NGỌA HỔ TÀNG LONG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh




Trở thành chủ nhân của Thiên Cửu Môn, có được của cải và quyền thế mà nhiều người mơ không tới.





Nhưng điều này cũng có nghĩa anh phải gánh vác trách nhiệm đối với Thiên Cửu môn, cũng cần đối mặt với kẻ địch của Thiên Cửu môn.






Advertisement



Đối thủ ấy đáng sợ đến mức không thể đấu lại.





Là thần, là vua giữa nhân gian!





Mọi lời ca ngợi đều dành cho người đàn ông tên Giang Lệ ấy.





Còn Tôn Hàn, sớm muộn anh cũng phải đối mặt với người đàn ông với danh xưng mạnh nhất thế giới!






Advertisement



Thành phố Giang Châu, Tôn Hàn không thể ở lại đây quá lâu.





Khi Đồng Đồng ra khỏi sân trường, Tôn Hàn vứt bỏ toàn bộ những suy nghĩ phức tạp trong lòng, hai tay bế Đồng Đồng: “Chúng ta tan học rồi, tối nay đi ăn một bữa thịnh soạn có được không?”





“Được, dì Y Y có đi cùng không bố?”





“Dì Y Y cũng đi!”





Tôn Hàn không cho Liễu Y Y có quyền lựa chọn, tự mình đồng ý luôn.





Ngoài trợn tròn mắt ra, Liễu Y Y cũng chẳng làm được gì.





Khiến Đồng Đồng thất vọng nhất là, bữa thịnh soạn mà bố cô bé nói tới chính là một quán ăn nổi tiếng ở địa phương.





Chuyện này cũng bình thường, vấn đề là Tôn Hàn gọi rất nhiều rau, ngoại trừ món thịt xào sả ớt ra đều một màu rau xanh.





Điều này khiến cô nhóc ham ăn Đồng Đồng rất không hài lòng.





Đồng Đồng, con quên chuyện chúng ta giảm cân rồi sao?”, vậy nhưng Tôn Hàn chỉ nói một câu khiến Đồng Đồng ngậm chặt miệng.





Vì Đồng Đồng ăn quá nhiều thịt trong một năm nên cân nặng cao hơn rất nhiều so với các bạn cùng lừa.





Muốn khôi phục một cách khoẻ mạnh, ngoại trừ thường xuyên tập thể dục, còn cần ăn uống điều độ.





Vốn Đồng Đồng còn nhỏ nên tính thích nghi cao, trong khoảng thời gian qua, cô nhóc đã gầy đi mất mấy cân, cơ thể đã bắt đầu phát triển khoẻ mạnh như các bạn khác rồi.





“Được thôi!”





Không ai thích mình bị kêu thành mập cả, cuối cùng, sự kỳ vọng vào một vóc dáng xinh đẹp đã chiến thắng tính ham ăn của Đồng Đồng.





“Đồng Đồng cố lên, đợi qua một khoảng thời gian nữa, chúng ta có thể ăn đồ ngon rồi!”, Liễu Y Y nắm chặt tay lại, cỗ vũ Đồng Đồng.





Đồng Đồng lập tức dồi dào tự tin: “Ừm ừm!”





Ăn cơm xong, Tôn Hàn thanh toán, chuẩn bị lái xe chở Liễu Y Y và Đồng Đồng về nhà.





Khi đi tới chỗ dừng xe, bọn họ trông thấy hai người trẻ khoảng 20 tuổi đang ngồi trên chiếc xe thể thao Lamborghini màu vàng, chỉ trỏ bọn họ.








Bình luận

Truyện đang đọc