QUYỀN TRƯỢNG

Hàng vạn thần thú đang cuồn cuộn lao nhanh qua đầu Vatican Ridge, sắc mặt của Giáo Hoàng tiền nhiệm lúc này so với đêm tối bên ngoài còn phải đen hơn, y không quay đầu bước đi, cũng không làm ra bất cứ cử động có tính thực chất gì, cứ đứng ở đó như vậy, ánh mắt âm trầm hết quét lên người Chris lại quét lên người Ansel, sau đó càng thêm âm trầm.

Biểu tình này khiến Yannick chợt nhớ lại một câu thơ được biến đổi vô cùng hợp với tình hình, ‘Đêm tối cho ta đôi mắt màu đen, ta lại dùng nó phát hiện gian tình…’

Ồ không, hình như có gì sai sai, làm nhân vật chính y hẳn không nên bình tĩnh như vậy.

Yannick phát hiện mình đã bị hai người đàn ông kia ăn mất liêm sỉ và tiết tháo, ngay cả loại tình huống này bị người thứ tư phát hiện vẫn còn bình tĩnh tự giễu đôi chút.

“Bệ hạ, ta có chuyện muốn nói với ngài.” Vatican Ridge kiên quyết ngăn ở cửa, không chịu di dời nửa bước.

“…” Yannick co rút khóe miệng, y cũng không thể nói ‘Vậy ngài nói đi, ta nghe’ chứ?

“Vậy ngươi cứ nói đi, chúng ta đang nghe đây.” Người nói câu này dĩ nhiên không phải Yannick mà là Thân vương huyết tộc.

“…” Đến đây dù cho da mặt của Yannick có dày hơn nữa cũng không thể giả vờ như không có chuyện gì phát sinh, y dùng lực đẩy hai người đàn ông đang ngăn trước và sau mình ra, lại một lần nữa rũ ống quần xuống, phủ áo bào lên, trong quá trình này ngay cả lông mi cũng không chớp một cái, hoàn toàn chứng tỏ tố chất vượt qua thử thách.

“Chúng ta đến lều của ngài nói?” Yannick bình tĩnh hỏi.

“Tốt, ta thích chủ ý này.” Mặc dù lời nói như vậy thế nhưng Vatican Ridge lại không chịu dời người đi, ánh mắt vẫn ghim thẳng vào Pháp sư hắc y và Thân vương huyết tộc như trước, thoạt nhìn giống như đang phòng ngừa bọn họ làm ra động tác thất thường gì đó.

Yannick chỉ đành tự đứng dậy, vứt cho Chris và Ansel một ánh mắt tự dàn xếp không được đuổi theo, sau đó cùng Vatican Ridge đi ra ngoài.

“Bệ hạ, có lẽ ta không nên nói những lời này, thế nhưng thân phận của ngài tôn quý, hơn nữa hiện tại đang ở dã ngoại, tốt nhất đừng nên làm những việc quá kịch liệt.” Vatican Ridge nói thẳng.

Y tựa hồ đã điều chỉnh vai trò rất tốt, tuy rằng từ Giáo Hoàng đến Hồng y giáo chủ chênh lệch một khoảng lớn thế nhưng Vatican Ridge cũng không cảm thấy bất mãn, ngược lại càng thêm tận trung cương vị, hoàn thành sứ mạng, bao gồm cả hành trình tu bổ khe nứt lần này cũng đồng dạng là do tự y chủ động yêu cầu đi theo.

Yannick có chút bất đắc dĩ: “Arthur thân ái, ta cho rằng trước đây anh cũng từng đùa giỡn với tôi, thậm chí còn nói muốn tôi làm tình nhân của anh. Tuy rằng tôi biết anh chỉ là nói đùa, bất quá ta cho rằng anh cũng không phải người nghiêm túc như vậy.”

Vatican Ridge mặt không biểu tình: “A không, Bệ hạ, nếu như ngài nguyện ý làm tình nhân của ta thì lời đề nghị kia vẫn có hiệu lực, bất quá việc này cũng không ảnh hưởng gì đến chuyện ta chán ghét hai kẻ đã câu dẫn ngài tại nơi dã ngoại như vậy. Đây đúng là tội không thể tha thứ.”

Yannick: “…” Ngài đang nói đùa hay nói thật đấy?

Bất quá y không ngốc đến mức thực sự hỏi ra việc này, Vatican Ridge tựa hồ cũng không quá muốn tiếp tục chủ đề nhàm chán này, ngay khi hai người tiến vào lều, câu đầu tiên của y là hỏi: “Đại thuật tiên đoán của ngài đã học đến trình độ nào?”

Đúng vậy, Đại thuật tiên đoán.

Trong thư viện ở trung ương Tòa thánh, có một giá sách chỉ có Giáo Hoàng mới có thể mở ra, cho dù Yannick tuyên bố mở cửa thư viện tôn giáo cho thần quan mọi cấp bậc, thế nhưng cái giá sách kia vẫn phủ một lớp khăn che mặt thần bí, trở thành ngoại lệ duy nhất không mở ra cho mọi người.

Sau khi Yannick trở thành Giáo Hoàng mới biết, khi mỗi đời Giáo Hoàng tuyên thệ trước mặt Quang Minh nữ thần, bảo châu trên thần tượng sẽ phát ra quang mang đại biểu cho tân Giáo Hoàng được phù hộ và thừa nhận, thế nhưng ánh sáng này cũng tương đương một loại chìa khóa, chỉ khi có chìa khóa này mới có thể mở ra giá sách thần bí nọ.

Mà lúc Yannick mở giá sách thần bí kia, y phát hiện cả giá sách lớn như vậy hoàn toàn trống rỗng, chỉ có trơ trọi một quyển trục da dê, quyển trục đó chính là 《Quang minh chi quyển 》. 《Quang minh chi quyển 》lưu loát viết đầy những lý luận về quang minh ma pháp, trong đó còn có Đại thuật triệu hoán Yannick đã học xong, bất quá tại chương cuối cùng, pháp thuật nó ghi lại chính là Đại thuật triệu hoán.

Ở phần miêu tả về pháp thuật này, chương cuối của 《Quang minh chi quyển 》đã viết như vậy: Đương khi Thần minh giáng xuống nhân gian, ngài nói: phải có ánh sáng, vậy nên có ánh sáng. Ngài nói: phải có bóng tối, vì vậy có đêm tối. Chúng ta do đó mà kính nể, do đó mà run rẩy, chúng ta do đó mà phát ra sự sùng bái từ sâu trong tâm hồn với tồn tại của Thần

Tên như ý nghĩa, đây là một chú ngữ có uy lực cực lớn, có thể nói trong toàn bộ hệ thống pháp thuật quang minh ma pháp, không có chú ngữ nào có uy lực vượt qua nó.

Khi Vatican Ridge đối mặt với ba ma vật cao cấp ở Đế quốc Charlemagne, y chỉ dùng duy nhất một chú ngữ này liền có thể giải quyết hết cả ba ma vật, đương nhiên cái giá mà y phải trả cũng rất cao, suốt vài ngày sau đó, ngay cả khí lực nâng tay lên y cũng không tập trung được.

Thế nhưng khe nứt vị diện cũng không phải ma vật cao cấp, đó là một tồn tại càng khó khắc chế hơn cả ma vật cao cấp, cũng cần tiêu hao ma lực lớn hơn nữa. Dựa vào tình huống Vatican Ridge đối phó với ba ma vật cao cấp còn lâm vào suy kiệt, cho dù có thêm một Yannick, trong quá trình vá lại khe hở vị diện này, bọn họ cũng rất khó trốn khỏi số phận suy kiệt ma lực mà chết.

Bất quá dựa theo ghi chép trên《Quang minh chi quyển 》, Đại thuật tiên đoán chân chính kỳ thực cũng sẽ không khiến người sử dụng mất mạng, bởi vì ngay khi nó đốt cháy ma lực cũng đồng thời điều động tất cả nguyên tố quang minh xung quanh, lớn từ quang huy của thái dương và trăng sao, nhỏ đến sự lập lòe của đom đóm đều nằm trong phạm vi sử dụng của người thực hiện chú ngữ, chân chính đạt đến cảnh giới ‘Nói có ánh sáng vậy nên có ánh sáng’ mà 《Quang minh chi quyển 》 ghi lại.

Có người nói, Giáo Hoàng đời đầu đã từng dùng Đại thuật tiên đoán khiến Hỏa thần Scott bị thương nặng, từ đó có thể đoán được uy lực của pháp thuật này có bao lớn. Nói cách khác, cả Vatican Ridge và Yannick trên thực tế đều là học nghệ chưa tinh, Đại thuật tiên đoán hiện tại bọn họ nắm giữ nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như nửa vời, cơ bản vô pháp đạt được trình độ kêu mưa gọi gió như Giáo Hoàng đời đầu.

Thế nhưng việc này cũng không thể trách bọn họ, bởi vì trải qua năm tháng dài dòng, Đại thuật tiên đoán đại danh đỉnh đỉnh, có thể sánh ngang với Thần lực đến tận hôm nay cũng chỉ còn lại vài câu miêu tả ít ỏi tối nghĩa trên quyển trục da dê mà thôi. Bởi vì mỗi một đời tân Giáo Hoàng đều chỉ có thể nhậm chức khi cựu Giáo Hoàng đã qua đời, vậy nên hoàn toàn không tìm được ai bàn luận về loại pháp thuật này, dần dà theo thời gian trôi qua, uy lực của loại pháp thuật này cũng chỉ còn là một loại truyền thuyết.

Hiện tại cơ duyên xảo diệu, nhân duyên tế hội, nói ngắn lại chính là vô cùng trùng hợp, hai đời Giáo Hoàng cùng tụ lại một chỗ, Vatican Ridge rốt cục cũng quang minh chính đại tìm được đối tượng bàn luận, nhưng đáng tiếc là, hai con gà mờ có hợp lại với nhau đến cũng vẫn là gà mờ.

Mặc kệ học thức của hai người bọn họ có bao nhiêu uyên bác, khi đối mặt với những văn tự hàm hồ tối nghĩa đến cực điểm kia đều có một loại cảm giác vô lực sâu đậm.

Không thể chân chính nắm giữ Đại thuật tiên đoán cũng đồng nghĩa với việc không thể đem khe hở vị diện khép lại. thành thật mà nói, cho dù Yannick và Vatican Ridge rất có tinh thần hy sinh, thế nhưng khi biết rõ cho dù bản thân có hao hết ma lực cũng không thể hoàn toàn khắc phục được khe hở, bọn họ cũng không muốn làm việc vô dụng lãng phí ma lực. Nói cho cùng đều phải trách lão Giáo Hoàng biết khe hở vị diện có tồn tại lại không chịu tu bổ, thậm chí còn cõng rắn cắn gà nhà, dẫn đến hiện tại lượng công việc của bọn họ gia tăng gấp bội. Bất quá hiện tại lão Giáo Hoàng đã ngỏm mất, lại oán hận hơn nữa cũng không làm được gì, vậy nên hai người đều rất ăn ý đi vòng qua cái tên đó.

Cho nên khi Vatican Ridge hỏi ra vấn đề này, phản ứng của Yannick chỉ là thở dài: “Ta dựa theo chú ngữ miêu tả trên quyển trục đọc ra, sau đó lại kết hợp với quyền trượng Giáo Hoàng, hiệu quả phỏng chừng cũng không sai biệt lắm với khi anh thực hiện. Thế nhưng có một việc ta luôn cảm thấy kỳ quái, uy lực của pháp thuật này nhất định không chỉ là như vậy, hoặc giả chúng ta không nên mượn quyền trượng Giáo Hoàng để gia tăng ma lực?”

Vatican Ridge chặt nhíu mày: “Không, ta cảm thấy chúng ta rất có khả năng không đọc đúng chú ngữ.”

Yannick nhún vai: “Thành thật mà nói, chú ngữ dài như vậy, hơn nữa ý nghĩa còn vô cùng mờ mịt, thực khó khiến cho người ta hiểu được.”

Vatican Ridge: “Ta nhớ dòng đầu tiên đã viết thế này: Khi quang minh đẩy ra lớp sương mù hắc ám dày đặc, chúng ta có thể thấy được gương mặt thật của chân lý…”

“Chúng ta có thể thấy được gương mặt thật của chân lý. Mà khi quang minh bị hắc ám bao phủ, việc chúng ta có thể làm không phải đợi mà là cầu khẩn. Quang minh của nữ thần nhất định có một ngày soi rọi khắp đại địa, chiếu sáng cả đại lục Olin cùng với bờ bên kia đại lục.”

Vatican Ridge: “… Ngươi cư nhiên trực tiếp đem nguyên cảo ra ngoài??!!”

Dưới sự khiếp sợ, y quên mất việc phải dùng kính ngữ.

Yannick vô tội nói: “Anh không cảm thấy chú ngữ quá mức dài dòng tối nghĩa sao, thay vì tốn thời gian đọc thuộc lòng nó còn không bằng trực tiếp mang nguyên cảo ra, thực sự vô cùng tiện lợi!”

Vatican Ridge có chút hụt hơi: “Đây là nguyên cảo trân quý đã có hơn một nghìn năm lịch sử…”

Yannick cười híp mắt: “A, không sao cả, dù sao ta cũng đã chép lại một bản sao đặt ở giá sách, bất quá ta cảm thấy nguyên cảo có thể cho chúng ta thêm càng nhiều gợi ý.”

Khi gương mặt kia trưng ra vẻ vô tội, quả thực không có bất luận kẻ nào chống cự được, ngay cả Giáo Hoàng tiền nhiệm tính cách nghiêm túc bẩm sinh cũng không phải ngoại lệ. Hơn nữa dù sao cũng đã mang ra ngoài, nói thêm gì nữa cũng chỉ là vô ích, Vatican Ridge liền trực tiếp nhảy qua điểm này, nói: “Vậy ngài đã nhìn ra được cái gì từ câu chú ngữ này?”

“Chính là câu mà ta vừa đọc kia: Việc chúng ta có thể làm không phải đợi mà là cầu khẩn. Quang minh của nữ thần nhất định có một ngày soi rọi khắp đại địa, chiếu sáng cả đại lục Olin cùng với bờ bên kia đại lục.”

Ngón tay trắng nõn thon dài chỉ vào một điểm trong đó, “Bờ bên kia đại lục là gì? Nếu như nói ‘cầu khẩn’ là chỉ việc sử dụng quang minh ma pháp, như vậy ‘bờ bên kia đại lục’ có phải cũng là một phép ẩn dụ? Chúng ta đều biết đại lục Olin vô cùng rộng lớn, bên ngoài lại là hải dương vô bờ, như vậy bên ngoài hải dương thì sao, còn có mảnh đại lục khác chăng? Lần trước khi ta đến đảo Rồng từng nghe những ngư dân của Công quốc Ceylon nói, bọn họ chưa từng đặt chân đến phía bên kia hải dương, xa nhất cũng chỉ là vài hòn đảo nhỏ dừng chân tránh bão trên biển mà thôi, những người mạo hiểm rời bến tám chín phần mười đều không thể quay về. Như vậy cái ‘bờ bên kia’ này là chỉ thứ gì?”

Cả một chuỗi dài vấn đề như vậy, Vatican Ridge cơ bản không thể trả lời, cũng nhờ vào tốc độ phản ứng của y vốn nhanh nhạy mới có thể bảo trì suy nghĩ mẫn tiệp trước ngữ tốc của Yannick.

“Ý của ngài là ‘bờ bên kia đại lục’ rất có thể đang chỉ vị diện ma vật?”

“Ta không biết.” Yannick thở dài một hơi, “Anh cho rằng ngoài vị diện đại lục Olin thì chỉ còn một vị diện ma vật sao? Nếu không phải như vậy, những vị diện khác kia liệu đã từng có giao thoa gì với đại lục Olin hay chăng? Thế nhưng vì sao chúng ta chưa từng thấy những sinh vật của vị diện khác đến nơi này? Trong việc đó có phải còn điểm mấu chốt nào chúng ta không biết được?”

Vatican Ridge trầm mặc một chốc: “Chúng ta không sinh hoạt tại thời đại Chúng thần, có rất nhiều việc đều đã trở thành truyền thuyết, vậy nên những điều chúng ta biết được không có nhiều hơn ba phần tính chân thật. Cho dù ý nghĩ của ngài là đúng ‘bờ bên kia đại lục’ rất có thể ám chỉ một vị diện khác, thế nhưng như vậy cũng không có ích lợi gì cho việc giải quyết vấn đề trước mắt.”

“Kỳ thực sự giúp đỡ vẫn là phải có, chúng ta có thể ra biển xem kết giới của vị diện rốt cuộc có tồn tại hay không để xem như tham khảo, nói không chừng còn có thể tìm được biện pháp tu bổ khe hở.” Yannick hơi cười khổ, “Bất quá hiện tại đã không có nhiều thời gian như vậy nữa, nếu như chúng ta tìm được phần nguyên cảo này sớm mấy năm không chừng còn có hy vọng.”

Vatican Ridge khe khẽ thở dài, y không muốn trách cứ đạo sự của mình, thế nhưng lúc này, trong lòng y đúng là có một tia oán hận.

“Chúng ta tiếp tục nhìn xuống đi.”

“Khi chúng ta thật lòng sùng kính quang huy của thần, nữ thần sẽ ban tặng chúng ta chúc phúc vô thượng, đồng thời ban tặng lực lượng và dũng khí sánh ngang thần minh. Bánh răng thời gian và số phận vĩnh viễn tiến về phía trước, ai cũng không thể ngăn trở sự chuyển động của nó, ngoại trừ thần lực. Chúng ta chuyển hóa quang huy mà thần ban cho trở thành lực lượng, mệnh lệnh đại địa nối liền thông suốt đại địa liền nối liền thông suốt; mệnh lệnh trời cao đổ mưa bầu trời tức khắc buông xuống cơm mưa tầm tã; mệnh lệnh cho nhân loại bị vây trong chiến tranh, nhân tính sẽ lập tức dính đầy bụi đất tà ác, người người cầm lấy vũ khí sắc bén tranh đấu với nhau, đến chết mới thôi; mệnh lệnh cho nhân gian biến thành biển chết, như vậy nhân loại sẽ lập tức trở thành con rối do thần lực điều khiển; mệnh lệnh…”

Giọng đọc của Yannick hơi ngừng, y ngẩng đầu, đôi mắt xanh thẳm khó nén sự khiếp sợ: “Lẽ nào sự xuất hiện của xác sống có liên quan đến Đại thuật tiên đoán của cựu Giáo Hoàng?”

Trước đây y chỉ lo máy móc ghi nhớ chú ngữ, cơ bản không chú ý đến hàm nghĩa chân chính của nó, hiện tại chậm rãi đọc lại, bên trong mỗi câu mỗi chữ đều ẩn chứa nội hàm phong phú vô hạn mà kẻ khác không thể phỏng đoán!

“Ngài đã phát hiện,” Vatican Ridge cười khổ một tiếng, “Ban đầu khi ta đọc đến câu này cũng có liên tưởng đồng dạng, mà phản ứng của ngài lại càng khiến ta khẳng định suy đoán của mình. Bất quá ta đoán khi ấy cựu Giáo Hoàng cũng không rập khuôn với đại thuật tiên đoán mà chỉ trích ra một đoạn, hỗn hợp thành trớ chú dạy cho ma vật, từ đó mới xuất hiện xác sống. Hơn nữa ta cho rằng cựu Giáo Hoàng cũng chưa thể triệt để nắm giữ tinh túy của đại thuật tiên đoán, nếu không ngài cũng không cần hợp tác với ma vật mà có thể trực tiếp dựa vào đại thuật tiên đoán khiến cả đại lục thần phục dưới uy áp của mình.”

Yannick nói, “… Ta cũng không biết việc này đối với cả đại lục mà nói đến tột cùng là bất hạnh hay may mắn.”

Vatican Ridge: “Nếu cựu Giáo Hoàng có thể sửa chữa đại thuật tiên đoán, như vậy chúng ta hẳn là cũng có thể, thế nhưng vấn đề là, phải làm sao mới có thể thi triển ra uy lực lớn nhất của đại thuật tiên đoán?”

Yannick nhìn chú ngữ nguyên cảo ghi chép, kỳ thực từ chỗ vừa rồi bị gián đoạn, chú ngữ cũng không còn lại bao nhiêu ——

“… Mệnh lệnh cho đại lục lần nữa bình tĩnh lại, vì vậy dưới sự triệu hoán của quang minh, đại địa lần nữa nối liền, bầu trời đình chỉ đổ mưa, tất cả chiến tranh tan biến trong vô hình, hắc ám triệt để bị tiêu diệt, nhân gian từ nay về sau chỉ còn hoa tươi cùng hòa bình. Nhân loại cảm động khóc òa ca tụng Thần ân, từ đó quang minh giáng lâm đại lục, trở thành chúa tể vạn vật!”

Giáo Hoàng bệ hạ vô cùng tuấn mỹ không nhịn được co giật khóe miệng: “Kỳ thực ta rất hoài nghi, Giáo Hoàng đời đầu trong tình huống đang chiến đấu đến tột cùng làm sao đọc ra chú ngữ dài như vậy mà không bị đối phương công kích? Thành thật mà nói, ta đối với chỉ số thông minh của vị Hỏa thần Scott, người bị chú ngữ này đánh đến trọng thương kia cảm thấy vô cùng hứng thú.”

Vatican Ridge lộ nụ cười: “Có thể khi ấy Hỏa thần Scott vốn đã bị thương, cũng có thể còn những người khác giúp đỡ Giáo Hoàng đời đầu. Huống chi đối với những truyền thuyết như vậy, chúng ta không cần quá mức nghiêm túc truy nguyên.”

“Vậy chúng ta thử giả thiết một chút,” Yannick nhẹ nhàng gõ tay lên quyển trục da dê, nghiêng đầu trầm ngâm nói: “Chú ngữ có nhiều từ khóa then chốt, nói ví dụ như câu con rối kia đã bị Giáo Hoàng trích ra ngoài, như vậy nếu như chúng ta lại cắt những phần khác trong chú ngữ ra để sử dụng thì sao?”

Vatican Ridge: “Tỷ như?”

Yannick mang quyền trượng Giáo Hoàng ra, điều động ma lực tuần hoàn trong cơ thể, đem toàn bộ ma lực ngưng tụ trên đỉnh quyền trượng, sau đó đọc lên một tổ hợp nhỏ mà mình có thể hình dung được: ” Khi chúng ta thật lòng sùng kính quang huy của thần, nữ thần sẽ ban tặng chúng ta chúc phúc vô thượng, đồng thời ban tặng lực lượng và dũng khí sánh ngang thần minh. Vậy nên ta nói phải có mưa, bầu trời liền hạ mưa to tầm tả, nhân gian từ nay về sau ngưng tụ dưới sự triệu hoán của quang minh, nhân loại rơi nước mắt ca tụng thần ân, mà từ đó quang minh giáng lâm đại lục, trở thành chúa tể vạn vật!”

Ngay khi y đọc đoạn ‘chú ngữ’ mới này, quang mang trên đỉnh quyền trượng cũng càng lúc càng thịnh, càng lúc càng rực rỡ.

Mãi đến khi toàn bộ căn lều đều bị bạch quang bao phủ, ánh sáng chói lóa đến mức ngay cả Vatican Ridge và Yannick đều có chút không thể mở mắt.

Cho dù biết phụ cận nơi này hầu như không có sinh vật cao cấp nào lui tới, thế nhưng Vatican Ridge lại lo rằng ánh sáng này sẽ đưa tới sự chú ý của ma vật nên muốn ra tay ngăn lại Yannick. Bất quá y còn chưa kịp hành động luồng bạch quang kia đã thẳng tắp bay lên, xuyên qua lều trại không biết tung tích.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng đứng dậy chạy ra khỏi lều kiểm tra.

Chỉ thấy đoàn bạch quang kia đã bắn thẳng lên màn đêm thâm thúy, rất nhanh biến thành một điểm trắng nhỏ như tinh tú, sau đó…

Xung quanh đột nhiên truyền đến thanh âm rầm rộ, không chỉ mặt đất mà cả lều trại cũng bị đập đến bang bang rung động.

Pháp Thánh Simon vẫn ngồi ngoài trời kêu la một tiếng: “Đây là có chuyện gì, mưa đá vì sao lại bất chợt kéo tới như vậy!”

Yannick: “…”

Vatican Ridge: “…”

Giáo Hoàng bệ hạ vô tội chớp mắt mấy cái: “Phương hướng thực nghiệm đã chính xác, chỉ là xảy ra một chút sai lầm nho nhỏ, xem ra chúng ta cần tìm thêm sự giúp đỡ.”

Vatican Ridge mặt không biểu tình: “Bệ hạ, cho dù có giả đáng yêu cũng không che giấu được sự lỗ mãng của ngài.”

Bình luận

Truyện đang đọc