NGÀI QUẢN LÝ “DIỄN SÂU”

Tề Chính lúc này lòng như lửa đốt, song Thỏ con biếng nhác thì cũng đành chịu, đang lúc hắn chịu thua thì lại thấy người này hình như rất có hứng thú với mình, nên phải nhịn cơn buồn nôn xuống rồi cũng bắn tim tới tấp, khen vớ khen vẩn trên trời dưới đất, sau một lúc đứt quãng mới biểu đạt được rõ ý định của mình.

Thỏ con quả nhiên mang ý đồ xấu, gửi qua mấy cái emo làm nũng, nhấn mạnh: Anh Chính ơi, anh nói đúng lắm!

Người ta thật sự là rất nể phục anh đấy, anh vừa có kinh nghiệm vừa chuyên nghiệp, thật ra nếu không phải anh nói đến, người ta đang định cuối tuần đi quẩy tưng bừng rồi í~ 

Vĩ Quang Chính sờ lớp da gà dày cộm của mình: Như vậy là, chúng ta coi như đã bàn xong xuôi rồi?

Thỏ con: Vâng vâng, tất cả đều nghe theo anh! 

Vĩ Quang Chính: Vậy chúng ta phân chia với nhau nhé?

Thỏ con: Được ạ!

Tề Chính suy nghĩ một lúc, phân chia rõ ràng.

Cách của hắn là nếu hiện tại đã có sẵn sức nóng rồi, vậy thì hai bên cứ giả ngu, để mọi chuyện lên cao trào thêm chút nữa, đợi đến khi thích hợp thì cả hai lại đứng ra thanh minh lại. Đương nhiên để duy trì sức hút này, cũng tránh cho mọi chuyện phát triển lệch hướng, cho nên hai bên vẫn phải bỏ chút tiền để dẫn dắt dư luận.

Thỏ con hoàn toàn đồng ý cả hai tay hai chân.

Tề Chính lúc này mới thả lỏng hơn chút, lòng nghĩ tên này tuy rằng đáng ghét nhưng rất nghe lời mình, cũng không cò kè mặc cả, thật khiến người ta an tâm hơn.

Nào ngờ hắn chưa vui mừng được nổi hai phút, Thỏ con lại nhăn nhó gửi một câu: Thế nhưng…

Vĩ Quang Chính: Nhưng cái gì?

Thỏ con: Nhưng mà bên em không có tiền. 

Vĩ Quang Chính:????

Thỏ con: 

Anh Chính ơi, anh cũng biết công ty chúng em rất nghiêm khắc mà, không cho phép tạo scandal. Hơn nữa chuyện này do bên ban tuyên truyền quản lý, phí liên hệ truyền thông cũng đều là bọn họ nắm giữ… Bộ phận bọn em không có quyền đâu! 

Vĩ Quang Chính: Vậy cậu vừa rồi liên tục đồng ý cái gì??

Thỏ con: Em đương nhiên đồng ý rồi, anh đỉnh như thế cơ màaa ! 

Tề Chính chửi đờ mờ, chỉ muốn xách dao băm vằm cái thằng gay chết bầm này đi, hắn cố giữ một tia lý trí cuối cùng, hỏi: “Vậy ban nãy cậu nói có thể phân chia là chia cái gì? Các cậu không có tiền thì làm sao bây giờ?”

Thỏ con: Bọn em tuy rằng không có tiền, nhưng mà có người nha! Phân chia bằng cách anh bỏ tiền, em bỏ sức cũng được mờ!  

Sức CLMM!

Tề Chính tức giận đến mức méo mặt, trực tiếp thoát wechat.

Giờ hắn có thể khẳng định rồi, chuyện lần này tám phần mười không phải do Thiên Di làm, tên bóng lộ này tuy rằng đáng ghét, thế nhưng nói không sai, ban tuyên truyền và bộ phận người đại diện của Thiên Di là một vũng nợ xấu, trước đây hắn từng nghe nói, chỉ chuyện xuất tiền thôi mà cũng cãi vã nửa ngày. Đừng nói Tôn Tuyền giờ không ở công ty, cho dù cô có mặt thì việc này cũng chưa chắc được giải quyết nhanh đến thế.

Vậy rốt cuộc là ai nâng đỡ Tuyết Oánh? Chẳng lẽ có fan là đại gia?

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có lý do này là giải thích hợp lý nhất.

Tề Chính đợi đến buổi chiều, thấy tin tức trên mạng vẫn là mấy cái đó, cũng không hoàn toàn hắt nước bẩn lên Kiều Tu rõ ràng, thậm chí có người tiện đường khen Kiều Tu nữa, thế là hắn liền dứt khoát thuận nước đẩy thuyền, đăng tải toàn bộ những tin tức dùng tiền mua trước đó nhưng chưa dùng hết, đương nhiên quan trọng vẫn là tập trung tuyên truyền cho Kiều Tu, cho nên toàn là ảnh và video về Kiều Tu.

Fan của Kiều Tu vốn đang đi gây chiến với người khác, mắng Tuyết Oánh không biết xấu hổ, lần này nhộn nhịp thay đổi liên tục ở các mặt trận, trong lúc đẩy danh tiếng Kiều Tu lên còn bắt đầu tẩy trắng cho anh ta.

Cả hai ngày cuối tuần, Kiều Tu và Tuyết Oánh dính lấy nhau nhập nhằng dây dưa, cứ thế cùng tên top hot suốt hai ngày, tuy rằng vị trí không quá cao, thế nhưng liên tục được nhắc đến. Chuyện này còn mang lại hiệu quả tốt hơn rất nhiều so với Tề Chính dự đoán, chỉ có một điểm làm cho hắn không thoải mái — chuyện này rõ ràng Tuyết Oánh mới là người thu lợi càng nhiều, fan của cô vốn chưa tới hai triệu, qua cuối tuần đã tăng vọt lên rất nhiều.

Hơn nữa giữa đám fan còn đột nhiên mọc ra một đám fan CP (couple), hai người này tương tác với nhau rất ít, fan CP lại tự cầm kính lúp đi soi hint, đầu tiên là photoshop ảnh ghép Kiều Tu và Tuyết Oánh, sau đó lôi video thăm phim trường hôm đó ra nghiên cứu đi nghiên cứu lại.

Bởi vì sắp xếp từ trước của đoàn phim từ trước, nên hôm đó Tuyết Oánh và Kiều Tu ngồi sát bên nhau. Lần này fan CP rốt cuộc tìm được hint thật rồi.

Mũi chân của Kiều Tu hướng về phía Tuyết Oánh — theo tâm lý học, điều này chứng tỏ trong số những người ở đó, anh ta càng thân với Tuyết Oánh hơn.

Kiều Tu mỉm cười khi Tuyết Oánh nói chuyện — đó là cười yêu biết không!

Kiều Tu gãi mũi — đây tuyệt đối không phải là do ngứa mũi, chắc chắn là do ngại ngùng thẹn thùng!

Thậm chí Kiều Tu hít thở sâu, nóng đến mức đổ mồ hôi lúc trong phòng chụp ảnh, nhíu mày bất mãn với đám phóng viên… tất cả đều có liên quan đến Tuyết Oánh.

Đồng thời lại có người bắt đầu biên tập video về hai người họ, rõ ràng là hai vai diễn khác nhau từ trong bộ phim không hề liên quan của hai người, đều được cắt ra ghép thành một đoạn phim liền mạch, xem mà tưởng thật.

Ban đầu video chỉ chia sẻ trong phạm vi nhỏ, sau đó có sự trợ giúp của đám nick ảo, video về CP càng lúc càng hot. Còn có đề tài riêng là — “đôi vợ chồng kim ngọc”. (vàng ngọc)

Kim là chỉ một nhân vật trong bộ phim hiện đại của Kiều Tu, tên là Kim Quan Vũ. Ngọc là danh hiệu “ngọc nữ” của Tuyết Oánh.

Kiều Tu trơ mắt nhìn tin đồn bên mình vung biến thành ràng buộc cả hai, trong lòng quả thực muốn mắng chết Tề Chính.

Anh ta thúc giục Tề Chính đi phủ nhận.

Tề Chính lại nói: “Giờ mà làm sáng tỏ thì hơi sớm, sức hút bây giờ đang rất tốt, fan của cậu cũng có thể trấn an được, chờ cho sự tình chín muồi hơn chút, ảnh hưởng lớn hơn nữa thì chúng ta hẵng ra mặt, lên án mạnh mẽ nhà gái giở chiêu trò tạo tin đồn nhảm.”

Kiều Tu cau mày: “Không phải anh nói không phải do công ty bọn họ làm sao? Đến lúc đó họ chịu đồng ý à?”

“Chính là bởi vì không phải mới không sợ chứ, bọn họ khinh thường việc dùng nick clone giở chiêu trò, đến lúc đó bên chúng ta xóa sạch đi một phát, muốn nói gì chẳng được.” Tề Chính nói, “Trước mắt cứ như vậy đi, tuần sau đóng máy không phải cậu muốn đi ghi hình một show thực tế sao? Sức nóng bây giờ kéo dài đến khi chương trình đó phát sóng là được rồi, đến khi ấy tôi sẽ sắp xếp cuộc phỏng vấn.”

Hắn đã hoạch định xong, đến hôm ấy sẽ phỏng vấn hình mẫu lý tưởng của Kiều Tu, Kiều Tu chỉ cần trả lời người ấy phải nhỏ tuổi hơn mình như thế chẳng khác nào phủ nhận chuyện yêu đương bây giờ.



Thứ tư, Tuyết Oánh và Kiều Tu cùng đóng máy một ngày, đoàn phim chụp một bức ảnh kỉ niệm đóng máy. Kiều Tu lại chụp riêng với Tuyết Oánh một tấm, rồi hai người cùng đăng lên weibo.

Quả nhiên fan CP bắt đầu điên loạn, Kiều Tu cười lạnh trong lòng tự nhủ phải nhẫn nại, chạy thẳng tới nhà đài để ghi hình show kia.

Tuyết Oánh thì lại cùng trợ lý về công ty. Vừa ra sân bay, liền thấy Trần Thái lái xe tới chờ ở bên ngoài.

Tuyết Oánh cảm kích: “Anh Trần, sao anh lại tới đây, bọn em tự đón xe về được mà.”

Trần Thái chỉ cười, chờ cô lên xe mới nói: “Chút nữa có một cuộc phỏng vấn, tôi trực tiếp đưa em qua đó. Đúng rồi, chị Tôn có liên lạc với em không?”

“Có liên lạc, chị ấy để lại tin nhắn hỏi em một câu, ” Tuyết Oánh khe khẽ thở dài, nói “Lúc đó em đang quay phim, đến lúc xong việc gọi điện thoại cho chị ấy, còn chưa kịp nói gì chị ấy đã tắt máy rồi.”

Sau đó có gọi lại lần nữa nhắc đến việc này, Tôn Tuyền còn kêu cô sớm đóng máy là tốt rồi, không cần để ý đến dư luận, hiển nhiên là không quan tâm, cũng không thèm để ý cô bên này ra sao. Tuy rằng như vậy càng bớt lo, nhưng Tuyết Oánh vẫn khó nén nỗi buồn.

Trần Thái nhìn cô có chút suy sụp, nhưng không an ủi câu nào, tập trung lái xe, chờ đến khi lên cao tốc, y mới mở hé cửa sổ, lại mở cả radio.

Giọng ca khàn khàn quyến rũ của một nữ ca sĩ người Âu Mỹ vang lên, Tuyết Oánh nhất thời xuất thần, không nhịn được cũng khẽ ngâm nga theo vài câu.

Trần Thái lúc này mới nói: “Em hát rất hay.”

Tuyết Oánh cười.

“Tôi vốn muốn an ủi em vài câu, ” Trần Thái cũng cười nói, “Nhưng có những câu nghe xuôi tai nhưng không hữu dụng, hiện giờ chị Tôn quả thực không rảnh quan tâm đến em.”

“Em biết, ” Tuyết Oánh nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cười khổ nói, “Em không thể nào so sánh với Phương Đình.”

“Không có Phương Đình, cũng sẽ là Vương Đình hay Lý Đình, việc này không liên quan đến người khác, ” Trần Thái liếc nhìn cô, “Thực ra dù là ngành nào cũng vậy, đều sẽ không ngừng có người mới xuất hiện, có người tài giỏi thì công việc mới thuận lợi đi lên, chẳng qua chu trình này trong ngành giải trí nhanh hơn nên có vẻ rõ ràng. Nói trắng ra, em rốt cuộc có năng lực hay không thì vẫn phải xem em có hăng hái tranh giành hay không.”

Tuyết Oánh quay đầu nhìn y.

Trần Thái hỏi: “Hỏi em một chuyện cá nhân nhé.”

Tuyết Oánh sửng sốt: “Chuyện gì vậy anh?”

“Em có định tìm ai đó để kết hôn sinh con, tập trung trở thành một người vợ không?” Trần Thái cười nói, “Nếu em có ý định này, muốn tiếp xúc với mấy đại gia trẻ thì vẫn còn rất nhiều cơ hội.”

Y hỏi chuyện này nhìn có vẻ như đang tán dóc, nhưng thực tế là có suy tính của riêng mình.

Tuyết Oánh ngẩn ra, suy tư một phút chốc rồi mới chân thành nói: “Không có. Em không muốn kết hôn sớm, dù sau này có lập gia đình em cũng không muốn từ bỏ công việc của mình.”

Trần Thái có tính toán trong lòng, gật đầu không nói nữa.

Chuyện này thực ra là Lục Tiệm Hành nói chuyện với y, ngày đó sau khi hai người vận động hài hòa xong, Trần Thái liền định chạy đi mời cánh truyền thông ăn cơm, Lục Tiệm Hành đau lòng y, cố ý nói, em cứ tiêu tiền gọi điện thoại là được rồi, tận lực như vậy làm gì, sau này cô nhân lúc đang hot liền tìm một đại gia để nương tựa cả đời thì cố gắng của em bây giờ là phí công thôi.

Trần Thái bỗng nhớ tới nên mới hỏi liền. Cũng may suy nghĩ của Tuyết Oánh tương đối đáng tin.

“Vậy tôi sẽ nói với em trước về kế hoạch mấy ngày này nhé, ” Trần Thái nói, “Chút nữa trong cuộc phỏng vấn sẽ hỏi đến chuyện của em và Kiều Tu, phía phóng viên tôi đã có chuẩn bị rồi, em đọc qua bản thảo phỏng vấn, có chỗ nào không hiểu cứ hỏi tôi.”

Trợ lý đưa tới túi giấy để bên cạnh từ phía sau, Tuyết Oánh hơi ngạc nhiên. Cô và Kiều Tu đều đã đóng máy, sau này cũng không chắc có cơ hội đụng nhau, còn tưởng rằng chuyện scandal lần này qua rồi.

“Sao mà qua ngay được, giờ mới bắt đầu thôi.” Trần Thái chép miệng nói: “Chẳng qua thông lệ của bên Kiều Tu là tung tin đồn xong sẽ trở mặt phủ nhận, chúng ta lần này nắm thế chủ động trước, bịt kín cái miệng của hắn lại.”

“Sau đó thì sao, ” Tuyết Oánh nhìn một lần, tự có tính toán, hỏi Trần Thái, “Còn cần em làm gì sao?”

“Cần chứ, ” Trần Thái nói, “Phỏng vấn xong em về nhà nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta đi quay show giải trí.”

“Quay show?” Tuyết Oánh kinh hãi, “Show nào thế?”

Trần Thái nói: “Show mà Kiều Tu định quay lần này.”

“Nhưng mà em chưa chuẩn bị gì hết…”

“Em không cần chuẩn bị gì cả, ” Trần Thái cười, “Chuyện lần này khá gấp, không kịp sắp xếp. Cho nên chúng ta lần này không làm khách mời, mà làm khán giả.”

Tuyết Oánh: “…”

“Bên đó cũng đã tìm được người rồi, khách mời kỳ này khá nhiều, trong đó có Phỉ Phỉ, người từng tham gia gameshow sống còn trước đây với em, ” Trần Thái nói, “Bên mình đã đánh tiếng rồi, nói với bên ngoài là đi cổ vũ cho Phỉ Phỉ. Những người khác nghĩ như thế nào chúng ta không cần quan tâm. Đúng rồi, ăn mặc đẹp chút nha, ngày mai ống kính sẽ tập trung khá nhiều vào em đấy.”

Y nói đến đây lại nhớ tới cuộc nói chuyện hôm trước với Tề Chính, xấu tính dặn dò: “Nếu như đụng phải bọn Kiều Tu, hỏi em sao lại ngồi ghế khán giả, em cứ nói… Công ty không có tiền…”

Hết chương 49.

————————–

Đoạn chat cười méo mồm =))))))))) Đoạn nói về fan và fan CP thấy như đang nói về mình vậy hê hê =))

Bình luận

Truyện đang đọc