SAU KHI XUYÊN THÀNH OMEGA PHÁT HIỆN MÌNH MANG THAI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: MaryZoe

Tạ Vũ Tinh ngơ ngác mà nhìn Quý Dữ: “Cái này không phải chứng minh Tiểu Vũ Trụ là con Hạ Trụ sao?”

Quý Dữ chần chờ mà lắc đầu: “Không biết. Chỗ các người trẻ con vừa sinh ra thì phân biệt được tin tức tố của ba mẹ hả?”

Tạ Vũ Tinh: “Cái này ta không nghe nói qua.”

Quý Dữ lấy ra di động lục soát lục soát.

Trên mạng bách khoa cùng bác sĩ nói giống nhau, nói chứng cơ khát tin tức tố của trẻ con là thiếu tin tức tố của ba mẹ, hoặc là cơ khát tin tức tố của một trong hai người, nhưng “Ba mẹ” này là đứa trẻ tự mình nhận định, vẫn là cần tin tức tố của ba mẹ thật sự, cái này vẫn chưa có giải thích.

“Nếu Tiểu Vũ Trụ không muốn xa Hạ Trụ chỉ là tình huống của trẻ con thì sao?” Quý Dữ ngước mắt, nghiêm túc nói, “Cậu có thể đảm bảo những gì cậu nói khi nãy là sự thật khách quan chứ?”

Nguyên chủ một chút tin tức không lưu lại, Hạ Trụ cũng không nói gì với hắn.

Chuyện trước đó đều là Tạ Vũ Tinh kể lại, mà Tạ Vũ Tinh là bạn tốt của nguyên chủ, đương nhiên sẽ bao che cho nguyên chủ một chút, hơn nữa hồi ức theo thời gian trôi đi, sẽ bị tô điểm cho đẹp đẽ lên, đối với người bạn đã mất càng có xu hướng muốn cuộc đời hắn tốt đẹp hơn.

Tạ Vũ Tinh nghĩ nghĩ, cuối cùng lắc đầu nói: “Không biết, tớ cũng chỉ nghe từ Quý Dữ.”

“Hắn vẫn luôn độc lai độc vãng, rất trầm mặc, cũng rất ít chủ động nói chuyện của mình, tớ cùng hắn nhận thức không sai biệt lắm 5 năm, một lần đều không có đi qua nhà hắn, chỉ biết nhà hắn rất nghèo. Chuyện ở quán bar thì tớ có mặt, nhưng chuyện phát sinh sau đó đều là hắn kể lại, thật sự chịu không nổi mới nói với tớ.”

Quý Dữ gật gật đầu, không hé răng.

Tạ Vũ Tinh nâng chén rượu.

Quý Dữ cụng ly với hắn, trong lúc nhất thời, trong ghế lô lại an tĩnh.

Tôm hùm mỹ vị giờ phút này cũng thành không, hai người không nhanh không chậm mà ăn.

Qua một hồi lâu Tạ Vũ Tinh mới lại mở miệng: “Cậu về sau có tính toán gì không?”

Quý Dữ nói: “Học tập rồi chăm con, tìm lúc nào đó đi tẩy ký hiệu, chuyện sau này chưa tính tới.”

“Chuyện Quý Dữ thì sao?”

Quý Dữ ngước mắt: “Chuyện gì?”

Tạ Vũ Tinh chớp chớp mắt: “Thì hắn, Tiểu Vũ Trụ, còn có chuyện Hạ Trụ a.”

Quý Dữ: “……”

Quý Dữ: “Thất lễ, tớ xuyên tới đâu phải để báo thù cho Quý Dữ, hoàn thành tâm nguyện gì đó a, hơn nữa chính hắn cũng không viết di thư.”

“Hắn muốn cùng Hạ Trụ ở bên nhau, tiến vào cửa Hạ gia, nhưng tớ không muốn a. Tớ chăm chỉ học tập thay hắn thi đậu Thanh Bắc, lại đem con của hắn nuôi thật tốt không phải được rồi sao?”

Tạ Vũ Tinh sửng sốt.

Quý Dữ buông tay: “Bằng không cậu nói xem? Xét nghiệm ADN đều làm hai lần, vẫn là hắn tự mình nhìn, chẳng lẽ ta lại đi lôi kéo Hạ Trụ làm xét nghiệm ADN lần thứ ba?”

“Sự tình đã như vậy, cũng qua hết rồi, còn tiếp tục dính tới nhà bọn họ làm gì? Hiện tại phòng ở có, tiền cũng có, tớ cũng rất thích Tiểu Vũ Trụ, tớ không ở đó còn có bảo mẫu chăm nó, cùng người bình thường so sánh thì có thiếu gì đâu, tên cẩu Hạ Trụ kia vừa thấy liền biết không phải kẻ muốn làm cha, chỉ là…… Hơi chút ủy khuất Tiểu Vũ Trụ, tiếp thu giáo dục một phía đi.”

Hắn ngẫm lại cảm thấy không đúng chỗ nào, lại bổ thêm “Cũng không thể nói giáo dục một phía được, tớ hiện tại là thân thể là mẹ, trong lòng là ba, tớ có thể vừa làm ba vừa làm mẹ Tiểu Vũ Trụ, cho nó sự yêu thương của cả hai.”

Tạ Vũ Tinh trợn mắt há hốc mồm: “Người anh em……”

Quý Dữ: “Ân?”

Tạ Vũ Tinh trừng mắt, hướng Quý Dữ bật ngón cái: “Cậu a, thật mẹ nó tiêu soái.”

Nói hắn giơ lên cái ly, “Tới, chạm vào một ly! Chính là nói a, có tiền có phòng có tự do lại có con, còn cần cái loại chỉ là công cụ sinh sản như Alpha làm gì!? Dô!”

Quý Dữ trên mặt cũng có ý cười: “Dô!”

Hai người đạt được nhận thức chung, không khí lập tức sinh động lên.

Kế tiếp nói chuyện phiếm tùy ý nhiều lắm, nếu Quý Dữ còn phải ở trường học một năm, vậy cần hiểu biết chuyện trong trường một chút.

Tạ Vũ Tinh đem các loại quan hệ trong trường lưu lại cho Quý Dữ, tiếp theo mở diễn đàn của trường lên, đem điện thoại đưa Quý Dữ.

“Cậu nhìn xem đi, bên trong dùng ‘người kia’, ‘ai kia’, ‘cái ai kia’ xưng hô chính là cậu cùng Hạ Trụ, hai người chuyện là cấm kỵ, đề danh tự liền sẽ bị xóa post.”

Quý Dữ tiếp nhận, tùy tay click mở một cái bài post nóng hổi trước mặt, đi vào liền thấy được hình ban đêm mơ hồ.

Này hắn không ấn tượng, nhưng vừa thấy nam nhân mặc y phục cao lớn kia, còn có Tạ Vũ Tinh đi bên cạnh, liền không khó biết người bị ôm bằng cái tư thế phi thường dâm mỹ kia là hắn, người kia tự nhiên là Hạ Trụ.

“Tối hôm qua hắn đưa tớ về?”

Tạ Vũ Tinh gật gật đầu: “Ừm.”

“Nga.” Quý Dữ lướt xuống bài post, phát hiện bên trong lên tiếng tất cả đều nặc danh “Đây là diễn đàn nặc danh?”

“Cũng không tính. Diễn đàn dùng thẻ học sinh đăng nhập, bên trong đều là học sinh trường chúng ta, lên tiếng có thể nặc danh cũng có thể không nặc danh.”

Đại khái là bởi vì có thông tin học sinh, nên cho dù nặc danh thì người bên trong lên tiếng tố chất cũng rất cao, một ít từ ngữ quá phận đều viết tắt, tỷ như nmsl, ydcgs, mjy, zgbr, làm Quý Dữ càng khó xem hiểu post.

“Dù sao thì cũng đều là đem tớ ra mắng đúng không?”

Hắn vừa nói vừa lướt xuống “Trên Internet thật bạo lực, cả một đám cuồng bạo lực.”

Tạ Vũ Tinh cười lạnh một tiếng: “Chính là một đám đao phủ.”

Quý Dữ nhưng thật ra không kích động, hắn phi thường bình tĩnh mà lấy ra điện thoại, cũng lục soát diễn đàn: “Mật mã tài khoản Quý Dữ là gì?”

“Tài khoản là số hiệu học sinh, mật mã là số thẻ căn cước.”

Quý Dữ đối với con số thực mẫn cảm, thông tin xem qua liền nhớ kỹ.

Hắn cách cách một trận nhập vào, sau đó cầm điện thoại đến trước mặt Tạ Vũ Tinh để hắn dạy đăng bài: “Không nặc danh, tớ muốn dùng thực danh.”

“Vào thiết lập sửa.”

“Được.” Ba phút sau, một bài post không nặc danh nhảy ra giữa diễn đàn Long Thành.

Người đăng post là đề tài cực hot bí mật trong diễn đàn của trường, còn đề cập đến kẻ có sự ái mộ siêu cao ở trường – Hạ Trụ.

【Tiêu đề post: Cảm ơn @Hạ Trụ tối hôm qua đưa tôi về nhà.】

【Nội dung: RT, phi thường cảm ơn @Hạ Trụ tối qua đưa tôi về nhà, trên người của ngươi hương vị còn rất dễ ngửi, là loại nước hoa gì? Tôi cũng muốn có loại này @Hạ Trụ 】

Tên hai người xuất hiện cùng một chỗ, lập tức sinh ra hiệu ứng hóa học nổ mạnh!

Bài post nháy mắt hồng, phía sau tiêu đề treo ký hiệu HOT, một giây chiếm vị trí hạng nhất trang đầu! Số lượt trả lời cũng nổ vang, qua một hồi liền 99.

Lầu 1: Ngọa tào? Đây là khoe khoang đi???

Lầu 2: Bản thân đi tác yêu?!!!!!

Lầu 3: wtf! Này mẹ nó lục trà kỹ nữ thật xanh a! Bà già nó quá kỹ nữ rồi ông trời của tôi ơi, chân chính kỹ nữ!

Lầu 4: Kinh khủng, không thể làm bài tập nữa, này gà rừng ở đâu? Tôi hiện tại liền lấy lồng sắt nhốt hắn lại!

Lầu 5: Trên lầu đem tôi một cái 

Lầu 6: Xin một slot đi bắt gà.

Lầu 7: Tôi cũng đi.

Lầu 8: Ha hả ha hả a hắn hôm nay xin nghỉ không có đi học đâu.

……

……

Quý Dữ xoát post: “Hôm nay thứ năm đi, bọn họ đều không đi học?”

“Hiện tại giữa trưa a, thời gian nghỉ trưa.”

“Khó trách.”

Quý Dữ càng xoát càng buồn cười “Tớ đăng post này thật nhẹ nhàng a, có chỗ nào mới mẻ, xem bọn họ một đám kích động.”

Tạ Vũ Tinh đáp một tiếng, sau đó yên lặng mà nhìn Quý Dữ.

Tuy rằng bọn họ có bề ngoài giống nhau, thân phận giống nhau, tình cảnh giống nhau, nhưng thay đổi cái linh hồn, liền hoàn toàn biến thành người không giống, cách sống cũng không.

Giữa người với người, quả nhiên là không giống nhau.

Quý Dữ trước mặt, ngăn cản con đường chông gai “Quý Dữ”, tựa hồ toàn bộ biến thành đường bằng phẳng.

Quý Dữ không chú ý tới ánh mắt Tạ Vũ Tinh, hắn nhìn điện thoại ghét bỏ mà lắc đầu: “Mắng thật dữ dội, cơ hội phản kháng đều không có đi?”

Tạ Vũ Tinh nói: “Cậu không phải nói không trêu chọc Hạ Trụ sao? Tag hắn có phải hay không không tốt lắm?”

“Theo tớ là ngược lại, vẫn có thể ở ranh giới người bình thường gặp nhau, một bài post có là cái thá gì, nói rõ ràng với hắn là được, tích cực như vậy hắn còn muốn cắn ta sao. Hơn nữa chuyện của Tiểu Vũ Trụ còn cần hắn hỗ trợ, tớ còn phải đến tìm hắn.” vừa nói Quý Dữ vừa tùy tay đem điện thoại thả trên bàn, tiếp tục lột tôm hùm.

Lột xông, Quý Dữ ngẩng đầu nghi hoặc mà nhìn Tạ Vũ Tinh “Nhìn tớ làm gì? Ăn a.”

Tạ Vũ Tinh cười cười: “Không có gì, chính là nhịn không được nghĩ nếu hắn sớm một chút suy nghĩ thoáng hơn là tốt rồi.”

Quý Dữ im lặng, duỗi tay vỗ vỗ vai Tạ Vũ Tinh.

“Tớ không có việc gì.”

Tạ Vũ Tinh bưng lên chén rượu, mặt mày cong lên, “Thật cao hứng quen biết cậu.”

“Cao hứng liền ăn nhiều một chút, đừng lải nhải.” Quý Dữ cùng hắn chạm ly, đem một chậu tôm hùm đẩy đến trước mặt hắn.

“Đinh!”

Điện thoại Quý Dữ bỗng nhiên vang lên.

Hắn ngẩng đầu nhìn, cũng không có tin nhắn nào: “Hử?”

Tạ Vũ Tinh bu lại: “Hẳn là người nào đó để ý tới bài post của cậu rồi, này, ở đây.”

Quý Dữ xoa xoa ngón tay, click mở giao diện.

Quả nhiên, bên cạnh 99 tin mới thật nhiều dấu ngoặc, bên trong có một tin đặc biệt đáng chú ý.

Quý Dữ không chút nghĩ ngợi chạm mở, giao diện nháy mắt nhảy quay lại bài post của hắn, sau đó, một cái hồi âm xuất hiện ở chính giữa màn hình ——

Lầu 276 [ Hạ Trụ ]: @Quý Dữ, tôi đưa cậu, dãy nhà Alpha lầu 1 số 607, chính mình tới lấy.



“Tê ——”

Phí Thu hít hà một hơi, quay đầu nhìn về phía bên cạnh Hạ Trụ “Ca, anh lại cùng Quý Dữ ở một chỗ?”

“Không.” Hạ Trụ nhắm hai mắt, đem chai nước khoáng đã uống một nửa buông xuống.

Hắn mới vừa đánh xong một trận, cả người bốc nhiệt khí.

Nước dính ướt tóc, theo cổ nhập vạt áo, áo bỏng rổ thật mỏng dán ở trước ngực, mơ hồ phác họa ra đường cong cơ ngực hoàn mỹ. Đồng phục bóng rổ to rộng che không được tứ chi, lộ ra ngoài y phục đều là cơ bắp lưu loát tràn đấy sức mạnh.

“Vậy ca còn trả lời bài post của hắn, đưa hắn nước hoa?”

Hạ Trụ lại mở bình nước, không tập trung nói: “Đưa hắn chai nước hoa thì làm sao?”

“Thực ái muội a.”

“Có sao?”

Điện thoại rung lên, Hạ Trụ cúi đầu nhìn, là Quý Dữ phản hồi hắn.

Lầu 298 [ Quý Dữ ]: Hảo, cho ta một cái hẹn với tiện một chút là có thể tìm được phương thức liên lạc của anh @Hạ Trụ.

Lầu 299 [ Hạ Trụ ]: @Quý Dữ, xem tin nhắn.

Hạ Trụ định cho hắn số điện thoại, nhưng soạn tin được một nửa bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, lại toàn bộ xóa bỏ, sửa đem số WeChat cho hắn.

Phí Thu ở bên cạnh thấy được toàn bộ, hắn vốn dĩ là một tiểu tử mày rậm mắt to, đôi mắt khi trừng lên càng lớn: “Anh là Alpha, hắn là Omega.”

Hạ Trụ nghiêng mắt liếc hắn: “Cho nên?”

Phí Thu hoang mang: “…… Còn muốn cho nên cái gì?”

“Một Alpha tặng quà cho Omega, vẫn là ở diễn đàn ngươi tag ta ta tag ngươi tặng quà, này không phải tương đương là công khai? Hơn nữa hắn đây là cố ý trêu ca đấy, em đều đã nhìn ra, anh nhìn không ra?”

“Trêu ta?”

Hạ Trụ cong môi, lại nghĩ tới tối hôm qua Quý Dữ ấu trĩ uy hiếp “Hắn muốn giết tôi thì đúng hơn.”.

Bình luận

Truyện đang đọc