[QUYỂN 1] XUYÊN NHANH - NỮ ĐẶC CÔNG TOÀN NĂNG!


Sau khi Diệp Thiều Hoa nói xong, từ trong túi quần lấy ra một cái khăn giấy trắng noãn.


Cô rất chậm rãi lau sạch đôi tay vừa đập Diệp Quân Văn, lau xong, cô cẩn thận vo tròn khăn giấy thành một quả bóng nhỏ rồi ném lên mặt Diệp Quân Văn, dùng giọng điệu rất dịu dàng nói: "Cô cũng chỉ là dân thường thôi. Tinh thần lực cấp S của cô tùy tiện tìm cũng có cả chục người, ai không biết đều tưởng rằng cô là người duy nhất trên toàn hành tinh này đấy Diệp Quân Văn, đừng lấy mẹ của cô ra để làm mẹ tôi không vui, nếu không, bà ấy không vui, các người cũng đừng hòng yên thân."


Giọng nói ôn nhu, giống như đang nỉ non.


Nói xong, cô đứng thẳng người, tiếp tiếp tục đi về phía máy bay của mình


Trong cốt truyện gốc, sau khi Diệp Quân Văn lên nắm quyền, cô ta cao cao tại thượng nói chuyện với mẹ con Diệp Thiếu Hoa, khắp nơi chỉ trích nguyên chủ, còn chê Lữ Tương kém cỏi, thường dân cũng không bằng. Đệ tử hoàng thất như bà cũng không bằng cô ta, bảo bà sau này đừng đi đến trước mặt mẹ cô ta, làm bẩn mắt bà.


Bây giờ, Diệp Thiều Hoa đổi vài từ, trả lại cô ta tất cả những lời mà trong cốt truyện cô ta từng nói với mẹ con nguyên chủ.


Phía sau cô, Diệp Quân Văn nhìn những người xung quanh đang chỉ trỏ mình, khuất nhục nắm chặt hai tay.


Đôi mắt cô ta đầy vẻ thâm độc: "Diệp Thiều Hoa, khuất nhục ngày hôm nay và trước kia, tương lai tôi sẽ bắt cô trả từng cái một."


Cô ta là một thiên tài cơ giáp cấp S, chỉ cần cô ta chăm chỉ, cố gắng xuất chúng, cô ta nhất định sẽ lập kỳ tích trong cuộc chiến chống lại quân trùng tộc. Diệp Thiều Hoa lúc đó tính là gì, cũng sẽ có ngày, cô ta bắt Diệp Thiều Hoa phải quỳ xuống cầu xin cô ta!


Cách đó không xa, An Đình Sương, người đã nhìn thấy tất cả những điều này, không thể không xoa kính của mình.
Hắn hừm.. một tiếng, sau đó gửi cho An Đình Vân một tin nhắn.


------- [Anh vẫn cho rằng vợ chú là một đóa hoa cao lãnh, hôm nay vừa thấy qua, vậy mà lại là một đóa hoa bá vương đó.]


Sau ngày đó, Diệp Quân Văn cũng không dám xuất hiện ở trước mặt Diệp Thiều Hoa nữa, không biết ngày đêm ở phòng huấn luyện luyện tập.


Nếu như hệ thống mà nhìn thấy Diệp Quân Văn thế này, nhất định sẽ lắc đầu, Diệp Thiều Hoa vốn dĩ đã giỏi rồi, giờ còn muốn so với Diệp Thiều Hoa, không biết tự lượng sức.


Diệp Quân Văn cô ta chắc là không sợ chết.


May mắn thay, Diệp Thiều Hoa chưa bao giờ nghĩ đến việc vào bộ phận cơ giáp lăn lộn, mà lại làm việc không mệt mỏi trong bộ phận kiến ​​trúc cơ giáp.


Những ai đang chuẩn bị tham gia vào khoa kiến ​​trúc cơ giáp không thể không hít sâu một hơi!


Mẹ nó! Sao lại có một tên yêu nghiệt như vậy chứ!


Người trong ngành kiến ​​trúc cơ giáp phát hiện, Diệp Thiều Hoa, người bọn họ luôn xem thường, muốn nhìn thấy kết cục của cô, không ngờ người này lại học tập về quang não, cướp mất bát cơm của bọn họ, để đám thiên tài kiến ​​trúc cơ giáp càng bắt đầu hứng thú học tập, mấy ngày nay. , người của bộ phận cơ giáp cũng không họ đến sửa chữa cơ khí


"Nghe nói cô ấy cũng đăng ký tham gia cuộc thi, nhưng mà Diệp Thìếu Hoa chưa bao giờ đến lớp, đúng không?" Sau khi bạn cùng lớp của Diệp Quân Văn xuống cơ giáp, anh ta mở xem tài khoản xã hội - Thiếu tướng An và Diệp Thiếu Hoa đã ly hôn chưa


Chiếm được tin tức này.


Diệp Quân Văn nghe xong, trong lòng thở dài một hơi, may mắn, cô ta không có tới hệ Cơ Giáp.


Cô ta thật sự rất sợ Diệp Thiều Hoa đến khoa Cơ giáp, sau trận đấu ngày hôm đó, cô ta phát hiện Diệp Thiều Hoa thực lực rất tốt, bản thân Diệp Thiếu Hoa có tinh thần lực cấp B, được coi là nhân tài hạng nhất, cộng với việc cô ta được đào tạo từ khi còn là một đứa trẻ.


Nếu Diệp Thiều Hoa muốn đến hệ cơ giáp, Diệp Quân Văn sợ cô ta thật sự sẽ bị Diệp Thiều Hoa chèn ép.


"Tôi tự hỏi, tại sao cô ấy lại tham gia cuộc thi kiến ​​trúc sư cơ giáp? Những kẻ yêu nghiệt kia mỗi người não đã vượt hơn 200 điểm. Có lãng phí thời gian không?" Một sinh viên khác nghe nói suýt phun một ngụm nước tăng lực đang uống ra ngoài.
.
Hành tinh này mặc dù giữa nam và nữ bình đẳng, nhưng trên thực tế, tồn tại hàng đầu về mọi mặt lại là phụ nữ


Chứ nói gì đến Bộ môn Cơ giáp và Bộ môn Kiến trúc Cơ giáp, trong lịch sử, có rất ít phụ nữ thành đạt trong hai lĩnh vực này.


Bạn học nói xong liền vỗ vai Diệp Quân Văn, "Cậu vẫn tốt nhất, cố lên."


Bị người Diệp gia chèn ép như vậy, Diệp Quân Văn thực sự rất đáng thương.


Diệp Thiếu Hoa mua một đống giấy và bút, khi có thời gian liền tính toán thành phần cơ giáp trên giấy, trên đó có một loạt ký hiệu và con số, rất ít người có thể hiểu được.


Cứ như vậy cho đến khi quang não của cô xuất hiện một tin nhắn ----- [Gặp nhau ở chỗ cũ.]


Người gửi là Allen, thanh mai trúc mã của nguyên chủ, nếu không phải Quốc Vương ngăn cản, Diệp Thiều Hoa chắc chắn sẽ gả cho Allen.


Cốt truyện ban đầu là thời thơ ấu của Allen và Diệp Thiều Hoa, họ có một mối quan hệ rất tốt, Diệp Thiều Hoa vẫn nhớ nguyên thân sau khi kết hôn với Thiếu tướng An, Allen trìu mến nói với nguyên chủ hắn sẽ đợi cô ấy.


Đáng tiếc . . .


Diệp Thiều Hoa để bút xuống, ngồi lên máy phi hành đi gặp Allen.


Allen là một thiếu niên tóc vàng mắt xanh, vương tử tinh cầu gamma, đây là tinh cầu nhỏ hơn tinh cầu Mặc một nửa, thực lực cũng không cao như tinh cầu Mặc, tinh cầu gamma có rất nhiều nơi bị tách rời, thất lạc, những người ở tinh cầu gamma thì đều rất thông minh.


Giống như nhiều người trên Hành tinh Gamma, Allen rất thông minh, hắn không chỉ là một người điều khiển cơ giáp tài ba mà còn là một kiến ​​trúc sư cơ giáp cấp 2. Điều quan trọng nhất, hắn còn là người thừa kế của Hành tinh Gamma, thân phận tôn quý.


Hắn ưu tú như vậy mà lại có thể coi trọng Diệp Thiều Hoa, cũng đúng là một việc làm cho người ta vô cùng khó hiểu.


Khó trách nguyên chủ vì hắn đến cả An thiếu tướng đều không động tâm.


"Thiều Hoa, em yên tâm, anh sẽ một mực chờ em." Allen đứng ở bên cây, hắn cúi đầu nhìn Diệp Thiều Hoa, ánh đèn chiếu lên người hắn khiến cả người hắn như dát lên một lớp vàng.


Hắn giống như người mà bao cô gái mơ ước, hoàn mỹ.


"Không cần chờ tôi." Diệp Thiều Hoa vội vã muốn trở về làm bài, trực tiếp mở miệng.


Câu này, làm cho Allen kinh ngạc ngẩng đầu, đôi mắt nhàn nhạt nghi hoặc, hắn nhìn Diệp Thiều Hoa tựa hồ muốn ở trên mặt cô tìm ra điều gì khác lạ.


Một lúc sau, hắn ta cất giọng, giọng nói tràn đầy sự lạnh lùng, như đang xoa dịu cô bạn gái đang bị dụ dỗ của mình, hắn rất kiên nhẫn, "Được rồi, đừng quậy nữa, anh biết em không thích An Đình Vân, đừng lo lắng, anh sẽ không để em ở nơi em không thích đâu."


Diệp Thiều Hoa ngẩng đầu, cô nhìn chằm chằm gương mặt hoàn mỹ của Allen, mở miệng: "Tháng ba năm ngoái, tinh cầu gamma bị trùng tộc tấn công, hai mẹ con Diệp Quân Văn xém chút mất mạng, Vương Tử Allen bất chấp nguy hiểm cứu hai mẹ con họ từ ổ của trùng tộc, sau lưng anh có vết thương mà trùng tộc để lại, việc này, Quốc Vương cũng biết."


Nụ cười trên mặt Allen lập tức thu lại.


"Cho nên, không cần bay ra bộ dạng thâm tình với tôi." Diệp Thiều Hoa uống lon đồ uống trong tay, không mày nhíu lại.


Tất cả mọi thứ trên hành tinh này đều tốt, chỉ có một điều, mọi thứ đều sử dụng bằng năng lượng, ví dụ như hành tinh này không theo đuổi thức ăn ngon, chỉ có thứ thuốc thử với hương vị khó tả thôi.


Diệp Thiều Hoa cảm thấy, nếu thời gian cho phép, cô nhất định phải dẫn người trên hành tinh này làm đủ loại món ngon.


Allen thu hồi sự ôn hòa trên mặt, hắn híp mắt nhìn Diệp Thiều Hoa thật lâu.


Những người khác có thể không chịu nổi ánh mắt của hắn, nhưng Diệp Thiều Hoa thì không hề bị ảnh hưởng, cô còn không sợ khi bị một khẩu súng chĩa vào trán, so với những người đó thì ánh mắt này thực sự không là gì cả.


"Em có phải tức giận việc anh không nói cho em biết chuyện Diệp Quân Văn không?" Sau một lúc lâu, Allen thở dài một tiếng, hắn mở miệng, "Không có nói cho em biết chính là sợ em hiểu lầm, không nghĩ tới em vẫn biết được."


Nói đến đây, Allen dừng một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, "Anh đoán . . . Là An thiếu tướng đã nói cho em? Có lẽ, hắn chắc chắn muốn chia rẽ hai chúng ta . . ."


Diệp Thiều Hoa buông cái ly pha lê xuống, "Còn nữa, mẹ tôi nói đúng, tôi không muốn bà ấy buồn nữa."


Sau khi nói xong, cô nhìn Allen gật đầu, sắc mặt không có biến hóa rời khỏi nơi này.


Allen ngồi đối diện cô, thấy rõ ánh mắt Diệp Thiều Hoa.


Ánh mắt kia rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức Allen có chút hoài nghi người kia đến cùng có phải Diệp Thiều Hoa hay không.


Cũng chính bởi vì cái ánh mắt này, Allen không gọi cô lại, mà một mình đứng im ở nơi này.


Thích Diệp Thiều Hoa ư? Hắn cũng không quá thích, chỉ là cha mẹ hắn hy vọng có thể làm thông gia với tinh cầu Mặc, nếu được, đây là điều có lợi cho tinh cầu của hắn.


Diệp Thiều Hoa thực ra không khác gì những cô gái hắn từng gặp, ở một mức độ khác, Diệp Thiều Hoa tốt hơn một chút so với những cô gái khác anh từng gặp.


Có thể nói Diệp Thiều Hoa không khác gì những tiểu thư trên tinh cầu Gamma.


Gặp được Diệp Quân Văn cũng là ngoài ý muốn, cứu cô ấy cũng là một việc ngoài ý muốn.


Chân chính làm cho Allen thưởng thức Diệp Quân Văn là tính tình chịu thua, đó là một loại tươi sống hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua.


"Vương tử?" Thấy Allen thật lâu không lên tiếng, tùy tùng bên người không khỏi mở miệng.


Allen nhìn hắn một cái, "Cậu cảm thấy An Đình Vân tại sao phải nói cho Diệp Thiều Hoa chuyện này? Là sợ Diệp gia qua lại với chúng ta sao?"


Hắn không nghi ngờ suy đoán của mình, chủ yếu là vì cứu Diệp Quân Văn. Chỉ có hắn và những người thân tín là những người duy nhất biết chuyện, thậm chí hắn còn không biết về cha mẹ mình, nên đương nhiên hắn không nghĩ rằng Diệp Thiếu Hoa có thể điều tra chuyện này được.


Có bản lĩnh tra được chuyện này, Allen cảm thấy trừ bỏ An Đình Vân hắn không cảm thấy còn có những người khác có thể có bản lĩnh này.


"An Đình Vân này cưới Diệp Thiều Hoa, cũng đủ để chứng minh dã tâm của hắn lớn." Tùy tùng cũng không phải không hiểu rõ hình thức, đương nhiên cũng không cảm thấy Diệp Thiều Hoa có thể biết chuyện này.


"Diệp Quân Văn như thế nào?" Allen cũng không muốn lãng phí thời gian trên người Diệp Thiều Hoa nữa.


Từ khi nhìn thấy ánh mắt không chút e ngại của Diệp Quân Văn khi ở ổ của trùng tộc, Allen chắc chắn rằng, nếu cô ấy sống sót rời khỏi, sau này chắc chắn sẽ trở thành một vị tướng tài giỏi, chỉ vì quá mẫn cảm, nên hắn đã quyết định cứu cô.


Hiện tại cô học tập ở hệ Cơ Giáp thoạt nhìn cũng rất tốt, Allen cảm thấy, hắn cứu người này một chút cũng không thua thiệt.


Diệp Thiều Hoa đi đến máy phi hành của bản thân, trên quang não xuất hiện một người hình chiếu.


"Thiều Hoa, hôm nay con có thời gian trở về không? Anh trai con mang cho con một viên đá quý vừa phát hiện trên tinh cầu." Lữ Tương vẻ mặt ôn hòa, sau bà là người anh trai đang giương nanh múa vuốt muốn chen lên.


Kỳ thật cô trở về còn rất nhiều đề phải làm, nhưng mà Diệp Thiều Hoa nở nụ cười, "Dạ, con lập tức đến ngay."


Quốc Vương biết rõ Diệp Thiều Hoa thích Allen, cho nên sau khi để Diệp Thiều Hoa gả cho thiếu tướng An, ông khá là áy náy, nói gì đến hai anh trai một mực che chở cho Diệp Thiều Hoa, nếu không phải khoảng thời gian kia bọn họ không có ở Mặc tinh cầu, bọn họ nhất định sẽ ngăn cản chuyện này.
Cho nên từ đó về sau, cả nhà họ Lữ, từ đủ loại phương diện đền bù tổn thất Diệp Thiều Hoa.


Lúc biết được cô vì chuyện này mà uống rượu bị đưa vào trại tạm giam, áy náy đạt đến đỉnh điểm.


Nguyên chủ cũng hiểu, cho nên cô mặc dù không thích An Đình Vân nhưng cũng không có phản đối mối lương duyên này, chỉ là yên lặng nhận lấy.


Điểm này Diệp Thiều Hoa cũng minh bạch, cho nên thời điểm mới vừa xuyên đến không trực tiếp rời khỏi An gia.


Thời điểm máy bay cất cánh, cô nhìn thoáng qua đám người Allen, đôi mắt trầm xuống.


Trên thực tế, Lữ Tương chưa từng nói nặng lời hay nhục nhã Diệp Quân Văn, thậm chí bọn họ còn trả lại cho cô ta tiền sinh hoạt.


Cho dù thời điểm Diệp Quân Văn tra ra tinh thần lực cấp S, người nhà họ Lữ cũng sẽ không cho cô ta đến Diệp gia.
Nguyên nội dung cốt truyện rất ít nhắc lên Allen, nhưng mà Allen đúng là một người có IQ cao tồn tại, nếu như không có lời nói của An Đình Vân, hắn nhất định là người nóng nhất hành tinh, năng lực của hắn cũng không phải hư danh.


Bằng không cũng sẽ không bất chấp nguy hiểm cứu Diệp Quân Văn, sau đó vụng trộm một đường hộ tống, ở thời điểm Diệp Quân Văn ra quân bày mưu tính kế.


Có thể nói, sau khi Diệp Quân Văn trở thành nữ tướng đầu tiên công phá lịch sử, đóng góp của Allen là không thể xóa nhòa.


Trên thực tế, sau này Diệp Quân Văn cũng đã chứng minh cho hắn hấy đôi mắt nhìn người của hắn quả thực không tồi.


Không chỉ phá vỡ lịch sử, cô ta còn trở thành sự tồn tại mạnh mẽ hơn 99% nam giới, vì đi theo mẹ chịu thương chịu khó từ nhỏ, sự kiên trì của Diệp Quân Văn quả thực không thể so sánh với người thường, huống chi là linh lực biến dị.


Chỉ là đáng tiếc nguyên thân và người nhà họ Lữ, nếu Allen nói một chút xíu tình nghĩa, cũng sẽ không trơ mắt nhìn nguyên thân cùng người nhà họ Lữ bị Diệp Quân Văn bức chết.


Nghĩ tới đây, Diệp Thiều Hoa nhìn về phía Allen bên kia, đôi mắt nhiều hơn một tia mỉa mai.


Ghế lái máy bay, jimmy liếc mắt một cái nhìn thấy được nụ cười đáng sợ của tiểu thư nhà mình, hắn giật mình, nhìn lại lần nữa, phát hiện tiểu thư đã lôi sách vở ra làm bài tập tiếp rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc