SAU KHI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA ÔNG CHỒNG TỔNG TÀI

Thái Lãnh Hàn nghe mấy lời hăm dọa của Vạn Gia Bảo mà trong lòng vừa lo sợ vừa tức giận. Hắn lo sợ vì Triệu Uyển Nhu có thể đã lọt vào tay của Vạn Gia Bảo. Đồng thời, hắn cũng tức giận vì đã để cho Triệu Uyển Nhu lọt vào tay của Vạn Gia Bảo. Tuy nhiên, sự lo sợ trong lòng của Thái Lãnh Hàn càng lúc càng tăng cao, lấn át luôn cả sự tức giận. Vạn Gia Bảo là loại người biến thái điên khung đến như thế nào, Thái Lãnh Hàn đã nghe không ít những tin đồn, bản thân hắn cũng đã từng phải chịu đựng rất nhiều trò tai quái của gã em cùng cha khác mẹ này. Cứ nghĩ tới việc Triệu Uyển Nhu rất có thể cũng đã và đang bị Vạn Gia Bảo đối xử như đã từng đối xử với hắn trong quá khứ, Thái Lãnh Hàn lại có cảm giác hít thở không thông. Hắn ghìm giọng, cố gắng dùng ngữ điệu nhẹ nhàng nhất có thể để điều đình với Vạn Gia Bảo:

 

- Mày muốn gì cứ trực tiếp nói với tao, đừng làm tổn hại đến Triệu Uyển Nhu. Chỉ cần Uyển Nhu vẫn bình yên, khỏe mạnh, mọi vấn đề đều có thể có hướng giải quyết.

 

Vạn Gia Bảo nghe ngữ điệu của Thái Lãnh Hàn thì đờ ra một lúc. Nhưng rồi gã nhanh chóng hiểu ra Thái Lãnh Hàn đang hiểu nhầm rằng gã đang giữ Triệu Uyển Nhu. Ngay lập tức, một kế hoạch trả thù hèn hạ nảy sinh trong đầu của Vạn Gia Bảo. Nếu Triệu Uyển Nhu đã dám làm nhục gã trước mặt đám đàn em như thế, Vạn Gia Bảo muốn trả đũa bằng cách khiến Thái Lãnh Hàn chịu nhục nhã gấp nhiều lần. Thế là Vạn Gia Bảo gằn giọng, trắng trợn khoác lác:

 

- Tôi muốn gì, chẳng phải anh đã biết rất rõ từ rất lâu rồi sao? Tôi muốn anh lột bỏ cái mặt nạ giả nhân giả nghĩa của anh, tôi muốn anh thể hiện bản chất hèn hạ, đê tiện của anh, tôi muốn anh cả đời cũng không thể ngóc đầu lên được, mãi mãi chỉ là một con ch.ó bò dưới chân của tôi mà thôi. Tuy nhiên, nếu anh vẫn cứng đầu cứng cổ cũng không sao, tôi có thể để Triệu Uyển Nhu thay anh…

 

- Được!

 

Thái Lãnh Hàn đanh giọng ngắt lời. Vạn Gia Bảo lại đờ ra, ngớ ngẩn hỏi lại:

 

- Anh được cái gì mà được?



 

- Những điều mày muốn, tao sẽ chấp nhận. Mày thả Triệu Uyển Nhu ra trước đã. Bây giờ mày đang ở đâu? Tao sẽ đến đó ngay. Sau khi xác định được là Triệu Uyển Nhu an toàn rồi, tao sẽ mặc cho mày muốn làm gì thì làm.

 

Thái Lãnh Hàn gấp gáp nói một hơi dài. Vạn Gia Bảo triệt để ngu người luôn. Vốn là gã chỉ mạnh miệng nói như thế mà thôi, không ngờ Thái Lãnh Hàn lại nhanh chóng và dễ dàng chấp nhận như thế? Đây là triệu chứng của những kẻ bị con quể tình yêu nhập vào khiến bộ não chỉ biết yêu đương thôi, đúng không? Hóa ra khi đã dính vào tình yêu rồi thì Thái Lãnh Hàn cũng trở nên ngu ngốc và mềm yếu đến như thế. Vạn Gia Bảo đắc ý nói ra một địa chỉ. Thái Lãnh Hàn ngay lập tức ngắt máy, trả điện thoại cho tài xế taxi và bảo ông ta chuyển hướng đi đến địa chỉ đó.

 

Chiếc xe vừa chuyển hướng, Thái Lãnh Hàn lại lấy ra một xấp tiền, mượn lại điện thoại của tài xế taxi một lần nữa. Lần này, hắn gọi cho Phương Hiệp Hòa:

 

- Anh Hiệp Hòa, tôi đã tìm được tung tích của Uyển Nhu rồi. Lát nữa tôi gửi địa chỉ cho anh, anh gọi xe cứu thương chờ sẵn, nếu được thì gọi báo cảnh sát luôn cũng được.

 

Phương Hiệp Hòa suýt chút nữa là làm rơi điện thoại, vội vàng hỏi:

 


- Tổng… tổng giám đốc, anh định làm gì?

 



Thái Lãnh Hàn nhếch môi cười lạnh:

 

- Không có gì. Lâu rồi không đánh nhau, muốn giãn gân giãn cốt một chút thôi.

 

Phương Hiệp Hòa nghe thế lại càng hoảng:

 

- Anh Hàn, có chuyện gì từ từ nói, anh phải bình tĩnh. Bây giờ công ty đang rất nhiều việc, anh đánh nhau sẽ không ổn lắm đâu.

 

Thái Lãnh Hàn trấn an bạn thân kiêm trợ lý đặc biệt:

 

- Không sao đâu, ban nãy tôi nói nhầm, không phải đánh nhau. Tôi chỉ là đang “dự kiến” sẽ phải tự vệ chính đáng hơi mạnh tay một chút thôi. Anh không cần lo lắng, cứ làm theo lời tôi nói. Quan trọng là phải giữ được an toàn cho Uyển Nhu, những chuyện còn lại tôi có thể tự xoay sở được.

 

Nói rồi, Thái Lãnh Hàn ngắt điện thoại. Trước khi đến địa điểm mà Vạn Gia Bảo đã nói, Thái Lãnh Hàn còn bảo tài xế taxi ghé vào một cửa hàng điện máy, mua một chiếc máy quay mini. Kế hoạch của Thái Lãnh Hàn rất đơn giản. Hắn muốn cứu Triệu Uyển Nhu an toàn rời khỏi nanh vuốt của lũ khốn kiếp kia, đồng thời cũng muốn trút giận cho cô. Nụ cười của Thái Lãnh Hàn trở nên tàn nhẫn. Vạn Gia Bảo đã dám động đến Triệu Uyển Nhu, lại còn muốn dùng cô để ép hắn chịu nhục như thế thì cũng nên chuẩn bị đón nhận cơn giận của hắn. Trái với phỏng đoán của Vạn Gia Bảo, lý trí của Thái Lãnh Hàn lúc này lại rất tỉnh táo. Hắn sẽ không dễ dàng để Vạn Gia Bảo làm nhục vì Triệu Uyển Nhu. Bởi vì Thái Lãnh Hàn biết rõ, nếu hắn vì Triệu Uyển Nhu mà để bản thân chịu nhục, chắc chắn cô sẽ rất áy náy và tự trách. Hơn nữa, từ trước đến nay Thái Lãnh Hàn chưa bao giờ chấp nhận cúi đầu khom lưng trước kẻ xấu.

Bình luận

Truyện đang đọc