PHƯỢNG HOÀNG VÔ SONG


" Lão phu đã ở ẩn nhiều năm, nơi thâm sơn cùng cốc sao dám làm phiền Hoàng thượng bận lòng?".
"Lạc lão tướng quân có công lớn với Đại Chử ta đương nhiên phải được trọng hậu."
[Tề gia trị quốc]
"Đây là bản viết phụ hoàng khi còn sống đã để lại.

Trẫm luôn treo ở trước ngự thư phòng như một lời nhắc nhở."
" Xem ra Hoàng thượng đã quên lời dạy dỗ của Tiên đế từ lâu rồi."
" Sao Lạc lão tướng quân lại nói vậy? Lẽ nào trẫm trị quốc có chỗ nào không ổn thỏa sao?".
"Vậy lão phu xin được nói thẳng.

Khi Tiên đế còn sống, hậu cung luôn hòa hợp, trước nay chưa từng có chuyện tranh quyền đoạt sủng.

Nhưng nay thì sao? Hậu cung không chỉ đơn thuần là nơi ghen ghét đố kỵ, mà đã lay động được đến gốc rễ của đất nước.

Cái gọi là mối họa từ trong nhà, tề gia rồi mới đến trị quốc.
Nhà không hòa thuận sao có thể bình thiên hạ?".
"Lạc lão tướng quân nặng lời rồi.

Chẳng qua trẫm chỉ cách chức trừng phạt mấy phi tử mà thôi.

Sao có thể lay động được gốc rễ của Đại Chử ta?".
"Lần này lão phu đến chính là để nói với Hoàng thượng chuyện cách chức trừng phạt phi tử này.

Hoàng thượng, lão phu cảm thấy chuyện Thục phi tuyệt đối không thể giải quyết như vậy.
Hoàng thượng có từng nghĩ, Thục phi là con gái duy nhất của Đôn thân vương, nếu như giết Thục phi, Đôn thân vương nhất định sẽ sinh lòng oán hận dùng binh quyền trong tay khởi loạn.

Đến lúc đó dù Hoàng thượng có hối hận sợ rằng cũng không kịp đâu."
"Hóa ra lần này Lạc lão tướng quân đến không phải vì quốc sự mà là thuyết khách cho Đôn thân vương.

Lần này Thục phi rắp tâm hãm hại hoàng tự của trẫm và ám sát phi tử của trẫm,
chuyện đến nước này, sao trẫm có thể không trị tội cô ta?".
"Đôn thân vương có ơn cứu mạng với lão phu.


Xin Hoàng thượng hãy đồng ý với thỉnh cầu của lão phu.

Dù Hoàng thượng không đồng ý, thì lão phu cũng buộc phải bảo vệ tính mạng cho Thục phi."
"Lạc lão tướng quân đang muốn kháng chỉ sao?".
"Xem ra lão phu đành phải dùng vật này rồi.
Hoàng thượng đâu thể làm trái với cuộn giấy vàng miễn chết mà Tiên đế ban cho ta chứ?
Hoàng thượng, lão phu nóng lòng nên lời nói có chỗ bất kính.

Xin Hoàng thượng bớt giận.
Vậy thôi.

Chuyện Thục phi xin dừng lại ở đây.

Lão phu nghe nói trong cung mới có thêm một vị Hoàng quý phi.

Có thể để lão phu gặp được không?".
"Hoàng quý phi?".
Quan Thư Cung.
Nàng và Thinh Nguyệt vẫn như thường ngày ngồi đánh cờ, nhưng nàng không tập trung cứ suy nghĩ đâu đâu để Thinh Nguyệt gọi mãi.
"Nương nương.

Nương nương."
"Đến ta rồi à?".
" Nương nương, hôm nay sao người cứ thấp thỏm không yên vậy?".
"Không sao.

Hoàng thượng đột nhiên cho phép Dạ Hằng về phủ, ta cứ cảm thấy nhất định có âm mưu đằng sau."
" Nương nương đừng buồn lo vô cớ.

Hằng vương là chiến thần của Đại Chử.

Người bình thường muốn tiếp cận ngài ấy đâu có dễ.

Huống hồ bên cạnh ngài ấy còn có hộ vệ Bôn Lôi.

Chắc chắn không sao đâu."
Thái giám tổng quản mới lên chức thay cho An Bính Sơn đến truyền lệnh.
" Khởi bẩm Hoàng quý phi nương nương.

Nô tài truyền khẩu dụ của Hoàng thượng.

Tuyên nương nương yết kiến."
Nàng nhận chỉ lập tức đi đến Kim Loan điện.
"Hoàng quý phi đến rồi."
"Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng."
"Tham kiến Lạc lão tướng quân."
" Miễn lễ."
Ông ngạc nhiên hỏi lại.
"Hoàng quý phi nương nương lại biết lão phu sao?".
"Lạc lão tướng quân là nguyên lão công thần của Đại Chử.

Vì an dân bình loạn luôn cúc cung tận tụy.

Huống hồ năm đó khi đang quyền cao chức trọng ngài lại ẩn cư.

Sớm đã trở thành giai thoại.

Đâu có ai mà không biết Lạc lão tướng quân?".
"Hoàng quý phi nương nương quá đề cao rồi."

" Hoàng quý phi.

Ở Đại Chử, Lạc lão tướng quân đức cao vọng trọng, cũng đã lâu không vào cung yết kiến.

Nay vừa vào cung đã muốn gặp nàng đấy."
"Tuy lão phu đã lâu không vào cung nhưng tất cả những gì Hoàng quý phi nương nương làm ở trong cung lão phu đã nghe nói từ lâu.

Tuổi còn trẻ đã có thể từ phi tần lên làm Hoàng quý phi,
đúng là số một ở Đại Chử chúng ta."
"Không dám nhận.

Thần thiếp chỉ là nhờ Hoàng thượng ân sủng mà thôi."
"Hoàng quý phi hiền lương thục đức, giữ đúng bổn phận, bây giờ rất được lòng trẫm ở hậu cung."
"Ta thấy không chỉ đơn giản là được Hoàng thượng ân sủng thôi đâu.

Hoàng quý phi nương nương vào cung chưa lâu đã có thể chèn ép Lệ phi và Thục phi đến mức không bị hạ chức cũng bị bắt.

Thủ đoạn này khiến lão phu cũng không nói nên lời.

Chắc chắn trong lòng cô đang nghĩ cô sẽ nhanh chóng có thể trở thành Hoàng hậu, trở thành Bạch Tịch Nguyệt thứ hai phải không?".
Ông đứng dậy dùng giọng điệu mỉa mai.
" Lạc lão tướng quân hiểu lầm rồi.

Thần thiếp không hề có ý đồ khác, chỉ một lòng muốn hầu hạ Hoàng thượng thật tốt mà thôi.

Nhưng mà ở trong hậu cung này, người không phạm ta ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta buộc phải tự giữ gìn sự trong sạch.

Cũng như khi tướng quân ra trận giết địch, kẻ thù đã đến trước mắt, vung đao muốn lấy mạng tướng quân, lẽ nào tướng quân vẫn đứng đó chờ chết ư?"
"Kiếp này lão phu đã gặp vô số người, cô là loại người thế nào, lão phu nhìn thấu hơn người khác.

Từ khi cô vào cung đến nay, hậu cung liên tục rối loạn.

Hoàng quý phi nương nương, cô dám nói những chuyện này đều là tình cờ, cô không giở trò bên trong không?".
"Lạc lão tướng quân, chuyện Lệ phi và Thục phi bị trừng phạt là ý của trẫm, không liên quan đến Hoàng quý phi.

Sao bây giờ ông nói lời nào cũng đều muốn nhắm vào Hoàng quý phi thế?".
" Lạc tướng quân, thần thiếp hoàn toàn trong sạch, nếu tướng quân không tin có thể đi điều tra.

Nếu thật sự có thể tra ra chứng cứ phạm tội gì, muốn chém muốn giết đều tùy ý ngài."
"Hoàng thượng, lão phu xin cáo từ trước.

Lão phu tuyệt đối sẽ không để cô gây họa cho Đại Chử."
[Thiên lao]

"Thấm Nhược".
" Lạc thúc.

Lạc thúc.

Sao thúc lại đến đây?".
"Con à, con đã chịu khổ rồi.

Lần này lão phu vào kinh là nhận lời nhờ cậy của cha con phải nghĩ mọi cách cứu con ra ngoài."
"Lạc thúc, thúc nhất định phải cứu con ra ngoài.

Con không muốn ở đây một khắc nào nữa."
"Con đừng sốt ruột.

Lão phu có mấy lời muốn hỏi con."
"Thúc nói đi."
"Từ khi Bạch Tịch Dao vào cung đến nay đã hãm hại con và Lệ phi thế nào? Rồi lại nói dối trước mặt Hoàng thượng ra sao?".
"Bạch Tịch Dao vào cung không phải vì tranh quyền đoạt vị mà là để báo thù cho tỷ tỷ của cô ta."
"Báo thù?".
" Cô ta cho rằng con là hung thủ đã giết hại Bạch Tịch Nguyệt.

Ban đầu tỏ ra yếu đuối trước mặt con, sau khi có được lòng tin thì tìm cách mưu hại."
"Lão phu còn nghe ngóng được rằng quan hệ giữa Bạch Tịch Dao này và Hằng vương không hề đơn thuần.

Có chuyện này không?".
"Chuyện này...!Lạc thúc.

Chuyện này không liên quan đến Dạ Hằng".
"Thấm Nhược.

Chuyện này liên quan đến cơ nghiệp trăm năm của Đại Chử chúng ta, càng liên quan đến việc ta phải cứu con ra thế nào.
Vậy nên Thấm Nhược, xin con hãy nói cho Lạc thúc tất cả những gì con biết."


Bình luận

Truyện đang đọc