ÔNG XÃ TỔNG TÀI BÁ ĐẠO SỦNG: BẢO BỐI, TIẾP TỤC

Hết lần này đến lần khác, Phương Trì Hạ cũng không nhận thức được.

Chẳng những trong đoạn đường này không nói chuyện với anh mà ngay cả khi về nhà cũng không chịu phối hợp.

Vào phòng tắm, rửa mặt thay váy ngủ sau đó đi ra, cô liền trực tiếp đi về phía giường, coi anh như không có.

Lạc Dịch Bắc lại cảm giác như mình không tồn tại.

Cô càng như vậy, anh càng muốn thay đổi biện pháp giày vò cô!

Lúc cô chuẩn bị trải ga giường ra, liền một tay cầm tay cô, kéo cô đi vào phòng tắm.

“Lạc Dịch Bắc, anh làm gì vậy? Tôi tắm xong rồi!” Rốt cuộc im lặng cả đêm cuối cùng cũng lên tiếng.

“Giúp tôi tắm!” Lạc Dịch Bắc khẽ nói với cô, sau đó kéo vào phòng tắm.

Phương Trì Hạ cứng ngắc, có chút hoài nghi mình đã nghe lầm.

Giúp anh chuyện này?

“Tôi không muốn, chuyện này anh có thể tự làm mà!” đứng lại ở cửa, cô cự tuyệt.

“Giữa vợ chồng hỗ trợ nhau không phải rất bình thường sao?” Lạc Dịch Bắc ung dung quay về phía cô nói một câu.

Phương Trì Hạ nghe anh nói như vậy, nhất thời không biết nói cái gì.

Lạc Dịch Bắc làm như không thấy biểu tình vặn vẹo của cô, điểm nhiên như không cởi áo quần trước mặt cô.

Động tác cởi đồ của anh rất thanh nhã, hoàn toàn không kiêng kị cái gì trước mặt cô, thậm chí còn xoay người nhìn cô.

Kì thật nếu như tắt đèn, Phương Trì Hạ sẽ không cảm thấy có vấn đề gì.

Nhưng mà nếu như một người áo quần chỉnh tề sau đó lại khỏa thân như vậy, cô rất thẹn thùng.

Rốt cuộc mở đèn cùng tắt đèn cảm giác rất khác nhau.

Lạc Dịch Bắc như nhìn thấu cô thẹn thùng, liếc cô nói một câu “Cần tôi tắt đèn đi sao?”

Phương Trì Hạ bị anh nói cho đứng yên lặng một lúc lâu.

Lạc Dịch Bắc vào ngồi trong bồn tắm, ánh mắt nhìn qua cô, khinh đạm phong vân nói một câu “Hoặc là ở bên ngoài chà lưng hoặc là cùng vào ngồi trong này, chúng ta tiếp tục, chọn cái gì?”

“Anh..” Phương Trì Hạ đỏ mặt, cắn chặt răng lại.

“Tôi đang đợi đáp án của cô!” Lạc Dịch Bắc ung dung nhìn cô, nhướn lông mày lên.

Phương Trì Hạ phẫn hận nhìn anh, bất đắc dì ngồi xuống bên cạnh.

Đều đã làm, giúp anh tắm rửa cũng không sao.

Còn sống chung với nhau tận 4 năm, cô có thể tránh được lúc này nhưng không tránh được mãi.

Phương Trì Hạ tự an ủi mình một chút, lấy khăn lau cho anh.

Mặc kệ thế nào chung quy đều sẽ bị anh giày vò cả đêm.

Mới vừa nghĩ vậy, cổ tay liền bị Lạc Dịch Bắc nắm lấy, thoáng một cái cô liền lảo đảo ngã vào ngực anh.

“Lạc Dịch Bắc, anh lật lọng!” Phương Trì Hạ phẫn nộ, ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt phun ra lửa.

Lạc Dịch Bắc một tay ôm eo cô, quay người áp chế cô dưới thân, khuôn mặt tuấn tú dán vào lỗ tai cô, nói một câu “Còn có một chuyện vừa rồi tôi quên nói, chúng ta vừa lúc giãi quyết chuyện lúc nãy, tôi giúp cô lựa chọn.”

Phương Trì Hạ “…’’

Bình luận

Truyện đang đọc