều khách khứa đều tự phát tiến lên hành lễ.

Ba người Thẩm gia càng lập tức bỏ dở trò chuyện với các vị khách quý tộc, vội vàng tiến lên, e sợ cho chậm một bước sẽ để lại cho Lục Vân Thiên ấn tượng không tốt.

Ngay lúc nhìn thấy đối phương xuất hiện ở yến hội, ông Thẩm làm gia chủ cảm xúc không bộc lộ rõ ràng, nhưng kinh hỉ trong mắt bà Thẩm lẫn Thẩm An quả thật muốn phun ra ngoài.

Nhị điện hạ thực sự đã đến bữa tiệc sinh nhật.

Tuy rằng sớm đưa thiệp mời, nhưng bọn họ không nghĩ tới đối phương thật sự sẽ đến.

Đây là cho Thẩm gia mặt mũi lớn cỡ nào!

Đặc biệt là Thẩm An, đôi mắt cậu ta phát ra ánh sáng nóng rực, đôi tay ở trong tay áo nắm chặt, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, dựa vào đau đớn tới khắc chế nội tâm kích động, mới không thất thố trong trường hợp này.

Cậu ta thật sự rất vui.

Từ hôm nay trở đi, cậu ta hoàn toàn trở thành đối tượng hâm mộ của vô số Omega.

Nhị điện hạ đến vì cậu Thẩm An

Nhị điện hạ không đến tham gia tiệc lại có mặt trong tiệc sinh nhật cậu ta, đây đại biểu cái gì?

Tươi cười trên mặt Thẩm An vô cùng ngọt ngào, đồng thời lại hiện ra đắc ý khôn kể.

Thiên định quả nhiên vô pháp bỏ xuống người còn lại.

Lần trước ở trung tâm kiểm tra đo lường, chẳng qua đối phương mới vừa biết được tin thiên định, nhất thời không kịp ích ứng thôi, lần này Nhị điện hạ chủ động tiến đến, hết thảy một lần nữa về tới quỹ đạo.

Đối phương thế nào sẽ cự tuyệt cậu ta chứ?

Thiên định chưa bao giờ từ chối một nửa kia của mình.

Ông Thẩm cùng bà Thẩm đầy lo lắng sợ hãi đến trước mặt Lục Vân Thiên, cung kính gọi một tiếng Nhị điện hạ .

"Ừ." Trên mặt Lục Vân Thiên không có một chút biểu tình vui vẻ, căn bản không giống tới tham gia yến hội.

Anh và hai thị vệ phía sau phát ra khí tràng cường đại khiến người ta không dám tới gần, chỉ có thể duy trì khoảng cách không xa không gần.

Ông Thẩm có điểm xấu hổ, không nghĩ tới tương lai con rể một chút mặt mũi cũng không cho.

Sắc mặt ông ta hơi trầm xuống, có chút giận dữ mà nghĩ, nếu vị điện hạ tôn quý này cùng Thẩm An có được độ xứng đôi 100% bọn họ cuối cùng cũng sẽ trở thành người một nhà, sớm muộn gì cũng phải nghe đối phương gọi một tiếng bố vợ.

Lúc này Thẩm An cũng lại đây.

Cậu ta nhìn Alpha cao lớn soái khí, tận lực vẫn duy trì dáng vẻ ưu nhã tiến lên, khóe môi tươi cười xán lạn ngọt ngào, vẻ mặt thẹn thùng nói: "Điện hạ."

Nương tư thái hành lễ khom lưng, cậu ta cố tình để lộ phần cổ trắng nõn yếu ớt của mình ra, đá năng lượng màu tím làm thành vòng cổ, thể hiện sang trọng cùng quyến rũ.

Cùng lúc đó, khoảng cách kéo gần làm hương hoa hồng kia nồng đậm vài phần, Thẩm An có thể cảm nhận được tầm mắt đối phương dừng lại trên sau cổ mình, trong lòng mừng thầm, nhưng cậu ta cũng không biết chính là... Lạnh nhạt và chán ghét.

Nhận thấy được ảnh hưởng Pheromone, ánh mắt Lục Vân Thiên hơi tối, giơ tay xả lơ lỏng ra, nương động tác vào chốt mở vòng cổ.

Giây tiếp theo, một sợi hơi thở bạc hà tươi mát hòa tan hương hoa hồng ngọt ngấy, tuy rằng thực nhạt thực loãng, lại làm Alpha thành công thoát khỏi ảnh hưởng của Pheromone, hiệu quả gấp trăm lần so với thuốc ức chế nồng độ cao.

"Tôi có chuẩn bị quà cho các người."

Lục Vân Thiên cong cong môi, ý cười lại chưa chạm đáy mắt.

Anh giơ tay búng tay một cái, hai thị vệ lớn đem nguyên bộ trang bị nhiếp ảnh thực tế ảo bày biện ở chính giữa đại sảnh, kiểu dáng mới nhất trên thị trường, giá trị chục triệu tinh tệ.

Không ít người đều cảm khái Nhị điện hạ ra tay rộng rãi, cũng có người đã nhận ra một tia không thích hợp.

Thời điểm mọi người chưa phản ứng lại, không trung giữa bữa tiệc xuất hiện màn hình lớn, máy ảnh chuyên nghiệp đã phát đầu phát tinh.

Bên trong truyền ra giọng ông Thẩm, rất thấp, hơn nữa đứt quãng, cứ như bị quấy nhiễu.

Nhưng dưới tính năng ưu việt của thiết bị, vẫn rõ ràng truyền trong tai mỗi một vị khách: "Chuyện kia ông xác định có thể giúp tôi sao? Thời gian cấp bách ——"

***

Like và bình luận ủng hộ tôi nha!!! / Hoan nghênh tới check lỗi chính tả ~~~


Bình luận

Truyện đang đọc