(QUYỂN 2) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.

Kỷ Tiểu Tư đã lâu không cướp được đồ tốt trong nhóm, mặc dù cứ rảnh rỗi là cô ta lại nhìn nhóm chằm chằm, nhưng ở trường nên cô ta không dám cướp lì xì.

Các thành viên vẫn thường xuyên phát lì xì, nhưng không hiểu sao toàn nhắm lúc cô ta đang đi học, cô ta nhìn lì xì căn bản là không dám cướp.

Nếu tự dưng xuất hiện đồ vật nhỏ thì cô ta còn có thể giấu đi, nhưng nếu là đồ lớn xuất hiện trên bàn học cô ta, cô ta sợ mình bị chộp bắt đi nghiên cứu.

Gần đây cô ta không may mắn tí nào, về nhà nhốt mình trong phòng cũng cướp được không ít lì xì nhưng chẳng có cái nào có tác dụng với cô ta cả.

Đặc biệt là chủ nhóm Giáo Hoa, cứ nhân lúc cô ta đi học phát lì xì lớn, cô ta nhìn mà không dám cướp. Có lần vất vả lắm mới xin được ra ngoài đi WC, kết quả là cướp được một con vịt quay, còn là loại ngọt. Cô ta ghét nhất vịt quay ngọt.

"Tiểu Tư, thi học kì cậu có chắc sẽ lọt top 10 không?" Bạn cùng bàn hỏi cô ta, "Học kì này trạng thái cậu không tốt lắm, hay là lúc về đi học chung với tớ đi."

Bạn nữ ngồi cùng bàn với Kỷ Tiểu Tư rất tốt, thành tích cũng không tồi, thường xuyên trong top 7, top 8 của lớp.

Mặc kệ là Kỷ Tiểu Tư lúc trước hay là Kỷ Tiểu Tư hoàn hảo hoặc Kỷ Tiểu Tư đầu trọc, thái độ của cô bạn vẫn trước sau như một.

Đây là người duy nhất Kỷ Tiểu Tư coi là bạn, nếu như cô ta đang bình tĩnh, có thể hiểu được cô ấy quan tâm mình.

Nhưng lúc này cô ta dường như đã mất đi năng lực truy vấn, ai cũng biết cô ta hói đầu, cũng biết thành tích cô ta xuống dốc, tuy rằng kiểm tra hàng ngày không quan trọng cho lắm.

Nhưng thi giữa kì, cô ta liều mạng ôn tập mới có thể lên đến vị trí mười chín trong lớp.

Giữa kì thi không tốt, có thể quy tội rằng cô ta vì hói đầu, bị đả kích, không phát huy tốt.

Nếu cuối kì vẫn thế, vậy thì đó là minh chứng thành tích cô ta không ổn định. Có một Đường Quả ở phía trước, tất cả sẽ so sánh Đường Quả với cô ta.

Mấy ngày nay cô ta nghe được không ít lời bàn tán, đại loại là Đường Quả bị hủy dung vẫn đứng đầu khối, cô ta đây cùng lắm chỉ hói đầu đã không chịu nổi vân vân.

Cô ta nuốt không trôi khẩu khí này.

Cô bạn cùng bàn lo lắng, cô ta cũng nghĩ cô ấy nghi ngờ năng lực của mình.

"Không cần." Giọng cô ta lạnh nhạt, "Mẹ dặn tớ phải về sớm, về muộn bố mẹ tớ sẽ lo lắng."

Cô bạn cùng bàn nghe ra giọng điệu lạnh nhạt của Kỷ Tiểu Tư, chỉ nghĩ cô ta tâm tình không tốt, còn tốt bụng an ủi, "Vậy hả, được rồi, nếu cậu cần giúp đỡ thì cứ nói nha, không cần ngại."

Cái kiểu bố thí này, Kỷ Tiểu Tư rất chán ghét. Cô ta mím môi, không thèm nhìn cô bạn cùng bàn nữa.

"Ha ha..."

Ngụy Việt bị tiếng cười của Đường Quả hấp dẫn. Cậu quay sang nhìn chằm chằm cô, "Vui lắm à?"

"Ừa, vui ghê í."

Bạn gái vui vẻ, cậu cũng vui vẻ. Ngụy Việt toe toét cười lên. Gần đây cậu đã cắt tóc, ngoại hình đã đẹp trai, hiện tại còn có thêm thành tích tốt, rồi còn tóc tai gọn gàng, càng đủ tiêu chuẩn của nam thần trong mắt các bạn nữ.

Nhưng trong mắt cậu chỉ có một mình Đường Quả, không có bạn nữ nào dám đi lên trêu chọc cậu.

"Sắp cuối tuần rồi, có muốn đi đâu chơi không?"

Ngụy Việt có chút vội vã, gần đây cậu đọc không ít tài liệu lấy lòng bạn gái, hẹn hò vào ngày nghỉ là một chuyện rất lãng mạn, hầu hết bạn nữ sẽ thích. Nếu có chuẩn bị cả quà cáp nữa thì cô ấy sẽ càng thích bạn nam này.

Bình luận

Truyện đang đọc