77 vs 187
Cuối cùng cũng tới Bạch Hiển, hắn ở khán đài đi ngang qua Vương Kha đang bước xuống lôi đài, đối phương ôm Hắc Phong trịnh trọng cổ vũ cho hắn.
Bạch Hiển đứng ở trên lôi đài, đối thủ là một nữ sinh cùng tuổi có bộ dáng xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa dài, một thân trang phục tỏa ra khí chất ngự tỷ.
Ngự tỷ khẽ cười, "Bạch Hiển đệ đệ, ta cảm thấy ngươi vẫn là nhận thua đi, ngươi đánh không lại ta."
Vị ngự tỷ này là một đại lão đã đột phá cấp 10 —— Thượng Quan Ngữ, ngự thú tam vĩ hồ, huyết mạch rất thuần khiết, có khả năng tiến hóa thành cữu vĩ hồ, hiện nay đã cấp 13.
Bạch Hiển lúc trước đã nghe Vương Kha phổ cập không ít ngự thú của các đại lão ở trong trường, hắn bình tĩnh cười, triệu hồi Mạc Tư ra, thân hình khổng lồ của Mạc Tư khiến mọi người ở khán đài xôn xao, bọn học đều biết rằng Bạch Hiển đã khế ước ngự thú trước đó không lâu.
Thượng Quan Ngự cũng sửng sốt một chút, trước đó nàng đã thấy ngự thú của Bạch Hiển rồi, nó nhỏ đến mức giống như vừa mới sinh ra, làm sao đột nhiên nó lại trở nên to lớn như vậy?
Cả người Mạc Tư đều được bao phủ bởi gỗ, thân mình được bao phủ bởi những đường nét phức tạp xen kẽ với những hoa văn màu đỏ, con ngươi đỏ đậm, một đường màu đỏ trải đều trên đầu và kéo dài đến miệng hơi hé mở..., để lộ những chiếc răng nanh trong miệng, đôi cánh của nó lớn đến mức che phủ hết cả người Bạch Hiển. Nó có cùng hoa văn màu đỏ bằng gỗ với ngọn lửa gắn trên đó, trông nó có màu đỏ, sáng bóng và rất cứng rắn, nhưng trên bả vai cùng đỉnh đầu của nó lộ ra một chút lục sắc, ở giữa toàn thân đều nâu đỏ của nó cũng không hề lạc lõng mà ngược lại còn trở nên sống động.
Bộ dáng này vừa xuất hiện liền gây ra một tràng bùng nổ, Bạch Hiển bất đắc dĩ mà sờ sờ mũi, nhìn về phía Thượng Quan Ngữ, "Ta cảm thấy ta còn có khả năng chiến đấu, Thượng Quan tiểu thư."
Thượng Quan Ngữ rốt cuộc cũng thu hồi thái độ giễu cợt, trong mắt mang theo vẻ thích thú, nàng giơ tay lên, trên cổ tay hiện lên một vệt đỏ xinh đẹp, một con tam vĩ hồ xuất hiện dưới chân nàng.
Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Màu của con tam vĩ hồ này là màu trắng, có các sọc lửa phân bố đều trên cơ thể, kéo dài đến hai bên mắt, cái miệng thon dài khép lại, lộ ra vẻ tao nhã, ba cái đuôi đều có màu đỏ, thường thường còn bốc lên khói đen, hỏa diễm thường thường dấy lên, khí thế bộc phát mà không hề tức giận.
Hai bên đều là ngự thú hệ hỏa, mặc dù hỏa hồ có vẻ chỉ bằng một nửa Mạc Tư, nhưng Bạch Hiển cũng cảnh giác, đây là lần đầu tiên hắn tham gia một giải đấu ngự thú, nếu thua trận còn có thể làm Mạc Tư bị thương.
Mạc Tư mở rộng cánh, nhưng thay vì bay lên, đôi cánh của nó lại sáng lên màu đỏ, sau đó vỗ cánh, một đoạn hỏa diễm từ cánh xuất hiện, theo giữa không chung xẹt qua.
Thượng Quan Vũ nhướng mày, dẫn hỏa hồ từ trên cao né tránh công kích, sau đó Hỏa Hồ cũng giơ đuôi phóng ra ba quả cầu lửa tấn công, khí nóng đánh úp tới Bạch Hiển, Mạc Tư giơ cao cánh bao phủ lấy thân thể Bạch Hiển, trực tiếp lấy thân đỡ đòn nhưng lại không hề làm tổn thương đến thân thể Mạc Tư, chỉ để lại vài vết bỏng trên cánh.
Hai bên đều trở nên thận trọng, bọn họ đều biết đây chỉ là thăm dò, tiếp theo sẽ là một trận chiến thực sự.
Bạch Hiển nhanh chóng rời khỏi chiến trường và đến một bên võ đài, để Mạc Tư tự do chiến đấu.
Mạc Tư lập tức vỗ cánh bay lên không trung, nhìn chằm chằm vào con hỏa hồ đối diện, nó đã cấp 14 rồi, đáng lẽ có thể đánh bại hỏa hồ, nhưng nó có quá ít kinh nghiệm chiến đấu và chiêu thức né tránh còn quá non nớt.
Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Hỏa hồ lại lần nữa bắn ra ba quả cầu lửa, Mạc Tư bay lên né tránh, không ngờ quả cầu lửa lại có thể rẽ ra sau lưng đánh tới Mạc Tư.
Bạch Hiển lập tức hô: "Mạc Tư! Phòng thủ sau lưng!
Mạc Tư lập tức xoay người há miệng phun lửa, một quả cầu lửa cùng ba quả cầu lửa nổ tung trên không trung, rất nhiều khói đen rơi xuống.
Kế tiếp, Hỏa hồ không ngừng thay đổi vị trí và phát động các cuộc tấn công từ mọi hướng, Mạc Tư ban đầu có thể chống cự. Nhưng rất nhanh, khắp người Mạc Tư đều là hắc bụi, nó tạo ra những vụ nổ nhỏ gây tổn thương trên cơ thể. khiến Mạc Tư rất khó chịu. Nó bắt đầu nghĩ biện pháp né tránh, nhưng chuyển động của Hỏa hồ quá mức linh hoạt, khả năng quan sát cực kì nham hiểm có thể nhanh chóng tìm được mọi vị trí để tiến hành công kích. Rất nhanh Mạc Tư cũng chỉ có thể sử dụng đôi cánh bao bọc lại bản thân, ánh mắt trợn ngược, suy nghĩ các kế hoạch để phản kích lại.
Mạc Tư không thể không sử dụng long uy, đây là yêu cầu của Bạch Hiển, ánh mắt đảo qua, thấy được Hỏa hồ nhẹ nhàng nhảy lên, ánh mắt của Mạc Tư sáng lên, nó tìm ra được cách thức mới, nhanh chóng hướng Hỏa hồ lao tới, hùng hổ và rõ ràng chính là nghĩ muốn lấy lớn khi dễ nhỏ.
Thượng Quan Ngữ trợn mắt, mệnh lệnh cho Hỏa hồ né tránh.
Hỏa hồ không ngừng bắn ra những quả cầu lửa từ miệng và đuôi, nhưng thực dễ nhận thấy, cả hai đều là ngự thú hệ hỏa, bị Mạc Tư áp chế gắt gao, Mạc Tư căn bản không sợ hỏa diễm mà lao thẳng về phía Hỏa hồ
Hỏa hồ nhanh chóng chạy đến bên cạnh Bạch Hiển, tựa hồ muốn trốn phía sau Bạch Hiển, Bạch Hiển có chút bối rối, không khỏi nghĩa thầm, "Hỏa hồ thật là thông minh a", Bạch Hiển muốn đem bản thân tránh đi, nhưng hắn một người sao có thể chạy trốn nhanh bằng hồ ly?
Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Hỏa hồ hết sức giảo hoạt mà trốn ở phía sau Bạch Hiển, Bạch Hiển nhìn Mạc Tư trước mặt đã sắp nổi giận, thân thể ngay lập tức nhảy lên lưng Mạc Tư cưỡi nó, hắn có chút đắc ý mà nhìn Hỏa hồ, như vậy rồi ngươi có thể trốn như nào đây?
Không nghĩ tới Hỏa hồ lại phát động một kỹ năng khác, trực tiếp phân thân thành ba, tấn công Mạc Tư từ các hướng khác nhau, chín quả cầu lửa dường như trở thành một, Bạch Hiển vội vã truyền lệnh Mạc Tư né tránh, không nghĩ tới Mạc Tư chính là mở miệng, trực tiếp phun ra hỏa diễm, trực tiếp va chạm quả cầu lửa làm nó nổ tung giữa không trung, làn khói đen tỏa ra khắp sân, tạo thành một đám mây đen.
Kết cục hiển nhiên, Thượng Quan Ngữ trực tiếp nhận thua, thành thật mà nói, nàng chưa bao giờ bị áp chế như thế này trước đây, kỹ năng hỏa hệ của hỏa hồ đã hoàn toàn bị áp chế, tốc độ linh hoạt của nó không thể gây ra bất kỳ tổn hại nào cho cơ thể gỗ của Mạc Tư, có lẽ phải đợi đến khi Hỏa hồ thăng cấp thêm thì mới có thể đánh bại được đi.
Tiểu hỏa hồ không cam lòng mà trở lại bên cạnh chủ nhân của nó, nó rất bực bội, hỏa hồ kiêu hãnh chưa bao giờ tức giận như vậy, thâm chí còn nhe răng dữ tợn khi đi ngang qua Mạc Tư.
Bạch Hiển vuốt ve cổ Mạc Tư, ngượng ngùng cười với Thượng Quan Ngữ, hắn biết lần này mình thực sự rất may mắn, Mạc Tư thân là một Long tộc, có thể điều khiển hỏa diễn đều là cấp bậc tổ tiên, chỉ có thể so sánh với Hỏa hồ, nhưng có lẽ sẽ khác khi nhắc tới Cửu vĩ hồ.
Thượng Quan Ngữ hết sức thản nhiên nói: "Ta thua rồi, ta thực mong đợi trận tái đấu giữa ngươi và ta."
Đọc tại truyenfull.com @Kat_5110
Nói xong, nàng nhướng mày nhìn Bạch Hiển, như đang ám chỉ điều gì đó.
Những người ngồi trên khán đài đều thở dài, oa, đại lão cứ như vậy thua? Không chỉ vậy đại lão còn nói thực mong chờ một trận tái đấu với Bạch Hiển?
Trên khán đài mọi người bắt đầu thảo luận, có người vẫn rất khinh thường, cho rằng Bạch Hiển chỉ có thể chiến thắng nhờ khả năng khống chế ngự thú đặc biệt của mình, tuy nhiên, cũng có một số người có mắt nhìn đã bắt đầu chú ý tới ngự thú hệ mộc của hắn, Mạc Tư có trong mình huyết mạch hệ hỏa cùng với kỹ năng điều khiển lửa của nó, tương đương với không có thiên địch. Mặc dù hệ hỏa sẽ bị khắc chế khi gặp hệ thủy, nhưng Mạc Tư sau khi thăng cấp có thể sử dụng năng lực hệ mộc của mình để chống lại, này rõ ràng chính là không có thiên địch!
Dù mọi người có nghĩ thế nào đi chăng nữa, Bạch Hiển trông vẫn rất bình tĩnh, đem Mạc Tư thu hồi vào trong không gian và bước xuống võ đài, các chủ nhân của ngự thú sau khi khế ước đều có một hình xăm ở đâu đó trên cơ thể, trong hình xăm có một không gian nhỏ dùng để cất giữ ngự thú, còn Bạch Hiển lại trực tiếp thu vào trong sách minh họa của Long tộc, mặt ngoài nhìn qua cùng hành động của những người khác giống nhau.
"wow! Mạc Tư cũng quá tuyệt vời phải không? Nó cư nhiên có năng lực này!" Vương Kha một phen nắm chặt bả vải hắn, hưng phấn nói.
Bạch Hiển khẽ cười một tiếng: "Vận khí tốt mà thôi, may mắn ta cùng Mạc Tư khế ước."