QUYỀN TRƯỢNG

Lily mặc một thân áo váy cung đình, vịn tay nữ hầu bước xuống từ xe ngựa, biểu tình vô cùng ngạc nhiên, “D’Antonio, sao anh lại ở đây,”

Trong nháy mắt đó, khiếp sợ hãi hùng, căm hận, thương tâm… các loại biểu tình đều xẹt qua trên mặt D’Antonio, đôi mắt của hắn cũng vì vậy mang lên một tầng kinh ngạc, bất quá loại thái độ đó đối với hai người xa cách đã lâu mất đi liên lạc mà nói ngược lại là hợp lý nhất.

“Anh đến đây du lịch,” Hắn hời hợt thông báo chuyện của mình, sau đó lại hỏi: “Lily, vì sao em lại ở chỗ này? Lần trước sau khi em mất tích trong rừng rậm Hắc Ám làm sao thoát ra được, vì sao lại không liên hệ với mọi người?”

Trong mắt Lily trong một thoáng hiện ra mờ mịt, sau đó lắc đầu: “Xin lỗi, D’Antonio, ký ức của em về chuyện rừng rậm Hắc Ám vô cùng mơ hồ, bất quá em không quên mọi người, sau đó em cũng nỗ lực muốn liên lạc nhưng không tìm được ai cả. Hiện tại có thể gặp anh thực sự tốt quá!”

D’Antonio không biết lời ‘thực sự tốt quá’ này của nàng là thật hay giả, thế nhưng trên mặt Lily xác xác thật thật biểu hiện vẻ cao hứng, hơn nữa nếu như nói giữa hai người trước kia còn chút quan hệ mập mờ, thế nhưng khi Lily lần nữa xuất hiện trước mặt anh, không chỉ trong lòng D’Antonio không còn một tia mơ mộng, mà ngay cả trong đôi mắt Lily theo hắn thấy cũng chẳng tồn tại cảm giác tình xưa vương vấn.

Đúng vậy, tựa như một người hoàn toàn mới.

Chỉ khác nhau ở việc người này còn nhận thức hắn, vẫn nhớ những việc trước kia.

D’Antonio còn chú ý thấy, nàng hiện tại một tay nhấc váy một tay cầm khăn lụa mà không phải pháp trượng, hệt như tất cả các phu nhân quý tộc khác, hơn nữa dựa theo phục sức trên người nàng và nữ hầu đi sau, hẳn nàng đã là quý tộc.

D’Antonio có rất nhiều chuyện muốn hỏi cũng có rất nhiều việc không hiểu rõ, thế nhưng anh không dám tùy tiện hỏi ra, chỉ có thể cẩn thận dò xét: “Như vậy hiện tại em sống tốt chứ? Tôi thấy em đã không mặc pháp bào nữa, có phải em đã không muốn làm pháp sư nữa không?”

Lily nghe được câu hỏi của hắn, gương mặt có chút chán nản, cười nói: “Đúng vậy, sau khi chia tay với mọi người em đã gặp rất nhiều chuyện, hiện tại tước vị của em là phu nhân Bá tước Earl Grey.”

D’Antonio lại lần nữa cảm thấy ngạc nhiên, hắn hoài nghi lỗ tai của mình có phải đã mắc bệnh gì đó hay không, thế nhưng hắn cũng đè xuống nghi vấn sắp sôi trào trong lòng mình, miễn cưỡng cười cười: “Vậy sao, thế thì phải chúc mừng em rồi.”

Lily: “Nhưng chồng em ba tháng trước đã qua đời.”

“…” D’Antonio đã không biết mình nên trưng ra biểu tình gì mới đúng.

Cũng may loại cục diện lúng túng này cũng không duy trì bao lâu, Lily nói: “Xin lỗi, em còn có việc không thể hàn huyên với anh lâu lắm, hay là chúng ta hẹn một dịp khác ngồi xuống ôn chuyện.”

Thành thật mà nói, D’Antonio một chút cũng không muốn đáp ứng lời mời này, bất quá không đợi hắn kịp hồi phục lại nghe Lily ồ lên một tiếng: “Em thiếu chút thì quên mất, ngày may Alfonso VIII bệ hạ sẽ cử hành một buổi yến hội hoan nghênh Yannick. Ây, đúng rồi, em cũng vừa biết được ngài ấy đã tấn thăng thành Hồng y giáo chủ, thật là nhanh mà! Anh muốn cùng em đi gặp ngài ấy sao? Em có thể lấy một lá thư mời cho anh.”

Yannick rõ ràng biết được thân phận của ngươi, ngươi đi gặp mặt ngài ấy không sợ sẽ bị vạch trần sao!

D’Antonio thầm hò hét trong lòng, nhưng ngoài mặt lại lộ ra nụ cười: “Tốt, nếu như có thể, tôi cũng đã lâu không gặp ngài ấy!”

“Cứ quyết định như vậy đi.” Lily áy náy mỉm cười, lại hành lễ tạm biệt theo phong cách quý tộc xong mới bước lên xe ngựa.

Nhìn xe ngựa dần xa, D’Antonio cũng nhìn thấy gia huy trên đó, tuy rằng hắn chưa từng nhìn thấy gia huy này bao giờ, thế nhưng theo phong cách đó thật đúng là gia huy quý tộc.

Ngay khi vừa gặp Lily trong lòng hắn đã hồi tưởng lại lời của Yannick rất nhiều lần, chỉ hận không thể lập tức ném cho đối phương một cái ‘Hải lãng thôn thiên’, thế nhưng qua cuộc nói chuyện ngắn ngủi vừa rồi, hắn lại có chút hoài nghi phán đoán của Yannick.

Thế nhưng D’Antonio biết, Yannick không có lý do gì lừa dối mình, hơn nữa trên người Lily thật sự còn có rất nhiều bí ẩn chưa được giải mã, vừa nghe đến Yannick sẽ xuất hiện trong buổi yến hội ngày mai hắn chỉ hận không thể lập tức gặp được đối phương.

Ôm theo ý niệm này, D’Antonio rất nhanh đi đến Giáo hội Đế đô nói rõ ý định muốn gặp Yannick của mình. Thế nhưng thủ vệ lại cho hắn biết, Hồng y Hill hiện tại còn chưa đến Đế đô, phải ngày mai Đức ngài mới xuất hiện.

Xem ra ý định của Alfonso VIII là khi Yannick vừa đến liền cử hành yến tiệc hoan nghênh.

D’Antonio tràn đầy thất vọng, chỉ có thể đè xuống cảm xúc nóng nảy đợi ngày mai đến.

Mà ngày mai anh mong chờ rất nhanh đã đến.

Mang theo thư mời Lily đưa cho, D’Antonio mặc một bộ pháp bào mới tinh đi dự tiệc, hắn hiện tại đã là học đồ của Pháp Thánh HanGury chứ không phải một pháp sư vô danh nữa, bất quá Pháp Thánh HanGury cũng không phải một người thích khoe khoang phô trương, đi theo bên cạnh đạo sư anh cũng thừa hưởng loại tác phong khiêm tốn giản dị này, vậy nên khi đi lại ở yến hội cũng không bày tỏ thân phận của mình, mà các quý tộc đối với một pháp sư trung giai bình thường không có gì nổi bật cũng chẳng sinh ra quá nhiều hứng thú.

Quy mô yến hội của Đế quốc Charlemagne phi thường lớn, có thể xưng là xa xỉ cùng cực, cho dù mối nguy ma vật đã đến ngay trước mắt cũng không thể ảnh hưởng sự hưởng thụ của các quý tộc. Hơn nữa quý tộc Đế quốc Charlemagne đối với quốc gia của mình có một lòng tự tin phi thường, Kỳ thực đây cũng là chuyện hiển nhiên, làm quốc gia cường đại nhất đại lục, nếu như ngay cả bọn họ cũng đánh mất lòng tin, như vậy các quốc gia khác còn có thể suy sút đến mức nào.

Nếu như không có sự thay đổi tâm tình, D’Antonio trước đây nhất định sẽ sợ hãi cảm thán trước sự xa hoa của yến hội, thế nhưng hiện tại anh hoàn toàn không có cảm xúc này, chỉ lặng lẽ chờ trong góc tìm người mình muốn gặp.

Yến hội vừa bắt đầu, người còn không nhiều, các quý tộc cũng đã quen với việc khoan thai tới chậm, đúng giờ có mặt ngược lại sẽ bị cho là kẻ quê mùa. Trong khi D’Antonio nôn nóng sốt ruột vuốt ve cốc rượu, hắn rốt cuộc thấy được bóng dáng của thần quan tóc bạch kim.

Dù sao mái tóc bạch kim của đối phương trong đám đông phá lệ nổi bật, nhất là khi trên người y còn khoác một bộ pháp bào màu đỏ rực, loại dung mạo tao nhã lịch sự tột độ kia hầu như dẫn tới lực chú ý của tất cả mọi người.

Hồng y giáo chủ tóc bạch kim trở thành tiêu điểm của mọi người vẫn bình tĩnh tự nhiên chào hỏi cùng các quý tộc, bất quá D’Antonio đứng từ xa rõ ràng phát hiện được, lực chú ý của Yannick cũng không đặt trên đám người xung quanh mình, ánh mắt của y quét quanh khắp nơi giống như đang tìm ai đó.

Tiếp theo, ánh mắt của họ gặp nhau.

D’Antonio nâng cốc ra hiệu.

Hồng y tóc bạch kim hiểu ý, nhanh chóng thoát khỏi nhóm quý tộc chỉ biết bốc phét kia, đẩy Sophia, Daifield và Augustine ra ứng phó, trực tiếp đi về phía D’Antonio.

“D’Antonio thân ái, sao anh lại ở đây?” Yannick nở nụ cười chân thành.

“Yannick thân ái, tôi cũng rất hân hạnh được gặp anh, bất quá xin lỗi, hiện tại tôi không có tâm tình nói thêm càng nhiều lời ân cần thăm hỏi.” Thấy thần sắc kỳ quái của Yannick, D’Antonio nói: “Tôi đã gặp Lily!”

Yannick cũng rất khiếp sợ: “Ở nơi nào?”

D’Antonio đem chuyện vô tình gặp được kể lại, sau đó lấy thư mời của mình ra: “Nàng biết anh sẽ tới, thậm chí còn cho tôi thư mời.”

Yannick cau mày không nói gì, lại nghe D’Antonio nói tiếp: “Dựa theo lời anh, nàng hẳn đã biến thành ma vật, thế nhưng nàng vì sao còn muốn công nhiên xuất hiện tại Đế quốc Charlemagne, hơn nữa lại trở thành Bá tước phu nhân? Chưa hết, nàng không có khả năng không biết anh đã phát hiện thân phận thật của nàng, thế nhưng lại biểu hiện phi thường thản nhiên, việc này khiến ta thực sự không thể lý giải!”

Yannick: “Lẽ nào lời nói và hành động của nàng không có chỗ nào cổ quái sao?”

D’Antonio: “Nếu như có chỗ kỳ lạ, đó chính là nàng không còn ký ức gì về những chuyện đã xảy ra trong rừng rậm Hắc Ám, thế nhưng nàng vẫn nhớ rõ chúng ta.”

Hai người thảo luận một hồi nhưng vẫn không tìm được kết quả.

Việc D’Antonio gặp được đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Yannick, y vốn đã nói chuyện Lily là ma vật cho D’Antonio, hơn nữa việc y gặp được Lily ma vật tại rừng rậm Hắc Ám cũng đã là chuyện rất lâu về trước. Vốn Lily đã bị y nhận ra, vậy nên việc đối phương xuất hiện lần nữa là khả năng rất nhỏ, bởi vì nếu bị vạch trần trước mặt mọi người, nàng cho dù có là ma vật cao cấp, năng lực cường đại đến đâu cũng không thể chống được với nhiều sự công kích như vậy. Thật không ngờ Lily còn dám công khai xuất hiện, hơn nữa còn dùng thân phận quý tộc.

Cái bí ẩn lớn này bao trùm lấy bọn họ, không chỉ D’Antonio hoài nghi sự phán đoán của Yannick, ngay cả Yannick cũng không nhịn được hoài nghi chính mình.

Theo thời gian trôi qua, đại sảnh đã dần đông đúc, Yannick thấy Daifield đang bất đắc dĩ ứng phó đám quý tộc, Augustine đã hoàn toàn không chịu được trốn sang một bên, Sophia đang vui vẻ giao lưu với một kiếm sỹ, mà đoàn hộ tống của y đều đã tản ra tự mình tìm việc vui.

Vừa lúc đó, tiếng hô ‘Alfonso VIII bệ hạ giá lâm’ vang lên, sự chú ý của mọi người liền bị hấp dẫn đến, hơn nữa rất tự giác nhường ra một con đường, nam nữ quý tộc chia thành hai bên cung nghênh Alfonso VIII.

Dẫn đầu là vương tử George, cậu chính là người thừa kế chính thống hiện tại của Alfonso VIII, bất quá đang ôm lấy cánh tay của Hoàng đế bệ hạ lại không phải Hoàng hậu của Đế quốc Charlemagne mà là một vị phu nhân xinh đẹp đẫy đà.

Yannick và D’Antonio chỉ nhìn thoáng qua sắc mặt đã thay đổi.

Người nắm tay Alfonso VIII là ai? Không phải Lily sao?!

Hai người không hẹn mà cùng nhìn nhau, lại thấy sự khiếp sợ trên mặt đối phương, Yannick còn tốt một chút, D’Antonio đã hoàn toàn thất thố.

“Đây là có chuyện gì!” D’Antonio lẩm bẩm.

Yannick không muốn tiếp tục đoán mò, trực tiếp lôi kéo gã quý tộc bên cạnh bọn họ, hỏi: “Vị phu nhân bên cạnh Hoàng đế bệ hạ hình như rất xa lạ?”

Quý tộc kia nhận ra Yannick, lần trước khi y tự biện hộ y vừa lúc cũng có mặt chứng kiến Alexander biến thành ma vật, nghe xong vấn đề liền trả lời: “Đức ngài Hill, ngài có lẽ chưa biết, người phụ nữ này là tình nhân mới của bệ hạ!”

Đây tuyệt đối là một quả bom nặng ký!

Yannick đã khôi phục thái độ bình thường, chỉ lộ ra sự hiếu kỳ thuần túy: “Vừa nghe có vẻ vẫn còn một đoạn chuyện xưa chưa kể? “

Gã quý tộc kia lộ ra nụ cười huyền bí: “Đúng vậy, người phụ nữ kia tên là Lily Earl Grey, là quả phụ của Bá tước Earl Grey.”

“Quả phụ?!” D’Antonio nhịn không được thất thanh.

Gã quý tộc kia nhìn chằm chằm hắn một chút, hứng thú nhiều chuyện không giảm: “Nghe nói nàng còn vốn là một pháp sư, Bá tước Earl Grey vừa gặp được liền khuynh mộ, lập tức cưới nàng. Bất quá ba tháng trước Bá tước Earl Grey bệnh chết, người phụ nữ kia không biết làm thế nào mồi chài được bệ hạ, hiện tại là tình phụ được sủng ái nhất đâu!”

Yannick lộ ra vẻ kinh ngạc: “Nàng thoạt nhìn đúng là một quý cô quyến rũ, thảo nào bệ hạ thích nàng như vậy!”

Quý tộc bĩu môi đùa cợt: “Bên cạnh bệ hạ chẳng lẽ còn thiếu phụ nữ xinh đẹp? Bất quá phu nhân Earl Grey thật sự rất lợi hại, hiện tại trong những trường hợp chính thức bệ hạ cũng không đưa Hoàng hậu theo mà chỉ đi cùng nàng, biểu thị địa vị công khai!”

“Lúc đó, có phải anh đã nhận lầm không?” D’Antonio thấp giọng hỏi.

Yannick lại lần nữa nhìn về phía nữ nhân bên cạnh Alfonso VIII, lần trước khi gặp nàng, nàng đang ở cùng Azul đã biến thành ma vật, còn tự xưng Lilith, y làm sao có thể nhận sai chứ?

Một Hồng y giáo chủ hiển nhiên không thể chỉ trốn trong góc, huống chi Yannick vốn khẩn cấp muốn thương nghị với Alfonso VIII về Hội nghị liên minh đại lục lần ba, vậy nên lúc thấy Hoàng đế đi về phía mình Yannick liền bước lên nghênh tiếp.

“Hoan nghênh ngài, Giáo chủ Hill, à không, hiện tại hẳn nên gọi ngài là Hồng y giáo chủ rồi!” Alfonso VIII cười sang sảng, thái độ hào phóng, “Tốc độ thăng tiến của ngài còn nhanh hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều, phải biết rằng lần đó khi ngài bị bãi miễn ta còn cảm thấy rất lo lắng đâu!”

“Phi thường cảm tạ sự quan tâm của ngài, bệ hạ.” Yannick phong độ mỉm cười, “Ngài không vì ta giới thiệu vị nữ sĩ này một chút sao?”

Không đợi Alfonso VIII lên tiếng, Lily liền nhấc làn váy ưu nhã thực hiện một lễ nghi cung đình: “Hồng y giáo chủ Hill thân ái, ngài đã quên ta sao, ta là Lily.”

Yannick lộ ra thần sắc kinh ngạc: “Thật là nàng sao, Lily, vừa rồi khi D’Antonio nói với tôi, tôi còn không thể tin được. Đây quả thực là chuyện khiến người ta vui mừng, nàng cư nhiên có thể thoát khỏi rừng rậm Hắc Ám? Phải biết rằng khi đó chúng tôi đã tìm nàng rất lâu!”

Lily: “Đúng vậy, nghe Bá tước Earl Grey nói, ngài cũng đã phát hiện tôi hôn mê ở ven rừng rậm Hắc Ám, lúc đó hẳn là đã xảy ra nhiều chuyện không may chỉ là tôi không nhớ được, bất quá tôi một chút cũng không định hồi tưởng.”

Yannick chú ý thấy trên tay Lily còn đeo một chiếc bao tay ren, đây vốn là trang phục thường gặp của phụ nữ quý tộc, bất quá cũng vì vậy y lại không thể tìm cách nhỏ nước thuốc phân biệt ma vật lên tay đối phương, cũng không thể trực tiếp hất lên mặt. Nếu Lily thật sự là ma vật, chỉ bằng những người không chút chuẩn bị nào có mặt trong đại sảnh lúc này, cơ bản không phải đối thủ, Yannick cũng không dám bảo đảm một mình y có thể chế phục đối phương, mà quan trọng nhất chính là, chỉ cần nàng vẫn theo sát bên cạnh Alfonso VIII, mọi người chỉ có thể bó tay hết cách.

Các loại suy nghĩ xẹt qua trong đầu y, thần quan tóc bạch kim rất nhanh bỏ qua cách trực tiếp áp dụng bạo lực.

“Hoàng đế bệ hạ tôn kính, về Hội nghị liên minh đại lục, ta phụng lệnh Giáo Hoàng bệ hạ đến đây, hy vọng có thể đơn độc trò chuyện cùng ngài.” Y đặt ánh mắt lên người Alfonso VIII.

“Hồng y Hill, đêm nay tựa hồ càng thích hợp cuồng hoan.” Alfonso VIII thế uyển chuyển cự tuyệt, ngài không hy vọng trong thời khắc thả lỏng còn phải nhắc tới chính sự.

Yannick: “Bệ hạ tôn kính, chuyện này rất trọng yếu, Giáo Hoàng bệ hạ muốn ta bàn bạc với ngài càng nhanh càng tốt.”

Đối mặt với sự kiên trì của thần quan tóc bạch kim, Alfonso VIII chỉ có thể nói: “Vậy được rồi. Darling, em qua bên kia vui đùa đợi ta một chút.”

Câu nói tiếp theo đương nhiên là hướng về phía người phụ nữ bên cạnh, Lily rất thông cảm nói: “Em đã biết, bệ hạ, chúc hai người có buổi trò chuyện vui vẻ.”

Nàng vô cùng sảng khoái rời đi, tựa hồ hoàn toàn không quan tâm Yannick sẽ nói gì với Alfonso VIII.

Hiện tại Yannick đã không thể đắn đo nhiều, y trực tiếp nói với Alfonso VIII: “Ta hoài nghi phu nhân Bá tước Earl Grey là ma vật.” Lại đem những việc mình đã nhìn thấy tại rừng rậm Hắc Ám sơ lược kể ra. “Bệ hạ, thứ cho ta nói thẳng, nếu Lily đã trở thành ma vật, như vậy nàng tiếp cận với ngài nhất định là có mục đích khác.”

Alfonso VIII đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cười vang, còn không ngừng vỗ vai Yannick: “Hồng y Hill thân ái, ta cảm thấy ngài có thể đã suy nghĩ quá nhiều rồi, nếu như nàng thực sự là ma vật từ sớm đã có cơ hội giết ta, vì sao nàng không làm như vậy chứ?”

Đúng thế, trước đó Alexander rat ay giết công chúa Orthia là vì muốn gây mâu thuẫn giữa Đế quốc Charlemagne và Đế quốc Garde. Nếu như Lily là ma vật, nàng vì sao không trực tiếp giết Alfonso VIII chứ? Cứ như vậy, Đế quốc Charlemagne nhất định sẽ hỗn loạn.

Yannick cẩn thận châm chước ngôn tư: “Có lẽ nàng còn mục đích khác.”

Alfonso VIII lại nở nụ cười: “Bạn tốt của ta, phi thường cảm ơn ngài đã quan tâm, bất quá ta chỉ có thể nói ngài đã suy nghĩ quá nhiều. Kỳ thực từ sau khi ngài vạch trần gã thần quan kia là ma vật ta đã tìm Simon lấy rất nhiều loại dược tề đó, phàm là những người có thể tiếp cận ta đều phải dùng nước thuốc kia phân biệt, bao gồm cả con trai ta cũng không ngoại lệ, đừng nói là Lily, bằng không ta sẽ không cho phép bọn họ đến gần. Thế nhưng Lily cũng không vì vậy biến thành ma vật, như vậy chứng tỏ nàng hẳn là một nhân loại. Tuy rằng nàng có thể đã trải qua một đoạn trải nghiệm thần kỳ, ta cũng biết trước kia nàng là một pháp sư, bất quá pháp sư cũng là nhân loại không phải sao?”

Alfonso VIII là một vị Hoàng đế rất yêu quý tính mạng của mình, đây là việc không thể nghi ngờ, nếu như ngài đã chắc chắn rằng người phụ nữ ngủ cùng một cái giường với mình không có vấn đề, Yannick thực sự không thể phản bác.

Mang theo nghi vấn như vậy, y chỉ có thể tiếp tục bàn bạc về việc hợp tác giữa Alfonso VIII với Giáo đình, bất quá sự kiên nhẫn của Hoàng đế bệ hạ thoạt nhìn đã đến cực hạn, ngài hoàn toàn không muốn dùng thời gian riêng tư lãng phí cho việc công, mà Yannick cũng vì tâm sự nặng nề nên hai người chỉ qua loa vài câu liền tách ra.

D’Antonio thấy Alfonso VIII đã rời đi liền bước đến bên cạnh Yannick, chỉ nghe thần quan tóc bạch kim nói: “Ta hiện tại cũng bắt đầu hoài nghi tai và mắt của mình rồi.”

Vừa nghe được câu này, D’Antonio liền biết Yannick không đạt được mục tiêu, hắn an ủi: “Có thể đã có chuyện gì đó chúng ta không biết xảy ra.”

“Nghe nói Hoàng đế bệ hạ muốn phế bỏ Hoàng hậu.”

Bên cạnh có tiếng nói chuyện, Yannick và D’Antonio đều theo đó nhìn lại, bên cạnh bọn họ có hai quý tộc đang tán gẫu, đương nhiên nội dung chính là bí sự cung đình.

“Lẽ nào bệ hạ lại mê luyến người phụ nữ kia đến vậy?!” Quý tộc còn lại hiển nhiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

“Oh,” Người mở đầu cười hắc hắc hai tiếng, “Tôi nghe nói người phụ nữ kia đang mang thai con của bệ hạ. Ngài nên biết rằng bệ hạ vẫn luôn không hài lòng với vương tử George, nếu như người phụ nữ kia trở thành Hoàng hậu, con của nàng sẽ không phải con hoang mà là người thừa kế danh chính ngôn thuận rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc