QUYỀN TRƯỢNG

Trên đại lục Olin, Yannick Hill đã trở thành một nhân vật truyền thuyến.

Mặc dù y còn sống.

Bất quá trong lòng rất nhiều người, nhất là những người trẻ tuổi, Yannick Hill đối với bọn họ mà nói chính là thần tượng.

Về vị Giáo Hoàng bệ hạ có tính truyền kỳ này, phiên bản được lưu truyền rộng rãi nhất trên đại lục chính là:

Làm con nuôi của tiền Giáo chủ Mecklen, Yannick Hill sau cái chết của giáo phụ lọt vào sự truy sát của kẻ thù chính trị, lưu lạc khắp đại lục nhận đủ đau khổ, bất quá cho dù như vậy ý chí của ngài cũng không bị ma diệt. Ngài vượt qua lửa đạn từ La Serena trở về, dùng hành động tạo danh dự, từng bước xoay chuyển cục diện, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã từ một thần quan phổ thông leo lên bảo tọa Giáo Hoàng, dùng sức một người đánh bại ma vật, trở thành vị Giáo Hoàng trẻ tuổi nhất cũng được trọng vọng nhất trong lịch sử.

Thế nhưng không chỉ như vậy, vị Giáo Hoàng trẻ tuổi này còn tiến hành cải cách Giáo đình hủ bại, mạnh mẽ đề bạt thần quan trung hạ tầng, mở ra thư viện tôn giáo tạo cơ hội cho càng nhiều thần quan tiếp xúc được với quang minh ma pháp cao thâm. Ngài thậm chí còn giảng hòa cùng pháp sư, ký kết hiệp định hữu hảo không xâm phạm cùng những chủng tộc khác trên đại lục, một bước cải biến danh vọng xuống dốc không phanh suốt mấy trăm năm qua của Giáo đình. Từ thời điểm này, khi nghe nhắc đến ‘Giáo đình’ rất nhiều cư dân trên đại lục đã không còn liên tưởng đến những từ ngữ tiêu cực như ‘Tôn giáo thẩm lý và phán quyết’, ‘Dị đoan’, ‘Hãm hại’, ngược lại trở thành ‘Tuấn mỹ’, ‘Đại lục đệ nhất mỹ nhân’, ‘Ôn hòa’… đây không thể không nói là một tiến bộ cực lớn.

Đúng vậy, vị Giáo Hoàng bệ hạ tuổi trẻ đến quá phận kia còn là một vị mỹ nhân, từ thơ ca của ngâm du thi nhân lan truyền khắp trên đại lục, không khó tưởng tượng ra dung mạo tuyệt diễm của Giáo Hoàng.

Cũng vì lẽ này, từ khi Yannick Hill bệ hạ trở thành hình mẫu của sự nỗ lực, trước đây có rất nhiều thanh niên đối với quy định cả đời không thể kết hôn của Giáo đình có chút bài xích, thế nhưng hiện tại chỉ cần bọn họ được xác nhận sở hữu thiên phú quang minh ma pháp liền có chín trên mười người sẽ lựa chọn gia nhập Giáo đình. Bởi vì việc này không chỉ tượng trưng cho bản thân có thể sở hữu một tiền đồ quang minh mà cũng có nghĩa là khoảng cách với Giáo Hoàng bệ hạ sẽ gần lại một chút.

Có người nói, cho dù là những vị công chúa xinh đẹp nhất trên đại lục cũng so ra kém một phần phong tư của Giáo Hoàng bệ hạ.

Lại có người nói, năm nay những người muốn báo danh trở thành thánh kỵ sỹ nhiều hơn trước kia gấp mấy lần.

Lại có người nói,, những thần quan theo hầu bên cạnh bệ hạ mỗi ngày khi rời giường đều sẽ lộ ra nụ cười.

Lại có người nói, căn cứ công tác thống kê không chính thức, hiện tại tỷ số hạnh phúc của thần quan trên khắp đại lục phổ biến đều cao hơn trước Đại chiến ma vật. Xét đến cùng là do tình huống của bọn họ hiện tại cải thiện rất nhiều, mà người mang đến điểm này chính là Giáo Hoàng bệ hạ vĩ đại.

Mà ngay lúc này, vị Giáo Hoàng bệ hạ vĩ đại trong mắt mọi người lại đang làm gì đấy?



Norman là thần quan vừa được điều từ giáo hội địa phương đến Tòa thánh, bởi vì biểu hiện xuất sắc nên được bổ nhiệm thành thần quan theo hầu bên cạnh Giáo Hoàng bệ hạ.

Dựa theo quy định, Giáo Hoàng bệ hạ có thể dùng tám thần quan hầu cận, những thần quan này ngoại trừ trách nhiệm chăm nom cuộc sống và ẩm thực của Giáo Hoàng cũng sẽ phụ trách giúp đỡ xử lý một ít công việc hằng ngày, có chút giống với chức danh thư ký sau này. Nếu như làm tốt sẽ được đề bạt trọng dụng.

Vậy nên chức vị thần quan hầu cận ở Giáo đình từ trước đã là miếng mồi béo bở khiến nhiều người rình rập, hơn nữa vị Giáo Hoàng hiện tại còn ôn nhu xinh đẹp hòa ái dễ gần, cho dù suốt cả ngày làm bạn bên cạnh ngài không nói lời nào, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui nha!

Lần này trùng hợp có một vị thần quan hầu cận bởi vì nhiệm kỳ đã hết nên được điều đến Mecklen đảm nhiệm phó Giáo chủ, hiệp trợ giáo hội Mecklen trùng kiến sau chiến tranh, vậy nên Norman mới được bổ sung đi lên.

Khi vừa biết được tin này y đã cao hứng đến vài đêm không ngủ ngon giấc.

Ngày đầu tiên công tác, bởi vì y quá mức khẩn trương đã lấy nhầm trà Blanca Giáo Hoàng bệ hạ thường uống thành mật hoa Bilan, khi phát hiện sai lầm này Norman gấp đến mức thiếu chút nữa phát khóc, thế nhưng Giáo Hoàng bệ hạ không chỉ không tính toán với y còn khe y pha nước mật hoa rất ngon miệng.

Bệ hạ quả là một người rất ôn nhu nha!

Thời điểm đại quân ma vật tiến vào Đế quốc Garde, Norman trùng hợp cũng có mặt tại tiền tuyến St Mery hỗ trợ, kết quả khi mọi người cho rằng thành St Mery đã không giữa được nữa, thế cục đột nhiên xuất hiện xoay chuyển không thể tưởng tượng.

Từ giữa không trung đột nhiên vang lên một thanh âm tụng niệm chú ngữ, mà kèm theo chú ngữ này, ma vật đột nhiên toàn bộ bị cuốn vào khí lưu, tiêu thất không còn bóng dáng.

Một hồi thảm họa có thể khiến đại lục bị vùi trong máu lửa đã bị trừ khử giữa vô hình, mãi rất lâu về sau Norman vẫn là nghĩ đến mà kinh, bởi vì chỉ cần chậm thêm chút nữa thành St Mery sẽ rơi vào tay giặc, phòng tuyến của Đế quốc Garde liền triệt để tan tác. Dưới tình huống như vậy, việc Đế quốc diệt vong cơ hồ có thể dự kiến được, mà nếu ngay cả Đế quốc Garde cũng diệt vong, như vậy số phận của những quốc gia khác sẽ như thế nào, tựa hồ không nói cũng biết.

Thế nhưng chú ngữ kia đã cứu vớt mọi người, Norman lần đầu tiên vô cùng thành kính cảm ơn Chư thần, lần đầu tiên y ý thức được sự quý giá của sinh mạng. Mà không lâu sau y cũng nghe được, chú ngữ hôm đó vang vọng bên tai mọi người chính là do Giáo Hoàng bệ hạ niệm ra.

Từ khoảnh khắc đó, Norman liền trở thành người hâm mộ trung thành của Giáo Hoàng.

Cốc cốc cốc.

Norman nhẹ nhàng gõ vài cái lên cửa.

Sau khi trở thành thần quan hầu cậu y đã học được kỹ xảo gõ cửa, không thể quá nhanh cũng không thể quá chậm, không thể quá dùng sức vì tất cả những điều này sẽ khiến người nghe khó chịu, mà Norman lại hy vọng mình có thể làm được tốt nhất.

“… Mời vào.”

Lần này không giống ngày thường, Giáo Hoàng bệ hạ cách một lúc lâu mới đáp lại, hơn nữa ngữ điệu có chút giọng mũi, điều này khiến Norman có hơi lo lắng.

Y nhanh chóng đẩy cửa bước vào.

Bệ hạ ngồi trên giường, dựa vào gối đầu phía sau, trên người đắp chăn, phía trước lại bày một chiếc bàn thấp, là loại chuyên dùng để ăn cơm trên giường. Bất quá Giáo Hoàng bệ hạ hiện tại đang dùng nó đề làm việc, Norman nhìn thoáng qua, phát hiện bên trên có một ít giấy tờ màu đỏ, cũng không biết là có tác dụng gì.

“Bệ hạ, ngài cần dùng điểm tâm.”

“Tốt lắm, cám ơn anh, Norman.” Giáo Hoàng bệ hạ mỉm cười với y, mũi của ngài thoạt nhìn có hơi đỏ lên.

“Bệ hạ, có phải ngài khó chịu ở đâu không?” Norman lo lắng nói, buông điểm tâm xuống muốn tiến đến gần.

Ba năm trước, vì muốn thi triển đại thuật tiên đoán, loại chú ngữ có lực lượng tiếp cận với Chư thần nhất, Giáo Hoàng bệ hạ đã hôn mê tròn ba năm đến gần đây mới tỉnh lại. Tuy rằng trong lúc này tất cả chính vụ đều di Hồng y giáo chủ Vatican Ridge tạm thời thay mặt xử lý, cả đại lục cũng chìm đắm trong không khí trùng kiến sau thảm họa không có việc gì đáng chú ý, thế nhưng sau khi bệ hạ vừa tỉnh lại không lâu đã muốn tự mình xử lý chính vụ. Bất quá có lẽ do bị dọa sợ, trên dưới Tòa thánh đối với tình trạng thân thể của bệ hạ đều là cẩn thận tỉ mỉ, cho dù bệ hạ đã nhiều lần khẳng định với bọn họ thân thể bản thân tuyệt đối không có vấn đề.

“Không, ta không sao, Norman, anh cứ ra ngoài trước đi, ta còn có chút chính sự phải xử lý.” Giáo Hoàng bệ hạ mỉm cười nhìn y, biểu tình và giọng nói thực sự không có gì khác với ngày thường.

“Tuân mệnh, bệ hạ. Ồ, đúng rồi, Hồng y Vatican Ridge có nhắn lại, ngày Flower’s Day năm nay Giáo đình sẽ tổ chức lễ hội long trọng, ngài có định tham gia chứ?”

Flower’s Day là ngày lễ đặc hữu của đại lục Olin, cử hành vào tháng năm hàng năm, vào thời điểm này sáu bảy mươi phần trăm loài hoa trên đại lục sẽ nở rộ, vì vậy suốt tháng năm đều trở thành lễ hội trên đại lục Olin. Bất kể là quốc gia nào, dân tộc nào cũng sẽ đem khoảng thời gian này xem như lễ cầu phúc chúc mừng, ngay cả những bình dân bần cùng nhất cũng sẽ mua một ít thứ bình thường không dám mua phối hợp cùng nguyên liệu hoa tươi nấu thành món ăn ngày lễ.

Giáo Hoàng bệ hạ lộ ra nụ cười ấm áp: “Ta sẽ tham gia, hơn nữa ta còn có một chút suy nghĩ mới cần trực tiếp thương lượng với Arthur. Không phải còn một tháng nữa mới đến lễ sao? Norman, không cần quá gấp đâu.”

Vừa nhìn thấy bệ hạ cười với mình, Norman liền có chút tay chân luống cuống, bất quá đã ở bên cạn bệ hạ lâu ngày tật xấu này y miễn cưỡng đã khắc phục được, vội vàng cúi đầu lên tiếng, sau đó xoay người ra ngoài.

Lúc gần đi, y lại chợt giống như nhớ ra gì đó: “Bệ hạ, bé mèo con của ngài đâu rồi? Tối qua hình như nó còn ở trong phòng, tôi đã mang cho nó chút bánh mì!”

“Oh, không cần lo cho nó, anh biết đấy, loại mèo luôn hiếu động, có lẽ nó đã lén ra ngoài chơi rồi.” Giáo Hoàng bệ hạ đã trửa lời y như vậy.

Mãi đến khí tiếng đóng cửa vang lên, Giáo Hoàng bệ hạ tuấn mỹ rốt cục không nhịn được thả ra một tiếng thở dốc, y đưa tay vào chăn giống như muốn bắt lấy thứ gì đó lại không dám quá mức dùng sức.

“… Đi ra!”

/Bệ hạ thân ái, ta hầu hạ có tốt không?/

Một thanh âm hài hước vang lên trong đầu, Giáo Hoàng nhịn không được trừng mắt nhìn một đoàn nhỏ không quá mức nhô lên dưới chăn. May mà không chỉ có một lớp chăn còn có chiếc bàn che lấp, nếu không y quả thực không dám tưởng tượng nếu để Norman thấy được cảnh này…

Một đời anh danh của y đều bị phá hoại trong chốc lát!

Thế nhưng ai có thể giữ được bình tĩnh khi bảo bối của mình bị một con mèo liếm cắn cơ chứ?

Trời biết, vừa rồi lúc Norman tiến vào, con mèo ghê tởm này còn trốn dưới chăn khiêu khích y, cũng giống như hiện tại, gắt gao chiếm lấy vị trí giữa hai chân, dùng đầu lưỡi mang theo gai nhọn không ngừng liếm láp, còn dùng răng nanh sắc nhọn thử mài cắn. May mà ý chí của y đủ cường đại mới có thể biểu hiện bình tĩnh như vậy trước mặt Norman!

Yannick nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng cố tình lại không dám cố sức lôi mèo mun ra ngoài, cho dù y biết đối phương sẽ không cắn đứt y, thế nhưng loại cảm giác này quả thực quá dằn vặt người.

Lỗ nhỏ trên đỉnh lại bị đầu lưỡi gai sần của động vật họ mèo liếm qua, sự kích thích cực độ khiến y nhịn không được rên lên một tiếng.

/*Bệ hạ, người nghìn vạn lần phải giữ tỉnh táo nha, vị thần quan hầu cận kia còn hoặc bên ngoài đâu!/

Thanh âm hiện tại của mèo mun quả thực tràn đầy ác ý, Yannick chưa từng hy vọng có người nào đó tiến vào cắt đứt viện này như hiện tại, hoặc giả có ai đó có thể ngăn cản hành động ác độc của mèo mun, như vậy… ít nhất y có thể giải thoát khỏi sự dằn vặt vừa vui thích vừa thống khổ này.

Nhưng chỉ vài phút sau, ngay khi nguyện vọng của y chân chính được thực hiện, Giáo Hoàng bệ hạ mới biết được hai chữ hối hận viết như thế nào.

————

Tác giả có lời: Không ít người đọc đều có nghi hoặc với kết cục, vậy nên ta liền giải thích nghi ngờ cho mọi người vậy:

1, Kỳ thực cả 4 chương cuối cùng của chính văn đều là kết cục, thế nhưng vì góc độ khác nhau nên bị chia làm 4 chương.

2, Ma vật bị diệt vong tại chương 177, chúng nó toàn bộ bị đuổi về vị diện ma vật, đây cũng chính là, “Tất cả trở về quỹ đạo chính xác” mà trước đó thường xuyên nhắc tới. Sau đó ma vật không có BOSS, chúng nó chính là một tổ hợp chỉnh thể, việc này lúc Lãnh địa tinh linh bị ma vật xâm lấn, lời khai cuối cùng của ma vật bị bắt làm tù binh kia đã có ám hiệu, thế nhưng bvv nhân loại không quá lý giải ma vật vậy nên cuối cùng tại góc độ của nhân loại việc này không xuất hiện quá rõ ràng.

3, Yannick dùng ra đại thuật tiên đoán ở 179 chương, những bạn đọc tỉ mỉ sẽ nhận ra nội dung đoạn chú ngữ này, hơn nữa không quá giống với nội dung chú ngữ gốc.

4, Những chương cuối cùng chia làm 4 góc độ khác nhau: 177 là góc nhìn của Yannick, 178 là Mude Val, cũng là góc nhìn của liên quân, 179 là dùng góc nhìn của Baker đại biểu các bình dân, 180 là góc độ của hai công. Vậy nên một hồi đại chiến được xây dựng tương đối đầy đặn, không quá nhanh chóng kết thúc.

5, Đoạn du hành thời gian kia thực ra không khó lý giải:

Tiểu đội Yannick truyền tống đến rừng rậm Hắc Ám dự định tu bổ khe nứt vị diện —— rừng rậm Hắc Ám bị Đĩa quay số phận quấy rầy, Tiểu Nick và tiểu Ridge đi cùng nhau, thất lạc với những người khác —— Tiểu Nick và tiểu Ridge xuyên qua các đoạn thời gian —— Tiểu Nick và tiểu Ridge cuối cùng đi đến thời đại của Giáo Hoàng đầu tiên, vừa lúc đụng phải Giáo Hoàng quyết đấu với Hỏa thần —— Tiểu Nick lĩnh ngộ đại thuật tiên đoán, đem Hỏa thần đánh bại, đồng thời đem thác lũ thời gian sửa đúng, vừa đem cái khe tu bổ tốt vừa đưa ma vật trở về, đây là cảnh giới cao nhất của Đại thuật tiên đoán —— Mà tiểu Nick cũng vì vậy dùng sức quá độ, linh hồn xuất khiếu, chỉ có thân thể đi theo tiểu Ridge trở lại thời không của bọn họ —— dùng góc độ của những người khác miêu tả chiến tranh kết thúc —— Linh hồn của tiểu Nick thoát ra đối thoại với Pháp tắc, bản thân y cảm thấy chỉ có một chớp mắt thế nhưng thực tế đã qua ba năm —— linh hồn trở về cơ thể, tiểu Nick thức tỉnh, HE.

Bình luận

Truyện đang đọc