[QUYỂN 1] XUYÊN NHANH - NỮ ĐẶC CÔNG TOÀN NĂNG!

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các


Edit: Khánh Linh


Beta: Tố Hiên


"Là cô ta? Sao có thể là đứa xấu xí này!" Khâu Tử Đình không tin được trợn tròn hai mắt.


Ông nội Khâu kinh ngạc ngẩng đầu lên, đứa con dâu nhà họ Khâu không cần thế nào lại xuất hiện ở đây?


"Cô ta là ai? Sao chưa từng thấy qua?” Nhóm người quyền quý ở đây bắt đầu hỏi thăm xung quanh về đệ tử của hiệu trưởng Aigues.


Không tới mười phút, tư liệu về Diệp Thiều Hoa đã xuất hiện trong tay các nhà lãnh đạo của liên minh Z.


Đến khi có được tư liệu thì khuôn mặt bọn họ tràn ngập vẻ nghi hoặc, bắt đầu xôn xao hẳn lên, thông tin về Diệp Thiều Hoa cũng quá bình thường rồi?


Tại sao lại được hiệu trưởng Agercoi trọng?


"Tại sao lại là cô ta?" sĩ quan Đặc Nhĩ đứng trong góc nhỏ cùng Vân Mặc trừng lớn hai mắt, “Không phải trên tinh võng có nói cô ta suýt chút nữa đã trị chết cậu chủ nhà họ Lâm sao? Hiệu trưởng Ager sao có thể thu nhận cô ta?"


Anh ta nói xong câu này, phát hiện Vân Mặc căn bản không hề trả lời, chỉ chớp mắt không chuyển hướng nhìn về phía Diệp Thiều Hoa.


Rất nhiều người trong lòng cả kinh, lại không dám nói gì nữa.


Diệp Khôn cau mày đi ra ngoài, nhìn thấy Đặc Nhĩ sĩ quan và Vân Mặc đang đứng trong góc, mặc dù ông ta cũng ở quân đoàn số một, nhưng mới nhìn thấy xa xa đệ nhất của liên minh Z một lần.


Lần này nhìn thấy Vân Mặc trong lòng ông ta rất phấn khởi, nét mặt lập tức lộ vẻ ra sùng bái, vừa muốn tiến đến thì Đặc Nhĩ khoát tay với ông ta, ông ta lập tức dừng bước, phát hiện chung quanh bọn họ dường như không có ai.


Lúc này thần sắc mới nghiêm lại mà rời đi.


Toàn trường chỉ có duy nhất Mạnh Vũ Thần vừa đứng lên xấu hổ không dám cử động, cô ta cứ tưởng rằng tiểu sư muội kia là nói mình, dù sao trong số những người được đề cử chỉ có mình cô ta là con gái.


Thế nhưng cô ta cũng chưa từng nghĩ tới, người kia lại là Diệp Thiều Hoa mà từ trước đến nay cô ta không thèm để trong mắt.


Bây giờ người Ager thu nhận là Diệp Thiều Hoa, cô ta lúc nãy đứng dậy có vẻ rất đột ngột, mắt mọi người nhìn về phía cô tràn ngập sự phức tạp, trong đó cũng có người cười nhạo cô ta quá mức tự phụ.


Mạnh Vũ Thần xấu hổ buồn bực khuôn mặt đỏ bừng, cô ta không cam lòng cứ như vậy mà ngồi xuống, nhìn về phía Ager : " Hiệu trưởng, em muốn biết, vì sao thầy lại chọn Diệp Thiều Hoa. Ngài có biết năm ngày trước cô ta suýt chút nữa đã hại chết một y sĩ sao?"


"Cô là ai?" Hiệu trưởng Ager nhìn Mạnh Vũ Thần.


Một câu nói này khiến rất nhiều người ngồi dưới bật ra tiếng cười nhạo, đều đang cười Mạnh Vũ Thần không biết tự lượng sức mình.


Mạnh Vũ Thần mặt đỏ biến thành màu đen, hiệu trưởng Ager rõ ràng biết cô ta, lại nói như vậy vào lúc này, rõ ràng muốn làm cho cô ta mất mặt.


Cô ta thành danh đã nhiều năm như thế, làm sao có thể chịu được nhiều khuất nhục như này?


Cô ta không dám đắc tội hiệu trưởng Ager, rất vất vả mới bắt được cơ hội lần này, cơ hội cô ta tha thiết mơ ước, lại bị rác rưởi Diệp Thiều Hoa dễ dàng đoạt đi, cô ta cực kỳ không cam lòng.


Diệp Thiều Hoa cái loại thua cuộc dưới tay cô ta, dựa vào cái gì?


"Diệp Thiều Hoa, tôi muốn khiêu chiến với cô, nếu cô thua phải từ bỏ vị trí đệ tử của hiệu trưởng Ager, cô có dám tiếp nhận không?" Mạnh Vũ Thần nhìn Diệp Thiều Hoa, dùng lời nói chọc giận cô: “Tại sao lại không nói lời nào, cô không dám chứ gì?"


Diệp Thiều Hoa nhìn dáng vẻ Mạnh Vũ Thần đang tức đến hộc máu, trong nội dung cốt truyện mặc dù Mạnh Vũ Thần không trực tiếp động thủ, nhưng nguyên chủ bị bạn bè xa lánh tới mức kia, Mạnh Vũ Thần cũng có nhiều liên quan.


Chỉ là không biết cái chết của nguyên thân có liên quan đến cô ta không.


Thấy cô ta muốn thách thức mình, Diệp Thiều Hoa giả vờ khó xử suy nghĩ vài giây.


Thư Mạn dưới sân khấu dùng sức lắc đầu với cô, muốn cô đừng đồng ý, gấp đến sắp khóc.


Diệp Thiều Hoa cười với cô ấy, sau đó hứng thú dạt dào lại hờ hững nói, " Tôi đồng ý với cô, có điều, nếu như tôi thắng, thì thế nào?"


"Cô làm sao có khả năng. . ." Mạnh Vũ Thần vốn muốn nói cô làm sao có khả năng thắng, nhưng trong nháy mắt lại tỉnh táo lại, " Nếu như tôi thua, tôi sẽ rút khỏi nghề y sư, nếu như cô thua phải chủ động nhường vị trí này, đồng thời vĩnh viễn rời khỏi liên minh Z. Để công bằng, ba ngày sau chúng ta mới so đấu, nếu không cô lại nói tôi ức hiếp người mới. Thế nào, đương nhiên, nếu như cô sợ. . ."


"Sợ? Không bao giờ, thứ cho tôi nói thẳng, mấy cái Đông y thay đổi y sư này của cô, đều là rác rưởi." Diệp Thiều Hoa không chờ cô ta nói xong liền mở miệng, bộ dạng như vẻ đã bị kích thích.


Mạnh Vũ Thần nghe thấy câu trả lời của Diệp Thiều Hoa, sắc mặt trong nháy mắt lộ ra mừng rỡ như điên.


Thư Mạn thấy Diệp Thiều Hoa vậy mà đồng ý, cả người ngã ngồi xuống ghế.


Biểu cảm của những người khác dưới sân khấu cũng y như Thư Mạn, ánh mắt nhìn Diệp Thiều Hoa như nhìn một kẻ ngu si, có phần không hiểu vì sao hiệu trưởng Ager lại chọn cô?


Hiệu trưởng Ager cũng đã chọn cô làm đệ tử rồi, thế nhưng cô lại đáp ứng khiêu chiến của Mạnh Vũ Thần.


Đầu óc sẽ không phải bị úng nước chứ?


Kia là Mạnh Vũ Thần đó, top ba siêu cấp thiên tài có tiềm lực đứng đầu liên minh Z, fans trên tinh võng đã hơn mười triệu người.


Một mình tìm hiểu kỹ thuật Đông y xa xưa sau đó sáng tạo lên kỹ thuật y sư.


Rất nhiều gia tộc muốn mời chào cô ta, chỉ có điều cô ta vẫn không đồng ý, một lòng muốn tiến vào đệ nhất liên minh, đối với vị trí đệ tử cuối cùng của hiệu trưởng Ager nắm rất chắc.


Cô ta lấy phương thức độc đáo dung nhập trung y để cứu người, vị Vân gia kia cũng đã từng được trị qua, thậm chí còn suýt chút nữa trở thành y sư chuyên dụng của nhà họ Vân.


Bởi điểm này, danh tiếng của cô ta mới có thể lớn như vậy còn bình yên vô sự, dường như toàn bộ liên minh Z không ai dám đắc tội cô ta.


Ngay cả Khâu Tử Phàm cũng không khỏi khâm phục tài năng của cô ta.


Có thể nói thế hệ y sư đi trước cũng không nhất định so sánh được với cô ta.


Về phần Diệp Thiều Hoa, bọn họ đã biết rõ, đều vô cùng coi thường, chỉ là một nhân vật bình thường đến không thể bình thường hơn, nói chi đến đoạn video trên tinh võng.


Động tác của cô ngốc vụng về cứu người nhà họ Lâm, người tinh tường vừa nhìn đã biết cô rất xa lạ với nghề y sư.


Chưa nói năng lực, dựa vào mặt mà nói, hai người đã cách nhau một đoạn dài.


Một người con gái xinh đẹp có khí tức rất thần bí, một người toàn thân mặc áo đen, trên mặt đeo mắt kính gọng đen dày, tóc mái dài đến không nỡ nhìn thẳng, khó trách Khâu Tử Phàm muốn li dị với cô ta.


Tất cả mọi người đối với quyết định này của Diệp Thiều Hoa không coi trọng.


Thậm chí còn có người đoán rằng Diệp Thiều Hoa tự biết mình không xứng làm đệ tử của hiệu trưởng Ager, cho nên mới đặc biệt nhường đường cho Mạnh Vũ Thần.


Nếu không sao có thể đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy?


Đến cả Thư Mạn cũng nghĩ thế, cô ấy nhìn vẻ mặt bình tĩnh đi xuống của Diệp Thiều Hoa, lần này cô thật sự gấp đến muốn khóc, " Thiều Hoa, cậu điên rồi à? Tại sao cậu lại đáp ứng lời khiêu chiến của cô ta? !"

Bình luận

Truyện đang đọc